Thứ Năm, 29 tháng 6, 2017

101_TÌNH GIÀ (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Thơ Tổng Hợp)


TÌNH GIÀ

 

Chng h câu n mi tình ta

Như đa dai kia há d xa

Nước mt hn ghen, còn trn l

Ging cười hnh phúc, vn vang xa

Nào thua dáng lão, râu ngà bc

Chả kém duyên nàng, tóc mui pha

Ai bo tháng ngày trôi hết …thm

Già gừng , già quế vốn câu ca…

CAO BI GIÀ

2002

Thứ Tư, 28 tháng 6, 2017

Ù XOẸT


Ù XOẸT

 

Các bố hô hào: Bốn chấm không(*)

Rằng mình đi trước nữa kinh không?

Lập ngôn lộ rõ đầu trơ đặc

Phát biểu phơi bày não rỗng không

Thập kỷ ước mơ, đều bước …thụt

Trăm voi nước xáo vẫn tô…không

Với nguồn quan chức toàn rô bốt

Dư vốn thẳng đường…vạn cái không

CAO BỒI GIÀ

26-06-2017

(*): Cách mạng Công nghiệp 4.0 đang được tuyên truyền, hô hào đòi đi trước thiên hạ. Nhưng thực tế thì chẳng có  điều kiện gì để thực hiện

 

BÀI HỌA:

 

XIN HỎI...???

 

Giáo dục tào lao nhất đúng không?

Trăm ngàn Tiến sĩ cũng như không !

Mong hơn gã Thái.*..mơ màng nhỉ

Muốn vượt chàng Sing*...ảo tưởng không?

Công nghiệp nước nhà rằng bốn chấm

Công bình xứ Việt chắc ngàn không

Con ông, cháu bác sao ăn cắp?

Nhật, Thụy **đuổi về ...có nhục không?

Thy Lệ Trang

*Thailand, Singapore

**Nhật Bản, Thụy Sĩ

Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

TỰ DỖ


TỰ DỖ

 

Tự dỗ sầu nguôi cậy chút men

Giọt bia buốt lạnh khiến môi mềm

Vài ly chiêu  cạn ru chiều lặng

Dăm tứ đong đầy đợi Nguyệt lên

Trăng nhịn chi trăng  ,trơ nửa mảnh

Dạ ngơ mãi dạ quặn muôn niềm

Ngà ngà,chếnh choáng ,tai nghe gió:

Giũ chiếu ngả lưng…ngủ tiệt phiền!

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA:

 

LIỆU CÓ NGUÔI PHIỀN..?

 

Thành sầu giục phá...cậy đưa men.

Chất nóng hơi cay đọng lưỡi mềm.

Tính gỡ tơ vò...đâu mối thắt ?

Toan dìm giọt đắng lại đầy lên.

Mênh mang nhớ tiếc bao tình nhớ !

Ấp ủ niềm riêng một nỗi niềm.

Bầu cạn hồn ru vào cõi mộng...

cccNam Kha một giấc...có nguôi phiền..?

Trần Lệ Khánh--25-6-2017.

 

ĐỒNG HỌA:

 

THẲNG ĐƯỜNG ĐI TỚI

 

Nản lòng nhụt chí, mượn hơi men

Chỉ khiến làm cho óc rũ mềm

Đang giữa cơn say, buồn lắng xuống

Khi tàn cuộc rượu, khổ dâng lên

Tay chân bải hoải, đầu hoa váng

Lý trí tiêu tan, dạ muộn phiền

Hãy thẳng đường đi, băng trở ngại

Đời vui, hạnh phúc biết bao niềm.

Sông Thu

 

TIẾP HỌA:

 

TỰ GẠT

 

Làm sao cản nổi các ma men ?

