Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

HỎI BÓNG


Chẳng biết đời trôi đến bến nào

Cái phần, cái số chẳng ra sao

Đen thân hồn vắng an  không dỗ

Bạc mệnh tâm sâu họa mãi đào

Ngũ thập niên sinh ,chồn tủi gối

Ba mươi  năm quẫy ,đục   buồn ao

Miệng môi nhạt thếch mùi men nặng

Bóng vẫn theo hình…đấy có chao ?

.          CAO BỒI GIÀ


 

Thứ Ba, 28 tháng 10, 2014

ANH HÙNG - GIAN HÙNG


.      ANH HÙNG
Bí thư tỉnh ủy tỏ lòng trung.
Quyết chí cho dân biết kẻ hùng.
Dải đất miền Trung coi tựa rác.
Bầu trời nước Việt ngẫm bằng vung.
Oái oăm thuở trước còn phong tước.
Rắm rối giờ đây đã hóa khùng.
Quốc thể phải đâu là chợ tép.
Để bầy “không nhỏ” rúc lung tung.
.               HUY VỤ 27/10/2014

 

XIN HỌA :

.      GIAN HÙNG

Nức tiếng Trời con ở xứ Trung

Nghênh ngang một cõi thích xưng hùng

Để trừ một giặc, lòng  hung hiểm

Lại giết mươi người, đạn vãi vung

Tay mới ghẹo Hoa,  nàng bốc hỏa

Má liền ăn tát, lão đâm khùng

Bí thư thành Huế danh lừng lẫy

Bịt mãi bây giờ nhọt mới tung !

.                CAO BỒI GIÀ

.                    28-10-2014
Theo dân trí ngày 24/10/2014 chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã kí quyết định hủy bỏ quyết định phong tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân với ông Hồ Xuân Mãn. Nguyên bí thư tỉnh ủy Thừ Thiên Huế. Vì những thành tích ông kê khai để nhận bằng anh hùng đều là giả dối .nhóm cựu chiến binh cùng thời chiến đấu với ông Mãn đã làm đơn tố giác.  Ông Mãn này lừng danh về chuyện để trừ 1 trưởng Ấp đã xả súng bắn loạn xạ vào giữa đám giỗ gây tử thương cho hang loạt người dân vô tội là dân làng và họ hàng của hắn, khi còn trên đỉnh cao quyền chức chuyện ăn chơi của ông  cũng nấu sôi dư luận Huế, ông đã từng bị ăn tát của 1 cô tiếp viên nhà hàng ngay giữa bàn tiệc…….

SAO KHOE NGHÈO


Banh ngươi mà ngắm họ khoe nghèo

Quần áo mòn trông  suốt vẻo veo

Hụt vải ả phơi đùi, ló ngực

Thiếu tơ nàng hở rốn lòi eo

Có khi thảm hại trần như nhộng

Lại lúc kinh hồn lõa tựa heo

Lạnh lẽo còn vui cười sướng hỉ

Kẻ bần thực sự chả tài theo !

.               CAO BỒI GIÀ

.                 27-10-2014                

Thứ Hai, 27 tháng 10, 2014

GIÁO DỤC HỌC HÀNH PHÚ


   Bộ Giáo Dục lại tiếp tục cải cùng cách nghe đâu quyết và liệt, triệt cùng để hơn . Cao Bồi Già mời quý độc giả xem lại bổn cũ :

 

 

.               PHÚ HỌC HÀNH

Giáo dục ,học hành;

Đời nào cũng trọng

Nhất tự vi sư;

Không thầy là hỏng.

Xưa sôi kinh nấu sử ,gắng gắng thông làu;

Nay luyện toán rèn  văn,chăm chăm đào rộng  .

Sĩ tử  thuở trước ,chõng lều   lỉnh kỉnh vai  trĩu vác mang;

Học sinh thời này ,sách cặp     bề bề lưng khòm đeo cõng

Cha mẹ nhọc nhằn;

Cháu con bận rộn.

Gà vừa te tẻ , mẹ  vùng thức giấc quýnh quíu quýnh quàng;

Chuông mới rinh reng ,con đà giật mình luống ca luống cuống .

Cha  xách xe bay;

Con ôm cặp phóng.

Lối tắt đường gần bẻ lái ,trước  mặt luồn lách cha bang;

Đồ ăn thức uống điểm tâm ,sau lưng nhồm nhoàm bé tọng.

