Thứ Hai, 30 tháng 11, 2015

CÔ SẦU


CÔ SẦU

 

Lòng tỉnh hay mơ, nặng cõi hồn

Đêm dài đếm mãi tiếng thầm buông

Nửa vầng trăng khuyết lơ tâm lặng

Một mối sầu nguyên nín cảm dồn

Tí tách mưa rơi vầy nỗi dại 

Vo ve muỗi lượn quấy cơn buồn

Ngoài kia gió ghẹo lòng ta nữa

Giật réo THỀM SAU, nhịp dạ cồn !

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA :

 

THAO THỨC

 

Thao thức canh khuya dại cả hồn

Tiếc hờn tắc lưỡi, thạch sùng buông

Gió đùa vách lá lay lay giật

Mưa ghẹo lòng ai vỗ vỗ dồn

Nửa giấc chập chờn, tâm bỗng chạnh

Nửa mơ huyễn ảo,  dạ đâm cồn

Tìm say khói thuốc càng thêm não

Đốm lửa hòa theo ánh lịm buồn!

L.Q.T.

 

ĐỒNG HỌA :

 

SẦU CỨ DÂNG LÊN

Văng vẳng bên tai tựa gọi hồn

Chuyện xưa xưa ấy chẳng tha buông.

Này tình ngang trái tìm day dứt

Này nợ dở dang kiếm dập dồn.

Người chịu cô đơn vào cõi ảm

Bóng thường ẩn hiện chạm nơi buồn.

Lời thơ càng viết càng sui viết

Sầu cứ dâng lên kiểu sóng cồn .

Trần Như Tùng 

 

CÙNG HỌA :

 

ĐỪNG VÔ CM.

 

Nỗi đau nhân thế xiết bao bun?

Nó níu lòng ta chẳng chu buông

Mực nh dăm vn cho trí nh

Bút ghi mấy ý đ tâm cồn

Suy đồi, ngang trái cn phê gấp

Tham nhũng, bt công phi loi dồn

Khổ i quanh mình còn lm lắm

Chung tay cứu ri chớ vô hồn.

29-11-2015.

Đoàn Đình Sáng.

145_ LÀNG ĂN MÀY (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Nghe đồn cả xóm khoái ăn mày

Ruộng rẫy xong rồi phải tếch ngay

Tứ xứ lang thang hòng kiếm chác

Mười phương lếch thếch để van nài

Đến mùa trở lại lo vùi mặt

Xong vụ là đi vẫn ngửa tay

Quái đản Trời xanh cười méo miệng

Kiếp sau muốn thế lại như này.

                 Bóng Tà Dương

Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2015

HỨNG DỪA - HÁI DỪA


HỨNG DỪA

 (thơ vui vịnh tranh hứng dừa)

 

Tự nhiên nổi hứng muốn ăn dừa.

Thiếp dưới chàng trên mặc đẩy đưa.

Thấy cật khom khom mong gió nước.

Nghe  lòng ngửa ngửa đợi mây mưa.

Nhằm đôi trái bự mà phang tới.

Gặp cái chày to cứ quất bừa.

Cùi trắng nước trong nhìn đã mắt.

Hạ liền cơn khát lúc đang trưa.

Huy Vụ 24/11/15

 

XIN HỌA :

 

HÁI DỪA

 

Nổig hứng cơn thèm khát giữa trưa

Liền leo tắp lự hái đôi dừa

Khom khom chàng hất tay quơ đại

Ngửa ngửa nàng    giơ váy hứng bừa

Ngồn ngộn cùi thơm vui dạ hưởng

Tràn trề nước mát thỏa tình đưa

Rõ là khoan khoái khôn sao tả

Như thể đầm đìa tắm gió mưa!