Ngày tối " dô dô " đến nhũng mềm

Dáng mặt xanh xao như xác ướp

Miệng mồm nhừa nhựa tựa đồng lên

Lại cho nhậu nhẹt quên sầu muộn

Rồi bảo vui say giải nỗi niềm

Thực chất chỉ là trò tự phỉnh

Tỉnh ra mới thấm lắm ưu phiền

Thục Nguyên

 

HỢP HỌA:

 

THẦM NHỦ 

 

Một chiều chán nản vội tìm men

Chỉ nhấp vài ly thấy ruột mềm 

Túy lúy chân xiêu lòng héo rũ

Lùng bùng tai nổ mắt hoa lên

Xua màn đen tối nào ôm mộng

Quẳng gánh sầu tư khó gợi niềm

Trân quý thời gian vì ngắn ngủi

Thong dong tự tại chớ ưu phiền. 

Như Thu

 

CŨNG HỌA:

 

MƯỢN MEN

 

Tung chiều mượn gió vút bừng men

Rũ những buồn ngâm dạ nẫu mềm

Mãi bóng cùng hình đêm tối xuống

Vẫn trời với đất sáng ngày lên

Không bè chẳng bạn,bao nhiêu nỗi

Lại phú rồi thơ,cũng bấy niềm

Chút rượu,chút bia…lòng được thuở

Hoang vu thả xuống nhẹ tênh phiền

Lý Đức Quỳnh 

 

ĐỒNG HỌA:

 

HÀNG MỚI

 

Hàng mới đây em tuyệt cú « men »

Giúp cho dạ cứng chóng nên mềm.

Cho hồn náo nhiệt từ trên xuống

Cho vía tưng bừng tận dưới lên.

Lúc khát dùng vào tươi mọi thứ

Khi no nhấp tới thỏa bao niềm.

Nào mua trữ sẵn kề bên gối

Sẽ thấy đời không một nỗi phiền .

Trần Như Tùng 

 

CÙNG HỌA:

 

TÌNH EM GIẾNG KHƠI

 

Sờ gáy thấy mình cũng chuẩn “men” 

Tình sao vừa uống đã say mềm

Lâng lâng căng gió nâng diều bổng

Lóng ngóng chong đèn ngóng bạn lên

Cũng muốn cùng ai vui lắm nỗi

Lại e với bạn khổ bao niềm

Tấm gương “cảm nắng” còn treo đó

Vơi cạn giếng khơi rửa muộn phiền!

PHAN TỰ TRÍ

 

TIẾP HỌA:

 

SAY

 

Má đỏ hồn nhiên chả cậy men

Làm tôi điên đảo khướt say mềm

Thẩn thơ dạo bước quanh đường vắng

Lơ đãng ngây hồn lượn dốc lên

Nỗi nhớ khôn nguôi ray rứt nỗi

Niềm thương mãi nặng vấn vương niềm

Áo em vạt trắng hay mây cuộn?

Một thoáng bồng lai,thoát lụy phiền.

Thanh Hòa

 

HỢP HỌA:

 

LỘC BIẾC

 

Vị đắng tình yêu lại dấy men

Ngọt bùi khập khễnh dưới chân mềm

Bâng khuâng thờ thẫn khi đêm xuống

Xao xuyến bồi hồi lúc nắng lên

Hình bóng mong manh trôi ký ức

Trái tim vụn vỡ buộc bao niềm

Xuân sang sưởi ấm tình vô vọng

Lộc biếc xóa đi những muộn phiền

Hồng Phượng

 

CŨNG HỌA:

 

TÌM QUÊN

 

Rượu đắng ly đầy đã thấm men 

Trò đời bạc bẽo muốn say mềm 

Bóng chiều ngây ngất nhìn mây lịm 

Giấc ngủ mơ màng đón gió lên 

Dạ ngập ưu phiền dồn lắm chuyện 

Lòng tràn nỗi khổ chứa bao niềm
Đất trời lảo đảo ngàn tia sắc 

Chuếnh choáng nồng cay giải muộn phiền
Minh Thuý 

100_XÍCH LÔ (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Thơ Tổng Hợp)


XÍCH LÔ

 

