HƯƠNG XƯA(*)
Có đêm hoài một giấc ai mơ
Cho dẫu quên lâu lời hẹn hò
Khởi sống nhiên sinh từ ảo
ảnh
Rồi đời tan mất tận hư vô
Hận đeo tơi tả bao mùa chiến
Oán chết oan khiên những nấm
mồ
Tình Nhị Hồ hoài yêu tiếng cũ
Đường Thi, ôi tuyệt bút giang
…hồ
CAO BỒI GIÀ
10-11-2018
(*)Hương Xưa: nhạc phẩm của
nhạc sĩ Cung Tiến.
Mời Nghe:
https://www.youtube.com/watch?v=HIJVMikCJZ0
BÀI HỌA:
DANG DỞ
Mênh mang sóng nước eo sèo mơ
Lướt gió thuyền xuôi mát điệu
hò
Gát mái Ngân giang tình hẹn
đợi
Nương cầu Ô thước khách chờ
vô
Xuân hoa thắm nở vừa xây mộng
Thu lá vàng rơi vội đắp mồ
Đông mãi dâng sầu muôn dặm
vắng
Sương lay sợi khói tỏa mơ hồ…
Lý Đức Quỳnh
ĐỒNG HỌA:
ẢO ẢNH TÍM
Ảo
ảnh chập chờn tím giấc mơ
Ta
đi theo tiếng vọng câu hò
Ánh
trăng bàng bạc trên đồi vắng
Đom
đóm lập lòe giữa cõi vô
Lấp
lánh sao trời đêm huyễn mộng
Bập
bùng lửa đất chốn hoang mồ
Thuyền
hồn lờ lững vào tâm thức
Sương
khói mênh mang phủ mặt hồ.
Sông
Thu
CÙNG
HỌA:
SÓNG TÌNH XƯA...
Tình đã xa rồi sao vẫn mơ?
Người đi vương vấn mãi câu hò
Mùa thu lãng đãng trong sương
bạc
Bóng nguyệt ơ hờ giữa khoảng
vô
Gió góp lá vàng rơi xám lối
Đêm giăng mây tím phủ hoang
mồ
Nguyệt cầm năm cũ chưa quên
hẹn
Ray rứt lòng như sóng gợn hồ.
Thy Lệ Trang
TIẾP HỌA:
NGUYỆT CẦM
Ký ức trở về, những giấc mơ
Mênh mang hoài vọng,thoảng
câu hò
Đàn xưa dây cũ nay còn
có
Nhạc cổ thanh tàn đã
biệt vô
Lưu thủy hành vân vang
tiếng Nguyệt
Nam ai cò lả rộn âm Hồ
Xa rồi một thuở đầy hương sắc
Theo giấc ngàn thu, ẩn dưới
mồ
Thanh Hoà.
HỢP HỌA:
CHUYỆN QUÁ XƯA
Vẫn còn trơ đó gộp dây
mơ
Làm đât vừa vun vừa nhẹ
hò
“ Cái xóm sang kia
nhiều khácg tới
Chứ chòm sui nọ mấy ai
vô ... “
Lan man rau dậy ôm
đường nước
Nho nhỏ nhà neo vạnh
tấm mồ.
Mầm sáng lóe rồi linh
ánh mắt
Thiên nga giờ đã lão
lang hồ.
Trần Như Tùng
CŨNG HỌA:
GIẤC MƠ
Đêm vẫn chập
chờn trong giấc mơ
Từ khi văng
vẳng giọng ru hò
Quây quần tiếng
võng đêm trăng sáng
Nghe lắng
lời me chuyện cõi vô
Gió bấc thoảng
qua còn thắm mộng
Mẹ già đi mãi
đã xanh mồ
Mới hay kỷ niệm
trong tâm thức
Lá rụng còn
vương khắp mặt hồ !
THIÊN HẬU
ĐỒNG HỌA:
GỢI LẠI "HƯƠNG XƯA"
Gợi lại "Hương xưa"
bởi giọng hò
Trả người năm cũ đã từng
mơ
Bao mùa Thu đến sương
giăng lối
Mấy tiết Đông sang tuyết
phủ hồ
Hình bóng như chìm trong
huyễn mộng
Tăm hơi tựa lẫn giữa hoang mồ
Con đò bến đỗ còn
xa tít
Khách gọi mỏi mòn cõi vọng vô
!
Songquang
CÙNG HỌA:
LỐI CŨ
Một mình trở lại bến sông
mơ
Nghe tự xa xôi một tiếng
hò
Thấp thoáng trong sương mờ
dáng đợi
Vòng vèo trước mặt bước chân
vô
Hàng cây thầm lặng chờ rung lá
Cơn gió vi vu tới viếng
mồ
Có tiếng tơ sầu than vãn
mộng
Rằng thôi giã biệt khách sông
hồ ...
Hawthorne 13 -
11- 2018
CAO MỴ NHÂN
TIẾP HỌA:
ĐẸP GIẤC MƠ
HOA (*)
Tuổi già sao lại vẫn
còn mơ
Mộng tưởng quẩn quanh điệu nhạc hò
Một kiếp phù sinh đau khổ tới
Trăm năm thân thế lụy sầu vô
Cận kề xứ lạ thương mây nước
Xa cách cố hương nhớ mả mồ
Đơn độc đường trần thơ lạc vận
Muốn cùng ai sánh bước sông hồ
Toronto
12/11/2018
Nguyên Trần
HỢP HỌA:
CHỐN
ẤY
Tiếng
đàn xưa gợi nhớ chiều mơ
Trầm
bổng lời ca, ngân giọng hò
Nhịp
phách bồng bềnh khơi mộng mị
Âm
thanh sâu lắng gợi huyền vô
Nhớ
thời bom đạn cày tung đất
Thương
mẹ chồng con xới cả mồ
Ai
có còn đau về chốn ấy
Dừng
chân xin ghé bến thu hồ !
PHƯỢNG HỒNG
CŨNG HỌA:
HƯƠNG TÌNH CŨ
Lãng đãng mây trời vỗ tiếng
mơ
Xa vang giọng hát lẫn âm
hò
Hương lùa mộng cũ êm giây
tịnh
Phận bám tình xưa lộng cõi
vô
Gió dạo đầu xuân người lắng
giấc
Mưa tuôn tháng hạ kẻ sâu
mồ
Duyên không vẹn trọn thời
chinh chiến
Cứ mãi ngồi câu nguyệt đáy
hồ
Minh Thuý
14 tháng 11 _2018