CAO BỒI GIÀ

29-11-2015

144_ ĐỒ HỌA VI TÍNH (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Sử dụng “Cô reo” trổ ngón  tài (*)

Giúp nghề in ấn lẹ nhanh thay

Bấm key tạo chữ như hoa nở

Di chuột nên hình tựa phượng bay

Tạo mẫu tự do không bó buộc

Sửa hình  nguyên bản chẳng hề sai

Xuất phim dương bản từng ly sắc

Quảng cáo thì đây cũng khéo bày

              CAO BỒI GIÀ

(*) Corel Draw

 

Thứ Bảy, 28 tháng 11, 2015

XIN ĐỪNG XEM DÂN LÀ ... CHUỘT BẠCH


Đại học Kinh doanh cũng dạy quàng

Xin quyền đào tạo cả “thầy lang”

Mùi tiền lan ngấm sâu xương tủy

Hơi bạc len luồn tận ruột gan

Đất hỡi!  Dân lành  thôi ngỏm sớm

Giời ơi! Con bệnh ắt vong oan

Các ngài bác sĩ, trường này xuất

Lỡ gặp, khôn thì … trốn viện nhanh!

CAO BỒI GIÀ

28-11-2015

 

Theo báo Người Lao Động (26-11-2015:

Đào tạo y - dược: Cứ như đùa! | Báo Người Lao Động Online

Điểm đầu vào ngành y - dược của trường ĐH dân lập chỉ bằng 2/3 điểm vào các trường y hàng đầu. Bộ Y tế cho rằng về chất lượng đào tạo, nhà trường phải chịu trách nhiệm, còn không thì mất uy tín (!)


Việc Trường ĐH Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội được cấp phép mở ngành y đa khoa và dược học đã khiến dư luận xôn xao vì lo ngại chất lượng đào tạo không bảo đảm.

… …

143_ KHẤT THỰC 3 (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Chồng mù lấy vợ niểng què chân

Dắt díu lần mò kiếm miếng ăn

Tiếng lục huyền cầm vang não nuột

Lời ca vọng cổ vút tần ngần

Song đôi nghệ sĩ đời u ám

Một cặp ca cầm kiếp trở trăn

Thôi chúc hai người trăm tuổi nhé

Như chim liền cánh cõi dương trần

                  Bóng Tà Dương

Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2015

TÔM HÙM - GÀ ÁC


        TÔM HÙM

Ngang dọc vẫy vùng dưới biển sâu.

Râu dài mắt trố kém ai đâu.

Mỉa mai bởi chữ  Hùm oanh liệt.

Chua xót cho câu cứt lộn đầu.

Suốt kiếp khòm lưng vì thích tiếng.

Trọn đời cong bụng bởi ham châu.

Trót đeo cái lốt vang danh hão.

Khỉ gió đòi mơ Hán Vũ Hầu.

                NGUYỄN HUY VỤ

 
 

XIN HỌA :

        GÀ ÁC

Tung hoành sân rộng lẫn vườn sâu

Cũng gáy ò o  có kém đâu

Ác lại hiền từ đây bụng dạ

Đen nhưng trắng bạch cả đuôi đầu

Sinh thời trứng đó làm bồi tố 

Tử  tận thân này hóa dược châu

Danh ác ai gieo lời khống độc

Khi ăn có nghẹn mắc nơi hầu ?

                CAO BỒI GIÀ

 

NỖI NIỀM - NHẮN CỐ NHÂN


NỖI NIỀM

 

Bao nhiêu mơ ước vỡ tan rồi

Mắt lệ hoen mờ tê tái môi

Đối bóng cô đơn, sầu khó cạn

Nhìn trăng hiu hắt, muộn khôn vơi

Đêm mưa thao thức nghe chân bước

Chiều gió nghẹn ngào dõi lá rơi

Còn có ai chờ mà đợi mãi

Niềm riêng không thốt được nên lời. 

Phương Hà

 

XIN HỌA :

 

NHẮN CỐ NHÂN

 

Cố nhân ngày ấy đã xa rồi

Kỷ niệm còn hằn mãi dấu môi

Dỗ mắt đêm tàn xua nguyệt lặn   

Xoa tay sáng lại đuổi sầu vơi

Phải ai từ mộng khoan thai bước

Hay lệ trong lòng thánh thót rơi

Cánh nhạn lưng trời vun vút mãi

Sao đi chẳng đoái gửi đôi lời? 

CAO BỒI GIÀ

26-11-2015

 

ĐỒNG HỌA :

 

NỖI RIÊNG

 

Trong tim khắc đậm bóng nhau rồi

Nhớ mãi bao lần môi thắm môi.