Cht nh ngày nào, chiếc xích lô

Du người hay gánh cũng đu th

Lên xe ch nép bên quang gánh

Ngm ph, em cười dưới bóng ô

Hin đi, tân kỳ kìa đến choáng

Thô sơ, mc mc vy mà thơ

Bây gi xung ph tìm đâu nữa

Bóng cũ, hn xưa … trong cõi mơ

CAO BI GIÀ

09-05-2011

MỘ KHÚC


MỘ KHÚC

 

Thấm đẫm lời thơ trải tự tình

Buồn tênh Mộ khúc nhẹ phiêu linh

Trong veo giọt nhạc, dây căng ngón

Cao vút làn hơi, giọng uốn mình

Ồ lạ chi tài khơi cõi mộng

Ô hay sao khéo vuốt lòng thinh

Chiều rơi nhẹ lắm, rơi buồn lắm

Chút nắng đâu xa cố hiện hình !

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA:

 

TRÁCH MÌNH

Vương vấn nhiều đêm bởi chữ tình
Yêu rồi...sao ngoảnh mặt làm thinh?
Muốn quên...trăn trở bao niềm mộng
Gợi nhớ...luyến lưu một bóng hình
Tay nắm đêm nào còn bỡ ngỡ
Mắt nhìn ai đó vẫn lung linh
Ngu ngơ tìm mãi vầng trăng hẹn
Thức trắng tàn canh lại trách mình !
Thy Lệ Trang

ĐỒNG HỌA:

 

VUI VỚI THƠ

 

Xa vắng bao năm một cõi tình

Ngậm ngùi tìm đến chốn thần linh

Chư tiên thanh thản nhìn nhân thế

Phật Thánh an nhiên trước chuyện mình

Thổn thức gọi trăng, trăng lặn khuất

Nghẹn ngào hỏi bóng, bóng làm thinh

Nàng thơ thông cảm, cho câu chữ

San sẻ.niềm vui thật hữu hình.

Sông Thu

 

CÙNG HỌA:

 

LẶNG LẼ 

 

Khắc khoải đêm sâu giọt lệ tình

Sương mờ huyền ảo cảnh lung linh 

Thôi hờn phận bạc sầu đôi lứa 

Chẳng oán duyên phai tủi chúng mình 

Ngày ấy chia tay đà câm lặng

Đêm nào ly biệt chỉ làm thinh 

Khúc lòng u uẩn nhìn Trăng úa 

Ôi bóng thời gian chẳng xoá hình 

Minh Thuý 

 

TIẾP HỌA:

 

BÓNG HÌNH

 

Bể ái mênh mông, một mảnh tình

Thôi đừng quấy rối đấng thần linh

Thương thì mãnh liệt như trời đất

Yêu cứ say sưa tựa chúng mình

Đã tỏ tận tường, sao nín lặng ?

Chớ nên giả bộ, cố làm thinh 

Thời gian còn lại bao lăm chứ ?

Gắng kết đôi ta bóng với hình

Thục Nguyên

 

HỢP HỌA:

 

VỀ ĐÂU

 

Trăm năm duyên có phụ chi tình 

Lời nhắn Đạm Tiên rõ hiển linh

Chín khúc còn đau khi tựa gối

Ba sinh thêm khổ lúc gieo mình

Bể trần chìm nổi chưa òa vỡ

Thân phận dày vò chịu nín thinh

Man mác hoa trôi rầu má phấn

Về đâu chữ hiếu được nguyên hình ?

PHAN TỰ TRÍ

 

CŨNG HỌA:

 

MIÊN MAN NỖI NHỚ !

 

Người ơi sao nỡ vội vô tình !

Có lẽ cao dày hết hiển linh ?

Tự hỏi khi mô nhìn một hướng ?

Thầm mơ ngày nớ kết đôi mình

Nơi nầy thấp thỏm luôn chờ đợi

Phương ấy e dè mãi lặng thinh 

Trăm mối tơ vò mong bậu gỡ

Miên man nỗi nhớ...lại xem hình. 

