Thứ Bảy, 30 tháng 9, 2017

VỊNH TIẾN SĨ GIẤY


VỊNH TIẾN SĨ GIẤY


Cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai,
Cũng gọi ông nghè có kém ai.
Mảnh giấy làm nên thân giáp bảng

Nét son điểm rõ mặt văn khôi

Tấm thân xiêm áo sao mà nhẹ?
Cái giá khoa danh thế mới hời

Ghế tréo, lọng xanh ngồi bảnh chọe,
Nghĩ rằng đồ thật hóa đồ chơi!

   Nguyễn Khuyến


MẠO MUỘI HẦU HỌA CỤ:


TẤN SĨ ĐỜI NAY…


Cũng bằng “tấn sĩ” kém gì ai?

Những tưởng quan ngài ghế có …đai

Miệng phán trăm câu tuồng đại sĩ

Danh khua khắp chốn xứng nguyên khôi

Học hành dăm buổi mài sao dễ…

Lợi lộc hai năm, hưởng quá hời

Chết nỗi bây giờ dưng …tổ trác

Đi toong sự nghiệp, chứ nào chơi!

CAO BỒI GIÀ

30-09-2017



ĐỒNG HỌA:


TIẾN SĨ “THẬT”



Qua lò đào tạo, hẳn đầy… đai!
Này sĩ! Này sư!... Chẳng sót ai
Cơ cấu: Gom bừa, dư hỗn tạp
Nhu cầu: Luyện phứa, thiếu tinh khôi
Lắm bằng, lắm chức tha hồ lãi
Nhiều mối, nhiều manh thoải mái hời
Hữu sự quốc gia - dân hữu trách
Ghế vàng yên vị… nhởn nhơ chơi!
300917.
Đoàn Đình Sáng.




CÙNG HỌA:


PHỤC QUÁ!


Cả nước bây giờ bỗng lắm đai
Ông nầy bà nọ chẳng thua ai
Háo danh bằng giả quan thì lợi
Mua chức tiền tươi giá thật hời
Một tấm lòng nhơ thường bẩn thỉu
Bao ngày ghế vững vắng tinh khôi
Dân lành khẽ bảo đâu vào đấy!
Khung đó treo tường chỉ ngắm chơi!

Như Thu


TIẾP HỌA:


LÒE ĐỜI


Đã đỏ, đã vàng, rõ lắm đai,
Chẳng trường, chẳng học, đố rằng ai?
Mà qua hết cửa giành nguyên trạng
Lại lết khắp lầu giữ á khôi
Tiến sĩ hành dân, danh ứ hử !
Giáo sư hại nước, chuyện ơi hời !
Lớp trên lớp dưới đua phè phỡn
Bằng cấp lòe đời lắm kẻ chơi!

PHAN TỰ TRÍ


Theo báo Người Lao Động (19-09-2017):

Quan chức và cái bằng tiến sĩ dỏm

Nhân chuyện cái bằng tiến sĩ "không được công nhận" của ông bí thư Đà Nẵng, thử luận xem thế nào là bằng tiến sĩ thật, tiến sĩ dỏm.

Về cái bằng

tiến sĩ

 của Bí thư Thành ủy TP Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh, Ủy Ban Kiểm tra Trung ương chỉ nêu ngắn gọn: "Kê khai, sử dụng bằng cấp không đúng quy định, thiếu trung

thực, vi phạm tiêu chuẩn cấp ủy viên và quy định những điều đảng viên không được làm".


Cái bằng đó như thế nào? Ông Nguyễn Xuân Anh khai trong lý lịch lấy cái bằng tiến sĩ hệ chính quy với số điểm khá cao ở Trường California Southern University

(Mỹ) trong thời gian từ tháng 3-2005 đến 12-2006.


Cái bằng "không đúng quy định, thiếu trung thực" ấy gây nên những trận cười chua chát, mỉa mai của dư luận. Có người thiệt thà bảo con nhà quan, có quá

nhiều điều kiện để học hành đến nơi đến chốn nhưng sao lại không chịu học hành. 

Lẽ tự nhiên là như vậy nhưng chuyện học đâu phải ai cũng học được!


Có người "vơ đũa cả nắm" rằng có nhiều quan chức xài bằng giả lắm. Nhớ chuyện ông Phó Bí thư Tỉnh ủy Bình Định Lê Kim Toàn sử dụng bằng tiến sĩ dỏm của

Trường Đại học Bulacan State (Philippines) không được công nhận, cách đây không lâu ông đã cay đắng ôm gần 400 triệu đồng trả lại ngân sách, vì ông lấy

tiền thuế của dân đi lấy bằng tiến sĩ dỏm! 


