Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2011

CÁNH THIỆP XUÂN HỢI 02

(TIẾP THEO)
Mình tức cười vì cái mặt nghệt ra như ngỗng rặncủa nó…:
_Này người ta in họ tên để cho mọi người biết tấm card là của ai, còn chức danh, nghề nghiệp là để mọi người biết người này là ai, đúng không ?
Ba Tai gật đầu lia lịa :
_Đúng, đúng, đúng…
_Nếu mày không muốn ghi là học sinh lớp 5 trường làng,chưa hết thò lò mũi xanh thì mày ghi là BA TAI để người ta biết Hoàng Minh là ai, ai là Hoàng Minh thế thôi !
_Cái gì ? Mày xỏ vừa thôi nhé
_Trời đất ! Dân “chơi “mà không dám xưng danh à ?Ai chẳng biết Ba Tai là mày, mày là Ba Tai, mà mày vẫn hùng hồn xưng như thế cơ mà
_Đành là thế nhưng ai lại in trên danh thiếp như vậy bao giờ!
Hi hi, vậy mà mày khoe là có biệt danh giống như Bồn Lừa, Dzũng Đakao trong truyện của Duyên Anh , bây giờ là lúc để dùng thì lại thẹn thùng giấu biệt là sao?
Mình cố ý khiêu khích y va.Hắn xung lên liền :
_Dám chứ sao không,Ba Tai này luôn chơi trội mà.Nhưng mà ghi sao cho nó văn chương chứ Ba Tai không nghe kỳ quá
Mình quân sư cho nó :
_Thì mày in thế này: NGUYỄN HOÀNG MINH, dòng dưới là Biệt Danh : BA TAI, rồi dòng nữa là CUNG CHÚC TÂN XUÂN
_Biệt danh nghe kỳ lắm cứ như biệt giam ấy, cung chúc tân xuân nghe cũng già lắm, mày có ý nào khác không ?
_Sợ người ta lầm thành biệt giam thì dùng chữ biệt hiệu vậy, không thích Cung Chúc Tân Xuân thì đổi là Chúc Mừng Năm Mới cũng cùng nghĩa đấy
_Chúc mừng năm mới ,ok được, nhưng biệt hiệu sao sao ấy, chưa ổn. Thôi giờ lo kiếm tiền đã,vài ngày suy nghĩ chắc hay hơn
Ngày hôm sau , vào lớp Ba Tai khoe với mình đã xoay mượn và có 70 đồng rồi, nó đang cố kiếm thêm 30 đồng nữa để thực hiện mơ ước “giấy thơm” của nó. Giờ ra chơi hôm ấy nó rủ mấy thằng ra sân trường đánh đáo,hết buổi nó giơ cho mình xem 1 đồng 5 đồng cắc hoa :
_Tao kiếm thêm được 5 đồng bằng mấy ván đáo này.Chiều về ra sân chùa tao chơi tiếp với hội đáo ngoài ấy, chẳng mấy là đủ trăm
Mình cười :
_Cờ bạc là bác thằng bần, mày chẳng thắng mãi đâu, coi chừng mất sạch đấy.Mày đem tiền về nhà cất bớt đi, cầm đi vài đồng thôi để đừng tháu cáy mà móc hết ra
Hắn nhăn mặt sừng với mình :
_Chưa gì mày đã trù ẻo thua là sao !