Giữa ngày bỏ  sở , đón con chạy ráng không phút thảnh thơi ;

Đến lúc tan  trường ,đợi bố học thêm chẳng giờ phí trống

Trời nhá trời nhem ,lại long nhong đến lớp khác ,thánh bố lực cùng;

Tối mò tối mọ,mới thất thểu  về nhà  ta ,thần đồng sức khọm.

Con cái đây :

Lớp chính lớp phụ buổi buổi nhai găng;

Bài học bài làm ngày ngày nuốt trọn.

Miệt mài bài vở  ,lưng khòm cong tôm;

Cặm cụi bút nghiên ,kính đeo nặng gọng.

Hết tính hết toan ,rồi thêm rồi nếm   ,đầu óc phát khùng;

Lại môn lại món ,cố bổ cố sung ,mặt mày đâm thộn  .

Cha mẹ kia:

Tiền xăng tiền nhớt, lo tiên huyền tiền hồng hộc oằn lưng;

Khoản lớp khoản trường, bị khoan sắc khoán hoang mang ác mộng .

Khổ nhưng chịu :

Bảy trong mười  nhà phụ huynh mình sướng rõ lực chẳng  toong;

Ba phần bốn lớp con cháu ta giỏi  nào đâu công uổng.

Vui dạ cha mẹ bảo ban;

Dặn lòng cháu Con  vâng đón.

Kế hoạch năm nay  năm tới  ,rạch ròi vạch ra;

Môn thi niên trước niên sau ,xoành xoạch biến động.

Rối beng phòng sở,phụ huynh giật mình;

Đánh đố thầy cô, học trò hóa ngọng.

Giáo dục như thể quay cù;

Học hành khác gì chong chóng .

Kỳ cử kỳ thi  ,luyện nhanh luyện gấp  ,lò lại bung đua ;

Mùa hè mùa hạ ,học trước học bù  ,trường không hề đóng.

Vất vả là thế ,căng thẳng là thế,gian nan là thế  ,con cái cố công;

Nhọc nhằn như ri ,khổ sở như ri ,mệt mỏi như ri,mẹ cha mong ngóng.

Những tưởng ăn vóc học hay;

Nào ngờ múa may thấy hỏng.

Buồn lắm kẻ

Ông bảng bà khoa ,lá đơn thảo lui thảo tới  ,câu cú lung tung;

Cậu cử cô tú ,câu văn  viết vụng viết ngây  ,lẽ  lời lọng cọng .

Giận mấy tên

Hỏi Trương Hán Siêu ấy thượng tướng  Ngô bang;

Rằng Lý Thường Kiệt là diễn viên Hương  Coỏng.

Dốt nào có dốt ,lợp nóc  ngược đầu;

Tài chẳng ra tài ,xây nhà lệch móng.

Trường chuẩn trường điểm ,đấu sĩ rèn luyện sắc nanh;

Lớp chọn lớp chuyên ,gà nòi giũa mài bén móng .

Dạng cong dạng thẳng ,giải bài phăng phăng;

Kiểu luận kiểu suy ,cắn cán thồn thộn.

Kiến thức chăm chắm nhét nhồi;

Đạo đức Lờ vờ buông lỏng.

Hệ thống huấn khoa ,ông chằng bà chuộc ,ba  bảy lỗi chung;

Chủ trương giáo dục ,cha căng chú kiết ,mười mươi lỗ hổng.

Nhiều lúc dở cười   ;

Lắm khi trào  lộng.

Có anh kia:

Tú tài bổ túc ,cố cố nộp đơn phúc khảo,chủ thí lắc đầu;

Tại chức liên thông ,lù lù đeo ống đốc tờ ,bạn bè há họng!!

Lại chị nọ:

Thi khoa  chọn nghề báo chí mài giũa đầu ngòi ;

Ra trường chuyển nghiệp kinh doanh nắm ngay chức tổng !!.

Chết học với hành ai kẻ coi khinh;

Ôi giáo  cùng dục ai người xem trọng ?

Cải cải thêm hư;

Cách cách càng hỏng!.