Vậy mà tiếp xúc với cử tri Bình Định hôm 4-5-2017, Đại biểu Quốc hội - "tiến sĩ" Lê Kim Toàn phát biểu mạnh miệng: "Với tư cách là Đại biểu Quốc hội được

bà con cử tri bầu, tôi xin hứa không làm điều gì dối Đảng, dối nhân dân".


Có lẽ ông Toàn đúng vậy, trừ cái bằng tiến sĩ dỏm thôi!


Còn nữa, dư luận cũng truyền tai nhau rằng có thể còn nhiều quan chức của ta có bằng tiến sĩ dỏm, lỡ học, lỡ mua, không dám trưng ra, chỉ dám treo trong

phòng ngủ hoặc cất trong ngăn tủ.


Chuyện bằng tiến sĩ dỏm, nhiều người nghĩ đến chất lượng cái bằng tiến sĩ ở xứ ta, nó có bao nhiêu phần trăm là bằng thật mà giả, bằng giả như thật?

Thứ Năm, 28 tháng 9, 2017

CHÚT LẶNG CHIỀU RƠI


CHÚT LẶNG CHIỀU RƠI


Chiều rơi, cuối  bãi nắng vàng chia

Chiếc lá mong manh đau xót lìa

Một Nguyệt khuyết vầng treo đỉnh đó

Đôi chim sải cánh lướt trời  kia

Sầu ơi Đâu cớ lòng đau thắt 

Buồn hỡi dưng chi mắt lệ đìa

Tiếng sáo chiều đưa cao réo rắt

Nguồn cơn đợi gội chút sương khuya .

CAO BỒI GIÀ


BÀI HỌA:


CHIA LÌA


Ngỡ mãi song hành khó xẻ chia

Đường chưa trọn bước đã xa lìa

Ta chờ mòn mỏi nơi nhà cũ

Người khuất mịt mờ ở chốn kia

Đã biết cuộc đời là giả tạm

Mà sao giọt lệ vẫn đầm đìa

Từng đêm nhung nhớ dâng lên mắt

Nghe tiếng mưa đều rơi giữa khuya.

Sông Thu


ĐỒNG HỌA:


TRĂNG ĐƠN CÔI.


Nguyệt tròn vành vạnh thiếu người chia

Lơ lửng đầu non mãi chẳng lìa

Đâu kẻ góp gom trời kỷ niệm

Còn ai xây đắp chuyện mai kia

Chày đêm thao thức vầng trăng tỏ

Tảng sáng nhớ nhung nước mắt đìa

Đơn lẻ phôi pha đời thiếu phụ

Nhạt nhoà thoi thóp ánh sao khuya.

Thanh Hòa


VÙNG HỌA:


NHỚ AI...


Tình mình cứ ngỡ khó ngăn chia

Khắng khít bên nhau chẳng muốn lìa

Quán trọ Thanh Đa thì vẫn đó

Bờ kênh Nhiêu Lộc cũng còn kia

Bơ phờ mắt mỏi chờ bao tối

Vò võ đèn chong đợi bấy khuya

Những tưởng có tan thì có hợp

Mà sao nước mắt lại đầm đìa ?

Thục Nguyên


TIẾP HỌA:


LỠ LÀNG !


Bậu hứa đôi mình nguyện sẻ chia

Ngờ đâu lưu lại dấu chân lìa !

Em vừa giã biệt về phương nớ

Thuyền vội xa rời cặp bến kia

Nào hiểu cơn sầu vây chất ngất

Có hay suối lệ nhỏ đầm đìa

Đêm nay ấp ủ niềm hy vọng

Thao thức canh tàn vỗ giấc khuya !

Như Thu


HỢP HỌA:


CHÚT LẶNG CHIỀU RƠI


Chút lặng hiên thềm ngắm nắng chia

Vàng soi mấy mảnh vẫn chưa lìa

Bâng khuâng ráng đỏ bùng phương ấy

Vội vã chim chiều soãi góc kia

Gió thổi xuyên đồng loang lối ngõ

Triều dâng chạng tối nổi bên đìa

Chìm say tiếng gọi vang hồn quốc

Sáo vẳng đêm về ngã giấc khuya.