Mình không cản nó nữa, thằng này đang say cái món thiệp xuân này quá thể,thây kệ nó .Hôm sau Ba Tai hí hửng trề môi với mình :
_Mày biết tao còn thiếu bao nhiêu nữa không ?
Không đợi mình trả lời, nó nheo nheo mắt khoái trá :
_10 đồng nữa thôi là chẵn trăm rồi, mấy thằng ngoài sân chùa bị tao “gọt” sạch.Chiều nay nữa là tụi nó “nộp” cho tao đủ số
Vừa hí hửng nó vừa moi từ túi áo ra 1 tờ giấy phác thảo nội dung tấm thiệp, nào là biệt hiệu, tục danh, ngoại danh, bí danh, danh hiệu,húy danh.v.v… Nó hỏi:
_Mày thấy chữ nào dùng được?Tao thấy bí danh hay hay xài được không mày ?
_Ha ha, cả xứ biết cái tên Ba Tai của mày, bí mật gì mà mày bảo là bí danh
_Vậy hả ? Thế còn danh hiệu ?
_Danh hiệu là cái danh được công nhận , trao tặng thí dụ như hiệp sĩ chẳng hạn, còn mày được ai trao tặng ?
_ Rắc rối nhỉ?Còn ngoại danh, tục danh thì sao ?
_Chả có cái nào nghe được hết, biệt danh là ổn nhất
Ba Tai ngần ngừ, lẩm nhẩm :
_Tạm gác cái đó lại.Ê mày an khang thịnh vượng nghe hay nhưng bọn mình chúc nhau nghe tức cười quá mày nhỉ
_Ừ có thằng nào làm được tích sự gì đâu, toàn ngửa tay xin tiền ăn bánh mà thịnh vượng nỗi gì
Cu cậu vê vê “cái tai” thứ ba, vẻ mặt băn khoăn :
_Thế thì trẻ như mình thì chúc nhau cái gì ?
Mình cười phá trước câu hỏi của hắn :
_Hi hi!Thì “Hay ăn chóng lớn” hoặc “Ăn vóc học hay” chứ gì nữa
_Thôi đi mày cứ chọc tao hoài.Có câu gì nghe hợp tình hợp lý tí không?
Mình thấy nó “loay hoay “mãi nên góp ý :
_Thôi đây tao nghĩ chúc Vui Tươi Mạnh Khỏe là hay nhất
_OK , cám ơn mày, tao đã quyết được rồi.Tèn ten chiều nay ra thu của đám sân chùa 10 đồng nữa là tao có 1 hộp thơm lựng
Hơn 6 giờ tối hôm ấy, thằng Ba Tai mới về ngang nhà mình, quần áo xốc xếch ,bẩn thỉu,gò má sưng sưng,mình chặng nó lại hỏi :
_Mày đánh đáo đến giờ mới về ấy hả ?Sao như mới vật lộn vậy ?
_Ừ đánh nhau với thằng Cảnh cọ.
_Sao thế đánh đáo ăn gian nhau à ?
_Không, hôm nay xui quá tao toàn thua thôi,lúc thua mất 15 đồng thì tao bảo thôi không chơi nữa, bọn thằng Cảnh Cọ không chịu nó vật đè tao xuống khám túi, bắt tao chơi đến hết tiền mới thôi !
_Thôi rồi tụi nó nhử cho mày ăn hôm qua, hôm nay bọn nó mới “vặt” sạch mày
Mình chợt nhớ ra, hỏi nó :
_Thế là tan giấc mộng thiệp xuân rồi hả ?
(Còn Tiếp)

