Thứ Tư, 24 tháng 8, 2016

ĐỢI TRĂNG


ĐỢI TRĂNG

 

Chiều lặng xót rơi giọt nắng vàng

Soãi triền con dốc ngát hương lan

Cánh hoa theo gió xoay xoay tít

Điệu nhạc ru hồn tấu tấu vang

Réo rắt u hoài chờ bóng nguyệt

Nhẹ nhàng thanh thoát đợi thuyền trăng

Tiêu sầu nâng chén hồi say tỉnh

Tha thiết dưng yêu một tiếng đàn

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA:

 

BÓNG VỠ

 

Đi tìm kỷ niệm giữa thu vàng

Lối cũ đầy hương bưởi tỏa lan

Lá úa đôi làn sầu rụng thoảng

Tình phai một khúc cợt ngân vang

Neo thuyền sóng vỗ ru hồn mộng

Ngóng bạn ai ngồi vớt ánh trăng

Bóng vỡ tan rồi ngơ ngẩn bóng

Dư âm võng động rối cung đàn.

Nguyễn Gia Khanh

 

ĐỒNG HỌA:

 

NHỚ NGUYỆT

 

Nguyệt nép đầu non, tỏa ánh vàng

Nguyệt đang bẽn lẽn dạo vườn lan

Nguyệt mang thân phận đầy tươi sáng

Nguyệt có cuộc đời thật vẻ vang

Ta vẫn mơ hoài đôi mắt ngọc

Ta còn nhớ mãi một mùa trăng

Ta từng đứng trước nàng, không nói

Ta giấu tình ta ở phím đàn

Thục Nguyên

 

CÙNG HỌA:

 

MÙA MƯA

 

Tầm tã làn mưa dập nhánh lan

Tầng cao u ám chẳng tia vàng

Muôn loài rũ rượi mòn sinh khí

Cả tháng buồn thinh vắng điệu đàn

Cảnh vật mong chờ phơi ánh nắng

Con người ngóng đợi ngắm vầng trăng

Ước sao nhanh thấy ngày quang đãng

Trời đất giao hòa, nhịp sống vang.

190816.

Đoàn Đình Sáng.

 

TIẾP HỌA:

 

THU VÀNG

 

Thưa thớt chiều buông nắng giọt vàng

Mây trời bảng lảng sắc hoàng lan

Lê thê cành trúc hương tình quyện 

Dìu dặt tơ lòng điệu ái vang

Cảm cảnh thu về say luống bạn

Giải sầu mộng vỡ ngắm vầng trăng

Ngậm ngùi dĩ vãng thời son trẻ

Chả trách cung yêu lỗi nhịp đàn.

Liêu Đình Tự

 

HỢP HỌA:

 

DƯỚI TRĂNG THU

 

Huyền ảo lời ai quyện gió đàn

Mênh mang thủ thỉ muốn cùng trăng.

Phiêu diêu dưới bóng làn mây dạo

Chiêm ngưỡng lưng trời bướm sáo vang.

Đó bút đây nghiên lưu dấu mực

Này khăn nọ túi vẽ hoa lan.

Hằng Nga ngó xuống tròn xoe mắt

Thu giấu mình bên khóm cúc vàng .

Trần Như Tùng

 

CŨNG HỌA:

 

HOÀNG HÔN

 

Cây tủi chiều buông trút lá vàng

Chỉ còn xơ xác một nhành lan

Tiếng chào người ở chưa trao kịp

Còi hụ tàu đi đã réo vang

Ngơ ngác mây buồn neo dáng núi

Rập rình cửa khép tủi vành trăng

Miên man gối chiếc nghe đồng vọng

Thảng thốt tầng không cói gọi đàn.

PHAN TỰ TRÍ 

 

ĐỒNG HỌA:

 

ĐÊM CUỐI HẠ

 

Lá vẫn còn xanh...chửa úa vàng

Hiên nhà chưa nhạt sắc hoàng lan

Mênh mang...gió thoảng...lời ai gọi

Lặng lẽ...đồi xa...khúc nhạc vang

Thu ngỡ khoe mình sau khóm cúc

Hạ chừng khuất dạng cuối vườn trăng

Một mình thơ thẩn trong đêm vắng...

Chợt nhớ người xưa...nhớ tiếng đàn !

Thy Lệ Trang

 

CÙNG HỌA:

 

CHỜ NHAU

 

Chúng  ta  hò hẹn mỗi chiều vàng

Thơm ngát trong vườn đóa ngọc lan

Đêm xuống êm đềm ,không tiếng động

Gió lên nhè nhẹ, chẳng âm vang

Âm thầm ngóng đợi vời hương mộng

Thắc thẻo trông chờ đón bóng trăng

Dẫu biết cuộc đời nhiều ảo tưởng

Mà sao ta vẫn nhớ cung đàn !

         THIÊN HẬU

1 comments:

  1. HOÀNG HÔN

    Cây tủi chiều buông trút lá vàng
    Chỉ còn xơ xác một nhành lan
    Tiếng chào người ở chưa trao kịp
    Còi hụ tàu đi đã réo vang
    Ngơ ngác mây buồn neo dáng núi
    Rập rình cửa khép tủi vành trăng
    Miên man gối chiếc nghe đồng vọng
    Thảng thốt tầng không cói gọi đàn.

    PHAN TỰ TRÍ
    22-8-2016

    Trả lờiXóa