Như Thu

 

ĐỒNG HỌA:

 

NHỮNG KHỐI TÌNH

 

Náu giữa đường thi những khối tình

Dịu dàng , lấp lánh lại lung linh.

Khi xem hoa nở mơ niềm bạn

Lúc ngắm trăng lên ước nỗi mình.

Phê phán, hoan nghênh thường dễ bốc

Tự trào, ngưỡng mộ khó làm thinh.

Thở dài tiếc nuối ngày xưa ấy

Lơ lửng tầng mây bóng với hình .

Trần Như Tùng

 

CÙNG HỌA:

 

CHUÔNG MỘ...

 

Chiều buông thánh thót giọt âm thinh...

Chuông vọng chùa xa...chốn Phật linh.

Nhịp mõ âm trầm tim lắng tiếng.

Lời kinh thanh nhã dạ ghi hình.

Cửa già rộng mở luôn ban phước.

Dòng Thế nổi trôi vẫn đắm mình.

Đuốc Tuệ soi đường hồn giác ngộ.

Không không sắc sắc nghiệm bao tình.

Trần Lệ Khánh--28-6-2017

 

TIẾP HỌA:

 

CÔ ĐƠN

 

Khúc nhạc du dương nhắc nhớ tình

Vô vàn tiếc nuối,giả làm thinh

Mênh mang kỷ niệm xưa ...khêu bóng

Dìu dặt thanh âm cũ...gợi hình

Rồi những hừng đông mây óng ả

Lại bao rằm sáng nguyệt lung linh...

Qua nhiều gió bão thân phiêu bạt

Tiếng hát đơn côi tủi phận mình.

Thanh Hòa

Chủ Nhật, 25 tháng 6, 2017

99_TIẾNG RAO ĐÊM (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Thơ Tổng Hợp)


TIẾNG RAO ĐÊM

 

Đu đu nng nhc tiếng rao đêm

Khc khoi trông mong …khách mm

Sướng bng “Vc” mng quay bước nhc

Đói lòng ai tha đ cơn thèm

Sương đêm, bóng ht theo thân hm

Gió bc, trăng treo dõi phn hèn

Ai bánh chưng, giò câu đc tu

Đường xa, ngõ vng não nùng thêm !

CAO BI GIÀ

07-05-2011

Thứ Sáu, 23 tháng 6, 2017

CẠP CẠP


CẠP CẠP…

 

Vịt trụi lông rồi, sống nổi không?

Hỏi còn đâu nữa  kẻ nuôi…ông?

Thuế là máy chém. Muôn dân hả?

Phí cũng đòn ghè bá tánh luôn?

Trí não ngu ri làm nước kiệt

Dạ tâm độc thế khiến dân …còm

Ô hô quan nói nghe mà …vãi

Cao ghế vinh thân hóa bại…hồn!!

CAO BỒI GIÀ

23-06-2017

 

BÀI HỌA:

 

VẶT LÔNG…

 

Đè đầu bịt miệng,có kêu không?

Vặt giỏi nhiều càng sớm hóa…ông

Nhổ cứ loanh quanh thơn thớt vậy

Xơi rồi tuốt tuột sạch sành luôn

Bây chừ vịt nọ chuồng ăn béo

Đến lúc cừu kia kiếp gặm còm

Đất nước tiền đâu nguồn phát triển?

Ngàn xưa loạn khẩu hại thần hồn!

Lý Đức Quỳnh 

 

ĐỒNG HỌA:

 

THOI THÓP

 

Phát biểu kinh hoàng,dễ sợ không ?

Phơi trần dạ quỷ,kế như ông

Lương tri quạ quắp,đâu còn nhỉ

Trí óc diều tha,để mất luôn

Dân bị giựt lông,lông nhẵn thín

Quan rình  rỉa xác, xác gầy còm

Dường như đầy tớ *,  phường vô thức

Một lũ bất nhân,táng tận hồn

Thanh Hòa

 

CÙNG HỌA:

 

VẮT KIỆT...

