Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2018

258_HỎI TRĂNG - LỜI TRĂNG (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Xướng Họa)


.      HỎI TRĂNG


Trải mấy thu nay vẫn hãy còn

Cớ sao khi khuyết lại khi tròn

Hỏi con Bạch Phố đà bao tuổi

Hở Chị Hằng Nga đã mấy con ?

Đêm tối cớ chi soi gác tía

Ngày xanh còn thẹn với vừng son

Năm canh lơ lửng chờ ai đó

Hay có tình riêng với nước non.
.              HỒ XUÂN HƯƠNG

          



XIN MẠO MUỘI HỌA CÙNG NỮ SĨ:
.      LỜI TRĂNG

Câu hỏi bao năm nợ mãi còn

Giận lòng thì khuyết, hỉ Ta tròn

Bao rằm luôn vẹn, lo chi tuổi

Một bóng còn treo, hỏi cớ con

Đêm thẳm Trăng thầm gieo ánh ngọc

Canh khuya ai thức hiểu lòng son

Xuân Hương thao thức soi gương Nguyệt …

Nhi nữ  dạ trùng, tiếng nỉ non ?
.              CAO BỒI GIÀ
.               13-04-2011

LÁ DIÊU BÔNG (NS. Phạm Duy)


LÁ DIÊU BÔNG  (*)

 

Đứa nào tầm được lá Diêu bông

Tao hứa từ nay sẽ gọi chồng

Đưa chị, tôi chờ lời thốt hẹn

Lắc đầu, nàng ngó nắng bên sông

Tìm hoài, đây tớ đà trăm núi

Kiếm mãi, kìa người đã mấy…con !

Ngàn chốn dọc ngang nào có chứ!

Sao đùa ác thế, hỏi buồn không?

CAO BỒI GIÀ

30-11-2018

(*): Nhạc phẩm của Nhạc sĩ Phạm Duy

Mời nghe:




BÀI HỌA:


 


BẪY KÉN CHỒNG





Đêm nằm lạnh lẽo chốn phòng không


Cũng muốn bên vai có tấm chồng


Chẳng lẽ rao cho hoa héo úa


Chi bằng thách kiếm lá lông bông


Cả cười ai đó lo...lên núi


Chán ngán anh nào cố...vượt sông


Tủm tỉm chọn người quơ lá rụng


Thông minh vượt bẫy cỏn còn con .


Sông Thu


 


ĐỒNG HỌA:


 


LỜI GIÓ THOẢNG



Gây chi sầu khổ chuyện lông bông
Thử thách vì chưng, chửa muốn chồng
Đắm nguyệt, nên đành leo mấy núi
Si tình, chẳng kể vượt bao sông
Chàng đà lặn lội, mà tìm lá
Nàng chẳng đợi chờ, lại bế con
Từ đó vi vu lời gió thoảng
Yêu nhiều lắm mộng, có như không..!
Thanh Trương


 


CÙNG HỌA:


 


KIẾM CHỒNG


 


Cũng muốn yên thân kiếm tấm chồng 


Chọn chàng chẳng có tính lông bông


Cần cù chịu khó cưng yêu vợ


Nhẫn nại nuông chìu dạy dỗ con


Đợi mãi chả người ham lội suối


Trông hoài đâu kẻ dám bơi sông


Thế gian chắc hết trang hào kiệt


Bực quá trách trời có được không ?


songquang


 


TIẾP HỌA:


 


CHUYỆN LÁ DIÊU BÔNG


 


Lá diêu ... phải quyết kiếm về ... bông


Giúp chị bạn ta đẹp tấm chồng.


Lãng tử hào hùng trèo những núi


Gót hài kiên định vượt nhiều sông..


Vài năm . . . hắn nọ chưa tròn ý


Một sớm . . . o này đã dắt con.


Hạnh phúc, kẻ nào tìm sớm vậy


Tỏ bày , ai đó mách giùm không ?


Trần Như Tùng.




HỢP HỌA:


 


CHUYỆN TÌNH LÁ CHIÊU BÔNG


 


Nắng nhạt bên chiều ngắm chậu bông 


Trồng vun tưới nước bởi tay chồng 


Câu thề đã khép xong phần cảnh 


Tiếng hẹn chưa tròn khúc đoạn sông 


Kẻ vẫn lao thân theo chiếc lá 


Người thì biết phận với đàn con 


Lời đùa thách thức ngày xưa vội 


Để bước phong trần khổ bỏ công 


Minh Thuý 


2 tháng 12 _2018


 


CŨNG HỌA:


 


LÁ DIÊU BÔNG


( họa 4vần)


 


Em tìm chửa được lá Chiêu Bông


Hoa lạ bày ra để kén chồng


Trông ngóng duyên lành vương giấc mộng


Mong chờ cánh nhạn đến mom sông


Tình yêu đã mất lần dang dở


Món nợ còn vương những mặn nồng


Tới lúc qua thì đành chấp nhận


Lên thuyền chẳng biết đắng lòng không?