Từng nắm tay thương khi gió mạnh

Cùng yêu trăng sáng lúc dầu vơi.

Đêm trường thao thức mong mành hé

Ngày trắng thẫn thờ để lệ rơi.

Muốn được thấy Người dù bận cuối

Trăm ngàn đâu dễ một đôi lời .

Trần Như Tùng

142_ HƯỚNG DẪN VIÊN DU LỊCH (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Đời gọi tôi là hướng dẫn viên

Đưa người du lịch khắp vùng miền

Sa Pa,Đà Lạt ngâm sương lạnh

Yên tử, Bà Nà ngắm cõi tiên

Thắng cảnh bao nơi bày khách thám

Danh lam cùng chốn thuyết người ghiền

Mong ai đã đến thì yêu mến

Thưởng ngoạn vui say chẳng bợn phiền

                 CAO BỒI GIÀ

Thứ Năm, 26 tháng 11, 2015

CHIỀU QUÊ


CHIỀU QUÊ

 

Ác tà đượm nét vẽ tiêu sơ

Nhạt nhạt ngàn xanh sắc phảng mờ

Róc rách trầm hùng âm thác đổ

Lơ thơ đơn độc bóng cò mò

Cây cao vẫy gọi chim quy trú

Mây xám bông đùa gió vất vơ

Bỗng chạnh cõi lòng ai đáo bước

Chia niềm hiu quạnh ánh trăng thơ

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA :

 

ĐỨA BÉ BƠ VƠ.

 

Buồn thương đứa nhỏ sống bơ vơ

Chật vật miếng ăn tự kiếm mò

Hiện tại tối đen, nhìn thấy rõ

Tương lai tươi sáng, ngẫm sao mờ

Áo quần rách nát, ôm thân trẻ

Mặt mũi u sầu, phủ dáng thơ

Cũng một kiếp người nhưng khốn đốn

Ngỡ miền mông muội thuở hoang sơ.

 25-11-2015.

Đoàn Đình Sáng.

 

ĐỒNG HỌA

 

MỘT BUỔI CHIỀU QUÊ

 

Chiều quê nay vẫn nét nguyên sơ

Chim chóc rung cây bóng dáng mờ.

Chị gió xô mành khe khẽ gọi

Cô cò rẽ lúa ngó nghiêng mò.

Trên đồng lá bắp vươn mơn mởn

Trong xóm tu ma sủa vẩn vơ.

Phơ phất từ lều canh giữ cá

Dịu dàng lời đọc những vần thơ.

Trần Như Tùng

141_ KHẤT THỰC 2 (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)



Bến bắc qua phà một thiếu niên

Tiếng đàn “Lát xích” trổi vươn lên

Hợp âm rải tiếng ngờ xa tục

Phối khí hài thanh tưởng đến tiên

Vẹo sống gù lưng nên bạc phước

Teo đùi vẹo gối phải vô duyên

Mới hay con tạo ghen tuông đấy

Đố kỵ tài năng bắt tật nguyền.

                 Bóng Tà Dương

Thứ Tư, 25 tháng 11, 2015

LỐI XƯA


LỐI XƯA

 

Lối hẹp đường chiều trắng trắng hoa

Hương thơm dìu dịu cuốn chân ta

Nét yêu vườn cũ còn nguyên đó

Dáng ngọc ngày nào đã vút qua

Nắng đổ tươi thêm cành sứ nhỏ

Gió đùa nhớ mãi bóng ai xưa

Cảnh còn lưu mãi thời xa vắng

Lưu một thời nao, xa rất xa!

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA :

 

VỀ LẠI NẺO XƯA

 

Xóm nhỏ ngày nào chưa có hoa

Làn thơm bồ kết dẫn lòng ta.

Đây là bậc giếng hay ngồi mát

Đó chính hàng trâm thích ghé qua.

Cây thoáng không lưu hương sắc cũ

Nước trong chẳng giữ bóng hình xưa.

Vì sao nên nỗi này cơ chứ !

Phượng đã bay rồi, một chấm xa !

Trần Như Tùng

 

ĐỒNG HỌA :

 

NGƯỜI XƯA.