 

.                   CAO BỒI GIÀ

Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014

KÊ KHAI TÀI SẢN - BIỆN BẠCH


.      KÊ KHAI TÀI SẢN
Một phần, một triệu quả như mơ.
Cốt cán khai trình đậm chất thơ.
Nước bạn tròn môi đầy ngưỡng mộ.
Quan ta phổng mũi hết nghi ngờ.
Cô tham đọc báo vui ngây ngất.
Chú nhũng nghe đài sướng ngẩn ngơ.
Hưng phế trông chờ tay kẻ sĩ.
Hiền tài vẫn ngủ ngáy ngon ơ.
.             Huy Vụ 25/10/2014

XIN HỌA :

.      BIỆN BẠCH

Khoan vội trêu đùa báo cáo mơ

Bạc tiền chẳng dễ có như thơ

Cô em  kết nghĩa cho, đừng hỏi

Cậu cháu  thông gia tặng, chớ ngờ

Con Lão  bán buôn  lời lãi khổ

Vợ mình làm lụng xác thân ngơ

Còn Ông móng thối vì lao tác

Sao ngắm kho người, sủa ất ơ !

.                 CAO BỒI GIÀ

.                  26-10-2014

 

 

Trong ngày khai mạc kỳ họp thứ 8 Quốc hội thứ 13 ông tổng thanh tra chính phủ Huỳnh Phong Tranh có đưa ra báo cáo trong công cuộc phòng chống tham nhũng, về việc gần một triệu cán bộ tự kê khai tài sản của mình. Chỉ có 5 người kê khai thiếu trung thực .1 người bị kỉ luật cảnh cáo.đây là con số mà bất kì một quốc gia văn minh nào trên thế giới cũng phải mơ ước,lại là chuyện như đùa...




Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2014

NÓ Ở ĐÂU !


Quái ! Bầy “ Không Nhỏ “ ẩn tàng đâu?

Chủ tịch ưu tư đến phát rầu

Bộ mặt hằng phơi, không cách diệt

Cái đuôi vẫn ló, chẳng phương đào

Diệt e lọ vỡ thì tan mạng

Đào sợ bình tan lại  vỡ đầu

Tìm dọc, truy ngang Lùng quyết liệt

“ Chẳng To “, một lũ trốn nơi nào ?

.                CAO BỒI GIÀ

.                  25-10-2014

GHÉT TẬN GHÉT CÙNG


Trên đời tớ ghét nhất thằng tôi

Tật xấu mươi phân, hắn đủ mười

Mõm hắn phì phèo, tôi mũi hứng

Tay tôi xoa tẩy, hắn chân bôi

Rượu bia hắn nốc, ta đâm mệt

Tiền bạc ta cầy, hắn lấy xơi

Ghét thế mà xa nào có được

Đêm nằm quên hết lại … vui tươi!

.                   CAO BỒI GIÀ

Thứ Sáu, 24 tháng 10, 2014

XƯỚNG HỌA VUI


   Cảm ơn bạn Nguyễn Công Toàn đã có bài vui họa với Cao Bồi Già:

.      tự chào

Họ tên thường gọi Vũ Quang Huy

Vo chữ thành thơ thỏa nghĩ suy

Bắt chước Tú Xương khoa khẩu phách

Học đòi Nguyễn Khuyến xướng văn thi

Ngông ngao bạn quở “Cao Bồi “ quá

Lẩm cẩm  đời chê “cụ lão chi

Ai ghét , ai thương vui đón nhận

Đã vào xin chớ vội quay đi!

.                CAO BỒI GIÀ

 

VUI HỌA : :

Đã vào xin Chớ vội quay đi

Trang woét vừa tìm, hiểu được chi

Tứ hải về đây vui lục bát

Bao phường hội tụ hoạ Đường thi

Thêu tình cứ hỏi sao tình nhớ

Dệt nghĩa ước là biết nghĩa suy

Lẩm cẩm , ngông ngao thành tú sĩ

Cao bồi danh tính Vũ...tên: Huy!

 

.         Nguyễn Công Toàn

 

CHUYỆN VỀ NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ


Nhạc sĩ Tuấn Khanh,

Người đàn bà ngồi tựa vào tường trên lối mòn của một con hẻm. Mệt mỏi và thiếp đi cạnh quang gánh của mình. Hai đầu gánh là đủ thứ quà vặt như bánh tráng, kẹo, đến chanh, ớt… rồi có cả đồ chơi trẻ con chằng cột. Chị như muốn kéo cả thế giới chung quanh đi theo mình trong cuộc mưu sinh nhọc nhằn không có ngày tháng cuối.