Mai Thắng



CŨNG HỌA:


CHIỀU THU LẶNG


Chiều nhàn thu lặng thả lòng chia
Theo gió lang thang giỡn lá lìa.
Bám cụm mây trời in bóng đó
Vờn thuyền mui nứa chở ai kia.
Đang nhìn người nọ ngồi bên lưới
Chợt nhớ ngày nao trốn dưới đìa
Với kiểu làm ăn xưa cũ ấy
Li mừng khởi sắc hẳn còn khuya .
Trần Như Tùng


ĐỒNG HỌA:


EM ĐI RỒI


Xưa cùng chung lối ngỡ đâu chia
Em bước sang ngang đành đoạn lìa
Chiếc bóng cô đơn về xóm cũ
Canh trường thao thức đến mai kia
Nhìn trăng ,trăng khuyết lòng tê tái
Hỏi gió, gió bay lệ thẫm đìa
Ai biết tình yêu là khổ ải
Một mình lầm lũi dưới trăng khuya !

THIÊN HẬU



CÙNG HỌA:


CHIỀU XUỐNG


Vách núi im lìm,hẻm núi chia
Chiều buông giục nhạn cánh xa lìa
Sau lưng bỏ lại hoàng hôn thẳm
Trước mặt thêm gần bóng tối kia
Dáo dác tim ngờ phương hẫng hụt
Hoang mang lệ tủi ngõ đầm đìa
Canh sầu đẫm lạnh niềm hoang vắng
Sũng ướt cô tình dưới lũng khuya

Lý Đức Quỳnh


TIẾP HỌA:


LỆ KHUYA...


Đâu người tri kỷ để cùng chia?
Chiếc lá mùa thu sắp sửa lìa
Đàn ngẩn ngơ sầu treo vách lạnh
Hồn chơi vơi nhớ gợi hình kia
Mênh mang gió quyện đôi tà tím
Lấp lánh sao vờn nửa nguyệt khuya
Khi vẫy tay chào...dưng dửng lạ...
Mà trong sâu thẳm...giọt châu...đìa !

Thy Lệ Trang

Thứ Tư, 27 tháng 9, 2017

LẠI VĂN SÂM HÁT RU BỘ TRƯỞNG Y TẾ


Bài thơ của Lại Văn Sâm 
tặng Bộ trưởng Nguyễn Thị Kim Tiến

FB Lại Văn Sâm
26-9-2017

Chị ơi chị ngủ cho ngon
Đừng lo mấy vụ cỏn con làm gì!
Dân đen mắt toét, chân chì
Chúng ngu không hiểu mới đi kêu trời

Chuyện buôn thuốc giả kiếm lời
Bở ăn như thế mấy người bỏ qua?
Vụ này xui xẻo lộ ra
Coi như kinh nghiệm lấy đà…vụ sau

Chúng kêu bác sĩ tiêm đau
Bởi không đút lót cũng đâu đáng phiền!
“Lương Y” đâu phải thánh hiền:
Làm gì cũng phải có tiền trao tay

Chuyện cưa chân lộn mới đây
Ui da- ai đúng tối ngày được đâu?
May chưa cưa lộn lên đầu
Phúc cho “chúng nó” khỏi chầu Diêm Vương

Bệnh nhân bốn mạng một giường
Hoặc nằm dưới đất – bình thường mà thôi:
Tại vì dân số sinh sôi
Người đông nên phải ghép đôi, nằm sàn…

Chuyện tiêm nhầm thuốc chết oan
Nhỏ như con kiến! Chớ bàn chị nha!
Trứng kia còn lộn nữa là
Con người cũng vậy – ai mà chẳng sai

Dạo này chúng hét điếc tai:
“Bà nên từ chức”- kêu hoài cũng thôi!
Ghế to mình vẫn cứ ngồi
Chúng kêu khản cổ thế rồi cũng câm

Chị ơi chị cứ yên tâm
Quyền uy chị hãy cứ cầm trong tay
Đợi qua cơn sóng gió này
Chị em mình lại đến ngày bội thu

Ngủ ngon nhé chị

156_CHÚT LẶNG CHIỀU RƠI (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Thơ Tổng Hợp)

CHÚT LẶNG CHIỀU RƠI


Chiều rơi, cuối  bãi nắng vàng chia
Chiếc lá mong manh đau xót lìa
Một Nguyệt khuyết vầng treo đỉnh đó
Đôi chim sải cánh lướt trời  kia
Sầu ơi Đâu cớ lòng đau thắt 
Buồn hỡi dưng chi mắt lệ đìa
Tiếng sáo chiều đưa cao réo rắt
Nguồn cơn đợi gội chút sương khuya .
CAO BỒI GIÀ

02-04-2011

Thứ Ba, 26 tháng 9, 2017

LÃO MỖ


LÃO M

(Bát Vĩ Đồng Âm)


Bt cười phát chán lão Cao tôi

Thiên mnh t lâu t hết ri

Da d nơi tha  nơi mốc mi

Tóc tai đm xám   đm phau vôi

Ngang ngông ch nghĩa hay cy ci

Trào phúng văn thơ khoái nho bi

Ngán ngm chuyn đi bao rc ri

Ru su li nc cn dăm bôi.