CẢM THƠ T.T.KH. - ĐEM CẢM THƠ XƯA

CẢM BÀI THƠ ĐAN ÁO CỦA TTK
Đêm dài bóng lẻ thoáng hơi men.
Nhớ chuyện người đan chiếc áo len.
Đã bấy thu qua tàn sắc cúc.
Bao lần hạ mãn nhạt màu sen.
Ngậm ngùi tiếng dế đêm thanh vắng.
Ai oán lời ru nhạt ánh đèn.
Hai sắc ti gon màu tuyết hận.
Lòng người đan áo lạnh hờn ghen
NGUYỄN HUY VỤ
XIN HỌA:
ĐÊM CẢM THƠ XƯA
Chếnh choáng đêm buồn dạ nặng men
Gió lùa hơi lạnh buốt luồn len
Xạc xào âm vọng dăm cành trúc
Thoang thoảng hương đùa mấy đóa sen
Ao cạn ễnh ương đua thử tiếng
Trời đen đom đóm khéo khoe đèn
Đêm đông bỗng cảm thơ ai đó
Buốt giá lòng ta lắm nỗi ghen
CAO BỒI GIÀ
31-12-2011

KHAI BÚT - MƠ BÚT

KHAI BÚT
Tết rồi tính bỏ thói làm thơ.
Rồi ngựa quen đường vẫn cứ mơ.
Khai bút dâng công cha lạc tổ.
Làm thơ tạ lỗi mẹ Âu Cơ.
Mai vàng tẩy sạch từng mây vẩn.
Đào đỏ xua tan lớp khí dơ.
Xuân đến bao điều mong ước toại.
Thỏa lòng khát vọng thỏa lòng mơ.
Nguyễn Huy Vụ
XIN HỌA :
MƠ BÚT
Đầu năm khai bút mấy vần thơ
Chúc chúc muôn nhà thỏa ước mơ
Kẻ kẻ tính lành ươm hạnh phúc
Người người vận đỏ hưởng thời cơ
Thả ngòi nguyện thế tràn tâm sáng
Khai bút mong đời hết thói dơ
Xuân khứ, xuân lai, xuân vẫn đẹp
Vần thơ Xuân mãi thỏa lòng mơ
CAO BỒI GIÀ
31-12-2011

THƠ VÀ ĐỜI VÀ ĐIÊN-NG. HUY VỤ

Từ khi dan díu với thơ
Ngỡ đời đẹp tựa giấc mơ diệu huyền.
Nhiều người nghe nói bảo điên.
Làm thơ liệu có ra tiền được không?
Bỗng lòng thương xót cha ông.
Trồng cây đức lại ra công đắp bồi
Nếp nhà ai kẻ buông rơi.
Nhân tình thấy nhạt giữa trời niềm nam.
Bảo nhiều danh lợi cho cam.
Bao năm phiêu bạt chửa làm nên chi.
Không tiền lắm kẻ kinh khi.
Thời nay thương quý chẳng vì nghĩa nhân.
Bóng chiều đã đổ trước sân.
Vẫn nghe quá vãng bước chân ai về.
Kìa ai quên mất câu thề.
Ai thèm nhớ giữa bộn bề áo cơm.
Nhớ câu đói rách cho thơm.
Nhớ đường quê thủa rạ rơm nhọc nhằn.
Xin đừng nói tới thơ văn.
Bây giờ đời bảo thơ văn điên rồ.
Thói đời thích vẽ ưa tô.
Bể dâu mấy độ sóng sô khôn lường.
Ai sui nên cảnh đoạn trường.
Để cho nhân thế sót thương nàng kiều.
Thói đời yêu ít ghét nhiều.
ở đời khó tránh những điều thị phi.
Bao giờ cho hết sân si.
Bao giờ đời hết sân si thì về…

Bài thơ vừa mới chép đề.
Từ đây xóa hết lê thê tủa buồn.
Yêu đời thơ bỗng lại tuân.
Yêu thơ đời lại tiếp nguồn cho thơ.
Hỏi rằng : Là thực hay mơ.
Thói đời thường vẫn hay vờ cho qua.
Dẫu gì ta vẫn là ta.
Tháng năm chẳng thể phôi pha cõi lòng.
Cố công trả nợ cho xong.
Để cho đời mãi ngập lòng xuân tươi.
Xem thơ đời nhoẻn miệng cười.
Câu này hẳn rất lắm người chê điên.
Người điên hỏi khắp ba miền.
Rằng thơ có đổi ra tiền được không?
NGUYỄN HUY VỤ

CHỬA BUỒN LO ?

CHỬA BUỒN LO ?
Ngày ngày xe cứ cháy ro ro
Ra phố phập phồng lẹ cẳng co
Máy chạy dưng không bùng hóa lửa
Xe nằm thoắt chốc biến thành tro
Khám xăng quan hoãn chưa công bố
Tránh họa dân xoay tự mày mò
Chửa có quan nào xe tự cháy
Nên còn đủng đỉnh chửa buồn lo ?
CAO BỒI GIÀ
31-12-2011

Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2011

CÁNH THIỆP XUÂN HỢI 01

Gần tết ngắm nghía quầy bán Thiệp Xuân, mình lại nhớ tấm card chúc Tết của Ba Tai năm xửa năm xưa, tự dưng mình cứ tủm tỉm suốt cứ như kẻ hâm gặp nắng hạ
Cả lớp gọi nó là thằng Ba Tai, cả bọn trẻ con gọi xóm nhà nó là Xóm Ba Tai. Của đáng tội nó chỉ có hai tai thôi chứ làm gì có cái tai thứ ba,chẳng qua là 12 bà mụ nặn thêm 1 mẩu thịt nhỏ như đầu đũa trước lỗ tai trái nó .
Danh tính của Ba Tai nghe đẹp mà sáng sủa lắm :Nguyễn Hoàng Minh.Minh Ba Tai là cậu bé thích sành điệu, luôn tỏ ra sành điệu nhất lớp mình, thậm chí nó còn dám xưng là sành điệu nhất khối lớp 5 nữa.Thanh niên , thanh nữ Saigon đầu thập niên 1970 chuyển thời trang từ quần ống túm sang ống Pát là Ba Tai đã lượn lờ với chiếc quần ống loe ngay, nó cũng là thằng mang đôi sandal “tam khoen liên hoành “đầu tiên ở trường
Sành điệu là thế nhưng học hành thì chỉ làng nhàng,hắn thích ngồi cạnh mình trong lớp để dễ gà bài nhằm xóa đi cái sự làng nhàng ấy,mình lại thích đến xóm Ba Tai chơi vì xóm ấy ít người ,xe qua lại chơi bi, chơi khăng giữa đường thoải mái hơn các xóm khác,thế nên mình với Ba Tai không thân mà như thân là vậy.
Lúc ấy vào cuối năm Tuất sắp sang Tết Tân Hợi, các cánh thiệp với hình mai, đào tự dưng bị đời chê chán, 1 trào lưu mới cuốn hút tuổi trẻ:Tự đặt in danh thiếp kèm theo lời chúc Tết. Chẳng hạn như:
Đinh Văn Búa
Sinh viên năm I Đại Học Khoa Học
CUNG CHÚC TÂN XUÂN
TÂN HỢI NIÊN
Tấm card này mà được in bằng giấy thơm nữa thì chủ nhân của nó được bạn bè ngưỡng mộ và nể phục lắm.Chiều ấy làm bài tập xong, mình bỏ nắm bi vào túi lang thang lên xóm Ba Tai kiếm bạn chơi, ngang qua nhà Ba Tai thấy nó đang lơ đãng mơ màng đung đưa trên ghế xích đu trước cửa. Mình hỏi nó :
_Làm bài tập chưa mà ngồi mơ mộng vậy mày ?
_Vào đây, vào đây tao cho xem cái này
_Xem cái gì ?
Mình ghé ngồi vào xích đu với nó, nó rút trong túi ra, đưa lên mũi hít hít hà hà rồi đưa cho mình xem :
_Mày xem “Bá cháy “ chưa ?
Đó là 1 tấm card giấy thơm ,nền hồng, in chữ tím :
ĐỖ THÚY HỒNG
Giáo Sinh Trung Học Sư Phạm Saigon
CUNG CHÚC TÂN NIÊN
AN KHANG THỊNH VƯỢNG
_Chị Hồng đầu xóm phải không ?
Mình hỏi Ba Tai, nó vênh vênh cái mặt :
_Đúng, đúng chị Hồng chúc tết tao đấy
_Đừng “be” đi mày,người sắp làm cô giáo rồi mà lại chúc tết 1 thằng nhãi ranh mươi tuổi như tao với mày
_Thật đấy, thật đấy, không tin thì thôi
_Rồi rồi để tao hỏi chị Hồng
Lúc này Ba Tai mới ấp úng chữa thẹn :
_Ừ thì chị ấy không chúc tết tao, nhưng do tao thấy chị cầm mấy tấm thiệp trên tay, tao bảo chị “lì xì” em 1 tấm đi, thì chị cho và nói:”Ừ thì chúc em ngoan giỏi”
_Nói thế thì hai tai tao nghe được, chứ không thì để Ba Tai mày nghe
Minh chuyển ý nói :
_Tao cũng tính in 1 hộp thiệp để chúc tết cả lớp và thầy cô
_Mày in ?
Mình trố mắt hỏi nó, nosxoa xoa 2 tay vào nhau :
_Tết này phải thế mới sành điệu,mới biết chơi.Tao hỏi giá ở nhà in Thiên Hà rồi, giá giấy thơm 100 đồng 1 hộp, giấy thường 50 đồng 1 hộp.Tao để dành được 30 đồng rồi, nếu xoay mượn được nhiều thì tao chơi giấy thơm luôn
_Thế mày in nội dung như thế nào
_Thì NGUYỄN HOÀNG MINH
Mình cướp lời nó :
_Học sinh lớp 5 Trường…
_Không, không ai lại in thế !
_Thế ngoài học sinh chức vụ mày là gì nữa ?
_Ừ khó nhỉ, khó nhỉ !Mày cố vấn cho tao đi…
(Còn Tiếp _

Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

XUÂN ƯỚC - XUÂN CẢM

XUÂN ƯỚC
Đã thấy đào mai tỏa sắc màu.
Tháng cùng năm hạn đã qua mau.
Năm ba ắt tới miền an lạc.
Bốn chín vừa qua chốn tủi sầu.
Quyết chí chăm cây, cây tỏa rộng.
Kiên tâm dưỡng cội, cội thâm sâu.
Chúa xuân vãi lộc mang tài đến.
Phiền tủi đường xuân quét sạch làu.
Nguyễn Huy Vụ
XIN HỌA :
XUÂN CẢM
Nắng xuân nghe đã đã vương màu
Ngày tháng tàn niên cuốn bước mau
Nhờ sắc trời xoay vay vọng ước
Mượn công nước rút, trút cô sầu
Sương mai phủ bóng mơ mơ bạc
Gió lạnh vờn trăng khuyết khuyết sâu
Thắm sắc tô tươi mầm sống mới
Bừng bừng vạn vật hưởng xuân làu
CAO BỒI GIÀ
29-12-2011

SOI GƯƠNG - TỰ KIẾM LỜI NỊNH

SOI GƯƠNG
Đối bóng nhìn gương chợt nhận ra.
Hay chưa kẻ đó chính là ta.
Đầy gương sương tuyết pha màu tóc.
Nửa kiếp phong trần nhuộm nét da.
Ngán Nỗi xuân đi xuân bất tái.
Hay gì tết đến tuổi tăng đa.
Làm sao quay lại thời xa vắng.
Máu nóng trong tim lửa chịu già.
Nguyễn Huy Vụ
XIN HỌA :
TỰ KIẾM LỜI NỊNH
Soi gương hấp háy chẳng nhìn ra
Bỗng ngẩn cay cười có phảih ta
Thưa thớt trơn trơ đầu với tóc
Nhăn nheo dư giả nếp cùng da
Sức tài sức giỏi, bao lăm nhỉ
Tuổi mới tuổi me,mấy nữa đa
Đối bóng hỏi gương…mình điểm mấy
Tự nghe gương “ nịnh”…vẫn chưa già !
CAO BỒI GIÀ
29-12-2011

TẾT NHỚ HÀN THI SĨ- XUÂN CẢM THƠ HÀN

TẾT NHỚ HÀN THI SĨ
Én báo xuân về đậu trước hiên.
Nhớ Hàn thi sĩ viết thơ điên.
Quy Nhơn mãi nhớ lòng ly hận.
Vĩ Dạ còn thương mặt chữ điền.
Xuân chín thương người đang gánh thóc.
Ngày xanh khóc kẻ sớm quy tiên.
Trời xanh sao lỡ xui li biệt.
Chất ngất thương đau ngất tủi phiền.
Nguyễn Huy Vụ
XIN HỌA :
XUÂN CẢM THƠ HÀN
Ngắm hoa xuân nở rạng bên hiên
Ngân vẳng thơ Hàn ,khúc oán điên
Thôn Vỹ vườn ai ,xanh sắc lá
Hoa cau chân khách, trắng nương điền
Theo hồn mây đợi nguôi lòng dại

Về bến trăng chờ trải cõi tiên
Gửi chút nhớ thương người mệnh bạc
Vần thơ điên lãng vợi ưu phiền
CAO BỒI GIÀ
29-12-2011

Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011

MUÔNG CHIM...CŨNG KHÓC !!!

