Thứ Ba, 31 tháng 7, 2018

SƠN NỮ ƠI!


SƠN NỮ ƠI!


sao nàng nỡ để suối tương tư\
soi bóng làm chi, vội giã từ
ánh mắt hút hồn, lay đá sỏi
Nụ cười nghiêng nước, động chiều thu
Cảm thông rừng thẳm, lời than tiếc
Ngơ ngẩn suối buồn, sóng vỗ ru
Sơn nữ diễm kiều như giấc mộng…
 Sao nàng nỡ để suối …tương tư?
CAO BỒI GIÀ
30-07-2018
(*): Ý từ câu hát : “Cô nàng về để suối tương tư” trong nhạc khúc Nương Chiều của NS Phạm Duy


BÀI HỌA:


NGƯỜI VỀ


Người về ta mãi chịu trầm tư
Gặp gỡ thoáng qua đã biệt từ 
Vừa mới ngất ngây môi thắm hạ
Bây giờ ngơ ngác mắt vàng thu
Vì tim da diết đau lời hẹn
Để dạ thẫn thờ nhớ điệu ru
Cứ tưởng ... lẽ nào xây mộng ảo
Người về ta mãi chịu trầm tư.
PHAN TỰ TRÍ


ĐỒNG HỌA:


NÀNG THƠ ƠI !


Lòng tôi dằng dặc nỗi sầu tư
Từ độ nàng thơ nói tạ từ
Thi tứ cạn khô ngày chớm hạ
Câu từ héo úa buổi tàn thu
Làm sao xướng họa cùng thi hữu ?
Không thể tuôn trào được khúc ru !
Xin hãy trở về, vần điệu nhé
Cho lòng tôi vợi nỗi sầu tư.
Sông Thu


CÙNG HỌA:


TỪ LY


Lòng buồn,giọng suối kể ưu tư
Lệ thắm khôn nguôi lúc tạ từ
Dứt bỏ buông làng mê  tiếng  gọi
Buộc ràng bản thượng luyến lời  ru
Ra đi  vào đúng hôm đầu hạ
Trở lại nhằm ngay bữa chớm thu
Sơn nữ mong chờ kề gối mộng
Vui lòng rộn rã hết ưu tư
Thanh Hoà


CÙNG HỌA:


HỠI NÀNG SƠN NỮ 


Gặp nhau đừng để dạ sầu tư
Sơn nữ nàng ơi, chớ tạ từ
Sóng mắt long lanh, mưa cuối hạ
Tiếng cười êm dịu, gió đầu thu 
Suối khe róc rách, âm thầm gọi 
Rừng lá lao xao, nhè nhẹ ru 
Phong cảnh hữu tình, xin chậm bước 
Vần thơ bày tỏ chút riêng tư. 
Thanh Trương


TIẾP HỌA:


TẠ TỪ


Đường về trĩu nặng mối ưu tư
Chỉ mới gặp nhau đã tạ từ
Có phải trăng vàng chờ chú cuội
Hay là  nguyệt lạnh thiếu hơi thu
Trời buồn lãng đãng mong mây tới
Gió rét âm thầm trổi giọng ru
Trách kẻ vô tình sao lỗi hẹn
Đường về trĩu nặng mối ưu tư
THIÊN HẬU


HỢP HỌA:


SƠN NỮ XƯA


Xưa, thời sơn nữ sống vô tư
Ngốn của thơ ca mấy vạn từ.
Diện xú hay xinh , Ơi cụ Hạ?
Nết hiền hay dữ, Ới bà Thu ?
Dung nhan tô vẽ bao trang họa
Tính cách lan truyền lắm khúc ru.
Ta đã viết vài câu đắm đuối
Để rồi mình mãi mất vô tư .
Trần Như Tùng


CŨNG HỌA:


CHIỀU LÊN BẢN THƯỢNG


Tiễn chiều mây bịn rịn sầu tư
Nắng nhạt bâng khuâng lối tạ từ
Cỏ úa triền non vàng sắc hạ
Sương mờ lũng núi trắng màu thu
Vài sơn nữ cợt đùa nhau hát
Một khách mơ nhìn hóng gió ru
Hối hả tù và lên bản thượng
Tiễn chiều mây bịn rịn sầu tư
Lý Đức Quỳnh 


ĐỒNG HỌA:


ƯU TƯ


Lòng sao vời vợi nỗi ưu tư
Tình mới vừa nhen đã tạ từ
Năm trước quen người chiều cuối Hạ
Hôm nay quay mặt sáng đầu Thu
Trách ai xem nhẹ lời tri ngộ
Hờn kẻ mau quên điệu Mẹ ru
Ta hãy quay về.....đừng ảo vọng
Cho đời khỏi phải nặng sầu tư
Songquang


CÙNG HỌA:


NGẪM

Thiên đường có rũ hết ưu tư?
Cõi thế làm sao phải biệt từ?
Để chứng lên đồng mê hoặc não
Cho niềm gửi gắm bẽ bàng thu
Vùi chôn thất vọng đành câm nín
Khỏa lấp sầu đau cố tự ru
Cõi thế loay hoay thành địa ngục
Thiên đường có rũ hết ưu tư?
010818.
Đoàn Đình Sáng.


TIẾP HỌA:


SUỐI TƯƠNG TƯ


Gặp gỡ em ngồi cạnh suối tư 
Giai nhân dịu vợi nét hiền từ 
Môi cười quyến rũ tranh chiều hạ 
Mắt đắm mơ huyền buổi sớm thu 
Nước đọng hoa rơi thêu mộng ước 
Rừng hoà gió thổi ngọt lời ru 
Hồn tôi sóng gọi  say tình chớm
Mấy giọt thơ tràn rớt suối tư
Minh Thuý 
1 tháng 8 _20187


HỢP HỌA:


THÔI ĐÀNH...


Bên đèn canh cánh nỗi suy tư...
Lo lắng tình ni ngại chối từ
Tâm mãi yêu người trong tiết hạ
Ta hoài nhớ giọng dưới trăng thu
Thầm mơ dìu dặt cung đàn trỗi
Thường nghĩ êm đềm điệp khúc ru
Có lẽ trời cao đà lặng tiếng!
Thôi đành xếp lại mối riêng tư...
Như Thu


TIẾP HỌA:


CHỢT GẶP
 (họa 4 vần)


Ngày nào chợt gặp chốn riêng tư,
Giữa suối nàng sao nỡ chối từ.
Tóc xõa bồng bềnh theo sóng nước.
Da căng bóng bẩy hứng mưa thu
Chừng như lạc bước miền tiên cảnh,
Ngỡ tưởng sa hồn cõi động u.
Mãi vẫn mơ người Sơn Nữ ấy,
Ngày nào chợt gặp chốn riêng tư.
Bảo Trâm 


HỢP HỌA:


TRĂNG TRÒN VỘI

Trăng tròn chi vội mới mười tư
Lá lúa, câu liêm sớm nói từ
Ăn đã chưa no, lo chửa tới
Xuân thì đà đến, lỡ rồi ru
Bướm hoa lìa tán đành xa ngãi
úa huệ phai tàn phải biệt thu
Bồng bế nuôi nhau đời ấy dở
Trăng tròn chi vội mới mười tư !
Lida Lê

Thứ Sáu, 27 tháng 7, 2018

NGẤM


NGẤM


Tôi nghe giọt lệ khóc hồn côi
Tôi thấy thời gian chẳng đợi mời
Tôi gọi tương lai, như lặng tiếng…
Tôi gào dĩ vãng, tựa tàn hơi…
Tôi tìm lối phúc, mơ thành mộng
Tôi níu đường trần, đất hóa vôi…
Tôi hiểu đêm dài, canh đợi khắc…
Tôi nằm ngọt đắng nếm sương …rơi!
CAO BỒI GIÀ
26-08-2018