CAO BI GIÀ


BÀI HỌA:


THẰNG TÔI


Thẳng tiến non ngàn một bóng tôi

Vào nơi bất nhiễm,ngỡ yên rồi

Quay đầu xuống cõi thờ ơ bụi

Xoạc cẳng đua tiền bạc bẽo vôi

Lựa thế đâm hơi dài miệng thổi

Thừa cơ lật lọng béo thân bồi

Lương tri chó gặm không màng tới

Uốn lưỡi cong mềm kiếp đãi bôi

Lý Đức Quỳnh


ĐỒNG HỌA:


TỰ HỌA


Ngồi buồn phóng họa dáng hình tôi

Chẳng nói người thân đã hiểu rồi

Vẫn thế, tính tình - ương tựa ổi

Lâu rồi, râu tóc - bạc như vôi

Áo quần cũ rách con quăng đổi

Dầy dép sờn bươm tớ tích bồi

Mặc tiếp, dùng thừa xem cũng tội

Thây đời, tự sướng tửu tam bôi!

 240917.

Đoàn Đình Sáng.


CÙNG HỌA:


LÃO BẠN THƠ

( Bát vĩ đồng âm )


Trong những bạn bè thơ của tôi

Chẳng ai lại giống lão Cao Bồi

Nghe xưng cứ ngỡ khô như chổi

Đã gặp thì ra chắc tựa vôi

Thi tứ khác nào hoa vạn cội

Ngôn từ tương tự nước muôn bôi

Thơ xưa các thể không nhầm lỗi

Gọi cụ đồ nay cũng đúng rồi.

Sông Thu


TIẾP HỌA:


BẠN TÔI

(Bát Vĩ Đồng Âm)


Xin phép so người giống bạn tôi

Dù chưa tán gẫu lại thân rồi !

Nhiều phen hoán vận luôn tha lỗi

Những lúc sai lời chẳng quệt vôi

Mở rộng vòng tay nào phách lối

Nâng niu tình nghĩa khéo vun bồi 

Bốn phương hò hẹn từ trăm mối

Niềm nở ân cần cụng mấy bôi. 

Như Thu


HỢP HỌA:


ĐÁNG KIẾP TÔI 

(Bát Vĩ Đồng Âm)


Thua cuộc thôi đành đáng kiếp tôi

Cùng nhau hòa giải tưởng xong rồi

Ai dè ... vàng nghĩa cau vàng cối     

Đâu ngỡ ...bạc tình thuốc bạc vôi

Mấy bọn cù nhầy chuyên đấm hổi 

Bao trang lá cải giỏi đâm bồi

Hạ hồi mới rõ xin đừng vội

Xa mặt cách lòng chén đãi bôi.

PHAN TỰ TRÍ


CŨNG HỌA:


LẠ NHỈ !

(Bát vĩ đồng âm)


Gương này lạ quá chẳng ra tôi

Soi thấy eo ôi biến dạng rồi.

Chân ngắn tay dài khoe khỉ cội

Mồm loe mũi tịt nực mùi vôi.

Đầu thì nhẵn tựa lưng cua lội

Tai lại tươm như miếng giấy bồi

Liền kiện sao Thiên làm việc tối

Té ra lão Đẩu ngứa nghề bôi .

Trần Như Tùng


ĐỒNG HỌA:


TỰ NHÌN TÔI...

Bát vĩ đồng âm


Mấy bận quay đầu ngó lại tôi

Sáu lăm cuộc sống tạm yên rồi

Niềm thương đất nước đau nhiều mối

Nỗi giận tình người bạc qúa vôi !

Thơ dẫu hồn nhiên như thiếu nữ

Tâm dù ngạo nghễ tựa cao bồi

Phồn hoa đô thị xin rời vội

Xa lánh miệng đời lắm đãi bôi.!