THIÊN HẬU


Thứ Năm, 29 tháng 11, 2018

257_CHỢ TRỜI - VẪN THẾ (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Xướng Họa)


.      CHỢ TRỜI


Khen thay con Tạo khéo trêu ngươi

Bày đặt ra nên cảnh chợ trời

Buổi sáng gió đưa trưa nắng đứng

Ban chiều mây họp tối trăng chơi

Bày hàng hoa quả tư mùa sẵn

Mở phố giang sơn bốn mặt ngồi

Bán lợi buôn danh nào nhượng kẻ

Chẳng nên mặc cả một đôi lời
.               HỒ XUÂN HƯƠNG

         



MẠO MUỘI XIN HỌA VỚI NỮ SĨ:
.      VẪN THẾ


Ngày xưa Nữ sĩ ngứa con ngươi

Vì cảnh đua chen giữa đất trời

Níu kéo người mua hơn đánh vật

Cầm canh kẻ cắp tựa lừa chơi

Trời chang chẳng ngại, anh buôn  đứng

Đất chật không chê, chị bán ngồi

Manh áo, miếng cơm xưa đã thế

Ngày nay nào khác, dẫu nhiều lời !
.              CAO BỒI GIÀ
.              01-04-2011              

Thứ Tư, 28 tháng 11, 2018

DỐT LẠI THAM !!!


DỐT LẠI THAM


Hỏi tại vì ai phải mệt phờ
Dân vừa tát nước bực làm thơ
Để hoang Tây Bắc đầu bã đậu
Mở rộng Đông Nam, não lợn bò
Kiêu ngạo hám tiền nên chấp họa
Tham lam tối dạ thật vô bờ
Saigon chốn chốn mênh mông nước
Chống ngập vô phương, hãy sắm …đò!
CAO BỒI GIÀ
28-11-2018


BÀI HỌA:


NGẬP LỤT SAIGON NGÀY 25/11/2018


Nhà nhà tát nước mệt bơ phờ
Nhếch nhác phố phường hết vẻ thơ
Rác nổi lềnh bềnh, thong thả...lượn
Xe nằm lểnh khểnh, nhấp nhô...bò
Cống tràn lai láng không tăm tích
Sông ngập mênh mông chẳng bến bờ
Cấp cứu cũng đành nằm đợi chết
Ước chi tìm được một...con đò !
Sông Thu


ĐỒNG HỌA:


HÒN NGỌC VIỄN ĐÔNG ƠI!


Kìa ai khốn khổ mặt bơ phờ!
Lũ lụt đen ngòm bám trẻ thơ
Nước chảy rì rào gây phố ngập
Mưa tuôn vội vã khiến xe bò
Xót thương đất tổ từng rơi lệ
Oán hận lòng dân sắp vỡ bờ
Hòn Ngọc yêu kiều môi lạnh tím!
Ngày đêm chào hỏi khách qua đò!
Như Thu


CÙNG HỌA:


DỪNG CHƠI SAIGON


Xót dạ nhìn dân tát nước phờ!
Vì đâu ? hiểu hết,dẫu còn thơ.
Mê tiền,ích kỷ không biên giới
Hám lợi,ngu si chẳng bến bờ
Nào phải thiên tai nên kẻ...lội
Chính do nhân họa khiến xe...bò
Rác trôi, chuột nổi tha hồ lượm
*Đằng ấy qua chơi,nhớ gọi đò!
Thanh Hoà


TIẾP HỌA:


THẬT NÊN THƠ


Hà Nội, phờ râu gót cũng phờ
Hò nhau lội nước thật nên thơ.
Ô tô khoái chí lườm, không chạy
Xe máy an tâm tắm, chẳng bò.
Thủy diện lung linh đường dậy sóng
Tường hiên lấp lánh rác neo bờ.
Hân hoan dự hội trời ban tặng
Đâu chỉ Sài dân biết “ Ới đò “ !
Trần Như Tùng