Âu sầu,ủ rũ cả đàn chim
Thương tiếc đau buồn tiễn bác Kim
Muông thú ngẩn ngơ quên bước nhảy
Nhân dân than khóc dại con tim
Bao điều thiêng lạ hơn cổ tích
Lắm chuyện ly kỳ tựa cảnh phim
Nhưng tức cườithay …là báo Việt
Đưa tin theo hệt …kiểu dân Triều !
CAO BỒI GIÀ
28-12-2011

Thứ Hai, 26 tháng 12, 2011

XỨNG DANH "CAO THỦ"

Nghe danh cờ thế bác quan Lèo
Vô địch nước nào cũng phải teo
Một ván Tướng toi sơ mấy tỉ
Một đường Xe chạy đáng mươi ao (ounce)
Người người giỏi thế nào chơi thử
Kẻ kẻ cao cờ có dám theo ?
Cậy đống “tiền chùa” hay giỏi nước
Giám Tân thắng bạc ,…gí dao Lèo
CAO BỒI GIÀ
26-12-2011
Hai quan chức ngành giao thông Sóc Trăng đánh cờ tướng ăn thua mỗi ván lên đến 5 tỉ đồng đang nổi đình đám là những “Cao Thủ”…

Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2011

CHÀO 2012

Hai ngàn năm sắp lẻ mười hai
Năm mới mong cầu phước thái lai
Sự khó cho qua theo quá khứ
Nỗi buồn quăng hết ,hướng tương lai
Mong mong thịnh vượng luôn hanh vững
Ước ước an khang mãi thắm vầy
Nâng chén rượu nồng ,lời chúc phúc
Nhà nhà hạnh phúc suốt năm dài
CAO BỒI GIÀ
25-12-2011

Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2011

LIỆT SĨ VẪN SỐNG NHĂN !

Liệt sĩ là người vẫn sống nhăn
Giấy bằng công nhận rõ ràng ràng
Huân chương trao tặng,om lời hảo
Lương tuất bặt không ,chẳng cắc đồng
Liệt sĩ méo mồm nghe tiếng ẻo
Thân nhân lộn ruột rủa lời xằng
Thản nhiên quan xã khen …người sống
Anh dũng hy sinh…hãy nhận bằng !
CAO BỒI GIÀ
24-12-2011

Chuyện thật như đùa :Bà Lê Thị Kỳ ,73 tuổi ở Nhơn Thành, Yên Thành,Nghệ An vẫn đang sống khỏe mạnh bỗng nhận được Huân Chương kháng chiến công nhận là liệt sĩ, cán bộ xã bảo cứ treo Huân chương trong nhà cho danh dự…!!!

NOEL - ĐÊM THÁNH NGUYỆN CẦU

NOEL
Thiên chúa đêm nay lại giáng trần.
Đem lòng thương xót cứu muôn dân.
Mong ông già tuyết chia quà bánh.
Ngóng chúa ki tô tặng phúc phần.
Ngoại đạo mình con chưa một bận
Trong lòng dân chúa đã muôn lần.
Con tin lòng chúa bao la rộng.
Ban khắp trong ngoài biển đức nhân.
Nguyễn Huy Vụ
XIN HỌA :
ĐÊM THÁNH NGUYỆN CẦU
Từ trời Thiên Chúa xuống gian trần
Giữa chốn khó nghèo tựa thứ dân
Cõi thế ô nhơ thương cứu độ
Phận người đau khổ nếm chia phần
Hiến thân Con Chúa đà bao thuở
Sửa dạ nhân gian cứ mãi lần
Đêm Thánh vô cùng ,chuông thúc giọng
Đổ tràn ơn phúc thỏa lòng nhân.
CAO BỒI GIÀ
24-12-2011

Thứ Sáu, 23 tháng 12, 2011

CHÚC MỪNG GIÁNG SINH VÀ NĂM MỚI

Đón mừng Đêm Thánh,nguyện an lành
Rộn tiếng chuông rền gọi thế nhân
Sao sáng khơi nguồn ơn phúc đổ
Đèn ngời theo điệu thánh ca vang
Câu mừng “Năm mới” ,an an hưởng
Lời chúc “Giáng Sinh “,phúc phúc tràn
Náo nức cùng nhau hòa ước nguyện
Non sông nước Việt ắp ơn lành
CAO BỒI GIÀ
23-12-2011