BÀI HỌA:


CÔ ĐƠN


Tôi ngó vách tường,một bóng côi
Tôi mong đối ẩm chẳng ai mời
Tôi tìm tri kỷ gần xong kiếp
Tôi kiếm tri âm sắp hết hơi
Tôi nhớ xuân xưa ,hàng liễn đối
Tôi thương ngày cũ, miếng trầu vôi
Tôi van tiên tổ,hồn xa vắng ?
Tôi khóc âm thầm giọt lệ rơi
Thanh Hòa


ĐỒNG HỌA:


XÓT XA


Tôi buồn thân phận mãi đơn côi
Tôi xót tiệc vui chẳng được mời
Tôi hận cơ may luôn vắng dịp
Tôi hờn hạnh phúc cứ im hơi
Tôi tan mộng bởi hoa khô nụ
Tôi lỡ duyên vì cau thiếu vôi
Tôi áy náy không tu đủ đức
Tôi lo âu sẽ để tâm...rơi !
Sông Thu


CÙNG HỌA:


CÒN SỐNG CÒN YÊU


Tôi nghĩ chẳng gì ...nếu lỡ rơi...
Tôi đành gửi gấm trái tim tôi
Tôi hằng trân quý người từ giã
Tôi vẫn phớt lơ kẻ gọi mời
Tôi chả điên đầu...mò ...kiếm bóng*
Tôi không loạn óc ...ủ  ...dành hơi
Tôi mong hạnh phúc ngày còn lại
Tôi muốn cau trầu quyện chút vôi
*lấy ý từ câu thơ nổi tiếng
Đập vỡ gương ra tìm lấy bóng
Xếp tàn y lại để dành hơi
Thanh Hoà


TIẾP HỌA:


SUY TƯ


Tôi buồn nhìn chiếc lá rơi rơi
Tôi giận vì chưa được đón mời
Tôi đã thời xưa tràn hạnh phúc
Tôi đang hiện tại sống đơn côi
Tôi mong tìm bạn hiền tri kỷ
Tôi ước mơ trầu đượm chất vôi
Tôi nghĩ vu vơ hàng triệu thứ
Tôi vừa nằm mộng bốc thành hơi !
THIÊN HẬU


HỢP HỌA:


DUYÊN TƠ TÓC 


Thương mái tranh nghèo phận cút côi
Thương hôm gặp gỡ thiết tha mời
Thương chờ dáng nhỏ ngồi im tiếng
Thương đón em hiền chạy bở hơi
Thương bậu trông ngày mơ thắm chỉ
Thương thuyền cập bến đượm nồng vôi
Thương thời dĩ vãng chừ êm ấm
Thương lúc hai mình giữa tuyết rơi!
Như Thu


CŨNG HỌA:


NHỌC NHẰN


Tôi từ lẫm chẫm bước mồ côi
Tôi ruổi trần gian bặt tiếng mời
Tôi cỏ bên đường im ỉm bóng
Tôi ve cuối hạ mỏi mòn hơi
Tôi ngoài nắng gió mơ lành cội
Tôi giữa cau trầu mộng thắm vôi
Tôi vượt đêm dài không ánh lửa
Tôi nhìn cũ kỹ nhọc nhằn rơi…
Lý Đức Quỳnh 


ĐỒNG HỌA:


CUỘC SỐNG GIÀ


Già rồi cuộc sống chịu đơn côi
Già sẵn hành trang, Chúa chửa mời
Già thích ngao du, không đủ sức
Già thèm xướng họa, chẳng còn hơi
Già rầu thế thái, đen như mực
Già hận nhân tình, bạc tựa vôi
Già chẳng luyến lưu, đời cõi tạm
Thôi đành trà sớm, rượu chiều rơi
Thanh Trương


CÙNG HỌA:


MƠ ƯỚC VÀ CHẤP NHẬN


Tôi ngán thói đời bạc tựa vôi
Tôi mong cuộc sống hết mồ côi
Tôi mơ Xuân đến Mai thêm nở
Tôi ước Thu về lá bớt rơi
Tôi ngại đường tình không trọn lối
Tôi lo nhịp thở chẳng tròn hơi
Tôi đành chấp nhận điều may rủi
Tôi vẫn kiên tâm đợi kẻ mời

Songquang


TIẾP HỌA:


NHÀN ĐÀM


Tôi thấy mình như bóng nguyệt côi
Tôi chờn chợn né kẻ nhơi mời (!)
Tôi e tài mọn khi cả tiếng
Tôi sợ sức hèn lúc cạn hơi!
Tôi ngại tình đời xanh tựa lá
Tôi buồn nhân thế bạc như vôi!
Tôi sầu nẫu dạ trong thương khó...
Tôi vốn quen dầm bụi phấn rơi!
                              27-7-2018
Nguyễn Huy Khôi



HỢP HỌA:


TRẮC ẨN


Ai lòng thương xót trẻ mồ côi?
Ai dối đời nhau, ngọt tiếng mời?
Ai cậy uy quyền trơ tựa đá?
Ai vì tiền của bạc như vôi?
Ai đem u tối bưng toàn khoảnh?
Ai dựng vàng son hút kiệt hơi?
Ai tạo sóng ngầm nơi đáy biển?
Ai rồi tránh được lệ trào rơi?
 270718.
Đoàn Đình Sáng.


CŨNG HỌA:


TÔI NGẪM TÔI


Tôi vừa ba tuổi, kiếp mồ côi
Tôi lớn bên Di nỏ phải mời.
Tôi lựa thời gian chờ sức vóc
Tôi nhằm cơ hội bốc tăm hơi.
Tôi nhờ phúc vận thành phu mỏ
Tôi biến đá cồ hóa tảng vôi.
Tôi đã tám mươi cùng cháu chắt
Tôi mừng xã hội chẳng cho rơi .
Trần Như Tùng


ĐỒNG HỌA:


ĐÊM DÀI


Tôi thức đêm trường một bóng côi 
Tôi say kỷ niệm chợt đang mời 
Tôi nhìn nguyệt lặn sao cay mắt 
Tôi hứng sương tàn bỗng lạnh hơi 
Tôi ngẫm dòng đời đen tựa mực
Tôi hờn cuộc sống bạc như vôi 
Tôi buồn muốn khóc cùng hoa  cỏ 
Tôi nhặt hồn sầu đã rụng rơi 
Minh Thuý 


ĐỒNG HỌA:


THẦM...


Thầm nghĩ thương ai lạnh gối...côi
Thầm thào ý tứ...dẹ câu mời
Thầm mong xum họp hòa chung bóng
Thầm được bên nhau ủ ấm hơi!
Thầm ước trồng cau mau trẩy quả
Thầm mơ mua đá kịp nung vôi(?)
Thầm thì xao xuyến con tim đập...
Thầm chụm bờ vai...ngắm nguyệt rơi.
28-7-2018
Nguyễn Huy Khôi


Thứ Năm, 26 tháng 7, 2018

CÁC BÀI THI HỮU THÂN THƯƠNG HỌA TẶNG


CÁC BÀI THI HỮU THÂN THƯƠNG HỌA TẶNG :


Rất cảm ơn các thi hữu đã yêu mến họa tặng cho những bài thơ thật xúc cảm . Quả thật trong thâm tâm Cao Bồi Già  tôi cảm thấy thật hổ thẹn với những lời
thơ, mà các thân hữu đã thương yêu đề tặng . Những vần thơ đã có phần đề cao CBG quá mức. Nay xin đón nhận và chia sẻ cùng độc giả, nhưng mong quý độc
giả và quý thi hữu hiểu cho rằng tài và đức của CBG tôi còn xa lắm mới với tới được những điều mà các thân hữu thương tặng. 