Tác giả: Tạp chí Xây dựng VN
.
Kiến Trúc Sư Ngô Viết Thụ trước khi rời Sài Gòn có căn dặn: “Không được phát triển thành phố Sài Gòn về hướng Nam – Đông Nam. Nếu muốn mở rộng Sài Gòn thì hãy mở rộng về hướng Tây – Tây Bắc. Vì hướng Nam – Đông Nam là nơi duy nhất thoát nước cho thành phố Sài Gòn.”
.
KD: Những ngày qua, nhìn SG ngập trong mưa lũ, người dân cực khổ lội nước, sống chung với lụt mà xót lòng quá. Đọc được bài này, một góc nhìn chuyên môn rất đáng chú ý. Xin đăng lên để bạn đọc chia sẻ. Người kiến trúc sư tài danh này là một người mình rất kính trọng. Từ thời sinh viên đọc những thông tin về ông- tác giả của Dinh Độc lập, và hàng loạt công trình khác, mình đã cực kỳ ngưỡng mộ 😀
—————–
38420908_2050519435263512_1472784289123794944_n.jpg
Các bộ óc “vĩ đại” đã cho phát triển Sài Gòn về hướng Nam – Đông Nam nên hệ lụy là vô phương cứu chửa về nạn ngập lụt cho thành phố Hồ Chí Minh hiện tại!
Vậy Kiến Trúc Sư Ngô Viết Thụ Là Ai? Lời ông nói có đáng tin không?
Kiến trúc sư Ngô Viết Thụ đã trở thành một cây cao bóng cả của giới kiến trúc sư Việt Nam với nhiều công trình nổi tiếng và đồ sộ để lại như:
1. Dinh Độc Lập (nay là Hội trườngThống Nhất), 
2. Viện Hạt nhân Đà Lạt, 
3. Viện ĐH Huế, 
4. Đại chủng viện Đà Lạt, 
5. Chợ Đà Lạt, 
5. Thánh đường Kẻ Sặt thuộc điạ phận Biên Hòa …, 
6. Viện nguyên tử Đà Lạt (Nay thuộc viện Năng lượng nguyên tử Việt Nam)
7. Nhà thờ chính tòa Phủ Cam
8. Nhà thờ Bảo Lộc
9. Trường Đại học Nông nghiệp Sài Gòn, 
10. Trường Đại học Y khoa Sài Gòn,…
11. Khu công nghiệp An Hòa Nông Sơn, 
12. Nhà máy dệt Phong Phú, 
13. Khách sạn Hương Giang 1 tại Huế (1962), 
14. Xây dựng mở rộng Khu Hội nghị Quốc tế tầng trên cùng của Khách sạn Majestic, 
15. Thương xá Tam Đa (Crystal Palace), 
16. Biệt thự góc Nguyễn Thị Minh Khai và Phạm Ngọc Thạch (trước là tư gia của ông bà Ưng Thi, nay là Tòa Lãnh Sự Trung Quốc), 
17. Chung cư Pháp góc đường Điện Biên Phủ và Trần Quốc Thảo, 
18. Tháp Tiêu Năng Khu cửa ngõ vào Trung tâm TP HCM từ đường Điện Biên Phủ, 
19. Trung tâm Innotech (1975), 
20. Quần thể Việt Nam Quốc Tự (chỉ xây dựng được khoảng 1/8 vì lý do thời cuộc), 
21. Quy hoạch Kiến trúc Khu Thánh địa La Vang (với điêu khắc của điêu khắc sư Nguyễn Văn Thế), và 
22. Câu lạc bộ Thủy Thủ Quảng Ninh.
như Nhà thờ chính tòa Vĩnh Long (1963), 
23. Trụ sở Hàng không Việt Nam (1972), 
kế Ty Thủy lợi Đắc Lắc (1976), 
24. Bệnh viện Sông Bé 500 Giường (1985), 
25. Khách sạn Century Huế (1990),

…còn nhiều vô số kể các công trình, không thể nhớ hết… 
Ngô Viết Thụ không chỉ đơn giản là một kiến trúc sư thiết kế những công trình để lại dấu ấn sâu sắc mà ông còn là một họa sĩ, nhà điêu khắc,…Những công trình kiến trúc của ông là sự tổng hòa giữa nét đẹp Á Đông và nét cổ điển của kiến trúc phương Tây.