Thứ Tư, 21 tháng 12, 2011

TỚ GIỎI CHƯA

Giá điện thế là tiếp tục đua
Để bù túi thủng tập đoàn “vua”
Bổng lương thu nhập như hàng Đế
Vốn liếng đầu tư tựa của chùa
Khoản lỗ vung bừa ,đày khách gánh
Giá thành cõng hết, ép dân mua
Mấy quan “điên nặng” ôm nguyên ghế
Thách đố dân rằng:…tớ giỏi chưa ?
CAO BỒI GIÀ
21-12-2011
XIN HỌA :

Một mình một chợ chẳng ganh đua.
Ngất ngưởng khác nào chúa với vua.
Báo cáo báo cày tài biến hóa.
Thanh tra thanh lọc giỏi ăn chùa.
Năm năm than vãn ngành lỗ thảm.
Tháng tháng phân trần bộ chào thua.
Sống chết mặc bay tiền đớp gọn.
Những nhà chức trách biết hay chưa
Nguyễn Huy Vụ

Thứ Ba, 20 tháng 12, 2011

ĐỜI NGƯỢC - NGƯỢC

ĐỜI NGƯỢC
Thấy bóng sên già chạy cái veo.
Một đàn chó đốm bỗng kêu meo.
Máy bay ì ạch tìm ao lặn.
Tàu thủy xăm xăm kiếm núi trèo.
Trạch đậu cành đa đen kín ngọn.
Sáo bơi đáy nước trắng ao bèo.
Cái chai chửi mắng người say rượu.
Uống lắm thơ ông mới nhạt phèo.
Nguyễn Huy Vụ
XIN HỌA :
NGƯỢC ĐỜI
Nhà khó xài tiền kiểu thoáng veo
ANH giàu lúc đói cũng xeo meo
Bần nông”nhà” rộng,không hề nhọc
Tỷ phú “lều” cao khổ sức trèo
Của lắm ôm kho nồng quá vợ
Tay không xem của nhẹ như bèo
Ngược đời thơ thẩn say hơn rượu
Say chữ thì say chẳng Chí phèo!
CAO BỒI GIÀ
20-12-2011

Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2011

NỬA THẾ - MỘT THỜI

NỬA THẾ
Nửa cụ, nửa ông, nửa thế rồi.
Nửa vầng trăng khuyết chén ly bôi.
Nửa câu thơ nhạtvần dang dở.
Nửa trái tim đauthất nguội rồi.
Nửa gánh tang bồng nơi viễn xứ.
Nửa bầu rượu đắng chốn xa xôi.
Nửa đời chìm nổi xuân đang mãn.
Nửa giấc nam kha đã tỉnh rồi.
Nguyễn Huy Vụ


XIN HỌA :
MỘT THỜI
Một đời như thế, rõ ràng rồi
Một kiếp cay nồng tựa tửu bôi
Một nét xô ngang đành mếu dở
Một trang viết dở, cũng cam rồi
Một đường mỏi bước, không va đích
Một đấm no đòn, chẳng nếm xôi
Một thuở ước mơ xa mãi mãi
Một lời xoa dạ …tạm yên rồi!
CAO BỒI GIÀ
18-12-2011

NGẪM TUỔI 50 - VUI THIÊN MỆNH

NGẪM TUỔI NĂM MƯƠI
Thấy tuổi năm mươi sực đến rồi.
Ngẫm rằng sầu hận đến kì vơi.
Lòng nhân giữ mãi đừng lo lỗ.
Đức nghĩa cho không chớ tính lời.
Thiếu phụ lo già ghìm tết lại.
Chinh phu tiếc trẻ hứng xuân rơi.
Lòng người ai chẳng mong xuân mãi
Xin vái muôn phương tạ đấy trời.
Nguyễn Huy Vụ

XIN HỌA :
VUI THIÊN MỆNH
Đến tuổi năm mươi, mệnh rõ rồi
Bằng lòng canh bạc dẫu đầy vơi
Không lời phỉ trách đâu gì lỗ
Có bạn tri âm đã đủ lời
Tĩnh trí tiêu dao sầu nợ trải
Mở lòng say trọn tháng ngày rơi
Năm mươi rồi mấy mươi đi nữa
Vui vẻ tâm nghe lẽ mệnh Trời .
CAO BỒI GIÀ
18-12-2011