ĐÔI VẦN TỰ HỌA


Họ tên thường gọi Vũ Quang Huy
Vo chữ thành thơ xả nghĩ suy
Bắt chước Tú Xương khoa khẩu phách
Học đòi Nguyễn Khuyến xướng văn thi
Ngông ngao bạn quở “Cao Bồi” quá
Lẩm cẩm đời chê Cụ Lão chi
Ai  ghét, ai thương mình đón nhận…
Đã vào xin chớ vội quay đi
CAO BỒI GIÀ


CÁC BÀI HỌA:



NỠ NÀO ĐI


Bấy lâu đã tỏ rạng gia huy 
Tụ họp văn đàn đọng lắng suy
Những ước anh em hùn Trí lự
Hằng mong bè bạn góp Đường thi
Ghi lòng giữ ý sao làm vậy...
Tạc dạ gieo vần biết lấy chi...
Chẳng lẽ vườn thơ còn nở thắm
Nỡ đành dứt ruột để mà đi !
PHAN TỰ TRÍ



ĐÔI LỜI ĐÀM ĐẠO


Mang tiếng "ngông ngao",...bác Vũ Huy
Mấy ai "vo chữ"...để bì suy(?)
Phiêu du rẻo cẳng sành bạn tửu
Giao quảng mở lòng hậu khách thi.
Mấy kẻ?...ngải xanh đầu chẳng bợn 
Hơn người!...vàng đỏ dạ màng chi (?)
Mặc đời thương khó,...Cao...nhân tính...
Say tỉnh đến rồi...khó bỏ đi!...
                                  25-7-2018
Nguyễn Huy Khôi



CHẲNG NỠ ĐI


Sao lại cao bồi, hởi Bác Huy
Chắc già vẫn vậy, dễ gì suy
Câu thơ kiều diễm vì bè bạn
Khẩu khí hào hùng bởi phú thi
Trang chủ chẳng nề gian khó vậy
Khách hàng đâu dám khẽ khàn chi
Vui chơi xướng họa mà thư giãn
Chim đậu cây lành, chẳng nỡ đi.
Thanh Trương



THƠ CAO BỒI GIÀ


Lấp lánh như là ánh nhật huy
Cho hoa bừng nở giữa vườn thi
Dùng ngòi bút ngọc ca điều đẹp
Vẫy giọt mực đen xóa thói suy
Khi rất nhẹ nhàng khôn sánh kịp
Lúc đầy đanh thép chẳng e chi
Quán thơ đón nhận bao thân hữu
Đã ghé một lần khó bỏ đi.
Sông Thu



VẦN THƠ CA NGỢI


Tuổi sương dù chếch bóng tà huy
Trí tuệ tim chiều chẳng giảm suy
Nhả chữ bổng trầm tươi đối Phú
Gieo câu thanh sắc đẹp vần thi
Thơ khơi trào lộng thêu hoa gấm
Bút dệt nhân văn họa ngọc chi
Rộng mở vòng tay mời kết bạn
Mến còn chưa hết…nỡ nào đi !
13-8-2013
                  Trần Lệ Khánh



THĂM VƯỜN CỤ HUY


Nổi tiếng cao bồi đấy cụ Huy
Thơ trồng chữ hái lẹ làng suy
Đàn em Nguyễn Khuyến nhìn tương xứng
Khí phách Trần Xương thấy khả thi
Xướng họa song song không nản tí
Đề tài lạ lẫm chả nề chi
Vào đây lạc bước vườn hương thảo
Vợ nhắc cơm chiều tiếc nuối đi
Bửu Tùng