Thy Lệ Trang


CÙNG HỌA:


LÃO PHẠM


Oách nhỉ lên hàng lão Phạm tôi
Ung dung bước giữa bảy mươi rồi
Xem đồng bạc trắng, phơ màu ngói
Thấy  cổng son vàng, rộ sắc vôi
Mỗi sáng chuyên cần thầy thuốc hỏi
Từng canh bỏng rát khớp xương bồi
Vui cùng bạn hữu, ba chân tới
Nhớ buổi tranh tường vững cọ bôi
25 – 9 – 2017
Phạm Duy Lương


TIẾP HỌA:


LẼ ĐỜI

Nốc chén dăm lần cũng có tôi
Trong say thấy bút cạn thơ rồi
Sơn đen thích vẽ màu tranh tối
Cặn cũ ưa nhìn cổ ống vôi
Hạt lúa mầm ươm cho mạ trỗi
Giòng sông phía lở để bên bồi
Đời không nắng đẹp hằng giăng lối
Rẽ tránh đường mòn vết đãi bôi
Bửu Tùng




HỢP HỌA:


THƯƠNG TA
(Họa 4 Vần)


Đôi lúc bỗng nhìn lại chính tôi
Bao năm khỏe khoắn tưởng yên rồi
Bỗng châu thân bệnh, buồn bao mối
Chợt mái đầu phai bạc quá vôi
Mơ ước trở về nơi chốn cũ
Cầu mong gặp lại bạn bè thôi
Đợi chờ dịp khác thôi đừng vội
An dưỡng đừng lo chuyện bỉnh bôi !

THIÊN HẬU


CŨNG HỌA:


NGẪM PHẬN TÔI


Ngẫm nỗi vui buồn cái phận tôi
Lục tuần xuân dẫm bước sang rồi
Lòng đau chứa chất căn ngàn mối
Dạ tủi thêm chồng lớp bạc vôi
Bước tự do chùng trơ cảnh lỗi
Hằn tâm sự hẫng héo thân bồi
Ai cùng ngắm bóng chiều qua vội
Cảm nhận đêm dài khúc đãi bôi.
Mai Thắng


ĐỒNG HỌA:


TRANH ĐỜI


Thật là đáng giận cái thằng tôi
Thoắt cái mà nay tám bó rồi
Sự nghiệp hẩm hiu, đen tợ khói
Công danh hỏng toét, trắng như vôi
Số phần cùng tận, buồn trăn trối
Chữ nghĩa lem nhem, biếng đấp bồi
Dẫu cố vượt qua cơn hấp hối
Tranh đời đã vẽ dễ gì bôi ?

Thục Nguyên

Thứ Hai, 25 tháng 9, 2017

TĨNH TẠI


TĨNH TẠI


Theo gió mây trời lãng đãng trôi

Lục bình tím nổi nhẹ nhàng bơi

Lưng trời nhạn vẫy vùng ngang dọc

Đáy nước ngư trầm lội ngược xuôi

Vấn dạ trần gian âu ắp nợ

Tù lòng nhân thế chỉ đâu tôi ?

Gửi tâm nhờ ý về vô định

Thỏa chút niềm riêng … trả nợ đời !

CAO BỒI GIÀ


BÀI HỌA:


TIỄN ĐƯA


Mái chèo khuấy gợn bóng mây trôi

Một chiếc thuyền con thong thả bơi

Bến đơi...miệt mài con nước chảy

Người đi...lặng lẽ chuyến đò xuôi

Lục bình vô định như đời bạn

Hoa tím u hoài tựa mắt tôi

Ngơ ngẩn nhìn nhau, lòng buốt nhói

Có còn gặp lại ở trên đời ?

Sông Thu


ĐỒNG HỌA:


KHOẢNG LẶNG

Lá vàng khẽ rụng gió lùa trôi
Bầy cá nghi mồi bám đuổi bơi
Soi dáng gương hồ - trời đảo ngược
Chao thuyền mặt nước - lái buông xuôi
Bờ xa ẩn hiện người giăng lưới
Liễu cạnh trêu đùa lá giỡn tôi
Ngắm buổi bình minh tràn cảnh sắc
Nơi đây ai tạo để dâng đời?

240117.
Đoàn Đình Sáng.


CÙNG HỌA:


BẤT BIẾN

Ngợp với bao dòng cuộc sống trôi

Gập ghềnh đàn cá háu ăn bơi.

Cọng rau vào nước lênh đênh nổi

Chiếc bánh rời thuyền lãng đãng xuôi.