Ngoài ra ông còn sành sỏi các loại nhạc cụ dân tộc như đàn nguyệt, đàn tranh, đàn kìm và sáo, và là một nhà thơ có tài, để lại hàng trăm bài thơ và bài viết.
Khi còn là sinh viên kiến trúc Paris, ông Ngô Viết Thụ đã đoạt giải Paul Bigot do Viện Hàn lâm tổ chức.
Nhờ đó, năm 1955 ông được ưu tiên mời tham dự giải Khôi nguyên La Mã mà không phải thi vòng loại sơ tuyển, chỉ dự thi ở ba vòng trong. Đây là một cuộc thi danh giá nên phải ganh đua với hàng trăm thí sinh xuất sắc của Âu châu.
Cuối cùng, cuộc thi chỉ còn có 10 người vào chung kết. Đề thi cuối cùng là phác họa một ngôi thánh đường trên hòn đảo nhỏ vùng Địa Trung Hải.
Rồi ông nhận được kết quả đã đoạt giải với 28 phiếu thuận của hội đồng, trừ một phiếu nghịch.
Ngày hôm sau báo chí Pháp loan tin: Một người Việt Nam đoạt giải Khôi nguyên La Mã với số phiếu tuyệt đối 28/29.
Tại sao ông chỉ nhận được có 28 phiếu mà họ lại nói ông đạt phiếu tuyệt đối? Là do báo chí Pháp rất nhạy bén, họ điều tra biết được trong 29 thành viên ban giám khảo thì một vị có học trò ruột cùng tranh giải với ông Thụ nên đương nhiên ông này sẽ không bao giờ chấm cho ai khác ngoài học trò của mình. Lá phiếu bị thiếu của ông Thụ chính là do ông giám khảo kia không bỏ, thành ra báo chí Pháp vẫn cho rằng ông Thụ xem như đạt điểm tuyệt đối là vì vậy.
Sau khi ông đoạt giải Khôi nguyên La Mã và kết thúc thời gian sống, làm việc ở cung điện Medicis tại Rome theo học bổng của giải thưởng, rất nhiều văn phòng KTS danh tiếng ở Pháp, Ý và một số nước khác đã đánh tiếng mời ông về làm việc với mức lương hậu hĩnh. Tương lai rộng mở, ông có thể cùng vợ con định cư tại châu Âu để chung sống và tạo dựng sự nghiệp, tên tuổi.
Từ năm 1960, kiến trúc sư Ngô Viết Thụ về Việt Nam Cộng Hòa làm việc theo lời mời của Tổng thống Ngô Đình Diệm. Ông đã tổ chức triển lãm các dự án nghiên cứu của ông ở châu Âu tại Tòa Đô Chính Sài Gòn. Chính quyền và dư luận lúc ấy rất quan tâm đến dự án nối kết Sài Gòn với Chợ Lớn của ông bằng một khu trung tâm hành chính quốc gia mới. Rất tiếc là vì lý do thời cuộc và kinh phí eo hẹp, dự án này không thực hiện được.
Ông là thành viên Hội Kiến trúc Sư Pháp SADG (Société des Architectes Diplômés par le Gouvernement) Từ 1955 
Thành viên Kiến trúc sư Đoàn Việt Nam từ năm 1958. Năm 1962,

Ông là người châu Á đầu tiên trở thành Viện sĩ Danh dự của Viện Kiến trúc Hoa Kỳ (H.F. A.I.A.) đồng lúc với một số kiến trúc sư danh tiếng cùng thời như J.H. Van den Broek, Arne Jacobsen, Steen Eiler Rasmussen, Hector Mestre, Amancio Williams, Hernan Larrain-Errazuriz, Emilio Duhart H., Jerzy Hryniewiecki và John B. Parkin.
Sau năm 1975, Ông là cố vấn Ban Chấp hành Hội Kiến trúc sư Việt Nam, và cũng là cố vấn Ban Chấp hành Hội Kiến trúc sư TP HCM các nhiệm kỳ I, II, III, và IV. Ông là thành viên tổ chuyên gia tư vấn kiến trúc cho Thủ tướng Võ Văn Kiệt trong thời gian đương nhiệm của ông Kiệt.
Ông qua đời năm 2000 tại Tp HCM, do tai biến.
—————— 

Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2018

256_BUỒN THU - GIEO SẦU (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Xướng Họa)


.      BUỒN THU


Ấp úng không ra được nửa lời,

Tình thu bi thiết lắm thu ơi!

Vội vàng cánh nhạn bay đi trớt.

Hiu hắt hơi may thoảng lại rồi...

Nằm gắng đã không thành mộng được,

Ngâm tràn cho đỡ lúc buồn thôi.

Ngàn trùng bóng liễu trông xanh ngắt,

Cảnh sắp về đông mắt đã vơi.
.              HÀN MẶC TỬ

      



XIN MẠO MUỘI CHẮP BÚT HỌA 

.      GIEO SẦU


Thu gieo giọt nặng, khách buông lời

Sắc cảm hồn thương ngấm hỡi ơi

Nắng muộn nương mây vương vấn mãi

Lá vàng theo gió biệt ly rồi

Mối xưa rây nợ còn đeo nhẵng

Bóng cũ vương tình mãi chẳng thôi

Chiều nuối chân mây, trăng đã lén

Sầu lòng trút dạ, chứ nào vơi !
.              CAO BỒI GIÀ
.               07-08-2011