VŨ QUANG HUY


Mẹ cha tên đặt Vũ Quang Huy
Trăn trở suốt ngày nghĩ với suy
Theo cụ Tú Xương đòn bút giáng
Học thầy Nguyễn Khuyến võ văn thi
Tung hoành trang giấy không kinh hãi
Rong ruổi cuộc đời chẳng sợ chi
Bạn gọi “Cao Bồi” đầy quý mến
Con đường đã chọn vững vàng đi!
Lê Trường Hưởng



KẾ THUẬT TIỀN NHÂN


Họ Vũ đệm Quang tánh tự Huy
Làm thơ gom chữ chẳng cần suy
Noi gương cụ Khuyến tung hoành phú
Nối bước Tú Xương xướng họa thi
Đĩnh đạc văn đàn sanh lạc thế
Ung dung hội quán lão an chi
Lợi danh trần tục không màng tới
Vững chãi tinh thần mỗi bước đi!
Liêu Đình Tự



LÃO HUY.


Danh nổi như cồn mỗi Lão Huy,
Thơ nhanh những tưởng chả cần suy?
Truyền nhân Mộng Tích tài văn sách,
Kế nghiệp Quế Sơn giỏi phú thi.
Họa lẹ vận nghèo nào có ngán,
Xướng hay tứ khó chẳng cần chi.
Cao Bồi tự nhận dù thương ghét,
Đã cảm nhau rồi sao bỏ đi?
VÕ TẤN HÙNG
( Trường THCS Phước Hưng, Tuy Phước, Bình Định)



CHỦ QUÁN ĐƯỜNG THI


Ơi Ngài chủ quán, bậc tài suy
Chi nhánh mở nhiều khéo chỉ huy.
Đó phú, kia hài, câu chữ múa
Đây châm, nọ bóng, bút nghiên thi.
Nhân sinh bách nghệ ngông ngao dạo
Vơ vẩn sự đời dích dắc chi.
Vào dễ khó ra sao thế được
Quay rôi, rốt cuộc lại không đi .
Trần Như Tùng


VUI CÙNG NGÂM VỊNH


Soi ngày rạng rỡ ánh dương huy
Giữa cõi vô thường,lẽ thịnh suy
Đón sáng bồng bềnh câu lục bát
Đưa chiều lắng đọng khúc Đường thi
Nhờ thơ dưỡng trí nào quan ngại
Mượn phú nuôi lòng chẳng vướng chi
Lắm nẻo nhân gian còn bẫy sập
Tin vào Thiên lý thẳng đường đi

Lý Đức Quỳnh


ĐƯỜNG THI QUÁN


Cao Bồi họ Vũ .gọi tên Huy 
Cuộc sống an bình khỏi luận suy 
Học cách Thanh Quan dìu bút hoạ 
Theo tìm Bá Quát diễn đường thi 
Cùng bè cạn rượu ôi vui thế 
Với bạn nhâm mồi rứa khổ chi 
Mở rộng vòng tay mời bốn bể 
Xin vào hội quán chẳng mong đi 
Minh Thuý 



MẾN TẶNG THI HỮU VŨ QUANG HUY:


Không quyền, không chức - bạn tên Huy
Thanh thản trong đời chẳng tị, suy
Toàn ý trở trăn tình thế thái
Một lòng gây dựng Quán Đường thi
Thơ hay chau chuốt còn lưu mãi
Cái xấu phê bình có ngại chi
Sức mọn, tâm đa vì xã tắc
Miệt mài tải đạo, đấy đường đi.
 270718.
Đoàn Đình Sáng.


TẶNG CAO BỒI GIÀ


Vũ tạnh,trời Quang,lộ ánh Huy
Mỹ từ chật túi,chẳng cần suy
Văn chương khẩu khí so thầy Tú
Đức độ ngôn từ sánh lão thi
Biệt hiệu Cao Bồi dường đúng lắm
Hỗn danh Già dẻo có sai chi?
 Chủ vườn  uy tín chơi vui quá
Thư thả chây ngồi chả chịu đi
Thanh Hòa


HỌA CẢM




Thơm danh nức tiếng của Gia Huy
Mến phục lòng đây lắm lúc suy
Đã mộng kết giao huynh muội phú
Còn mong gặp gỡ bạn bè thi
Phiền lòng đối luật chưa h
ay biết
Buồn nỗi niêm vần chẳng hiểu chi
Gửi bác Bồi Già câu họa cảm
Xin người chỉ dẫn ngọn ngành đi !
Lida lê


Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018

CHIỀU ƠI!