Hình ảnh đó đẹp đến mức tôi dừng lại, muốn chụp tấm ảnh làm kỷ niệm thì chị choàng tỉnh. Chị sợ hãi hỏi tôi chụp ảnh để làm gì. Có lẽ những cuộc rượt đuổi hàng rong trên hè phố là cơn ác mộng triền miên khiến chị không bao giờ có được chút thanh thản. Trò chuyện ít lâu, mới biết chị đi từ Quảng Ngãi vào bán hàng rong để gửi tiền về giúp cho gia đình. Tháng nhiều thì được 700-800 ngàn. Tháng ít thì 300-400 ngàn.

Người phụ nữ ấy chỉ là một trong hàng trăm ngàn con người đang lưu lạc mưu sinh trên đất nước này. Ẩn trong nụ cười hay lời rao hàng đơn giản đó, là những câu chuyện đời trôi dạt theo miếng ăn, trắc trở hơn những câu chuyện dài truyền hình giả tạo, nhưng buồn thay, chẳng có mấy người xem.

Khi chị ngồi giở mẩu giấy ghi lại tiền nong đã buôn bán trong ngày. Những ngón tay lần mò trên con số ngắn và nhỏ hơn biết bao lần những biên lai tính tiền thường nhật trong thành phố. Những ngón tay của chị nhiều ngày tháng không có được hơi ấm của chồng. Bao nhiêu người phụ nữ trên đất nước này đã bước lên chuyến xe đời khốn khó và không biết ngày nào có lại được hơi ấm từ người đàn ông của mình? Một trong những người phụ nữ như vậy mà tôi gặp nói rằng bà đã rời khỏi nhà gần 15 năm, sống một mình, làm lụng gửi tiền về quê nhưng chưa bao giờ có ý định chọn một tấm chồng khác.

Khi tôi xin được chụp hình chung với gánh hàng rong của người phụ nữ từ Quảng Ngãi, chị hốt hoảng nói không được. Hỏi mãi, thì chị mới nói thật là sợ chụp hình chung, nếu lỡ chồng đang đi làm ở quê thấy được, tưởng chị “mèo mỡ” sẽ buồn giận, tội nghiệp lắm.

Tôi cứ ước mình viết được một bài hát về người phụ nữ này, hay những người phụ nữ tương tự như vậy. Những nốt nhạc không bật ra được, cứ nghẹn lại trong hốc sâu nào đó. Những người đàn bà được mô tả đẹp như cổ tích trong văn chương, hội hoạ… thường thấy, chưa bao giờ có đủ hình ảnh quê mùa và ngọt ngào đến vậy. Không cần cầm súng hay bước ra bục tuyên hô, những người đàn bà vô danh này chống chọi cho một linh hồn đất Việt mong manh, giữa thời phụ nữ đang phải là một cái gì đó rất khác lạ.

Nhưng tôi vẫn còn nợ một bài hát khác, về những người phụ nữ Việt vô danh khác.

Trên một chuyến đi, may mắn được ngồi cùng vài cô gái Việt Nam lấy chồng Đài Loan về thăm quê, tôi bèn xin hỏi chuyện đời sống của họ. Nói về chuyện báo chí Việt Nam vẫn mô tả cuộc sống đi lấy chồng Đài Loan như địa ngục hay nô lệ, các cô nhìn nhau, rồi nhìn tôi cười.

“Cũng có những người không may, nhưng không phải ai cũng vậy, anh à”, một cô gái đồng hương Cần Thơ giải thích. Những cô gái rất trẻ nói về cuộc sống mới của mình. Họ nói rằng đã chọn hài lòng với cô đơn, hài lòng với những khó khăn mà họ phải trãi qua, ít nhất để cho mình, cho cha mẹ mình thoát nghèo khó. Ở miền Tây, có rất nhiều nơi được đặt tên là làng Đài Loan, làng Hàn Quốc… chỉ vì những đứa con gái lấy chồng xa xứ tằn tiện chi tiêu chỉ để dựng lại nhà cho gia đình mình.

Khi được hỏi về nạn bạo hành gia đình của các cô lấy chồng ngoại quốc. Một người lại nhìn tôi cười, hỏi rằng “bộ anh không không biết là lấy chồng dưới quê xứ mình cũng bị đánh tới chết cũng không ai cứu à?”.

Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi này mở ra cho tôi một góc nhìn khác về những người phụ nữ Việt tìm duyên tha hương. Chắc chắn họ không hoàn toàn những kẻ điên cuồng hay mất nhân cách như báo chí vẫn gièm xiểm. Thật buồn khi có một thời đại mà những người phụ nữ Việt phải chọn cuộc sống khác hơn ở quê hương mình. Rất nhiều người đã phỉ báng họ. Nhưng giữa chọn lựa rất thực tế, có thể tự xoay sở cho đời mình, họ đủ thành thật để không màng một tiếng thơm hảo. Nỗi buồn xin gửi lại cho quốc gia và thời cuộc, họ chỉ là nạn nhân.

Có thể rồi những người phụ nữ này bình an, nhưng họ khó mà có được hạnh phúc. Điều mà mọi tôn giáo dạy con người đi tìm, cả thế gian mơ đến thì họ chấp nhận lìa bỏ trong kiếp sống tạm, để có thể làm được gì đó cho gia đình, hoặc không là gánh nặng ở quê nhà. Cũng như người đàn bà mưu sinh đến từ Quảng Ngãi, bao giờ thì những người phụ nữ lấy chồng xa này sẽ có, hay cảm nhận được hơi ấm của hạnh phúc đời mình?

Trong những ngày xưng tụng phụ nữ được ghi vào lịch, hình bóng “xấu xí” của những người phụ nữ này chắc không thể có trong diễn văn hay những bông hoa đẹp, dù là phô diễn. Cũng không có những bài ca nào chia sẻ, hát về họ giữa một hiện trạng đất nước thiếu những trái tim biết yêu thật thà. Những bài ca chỉ vang lên lời xảo biện.

Một đất nước thật đáng buồn, nếu chỉ còn biết có hot girl hay xưng tụng một giai cấp khoe khoang mua sắm tiền tỉ, thèm khát những vẻ đẹp bề ngoài. Khi trò vui che lấp các số phận, đến một ngày nào đó, tất cả chỉ là mồi thiêu như các loại hàng mã trong niên đại cô hồn. Thật ghê sợ những đêm hoa đăng tranh đua vùi chôn sự thật mà lẽ ra chúng ta cần phải đối diện.

Tôi ước mình viết được bài ca để hát về câu chuyện của những người đàn bà vô danh ấy, một ngày nào đó. Những số phận ấy tầm thường mà khác thường. Nhưng những nốt nhạc hiện thực vẫn chưa thể vang lên, vì vừa chớm thì đã chết lặng trong những cuộc vui hoa đăng bất tận trên đất nước này. Những tượng đài tốn kém mọc lên, những bông hoa đủ màu ngập ngụa đất nước, rực rỡ như phấn son, che lấp giọt mồ hôi hay nước mắt con người.

                  Nhạc Sĩ TUẤN KHANH

Thứ Năm, 23 tháng 10, 2014

NÓ TIẾN MẶC CHA ĐỜI


Người Miên đã chế được xe hơi

Ta cứ quên đi phét hết lời

Mộng tạo tàu ngầm   thăm giữ biển

Mơ làm phản lực cỡi du trời

Đồ ma chi  có đều mua cả

Thứ quỷ gì cần cũng nhập thôi

Ốc vít, cây kim Tàu  cấp đủ

Lào,  Miên  nó tiến … kệ cha đời !

.                CAO BỒI GIÀ

.                    23-10-2014

Thứ Tư, 22 tháng 10, 2014

MẮT


Trời sinh chẳng lưỡi sắc như dao

Nhẹ liếc qua đuôi , khiến kẻ  nhào

Ẩn lắng    tiềm sâu muôn bão tố

Mênh mông chứa trọn cả  ba đào

Thương yêu nhung nhớ lời như buột

Bờn trải đầy vơi tiếng tựa trào

Thổn thức đôi hàng rơi thấm buốt

Động mi hồn  dạ tái tê sao !

.              CAO BỒI GIÀ

XIN HỌA :

               Mắt

Chớp hàng mi nhẹ thấy xinh sao
Hờn dỗi lệ kia cứ ứa trào
Khoé hạnh liếc ngang tươi gốc quế
Thu ba nhìn xuống thắm cành đào
Long lanh hiền dịu bao chàng muốn
Lóng lánh thơ ngây lắm bạn nhào
Mong mỏi mơ màng ươm luyến nhớ
Ánh vời độ sắc sánh cùng dao.