 

Vịt khỏe lông dày, có đúng không ?

Như là quần áo chở che ông

Tồng ngồng, người lạnh sao kham nổi

Trụi lủi, vật đừ cũng ngủm luôn !

Dẫu biết tỉa đi dành bán được

Sao đem vặt hết khiến suy còm

Mấy quan thu thuế làm y hệt

Vắt kiệt... dân đen sợ khiếp hồn !

Sông Thu

 

TIẾP HỌA:

 

ĐÔI ĐIỀU

 

Xin hỏi đôi điều có đặng không ?

Nếu ai vặt hết tóc đầu ông

Trụi dường cỏ cháy, xuề xoà chứ ?

Sạch tựa đồng khô, mặc kệ luôn ?

Xẻ thịt ăn chơi, tìm lạc thú ?

Lấy lông đem bán, kiếm tiền còm

Thế mà bảo vịt đừng la hét

Nói chuyện nghe như kẻ mất hồn

Thục Nguyên

 

Theo Báo Dân Trí:

TS Vũ Đình Ánh: "Thu thuế cũng như "vặt lông vịt", đừng để vịt kêu to"
 … …

Về chính sách thuế, TS Vũ Đình Ánh, chuyên gia kinh tế nói: Đứng ở góc độ trung gian chúng ta có cơ sở tính thuế đúng và đủ nhưng thực hiện chưa đúng. Trên thế giới có hai điều mà chúng ta không thể không gặp trong kinh doanh: một là cái chết và hai là đóng thuế.

"Người ta nói thu thuế cũng như vặt con vịt, vặt càng nhiều lông thì càng tốt, nhưng đừng để nó kêu to nhất, hay chết đi", ông Ánh ví von.

Dân trí
Thứ năm, 22/06/2017 - 14:36

Thu thuế cũng như vặt lông vịt, đừng để vịt kêu to

 

Về chính sách thuế, TS Vũ Đình Ánh, chuyên gia kinh tế nói: Đứng ở góc độ trung gian chúng ta có cơ sở tính thuế đúng và đủ nhưng thực hiện chưa đúng. Trên thế giới có hai điều mà chúng ta không thể không gặp trong kinh doanh: một là cái chết và hai là đóng thuế.

"Người ta nói thu thuế cũng như vặt con vịt, vặt càng nhiều lông thì càng tốt, nhưng đừng để nó kêu to nhất, hay chết đi", ông Ánh ví von.

Thứ Năm, 22 tháng 6, 2017

MÙA THI NHỚ THƯƠNG CỤ TÚ XƯƠNG


MÙA THI NHỚ THƯƠNG CỤ TÚ XƯƠNG 

 

Thầm thương Cụ Tú mấy lần thi.

Thời đó nhi nhăng chẳng gặp thì.

Đất nước bây giờ … đang nhức nối.

Người dân  hiện tại hết ngu si

Cử nhân ngập cót vô tài dụng.

Tiến sĩ đầy kho chẳng ích gì.

Đã đổi từ lông ra bút sắt.

Vẫn còn cải cách lại hòn bi.

Huy Vụ

 

XIN HỌA :

 

CHẢ HƠN CỤ TÚ

 

  Xương cay đắng mấy kỳ thi

Nếm phận long đong buổi lỡ thì

Sĩ tử bây giờ dầu vắt sức

Kỹ sư hiện tại vẫn ai bi

Cống,  Nghè  kiếm bạc  còn thua thợ 

Tú, Cử làm công chẳng khá gì

Trí thức lẽ nào thua cục phẩn(*)

Thương con , ai nỡ để  … đần si !

CAO BỒI GIÀ

(*): lấy ý từ câu nói nổi tiếng của Mao       Sếnh sáng

 

ĐỒNG HỌA:

 

LỜI CỤ TẾ XƯƠNG 

 

Đến hẹn ba năm tớ ứng thi. 

May ra đỗ được một khoa thì...