Giữa cảnh trần gian đầy cái nợ

Trong luồng nhân thế kẹt thằng tôi.

Kìm lòng bất biến ,lời cha dạy

Tỉnh táo suy tư ứng phó đời .

Trần Như Tùng



TIẾP HỌA:


BÌNH THẢN


Thư thả nhìn mây lãng đãng trôi
Tâm hồn êm ả ngắm dòng bơi
Ngư ông trầm mặc, quay chèo ngược
Bầy cá tranh giành , quẩy lội  xuôi
Cảnh vắng đìu hiu soi bóng nước
Người vui rộn rịp thiếu mình tôi !
Thiên nhiên kỳ thú muôn màu sắc
Chớ có bận tâm với chuyện đời !

Thiên Hậu



HỢP HỌA:


NHÓM LẠI LỬA LÒNG


Bọt sùi con nước cuộn dòng trôi, 
Như lũ chuột đồng lóp ngóp bơi:
Phơi xác quay mòng cho lái thuận
Trần thân xoay xở để dầm xuôi
Thác ghềnh sẽ vượt sông về biển
Sóng gió rồi qua bạn với tôi
Thêm đượm lửa lòng xin nhóm lại
Thuận trên nhuần dưới, mãi yêu đời !

 PHAN TỰ TRÍ


CŨNG HỌA:


BỌT BÈO


Nghĩ mình thân phận bọt bèo trôi
Kiếm sống nên đành phải học bơi
Nước lớn trồi lên phơi nắng cháy
Nước ròng hụp xuống thả dòng xuôi
Đã không giúp ích cho thiên hạ
Thì có ra gì với cái tôi ?
Biết thế, làm sao xoay định mệnh ?
Thôi cam chịu vậy, mặc tình đời

Thục Nguyên

Chủ Nhật, 24 tháng 9, 2017

155_ĐÊM ĐÔNG (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Thơ Tổng Hợp)

ĐÊM ĐÔNG


Đêm đông gió thi má ai hng
Do bước người chen khoe áo bông
Sc ph đan màu đèn chp ngõ
Tiết tri ru điu  tuyết giăng thông
“Mt mùa sao sáng” người cu ước(1)
“Bn Thánh ca bun“ k nh mong(2)
Gió lnh nhìn quanh, sao m l
Môi ai, sao ng đm than hng!
CAO BI GIÀ
20-12-2010

(1), (2): Tên hai bài hát Noel nổi tiếng

Thứ Bảy, 23 tháng 9, 2017

HỮU DUYÊN ( Thể loại HÁT NÓI )

.      Mưỡu
Chữ duyên, chữ ngộ , chữ tài
Câu thơ , điệu nhạc cảm hoài tháng năm
Sang canh trở giấc hát thầm
Hồng hồng, tuyết tuyết gian nan lưu truyền
.       NÓI
Kẻ Bầu rượu thẩn thơ , thơ thẩn
Người túi thơ say cảm ngấm lời ca
Đồng thanh tương ứng , bạn cùng ta
Cảm chữ tài chao lòng mến mộ
HỮU DUYÊN THIÊN LÝ NĂNG TƯƠNG NGỘ
VÔ DUYÊN ĐỐI DIỆN BẤT TƯƠNG PHÙNG
Hỏi ai gieo tuyệt tác réo muôn trùng
Dựng nên rõ lời khoan ,tiếng nhặt
Vẫn hàn huyên dầu không đối mặt
Cùng sẻ chia ngọt mật, buồn vui
Trăng đêm khuya vằng vặc lưng đồi
Cùng ngợi Nguyệt tinh khôi trong vắt
Như hai ta kỳ duyên Lạ thật
“Mưỡu “chẳng cần, “Hát nói “bắt ngay
Tri âm, tri kỷ tuyệt thay !
CAO BỒI GIÀ
08-08-2011


TẢ KHÓ VỪA


TẢ KHÓ VỪA


Nón lá bên đường một buổi trưa
Chìm sâu giấc ngủ nắng xem thừa
Chân em gót ngọc ngày ôm đất
Dáng chị thân ngà bửa đội mưa
Gánh quảy niên trường vai biến dạng
Sầu chuyền thế kỷ chuỗi đong đưa
Quê hương khế ngọt hay chua chát?
Tức cảnh mà thơ tả khó vừa
Bửu Tùng


BÀI HỌA:


BẤT CÔNG


Xã hội bất công cảnh thiếu thừa

Nao lòng bức ảnh giấc ngơi trưa

Nhọc nhằn mưu kế trườn gai góc

Rong ruổi sinh tồn bước đẩy đưa

Đội cả hai sương, dầm một nắng

Vượt qua Mấy bão, lội bao mưa

Ngửa trông uất hận bầy tham nhũng

Ăn đến bao nhiêu cũng chẳng vừa…
CAO BỒI GIÀ

21-09-2017


BÀI HỌA:


BƯƠN TRẢI

Cũng kiếp sinh ra, ngỡ sống thừa

Lấy hè thay chiếu ngủ tầm trưa

Ngày đông vai trẹo tìm cơm áo

Tháng hạ thân còm gội nắng mưa

Quá khứ buồn đau… thây số chịu

Tương lai mờ mịt… mặc chân đưa

Công bằng đâu của đem phân phát

Chấp nhận! Mình xoay khéo cũng vừa!

  210917.

Đoàn Đình Sáng.


CÙNG HỌA:


CÁI KIẾP NGHÈO


Chạy gạo dân nghèo dãi nắng trưa

Chắt chiu dành dụm vẫn không thừa

Xoay tiền con học tăng mờ mắt

Sốt vó quan hành lội thủng mưa

Đỡ đói luôn ngồi ăn bánh vẽ

Lem thèm mãi gạt hứa đò đưa

Đời như chiếc áo tanh bành cũ

Mặc để che thân,cố chẳng vừa

Lý Đức Quỳnh


TIẾP HỌA:


GÁNH HÀNG RONG


Bên hè ngã vật buổi ban trưa
Giấc ngủ say mê chẳng thiếu thừa
Gót ngọc phơi hàng rong nghỉ sức
Thân ngà úp mặt nón che mưa
Cưu mang lắm hẽm năm dài bám
Lặn lội bao đường tháng lụn đưa
Xã hội thiên đàng vơ vẫn mãi
Oằn vai mấy nữa bảo đang vừa!

Uyên Du



HỢP HỌA:


BỨC TRANH QUÊ HƯƠNG 


Phụ nữ thân nằm  ngủ giữa trưa 
Vỉa hè úp nón kể bao thừa 
Gánh hàng phơi nắng tìm cơm áo 
Đội thúng che trời chấp gió mưa 
Nhân thế nào thông "nghèo "mãi cột 
Đất bằng chẳng thấu "khổ" quanh đưa 
Tận cùng cuộc sống  còn chi ngại 
Đất Mẹ xót thương viết mấy vừa 

Minh Thuý 


CŨNG HỌA:


LÊ LẾT


Lăn lóc lề đường giấc ngủ trưa
Nguy nan bất chấp cũng coi thừa
Mẹ hiền nào quản chi sương nắng
Chị đảm đâu hiềm dẫu gió mưa
Trắc ẩn đâu rồi,tìm chẳng thấy!
Thiện tâm cũng biệt, hỏi khôn đưa!(
Hy sinh phụ nữ bao gian  khó
Càng ngẫm lòng đau,khóc mấy vừa...

Thanh Hòa


Tác giả Bửu Tùng cảm hứng trước bức ảnh AFP. Bốn phụ nữ nông thôn ngủ trưa trên vỉa hè Sài Gòn hôm 18/8/2017 sau khi đã bán xong gánh hàng.

Thứ Năm, 21 tháng 9, 2017

THĂM THẲM


THĂM THẲM


Gặm nhấm lay nhay đâu đó hồn

Ngơ ai lãng kể chuyện hàn ôn

Ngà ngà hỉ tựa đâu xa lắm

Chuếnh choáng sầu như lại chất dồn

Lúc có nao nao, mòn khắc nhật

Khi không lắng lắng, trắng canh hôm

Cõi riêng nhỏ bé … Ôi! thăm thẳm

Xoa mãi mà sao chẳng cạn nguồn !

CAO BỒI GIÀ         


BÀI HỌA:


SI TÌNH


Ngẩn ngẩn ngơ ngơ tựa mất hồn

Trăn trăn trở trở chuyện tình ôn

Nhung nhung nhớ nhớ không hề vợi

Luyến luyến thương thương cứ mãi dồn

Nức nức nao nao chờ suốt buổi

Xao xao xuyến xuyến đợi tròn hôm

Tha tha thẩn thẩn vào ra mãi

Mẩn mẩn mê mê...nước nhớ nguồn !