.           Nguyễn Công Toàn- Hà Nội



 

Thứ Hai, 20 tháng 10, 2014

NÉ NHÀ QUAN


Ông đệ đơn xin nắn cả đường

Dù thân  đã giã chốn quan trường

“Đất dân cứ ủi ngay như mực

Nhà tớ  thì chừa uốn tựa lươn”

Dự án  tức thì đem vẽ lại

Bình đồ mau mắn được phê luôn

Sếp hưu mà miệng còn gang thép

Sao trách dân đen chả chán chường !

.                CAO BỒI GIÀ

.                    20-10-2014


XIN HỌA :

 

      GHẾ ĐÃ NHƯỢNG
Dù rằng đã nhượng ghế công đường.
Uy lực nhà quan quả rất trường.
Đơn viết ngoằn ngoèo cong tựa rắn.
Miệng phê tuồn tuột nhớt như lươn.
Dân đen thiếu bạc ngâm còn chán.
Cốt cán dư tiền duyệt gấp luôn.
Ai bảo về hưu là lép vế.
Ra vô thấy mặt đứa mô chường.
.                 HUY VỤ



 

   Theo báo Lao Động: Dự án Đường Dương Đình Nghệ, tỉnh Thanh Hóa đã được phê duyệt nhưng con đường này đi qua nhà ông Nguyễn văn Tháp (nguyên phó chủ tịch tỉnh Thanh Hóa) và qui hoạch  này không làm thỏa mãn lợi ích riêng của ông nên ông đã có đơn đề nghị sửa lại quy hoạch. Ngay lập tức đề nghị đã được đương kim Phó Chủ tịch tỉnh Nguyễn Đức Công ra văn bản lệnh cho Sở Xây dựng đáp ứng yêu cầu, và kết quả là Phó Giám đốc Sở  Đào Vũ Việt đã thống nhất phê duyệt sửa lại dự án theo ý đồ của ông Tháp.Ai bảo không có những chuyện thật hơn đùa ?

PHẾ TÍCH


Ngơ ngẩn chuông rơi tiếng gợi sầu

Gác vàng cô lạnh mốc rêu nâu

Mơ mơ dốc vắng , chiều tan bóng

Nhạt nhạt nền hoang, nắng tắt mầu

Hè hội, đông vui bao thuở trước

Điêu tàn, vắng lặng mấy đời sau !

Dương gian kim cổ, xưa nay thế

Phế tích trơ mình nỗi bể dâu.

.                CAO BỒI GIÀ

Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2014

BÌNH CHE CHUỘT


Nhân viên tố cáo , vạch quan tham

Lập tức người ngay mất việc làm

Bị cáo ỷ quyền ra lệnh thải

Tội đồ cậy thế phẩy tay càn

“Hợp tình không ký nhân danh hắn

Đúng luật vì phê với chức quan”

Giám đốc Sở bênh che kín kẽ…

Cho đàn em đục khoét  … tan tành !

.                  CAO BỒI GIÀ

.                    18-10-2014

 

 

   Theo báo Pháp Luật : Dược sĩ Trần thị Kiều Oanh nhân viên Phòng Giám Định Y Khoa của Sở Y tế tỉnh Bình Phước tố cáo BS Đoàn Đức Loát trường phòng Giám Đinh Y khoa đã có nhiều sai  phạm về tài chánh. Kết quả cô Oanh đã bị ông Loát ký lệnh sa thải. Trả lời với báo chí  chiều 15-10-2014 Ông  Nguyễn Đồng Thông giám đốc Sở Y Tế Bình Phước đã nói điều này đúng luật vì Ông Loát ký văn bản sa thải nhân danh Thủ trưởng đơn vị chứ không  ký nhân danh bản thân ông Loát!!! Đúng là ông… Thông Đồng  !!!

Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014

CÔNG VIỆC TRÊN HẾT !


Nhìn máu loang từ những vết thương

Em nằm ngất lịm giữa lòng đường

Công an tỉnh rụi ghi biên bản

Cảnh sát   điềm nhiên vẽ hiện trường

Lập án   việc này là tối  trọng

Cứu nhân  chuyện ấy   chỉ bình thường

Bao năm rèn luyện đâu ra đó

Không biết đừng bàn kẻo ẩm ương !