 

Nhớ “người” hiền dịu, đẹp như hoa

Dáng liễu, duyên thầm níu trí ta

Má thắm hồng hây như trái mọng

Mắt huyền đen láy tựa mơ xa

Vui mùa mót lúa, cười qua lại?

Thích vụ trồng ngô, liếc lại qua?

Ước có khi nào mình gặp mặt

Hàn huyên hoài niệm tuổi thơ xưa!

 24-11-2-15.

Đoàn Đình Sáng.

 

CÙNG HỌA :

 

HOÀI CỐ NHÂN

 

Chốn đó còn vương một sắc hoa?

Đong đầy kỷ niệm của đôi ta

Đường quanh say mắt  vương chân đáo

Lối nhỏ đùa hương lạc bước qua

Cây vẫn nghiêng nghiêng hình liễu đó

Nụ hoài chúm chím nét ngây xưa

Cố nhân đâu tá ? …vời theo gió?

Đã vút trời xa, hút … hút xa!

L.Q.T.

TIẾNG CÔ LIÊU - NGÓNG CỐ NHÂN


TIẾNG CÔ LIÊU

 

Ôi chiều đang xuống phải hay không

Nghe tiếng cô liêu đổ ngập phòng

Xót cánh hoa tàn vương dưới gối

Thương vầng trăng khuyết đậu bên song

Bao năm tóc đã thừa phai nhạt

Nửa kiếp môi đang  thiếu mặn nồng

Nghiên bút làm sao vơi cạn nỗi

Cho người  lữ khách  mỏi mòn trông

Huy Vụ 22/11/15

 

XIN HỌA :

 

NGÓNG CỐ NHÂN

 

Viễn khách trời xa có thấu không?

Tâm hồn đơn lạnh kẻ cô phòng

Trăng treo lưỡi nguyệt trên sườn núi

Ta nhốt lòng ta giữa chấn song

Mộng thấy hình xưa còn đượm thắm

Mơ nghe hương cũ vẫn tươi nồng

Tiếng gà phá lặng, bừng ngay giấc

Tiết đổi bao mùa, bấy ngóng trông!

CAO BỒI GIÀ

25-11-2015

NẾU


NẾU

 

Được cho phù phép hỏi làm chi ?

Nếu giả như ta trẻ lại thì …

Sông núi ngao du không ngại bước

Lợi danh thâu tóm  ,chẳng tha gì …

Liệu đời sẽ sướng đầy hoan lạc

Hay phận đeo sầu ,ngập lụy bi ?

Chữ “Nếu” xem ra … đầy quyến rũ

Bụt mà ban  thật , rõ nan nguy !

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA :

 

BỤT THỬ

 

Cứ nói, ta cho ! Lão muốn chi ?

Gia gia xin được tái xuân thì …

Trái cây mọng múi, nào tha thứ

Em út dài chân, chẳng sót gì …

Ước dại coi mà mang oan trái

Mong rồ khéo lại chuốc sầu bi

Biết đâu nhẹ dạ  rồi tan mộng

Bụt thử! Coi chừng cấp chí nguy ! 

 

Phan Tự Trí – 09/11/2015 

 

ĐỒNG HỌA :

 

SỐ PHẬN

 

Hối tiếc xem ra có ích chi ?                  

Giờ đây tuổi đã quá xuân thì

Cả đời phấn đấu không thành quả

Một thuở bon chen chẳng được gì

Cố gắng càng làm thêm rối rắm

Miệt mài cũng chỉ chuốc sầu bi

Phải chăng số phận do Thiên định ?

Bắt phải phong trần, phải hiểm nguy ?

Thục Nguyên

 

CÙNG HỌA :

 

NHỚ GÌ?

 

Giờ có phép Tiên, ước nghiệm, thì:

Thời nghiền cổ tích, chẳng sầu bi:

Thạch Sanh đàn gảy khai tâm giặc *

Thánh Gióng tre dần cứu nước nguy *.

Khi lụt làng quê chìm đắm cả

Có thuyền vỏ trấu, sợ lo chi *

Truyện xưa rèn đúc nên nhân cách

Ngẫm lại xem nay nhớ những gì?

10-11-2015.

Đoàn Đình Sáng.

 

TIẾP HỌA :

 

NẾU MÌNH . . .