Sông Thu


ĐỒNG HỌA:


CHỆCH NGUỒN


Chẳng lẽ Tà Ma chiếm lĩnh hồn

Nhùng nhằng tựa phạm tới quan ôn.

Khi đông dường cảm còn mang máng

Lúc vắng nghe như lại dập dồn.

Sợ sệt bâng khuâng bao buổi tối

Âu lo uể oải những chiều hôm.

Thầy xem bảo tại sao soi mệnh

Bị sóng nhân gian chạm ,chệch nguồn .

Trần Như Tùng


CÙNG HỌA:


NHẮC HỒN

Vơ vẩn đi đâu thế hả hồn?
Biết trời biến đổi nhiệt hay ôn?
Mây đen tứ phía đang quần đảo
Sóng dữ ngoài khơi vẫn dập dồn.
Để dạ tìm vui bao quán xá
Mặc lòng vô cảm những chiều hôm
Tỉnh đi! Hãy dõi nhìn nhân thế!
Mơ mãi làm sao nhớ cội nguồn!
200917.
Đoàn Đình Sáng.




TIẾP HỌA:


THẦM KÍN


Lẩn thẩn lang thang kẻ mất hồn
Quên quên nhớ nhớ khó mà ôn
Trông trông ngóng ngóng còn xa tít
Tới tới lui lui  cứ dập dồn
Thầm lặng bâng khuâng đà mấy bữa
Ưu tư khắc khoải đã vài hôm
Làm sao giải được niềm tâm sự
Nước chảy khi nao trở lại nguồn ?

THIÊN HẬU



HỢP HỌA:


QUÊN SAO ĐÀNH..


Ngơ ngẩn vào ra ngỡ mất hồn
Quanh đi quẩn lại nỗi niềm...ôn
Muốn quên dạ héo luôn đè nén
Tránh nhớ lòng dai mãi ngập dồn
Thao thức năm canh mong đợi sáng
Bồn chồn sáu khắc ngóng trông hôm
Người ơi biền biệt nơi xa lắc
Chẳng thiết về thăm,tận cuối nguồn.
Thanh Hòa


CŨNG HỌA:


KHƠI NGUỒN



Tràn mưa sùi sụt tháng cô hồn
Chợt nhớ rằng xưa tích cổ ôn:
Ngạ Quỷ đầu thai tung vó kíp
Súc Sinh chuyển kiếp rảo chân dồn
Mẫu kinh mõ vọng tu khuya sớm
Phật pháp chuông rền luyện tối hôm
Địa ngục dịp này chưa đóng cửa
Dòng tâm có cạn cứ khơi nguồn !
PHAN TỰ TRÍ

SẮC LỰC 2 (Hát Nói)


SẮC LỰC 2

 

MƯỠU:

 

     “Làn thu thủy, nét xuân xanh”

Sợi dây mềm mại trói chân anh hào

     Đắm mê một nụ cười trao

Say tình quên hết lối nao đường về…

 

NÓI:

 

Lòng buồn chán, gặp người không tâm đắc

Đối diện mà ý lạc với lời bay

Dạ mong về, ngặt gió giật mưa nhay

Tâm muốn đáo mà chân như xiềng xích

VŨ VÔ KIỀM TỎA NĂNG LƯU KHÁCH

SẮC BẤT BA ĐÀO DỊ NỊCH NHÂN

Hỏi mấy ai tự dân hèn chí bậc anh quân

Trước mỹ sắc không ngẩn ngơ gục đổ

Xưa Lưu Bị anh hùng , danh rạng tỏ

Cũng nhũn mềm chôn bước xứ Đông Ngô

Bên giai nhân canh khắc đắm hẹn hò

Ôi hấp lực tấm thân ngà tuyệt mỹ

Suýt tan nghiệp, mai mòn luôn chí khí

Anh là ai?  Hùng dũng lắm chàng trai

Chớ tự cao kẻo khuynh ngả có ngày…

Rồi vỡ mộng, bại thân cùng danh liệt 

Nam tử hán trời sinh đây tử huyệt

Dễ ngây hồn để mỹ sắc điểm  tê thân

Chẳng qua cũng bởi xác phàm…

CAO BỒI GIÀ

21-09-2017

 

Ghi chú:

Vũ vô kiềm tỏa năng lưu khách: Mưa không xích trói thường gi khách

Sắc bất ba đào dị nịch nhân : Sắc chng sóng gió xiêu lòng người

 (Thượng thư Đàm Thận Huy và Nguyn Gin Thanh)