.                 CAO BỒI GIÀ

.                   11-10-2014

 

   Theo báo điện tử VTC: Một vụ tai nạn giao thông xảy ra tại đường Nguyễn Đức Cảnh và đường Lê Hồng Phong, TP. Vinh , một nữ sinh bị thương nằm ngất lịm giữa đường, máu đầu đỏ loang mà CSGT cứ để nạn nhân nằm đó mà lo đo vẽ hiện trường, lập biên bản. Mãi sau gia đình nạn nhân hay tin mới chạy đến lo đưa em đi cấp cứ. Không lẽ việc lập biên bản quan trọng hơn việc cứu người ?

Thứ Sáu, 10 tháng 10, 2014

ĐƠN XIN ĐÁNH NHAU - ĐÒI LẼ CÔNG BẰNG


.      ĐƠN XIN ĐÁNH NHAU

Đơn xin đánh lộn gửi công quyền.
Nghe thoáng ngỡ là kẻ bị điên.
Công lý mỏi mòn chờ mãn kiếp.
Lòng tin cạn kiệt ngóng vô biên.
Tuốt gươm xông tới e ra dại.
Bó gối ngồi trông sợ phát phiền.
Oan ức chất chồng đành tự sử .
Thù này chửa hết dạ không yên.
.              Huy Vụ 08/10/2014

 

XIN HỌA :

.      ĐÒI LẼ CÔNG BẰNG

Công lý ngửa trông chốn cửa quyền

Hoài mong vô tín cũng đâm điên

Mắt đòi trả mắt, đời thường nói

Răng phải đền răng, sách đã biên

Giấy thỉnh để quan thôi vướng bận

Đơn xin giúp Cán khỏi lo phiền 

Xưa người đánh tớ không ai xử

Giờ tớ cầm dao,   hẳn cũng … yên !

.                    CAO BỒI GIÀ

.                  10-10-2014

 

Anh Hồ văn Vệ quê :Mỹ Quí Tây. Đức Huệ . Long An. Bị bọn côn đồ cùng bè phái thế lực đánh trọng thương. Anh làm đơn gửi các cấp chính quyền nhờ can thiệp. nhưng chờ mãi không ai đoái hoài . Quá bức xúc anh làm “ Đơn Xin Đánh Nhau” lá đơn vô tiền khoáng hậu gửi các cấp .không tin vào chính quyền .Anh muốn tự mình đi tìm công lý. Câu hỏi cho các nhà thực thi pháp luật?





Thứ Tư, 8 tháng 10, 2014

BÔ XÍT PHÁT HỌA


Kia kìa Bô xít phát tai ương

Bùn đỏ trào ra, chạy cuống cuồng

Lỗ chổng còn gân không chịu dẹp

Thua dài cố ấp chẳng hề buông

Bao lời cảnh báo Mù khôn tả

Mọi lẽ can ngăn  điếc lạ thường

Hậu quả  đến rồi ai chịu tội

Hay là lại lưỡi lẹo cùng lươn!

.                  CAO BỒI GIÀ

.                  08-10-2014

Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

HI HI! LẠI SỬA DỰ THẢO


Nóng ẩm cấm ngay chuyện bán bia

Vượt ba mươi độ  phạt không tha

Anh hàng gắn gấp điều hòa chứ

Cô chủ mua nhanh máy lạnh kìa

Dân nhậu mở lòng mừng sướng nhé

Quan trên thấu dạ đoái thương ha

Uống bia sao để mồ hôi đổ

Chăm sức toàn dân thế mới là …

.                CAO BỒI GIÀ

.                   07-10-2014

Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2014

THỜI BUỔI KINH KHỦNG


Nhan nhản nghe mà lạnh thấu xương

Giết người, chặt xác vứt ra đường

Phố phường không lẽ toàn ma quỷ

Xã hội xem chừng hết kỷ cương

Hậu quả của thời vùi tín ngưỡng

Nguyên nhân bởi thói xóa cương thường

Con người, ác thú nào ai biết

Kinh khủng giờ đây chả thể lường

.                   CAO BỒI GIÀ

.                 05-10-2014          

GÓP THƠ :
.      CÁM CẢNH
Xác người chặt bốn với băm ba.
Tội ác bây giờ khiếp quá a ?
Quẳng bỏ luân thường ra ác quỉ.
Chôn vùi đạo lý hóa yêu ma.
Tiểu nhân tráo trở đen thành trắng.
Quân tử tham lam chánh hóa tà.
Cám cảnh sơn hà ai oán quá.
Con đường hoạn lộ biết sao ra.
.                 Huy Vụ 06/10/2014