Thứ Tư, 21 tháng 11, 2018

CHƠI VƠI


CHƠI VƠI

Bồi hồi nhớ lại những năm xưa
Bối rối theo người, mắt liếc đưa
Chói lọi dáng ngà, ngây trí rõ …
ngời ngờiduyên sắc, dại hồn chưa?
Loi choi lòng dạ, ta hoài mộng
Chới với tâm can bậu mãi đùa
Sôi nổi một thời, tim vỡ nát
Bời bời kỷ niệm, mối tình …thua!
CAO BỒI GIÀ
19-11-2018

BÀI HỌA:

LẨN QUẨN

Lênh đênh mây nước một chiều xưa
Lững thững đò ngang tách bến đưa
Lẽo đẽo theo nàng, say bóng đó!
Bồi hồi ngắm dáng, thắm tình chưa!
Lơ phơ mái tóc làn sương phủ
Bối rối tâm tư, ngọn gió đùa
Bịn rịn chút tình luôn vướng víu
Bơ vơ xứ lạ, nỗi buồn thua.
Thanh Trương

ĐỒNG HỌA:

LƠ NGƠ

Bần thần luyến tiếc thuở xa xưa
Lẽo đẽo theo nàng buổi đón đưa
Lẩm nhẩm lời yêu....nghe ổn chứ ?
Lào thào câu tán....đã hay chưa ?
Bồi hồi đứng đợi, người mong ngóng
Lững thững vào ra, kẻ giỡn đùa
Lác đác cơn mưa rào trước ngõ
Tần ngần một bóng mãi, đành thua !
Sông Thu

CÙNG HỌA:

CHUYỆN XƯA

Tần ngần chốn cũ nhớ người xưa
Lất phất tà bay theo gió đưa
Mơn mởn tuổi xuân vừa mở hé
Bâng khuâng cánh nhạn đã về chưa?
Loanh quanh ong bướm còn bay lượn
Lẩn quẩn bầy chim vẫn cợt đùa
Thốc thốc bão Giông ào ạt tới
Tan tành tình mộng,…ván bài thua !
THIÊN HẬU

TIẾP HỌA:

TUỔI Ô MAI

Lang bang nhớ tới chuyện ngày xưa
Luýnh quýnh sân trường lúc đón đưa
Lướt thướt tóc thề say mắt đắm!
Chờn vờn áo lụa gợi thơ chưa ?
Hây hây má ửng người trêu, rỡn
Bẽn lẽn đầu nghiêng kẻ chọc đùa
Lớ ngớ ngây thơ tình trẻ dại
Lơ mơ...một phía, lãnh phần thua.
Thanh Hòa

HỢP HỌA:


CHUYỆN CHÚNG MÌNH


Khe khẽ chúng mình nhắc chuyện xưa
Êm đềm... bím tóc thả đong đưa
Lay bay trước ngõ cành thông rũ
Lất phất ngoài hiên bóng tuyết đùa
Nhè nhẹ...tay cầm...thương mãi nhé
Ân cần...má chạm...thích ghê chưa?
Chơi vơi trong bể tình say đắm
Phơi phới...̣đâu màng thắng hoặc thua !
Thy Lệ Trang 


CÙNG HỌA:

      
ĐÓA HOA TÌNH

Một đóa hoa tình nở chốn xưa
Hai bờ thực mộng nhớ đong đưa
Em cầm vĩnh cửu tay vừa chạm
Ta níu vô thường đích vẫn chưa
Đuối giữa dòng yêu thuyền mãi cợt
Chìm trong bể ái sóng luôn đùa
Giờ bao kỷ niệm đau lòng ấy
Ngát tỏa hương ngoài những thiệt thua
Lý Đức Quỳnh

CŨNG HỌA:

ĐẨY ĐƯA

Ngồi buồn nghĩ đến tháng ngày xưa
Lẽo đẽo, hoài đeo, gió dẩy đưa
Nắng sớm rót vào hoa óng ả
Mưa chiều bồi đắp bướm xinh chưa ?
Đôi khi khao khát mong lần gặp
Lắm lúc thờ ơ nghĩ chuyện đùa
Ngày ấy trẻ trung còn bay bổng
Bây giờ lụm cụm hết hơn thua !
P.H

ĐỒNG HỌA:

LÃNG ĐÃNG 

Thẫn thờ tiếc nuối thủa xa xưa
Hờ hững bên song ngày tháng đưa
Hốt hoảng năm dài ôi đã hết 
Ngậm ngùi tuổi cạn ngỡ buồn chưa
Ỡm ờ ngôn ngữ bao vui lạ
Lấp lửng thi ca bấy rỡn đùa 
Thấp thoáng tình thơ xem bỡn cợt  
Ngập ngừng bỏ hết ý hơn thua ...
   Hawthorne   19 - 11 -  2018
CAO MỴ NHÂN  

CÙNG HỌA:

VÀI KHẮC CHƠI VƠI

Trầm trồ đám trẻ , ngẫm mình xưa
Lúng liếng cái lườm cái nguýt đưa.
Nhí nhảnh câu cười , đừng có vội
Vu vơ giọng nói . được hay chưa.
Hẹn hò tới bến , mơ người đợi
Bất chợt chia tay , tưởng chuyện đùa
Tạm biệt , chơi vơi rồi cũng hiểu
Rạch ròi tình nghĩa chẳng ai thua .
Trần Như Tùng


TIẾP HỌA:


TAN TÁC


Ngậm ngùi nhớ lại chuyện ngày xưa
Đau đớn thẫn thờ phút tiễn đưa
Em bước theo chồng hạnh phúc nhé
Anh rời dáng ngọc ngậm ngùi chưa
Lá hoa lạnh lẽo buồn không thắm
Ong bướm ngẩn ngơ xót chẳng đùa
Anh đã vì em nên thệ nguyện
Cả đời sẽ mãi là người thua
Toronto
Nguyên Trần


HỢP HỌA:


VẤN VƯƠNG


Vương vấn trong lòng chút nghĩa xưa
Bâng khuâng cho lắm khổ đời chưa ??
Bàng hoàng thân trí ngờ câu giỡn
Bối rối tâm can tưởng chuyện đùa !
Chập choạng đường yêu hoài luyến nhớ
Ngỡ ngàng cuộc thế cứ đong đưa
Âm thầm kỷ niệm thời tình dại
Ngơ ngẩn một đời gánh thiệt thua
songquang

Thứ Hai, 19 tháng 11, 2018

255_CHUYẾN ĐÒ NGANG - VẠN CỔ LƯU (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Xướng Họa)


.      CHUYẾN ĐÒ NGANG

Chẳng hẹn hò sao gặp gỡ đây?

Người thời như tỉnh, kẻ như say

Trong veo làn nước soi đôi mặt

Xa tít quê nhà trỏ một tay.

Tâm sự mới trao, bờ đã đến

Nỗi niềm chưa cạn, khách về ngay.

Ba sinh duyên nợ âu là thế

Một chuyến đò đưa nghĩa một ngày.

.               HÀN MẶC TỬ
        
XIN HẦU HỌA :

.      VẠN CỔ LƯU

Duyên chi khéo vẽ thoảng ra đây

Kỳ ngộ đò đưa để lỡ say

Mắt đắm hồn gieo sâu ánh mắt

Tay dìu tình sõng nặng vòng tay

Tưởng đò về bến, trăm năm đoạn

Lỡ bước trùng khơi, vạn lý ngay

Vạn cổ còn lưu sầu bến vắng

Đò ngang vẫn đợi khách đêm ngày
.               CAO BỒI GIÀ
.               29-10-2011

Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2018

GIỮA CUỘC VUI


GIỮA CUỘC VUI


Tiền thỏa rong chơi bước điệp trùng
Vui càng bất tận giữa riêng,chung
Thênh thênh cưỡi ngựa nhìn hoa bướm
Lộng lộng mời trăng dạo trúc tùng
Chén rượu dầm mưa mùa lúa ủ
Chung trà sấy điện lá chè nung
Chiều trông bé tẹo thân bùn lấm
Mới biết trong chăn có lạnh lùng.
Lý Đức Quỳnh


BÀI HỌA:


TRÊN BƯỚC NGAO DU


Ngao du non nước trải ngàn trùng
Tri kỷ, yên hà rõ thú chung
Vỗ vỗ bồng bềnh trên sóng bạc
Vươn vươn cao vút giữa rừng tùng
Thương dân nơi chốn còn bươn bả
Ái quốc tinh thần lại nấu nung
Sương đổ nương chiều thêm gió …hắt
Lẻ thân cò mẹ miếng ăn…lùng!
CAO BỒI GIÀ
17-10-2018


ĐỒNG HỌA:


DẠO CẢNH BÊN NHAU


Rừng rậm bao la nối trập trùng
Rảnh rang, hai đứa dạo chơi chung
Lang thang đếm bước trên đồi cọ
Thanh thản dừng chân dưới cội tùng
Thác nước bên đường như tuyết phủ
Mặt trời trên núi tựa than nung
Hít căng lồng ngực đầy không khí
Thoải mái tâm tư, khỏe lạ lùng !
Sông Thu


CÙNG HỌA:


SE LÒNG


Xa xôi chẳng quản dẫu ngàn trùng
Tốn kém không màng hội ngộ chung
Chúng bạn mời đi” hoan” với “hỉ”*
Anh em réo gọi tiệc cùng tùng
Giáng Sinh cuống quýt như than đốt
Năm mới vội vàng tựa lửa nung
Chợt ngó ra đường :em bé... lạnh
Còng queo trần trụi  đói theo...lùng 
*liên hoan và cưới hỏi.
Thanh Hoà