 

Nếu mà mến Quán chẳng hề chi

Nếu biết mau hơn đã gặp thì.

Nếu bạn nhiều may thường có tất

Nếu tôi lắm rủi chẳng ra gì.

Nếu chân tay khỏe e không yếu

Nếu tính nết hài ắt khó bi.

Nếu họa không nên là bí đó

Nếu mình chết sớm chả còn nguy.

Trần Như Tùng

 

HỢP HỌA :

 

TRỄ RỒI...

 

Nói thiệt: rứa là thậm chí nguy

Trước kia dè xẻn để làm gì?

Xưa không xả láng, …hoang đàng nhỉ

Nay lại thòm thèm...tiếc nuối chi. 

Đâu dễ Trời ban thêm lạc thú

Không chừng bậu hứng....ắp ai bi

Đành vui tám bó xin an phận:

Tưởng hảo...huyền mơ...phải đúng thì!   

LĐK Nov.11, 2015

 

HỢP HỌA :

 

DUYÊN phận


Ai bầy số phận ,cái chi chi

Ước muốn mười phân ,toại những gì ?

Nếu chẳng yêu đương thời trẻ dại

Làm sao luyến nhớ buổi xuân thì 

Giá như sát cánh không hoan lạc

Ví phỏng lìa cành có hận bi 

Gặp lại nhau rồi thôi oán trách 

Nhìn người may mắn thoát gian nguy

Thanh  Hòa

140_ KHOAN CẮT BÊ TÔNG (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Nhìn đâu cũng thấy cắt bê tông

Cột điện,bờ tường quảng cáo luôn

Khoan phá êm ru không động bắc

Cắt phăng gọn nhẹ chẳng phiền đông

Mời chào tiếp thị hơi … liều hỗn

Thực hiện thi công rất … vẹn tròn

Nhà cũ  dỡ xây , xin phục vụ

Cứ phôn gọi réonhé bà,ông !

                CAO BỒI GIÀ

Thứ Ba, 24 tháng 11, 2015

TIẾNG ĐÊM


TIẾNG ĐÊM

 

Sương gieo phảng phất, gió giao mùa
Đèn phố hiu buồn ánh thớt thưa
Lanh lảnh lời rao mời bữa trễ
Đều đều tiếng gõ dạo đêm khuya
Cô tênh giấc dở mình tâm cảm
Lạc lõng âm khua kẻ giọng thừa

Thăm thẳm canh trường nghe héo hắt

Lưỡi liềm trăng lạnh khẽ rung đưa!
CAO BỒI GIÀ


BÀI HỌA :

 

PHỐ NHỎ

 

Rét đã dày thêm gió cuối mùa

Đông vào phố nhỏ lặng lời thưa

Co ro bé tẹo nhờ hiên vắng

Lủi thủi già còm tựa bóng khuya

Cửa sổ vuông đời quanh quẩn hẹp

Bờ môi góc phận lịm im thừa

Sương còn ướt đẫm ngày len lén

Lại tiếng nhân tình dậy đón đưa !

Lý Đức Quỳnh 23.11.2015

 

ĐỒNG HỌA :

 

CÔ LAO CÔNG.

 

Rét cắt làn da bởi gió mùa

Mặt đường ràn rạt chổi tre đưa

Xe gom rác rưởi khi đêm muộn

Áo đẫm mồ hôi lúc tối khuya

Tay nghỉ trong thân đà thấm mệt

Người đi trên phố đã dần thưa

Về nhà vùi giấc trong chăn ấm

Sáng dậy vươn vai sức lại thừa.

 23-11-2015.

Đoàn Đình Sáng.

 

CÙNG HỌA :

 

ÂM SẮC ĐÊM QUA

 

Đêm qua bấc nhẹ gọi sang mùa

Tí tách, rì rào gấp lại thưa.

Cây lá xạc xào buồn gió lạnh

Côn trùng rên rỉ khóc canh khuya.

Xa xăm vạc nhắn lưng trời vọng

Kẽo kẹt lời ru tiếng võng đưa.

Ậm ịch con tim như muốn nghỉ

Quanh mình còn đó chút hương thừa !

Trần Như Tùng