 

Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014

HỒN THU


Ngây ngây bách thảo cuối chiều thu

Mây trắng lang thang cõng gió phù

Lá đỏ rướn cong mình khát vọng

Nắng vàng ngơ dịu sắc trầm tư

Hồn thu lãng đãng gieo sầu cảm

Giọng sáo mơ màng rót véo vu

Rừng ới chiều ơi rơi chậm nhé

Có người khách lặng ngấm hồn thu .

.                CAO BỒI GIÀ

Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2014

THUA ÔNG !


Hỏi ngài nợ xấu kẻ nào gây

Mà bảo dân quèn phải xúm tay

Góp bạc gánh nần, buồn … ụa quá

Chung phần trả nợ, nực … cười thay

Tham lam vô độ sinh cường nạn

Nhũng lạm chuyên quyền đẻ hiểm tai

Đòi học xứ người sao chẳng học

Ngay liêm để Nước hóa rồng bay ?

.                CAO BỒI GIÀ

.                03-10-2014

 

Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật của Quốc Hội Phan Trung Lý đề xuất biện pháp xử lý nợ xấu. 

Dẫn “trường hợp Hàn Quốc”, nơi “nhà nước coi nợ xấu là vấn đề của toàn xã hội nên đã kêu gọi người dân góp tiền vàng để giải quyết nợ xấu”, ông Lý đặt câu hỏi gợi ý: Liệu chúng ta có học tập được không?

THƯƠNG BỘ TRƯỞNG - CHUYỆN THƯỜNG


.      THƯƠNG BỘ TRƯỞNG THĂNG

 

                  Hà Nội  Lào Cai tuyến mới thông.

                  Vài ngày đã nứt khổ cho ông.

                  Người đồn ăn rút hàng trăm tỷ.

                  Kẻ phán phanh phui dẫu một đồng.

                  Dư luận trái chiều đau tựa hoạn.

                  Việc làm biết kiểu nhẹ như lông.

                  Dân ta chẳng biết cùng chia sẻ.

                  Phải thấu cho ông cổ mấy tròng.

.                            Huy Vụ 01/09/2014

 

XIN HỌA :

.      CHUYỆN THƯỜNG

Tại nền, tại đất đố ai thông

Tội  xét còn lâu mới tới ông

Lời xếp rõ ràng răn tựa thép

Ghế ngài chắc chắn vững như đồng

Chuột dơi lì lợm còn nhe mõm

Sâu  bọ yên lành chả rụng lông

Chỉ tội cho dân è cổ gánh

Giá thành chồng đội mấy mươi tròng !

.               CAO BỒI GIÀ

.                   03-10-2014

Thứ Tư, 1 tháng 10, 2014

THOÁT NGHÈO XONG ... CHẾT ĐÓI


Từng ngày đứt bữa bụng xeo meo

Quan xóa nhà em khỏi diện nghèo

Để xã được danh Nhà Nước tặng

Hầu làng đạt chuẩn Cấp Trên treo

Kệ trò đến lớp suy tàn kiệt

Mặc bé rời trường đói chết queo

Ích lợi cho ai thành với tích

Mà “Nông thôn mới”, lắm nơi … đèo !

.                   CAO BỒI GIÀ

.                 01-10-2014

 

   Theo báo Pháp Luật: Nhà bé Nhung (10 tuổi, học sinh lớp 3) ở xã Đức Bồng, huyện Vũ Quang, Hà Tĩnh rất nghèo, bản thân em và mẹ bị bệnh tim, đất ruộng chỉ hơn 1 sào,cha  em phải cầy thuê cuốc mướn nên cảnh nhà bữa đói , bữa no. Để đạt chuẩn Nông thôn mới xã trợ cấp cho nhà em 8 triệu đồng để gia đình em sửa nhà tranh thành nhà ngói rồi “ đẩy” nhà em ra khỏi diện nghèo và cắt đứt hết mọi sự trợ giúp. Bé Nhung và các em của bé thường xuyên bị xỉu vì đói ở trường . Ngày 25-09 em Nhung đã chết trên đường  từ trường về nhà do đói quá mà té sông gặp nạn!!