TIẾP HỌA:


TUỔI AN NHIÊN


Phiêu du gót lữ giữa muôn trùng
Cuối nẻo tang bồng kệ đỉnh chung
Đã ở thanh cao cùng dã hạc
Từng chơi điềm đạm với mai tùng
Dư âm khí phách như còn giũa
Ký ức tinh thần vẫn cứ nung
Bát ngát tuổi già cầm ngất ngưởng
Mặc khe suối vọng tiếng săn lùng
Như Thị


HỢP HỌA:


SẦU CHUNG


Nhớ mãi quê hương đã biệt trùng 
Xa rồi  vạn dặm  cũng sầu chung 
Bao xuân vẫn tiếc thời hoa lụa 
Mấy hạ còn thương bóng bách tùng 
Lặng lẽ ôm trăng gầy mộng ủ 
Âm thầm nhặt nắng đốt mơ nung 
Nhiều đêm thức giấc hồn trăn trở 
Thế sự buồn vui dõi ngóng lùng 
Minh Thuý 
16 tháng 11 _2018


CŨNG HỌA:


BAO GIỜ?


Cho dẫu rằng xa cách vạn trùng
Nỗi buồn đất nước...nỗi buồn chung !
Chôn chân đất khách...sầu thân liễu
Gãy cánh chim Di...thẹn kiếp tùng
Tổ quốc lâm nguy đau tựa cắt
Dân tình khốn khổ hận như nung
Bao giờ ngọn đuốc bừng quê mẹ ?
Tráng sĩ...trời ơi...mãi kiếm lùng!!!
Thy Lệ Trang

Thứ Năm, 15 tháng 11, 2018

254_NHỚ MỘNG - TIẾC MỘNG (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Xướng Họa)


.      NHỚ MỘNG

Giấc mộng mười năm đã tỉnh rồi,

Tỉnh rồi lại muốn mộng mà chơi.

Nghĩ đời lắm nỗi không bằng mộng,

Tiếc mộng bao nhiêu dễ ngán đời.

Những lúc canh gà ba cốc rượu,

Nào khi cánh điệp bốn phương trời?

Tìm đâu cho thấy người trong mộng,

Mộng cũ mê đường biết hỏi ai ?
.              TẢN ĐÀ

         
XIN PHÉP ĐƯỢC HẦU HỌA :

.      TIẾC MỘNG

Biết mộng là mơ, rõ lắm rồi

Mà lòng vẫn tiếc muốn mơ chơi

Vì khi mộng mị là quên lụy

Quả lúc chiêm bao cũng sướng đời

Tối nọ đã từng nghe tiếng Bụt

Đêm nay cố thử hỏi oai Trời

Mong đừng đứt mộng…mà lai tỉnh

Lại thức nhay dầm những khổ ai !
.              CAO BỒI GIÀ
.               20-06-2011

Thứ Hai, 12 tháng 11, 2018

HƯƠNG XƯA


          HƯƠNG XƯA(*)


Có đêm hoài một giấc ai mơ
Cho dẫu quên lâu lời hẹn hò
Khởi sống nhiên sinh từ ảo ảnh
Rồi đời tan mất tận hư vô
Hận đeo tơi tả bao mùa chiến
Oán chết oan khiên những nấm mồ
Tình Nhị Hồ hoài yêu tiếng cũ
Đường Thi, ôi tuyệt bút giang …hồ
CAO BỒI GIÀ
10-11-2018
(*)Hương Xưa: nhạc phẩm của nhạc sĩ Cung Tiến.
Mời Nghe:
https://www.youtube.com/watch?v=HIJVMikCJZ0


BÀI HỌA:


DANG DỞ


Mênh mang sóng nước eo sèo mơ
Lướt gió thuyền xuôi mát điệu hò
Gát mái Ngân giang tình hẹn đợi
Nương cầu Ô thước khách chờ vô 
Xuân hoa thắm nở vừa xây mộng
Thu lá vàng rơi vội đắp mồ
Đông mãi dâng sầu muôn dặm vắng
Sương lay sợi khói tỏa mơ hồ…
Lý Đức Quỳnh


ĐỒNG HỌA:


ẢO ẢNH TÍM


Ảo ảnh chập chờn tím giấc mơ
Ta đi theo tiếng vọng câu hò
Ánh trăng bàng bạc trên đồi vắng
Đom đóm lập lòe giữa cõi vô
Lấp lánh sao trời đêm huyễn mộng
Bập bùng lửa đất chốn hoang mồ
Thuyền hồn lờ lững vào tâm thức
Sương khói mênh mang phủ mặt hồ.