CHIỀU ƠI !


Giọt chiều tím lịm nhuộm hồn tôi
đôi sợi khói lam mỏng dưới đồi
bến nước não nề âm sáo trúc
tầng không nháo nhác cánh chim trời
sương gieo đầy trí, bao niềm luyến
Gió vuốt lặng người, những khúc nôi…
Tiếng mõ xa xôi đều nhịp nấc
dương tà bóng hạc quá chơi vơi…
CAO BỒI GIÀ
23-07-2018


BÀI HỌA:


ĐỜI TÔI


Ngồi buồn ngẫm lại cuộc đời tôi
Lúc đáy vực sâu lúc đỉnh đồi
Lắm bận bôn ba nơi góc bể
Nhiều phen lận đận ở phương trời
Thời xuân khắc khoải lo ngày lão
Tuổi xế bần thần tiếc thuở nôi
Chưa được một lần vui hiện tại
Nỗi sầu cuối kiếp vẫn chưa vơi.
Sông Thu


ĐỒNG HỌA:


PHIÊU QUÊN SẦU


Day trở?...có gì nẫu dạ tôi
Mơ màng chiều xuống tím lưng đồi?!
Thân tàn vãn vợi...phai theo gió 
Bạn vắng dần thưa...lặng cuối trời!
Khao khát mộng mơ thời tuổi trẻ
Đằm sâu ký ức buổi thôi nôi
Phiêu du trăng gió quên sầu muộn
Thơ túi rượu bầu khó cạn vơi?!
                             23--7-2018
Nguyễn Huy Khôi


CÙNG HỌA


ĐÔI BẠN THÂM GIAO


Gặp gỡ dăm ngày bạn thiết tôi
Tung tăng dạo mát khắp quanh đồi
Dập dìu bướm lượn nhìn vui mắt
Chầm chậm mây bay khiến đẹp trời
Kể lúc cha hờn khi phạt trẻ 
Nhắc thời mẹ hát thủa nằm nôi
Biết bao chuyện cũ mình tâm sự
Ngắm cảnh ưu phiền bỗng nhẹ vơi…
Như Thu


TIẾP HỌA:


NỖI SỢ


Nắm níu mây ngàn,lỏng chỏng tôi
Lăn quay đá sỏi xuống chân đồi
Cheo leo hố thẳm bu triền vực
Vất vưởng bờ sâu ngóng đỉnh trời
Tuột dốc hồng hoang thèm đất mẹ
Xoay vòng thảng thốt khát vòm nôi
Cơn mê cổ sử dài đêm ám
Sợ đảo điên lòng mãi chẳng vơi
Lý Đức Quỳnh 


HỢP HỌA:


CHIỀU CHIỀU


Bạn buồn, não nuột cái đời tôi
Di trú Hồ Gươm thiếu hẳn đồi.
Viếng cảnh chùa quen ngồi gốc trúc
Chơi trăng sân thượng ngắm mây trời.
Phê lon ông nhấp thôi hàng quán
Xe đẩy cháu nằm giống chiếc nôi.
Dạo bộ chiều chiều vui chiến hữu
Vẫn nhìn phía núi nhớ khôn vơi .
Trần Như Tùng


CŨNG HỌA:


TÌM ĐÂU


Tìm đâu thuở ấy bóng hình tôi
Lững thững cùng em đến cuối đồi
Nghe thoảng hàng thông lùa tiếng gió
Nhìn lên mây trắng lượn chân trời
Con cò thầm lặng ru bầy trẻ
Tay mẹ nhẹ nhàng lắc chéo nôi
Kỷ niệm quê hương tràn ký ức
Bao giờ lắng đọng, nỗi buồn vơi.
THIÊN HẬU