Tưởng không ăn ớt mà cay đắng.

Đành đã sôi cơm chẳng mết si

Một việc văn chương chưa đáng hử ?

Trăm năm thân thế đã ra gì !

Biển cờ mũ áo thôi đừng mộng.

Chẳng lẽ ngồi chờ chuyện lốp-bi*

Phan Tự Trí

 

CÙNG HỌA:

 

THÂN SĨ TỬ


Vốn thân sĩ tử cố mà thi
Đỗ đạt làm quan chẳng mấy thì
Đừng bởi tiền tài mà tráo trở
Không vì danh lợi cố mê si
Tâm xà bao thuở lưu tai tiếng
Bia miệng ngàn năm chẳng lợi gì
Công bộc một lòng theo đạo nghĩa
Về hưu thanh thản, chẳng sầu bi.
Người Nay

 

TIẾP HỌA:

 

CẢM PHỤC CỤ TÚ XƯƠNG

 

Lều chõng bao lần đi dự thi

Thương thay cụ Tú sống sai thì (*)

Không cam uốn bút vì kiêng húy

Nào chịu hạ mình tránh lụy bi

Mặc kẻ bon chen đường xiểm nịnh

Xa người chìm đắm cảnh sân si

Văn tài nổi tiếng ai bì kịp

Chức trọng, bằng cao chẳng có gì !

 

( * ) sai thời =  không gặp thời

Sông Thu

 

HỢP HỌA:

 

TỚ CŨNG CHẲNG HƠN GÌ

 

Bao phen lận đận chốn trường thi

Trượt tới trượt lui đã mấy thì

Bởi dốt thành ra người nhút nhát

Lại ngu nên hoá kẻ đần si

Bon chen cực xác càng thêm tủi

Bươn chải trần thân có lợi gì ?

Áo rách tả tơi lòng dạ nát

Cả đời chưa thoát cảnh sầu bi

Thục Nguyên

 

CŨNG HỌA:

 

XƯA NAY VẪN THẾ...

 

Một thời...lều chõng để đi thi

Vượt núi băng ngàn lắm lụy bi.

Học rộng hiểu sâu dù có giỏi

Không tiền thiếu bạc vẫn thua si

Mực tàu giấy bản là như thế

Phấn trắng bảng đen có khác gì ?

Đỗ đạt nhưng rồi không đất dụng

Danh mua bằng dỏm vẫn lên thì...

Trần Lệ Khánh 23-6-2017

 

ĐỒNG HỌA:

 

GÓP Ý...

 

Giả sử cụ Trần chẳng hỏng thi

Lên xe, xuống ngựa có thua gì

Ông Nghè, ông Thám chừng lên mặt

Nghiên mực, nghiên son hẳn được thì

Mấy ả nàng hầu xem khoái chí

Một mình bà Tú thấy sầu bi

Quan nhà, lương vợ cho ăn chắc

Thơ phú vang lừng...khỏi đắm si !

Thy Lệ Trang

 

CÙNG HỌA:

 

HỌC TÀI THI PHẬN

 

Cố gắng tranh tài với cuộc thi

Chao ơi vẫn cứ trượt bao thì 

Niềm đau ám ảnh hoài như nợ 

Nỗi khổ đeo cùng mãi tựa si 

Khoả bút duyên đời không nghĩa lý  

Tràn thơ danh phận chẳng ra chi 

Công dồi kinh sử như mây khói 

Sách mực muốn vùi dấu nỗi bi 

Minh Thuý 

 

TIẾP HỌA:

 

THỜI ĐẠI BÚT BI

 

Anh nè con sắp bước vào thi

Nếu trượt em lo kế hoạch thì . . .

Ngày tháng chuyên cần tâm rất thoáng

Sách đèn chu đáo trí không si.

Nó luôn thoải mái không lo đó

Ta cứ yên tâm chẳng ngại gì.

Trẻ sớm biết lòng cha mẹ lắm

Bây giờ thời đại những cây bi.

Trần Như Tùng