Sông Thu


CÙNG HỌA:


SÓNG TÌNH XƯA...


Tình đã xa rồi sao vẫn mơ?
Người đi vương vấn mãi câu hò
Mùa thu lãng đãng trong sương bạc
Bóng nguyệt ơ hờ giữa khoảng vô
Gió góp lá vàng rơi xám lối
Đêm giăng mây tím phủ hoang mồ
Nguyệt cầm năm cũ chưa quên hẹn
Ray rứt lòng như sóng gợn hồ.
Thy Lệ Trang


TIẾP HỌA:


NGUYỆT CẦM


Ký ức trở về, những giấc mơ
Mênh mang hoài vọng,thoảng câu hò
Đàn xưa dây cũ nay  còn có
Nhạc cổ  thanh tàn đã biệt vô
Lưu thủy hành vân  vang tiếng Nguyệt
Nam ai cò lả rộn âm Hồ
Xa rồi một thuở đầy hương sắc
Theo giấc ngàn thu, ẩn dưới mồ
Thanh Hoà.


HỢP HỌA:


   CHUYỆN QUÁ XƯA


Vẫn còn trơ đó gộp dây mơ
Làm đât vừa vun vừa nhẹ hò
“ Cái xóm sang kia nhiều khácg tới
Chứ chòm sui nọ mấy ai vô ... “
Lan man rau dậy ôm đường nước
Nho nhỏ nhà neo vạnh tấm mồ.
Mầm sáng lóe rồi linh ánh mắt
Thiên nga giờ đã lão lang hồ.
Trần Như Tùng


CŨNG HỌA:


GIẤC MƠ


Đêm vẫn chập chờn trong giấc mơ
Từ khi văng vẳng giọng ru hò
Quây quần tiếng võng đêm trăng sáng
Nghe lắng  lời me chuyện cõi vô
Gió bấc thoảng qua còn thắm mộng
Mẹ già đi mãi đã xanh mồ
Mới hay kỷ niệm trong tâm thức
Lá rụng còn vương khắp mặt hồ !
THIÊN HẬU


ĐỒNG HỌA:


GỢI LẠI "HƯƠNG XƯA"


Gợi lại "Hương xưa" bởi giọng hò
Trả người năm cũ đã từng mơ
Bao mùa Thu đến sương giăng lối
Mấy tiết Đông sang tuyết phủ hồ
Hình bóng như chìm trong huyễn mộng
Tăm hơi tựa lẫn giữa hoang mồ
Con đò bến đỗ còn xa tít
Khách gọi mỏi mòn cõi vọng vô !
Songquang


CÙNG HỌA:


LỐI CŨ 


Một mình trở lại bến sông mơ 
Nghe tự xa xôi một tiếng hò 
Thấp thoáng trong sương mờ dáng đợi 
Vòng vèo trước mặt bước chân vô
Hàng cây thầm lặng chờ rung lá 
Cơn gió vi vu tới viếng mồ 
Có tiếng tơ sầu than vãn mộng 
Rằng thôi giã biệt khách sông hồ ...
   Hawthorne 13 - 11-  2018
CAO MỴ NHÂN 


TIẾP HỌA:


ĐẸP GIẤC MƠ HOA (*)       


 Tuổi già sao lại vẫn còn mơ
Mộng tưởng quẩn quanh điệu nhạc hò
Một kiếp phù sinh đau khổ tới
Trăm năm thân thế lụy sầu vô
Cận kề xứ lạ thương mây nước
Xa cách cố hương nhớ mả mồ
Đơn độc đường trần thơ  lạc vận
Muốn cùng ai sánh bước sông hồ
       Toronto 12/11/2018
Nguyên Trần


HỢP HỌA:


CHỐN ẤY


Tiếng đàn xưa gợi nhớ chiều mơ
Trầm bổng lời ca, ngân giọng hò
Nhịp phách bồng bềnh khơi mộng mị
Âm thanh sâu lắng gợi huyền vô
Nhớ thời bom đạn cày tung đất
Thương mẹ chồng con xới cả mồ
Ai có còn đau  về chốn ấy
Dừng chân xin ghé bến thu hồ !
PHƯỢNG HỒNG


CŨNG HỌA:


HƯƠNG TÌNH CŨ


Lãng đãng mây trời vỗ tiếng mơ 
Xa vang giọng hát lẫn âm hò 
Hương lùa mộng cũ êm giây tịnh 
Phận bám tình xưa lộng cõi vô 
Gió dạo đầu xuân người lắng giấc 
Mưa tuôn tháng hạ kẻ sâu mồ 
Duyên không vẹn trọn thời chinh chiến 
Cứ mãi ngồi câu nguyệt đáy hồ 
Minh Thuý 
14 tháng 11 _2018