ĐỒNG HỌA:


ĐÃ MUỘN RỒI


Lần bước lối mòn lặng lẽ tôi
Về chiều nhớ mẹ thuở quanh nôi
Nắng vàng buồn khuất bên kia núi
Mây tím sầu dăng phía cuối đồi
Lòng nặng ưu tư hoài khó dứt
Hồn  băng tê dại mãi khôn vơi
Ngày xanh nhiệt huyết đầy tâm khảm
 Xuân lụn tàn phai mộng vá trời.

Thanh Hòa


CÙNG HỌA:


CUỐN PHIM KỶ NIỆM


Kỷ niệm ùa về ngợp trí tôi
Như mây khói cuộn bủa chân đồi 
Để trong đêm đến trèo thang mộng
Rồi giữa tàn canh tuột giếng trời
Tiếng trẻ truy bài nhao giữa lớp
Câu hò ru cháu dịu đầu nôi ...
Cuốn phim ào ạt còn bao tập
Tâm sự nguyên bầu chẳng thể vơi .
PHAN TỰ TRÍ


TIẾP HỌA:


VẦN THƠ VỚ VẨN


Nhớ hoài năm tháng cuộc đời tôi
Những buổi hành quân vượt núi đồi
Non nước bao la, vui chiến tuyến
Hỏa mai chiếu sáng, đẹp khung trời
Thời trai luôn mãi nhiều bay bướm
Tuổi hạc chẳng còn chút nước nôi
Thân phận chim lồng, cùng cá chậu
Vần thơ vớ vẩn cũng đầy vơi..
Thanh Trương


HỢP HỌA:


BÓNG CHIỀU ÊM


Quạnh quẽ nơi này một bóng tôi 
Chiều phơi nắng Hạ dưới chân đồi 
Tia vàng  lướt dạo vờn sông nước 
Nhạn trắng tung bay lượn mặt trời 
Cảnh vắng trầm tư thời quấn Mẹ 
Mây hiền lắng  đọng thuở nằm nôi 
Quê hương vạn dặm sầu ly cách 
Ký ức tràn về chẳng thể vơi 
Minh Thuý 
23 tháng 7_2018


CŨNG HỌA:


LÀM SAO


Tôi thường tự nhủ với lòng tôi
Đừng cố leo lên tận đỉnh đồi
Hãy chấp nhận thôi điều trước mắt
Chớ mơ mộng mãi chuyện trên trời
Đã qua xa lắc thời niên thiếu
Khó thể trở về thuở võng nôi
Biển rộng mênh mông nhiều sóng gió
Làm sao biết được biển đầy, vơi ?
Thục Nguyên


ĐỒNG HỌA:


THƯA VƠI


Tiếng cười trong trẻo vẫn bên tôi
Băng suối, lội sông lại vượt đồi
Gió hát tình ca xuyên đất nước
Thông reo điệu nhạc trải nương đồi
Con đường ngày ấy thân thương quá
Dốc núi bây chừ thấm đậm nôi
Nỗi nhớ theo mây về điểm hẹn
Tình sầu nhức nhối sẽ thưa vơi !
HỒNG PHƯỢNG

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2018

228_THUỐC LÀO (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Thơ Trào Phúng)



THUỐC LÀO


Lỡ dại say theo khói thuốc lào
Bây giờ muốn bỏ: Khó, ôi chao ! !
Lập lòe kéo rít, mai đầu pế
Sòng sọc phun mù, mốt phổi lao !
Con trách ho hen, lì lợm hả…
Vợ chê hôi hám, tỉnh bơ sao …?
Thôi mai bu nó đem chôn quách
Đừng để cho đây biết chỗ … đào !
CAO BỒI GIÀ
2002