LẠI GIỠN - LẠI VUI

LẠI GIỠN
Lại viết vài câu giỡn lão cao.
Một mình một ngả kiếm ăn sao.
Tản văn lợi lộc coi trừng hốt.
Đường luật hư danh ý muốn trào.
Long mã nên về nơi biển cả.
Rồng tù sao mãi ở trong ao.
Chừng nào phất lớn đừng quên nhé.
Bạn cũ hàn vi cái thủa nào.
NGUYỄN HUY VỤ
XIN HỌA :
LẠI VUI
Hay đùa bạn khéo ,khéo đề cao
Vớ vẩn vơi buồn ,bứa chuyện sao
Đâu giận,vương tâm vung bút ngoáy
Không vui nặng nỗi lại thơ trào
Đời cười :Hâm quá, ai xuôi nhĩ
Trời bảo: Ích gì, đá ném ao
Bạn giỡn đôi vần, nghe dạ nhẹ
Quên sầu nâng chén lại vui nào .
CAO BỒI GIÀ
18-12-2011

Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2011

ĐÓN MỪNG ĐÊM THÁNH

Âm vang hòa điệu ánh lung linh
Bài Thánh ca mừng đón Giáng sinh
Phố xá tưng bừng vui lễ hội
Trần gian nao nức hưởng an bình
Sương đêm cao đổ, Trời gieo phúc
Gió lạnh xa vương ,Chúa gửi tình
“Đêm Thánh vô cùng…” cao vút vọng
Linh thiêng thanh thoát trọn ân tình
CAO BỒI GIÀ
16-12-2011

Thứ Năm, 15 tháng 12, 2011

NẶNG LÒNG TẤT NIÊN

Chửa hết năm mà bão giá phăng
Tàu xe, sữa bột vọt hung tàn
Lương thêm còn đợi, lòng lo quắt
Thưởng tết chưa tường ,dạ héo quăn
Suy tính lắm phương, me trí nhược
Lo toan bao món, chị vai oằn
Cay cười nhìn giá …moi toang túi
Lại lặng lòng nghe Tết sắp sang
CAO BỒI GIÀ
15-12-2011

Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

TỪ NGỮ MÔ HAY HÈ ! 04

(Tiếp theo)
Hai tháng cuối năm học ,ai nấy cũng lo cắm cúi học để hoàn thành đợt thi học kỳ 2.Trời chuyển hạ , nắng hè nóng như đổ lửa,bỗng một buổi học trời đã gần trưa có tiếng la hét :
_Cháy, cháy …
Chúng mình lao ra sân trường, mái tranh nhà xe lửa đỏ rực, nhiều người tranh nhau nhào vô nhà xe mong cứu những chiếc xe đạp,mình la lớn :
_Đừng vô, nguy hiểm >Hãy lấy nước dập lửa…
Vừa nói mình vừa chạy về phía bể nước của các giáo viên, thằng Phong đã leo lên trên nóc bể, nó đưa cho mình 1 xô nước, mình lao về nhà xe tạt nước lên mái nhà. Các học sinh khác thấy vậy đã xúm lại chuyền tay nhau xô, thùng, chậu được huy động hết xoay thành 1 vòng tròn.Thằng Phong là đầu nguồn nước,mình cuối nguồn tạt lên mái, một lúc tay mình đã mỏi nhừ đến nỗi không đỡ nổi 1 chậu nước do bạn đứng trước chuyền, tuột tay chậu nước rơi phang luôn vào chân, cà nhắc mình phải ra ngoài để bạn khác thế chỗ.
May mắn ngọn lửa đã bị dập tắt, một nửa mái nhà xe đã được cứu thoát.Mình phải nghỉ học gần tuần vì cái chân bị bong gân
Hôm đi học lại, mình phát phì cười khi thấy trước cửa WC nhà trường có tấm bảng ghi 2 câu thơ:
Anh hùng lịch sự hô to
Đợi nghe Nữ kiệt lệnh cho mới vào
Mình về hỏi Phó Nháy :
_Phải mày là tác giả 2 câu thơ ở toa lét không ?
Nó nháy nháy mắt cười :
_Còn ai trồng khoai đất này
_Mày bắt chước đâu ra hai từ anh hùng, nữ kiệt ấy vậy ?
_Thì ở 2 cái hố ấy chứ đâu
_2 em kia, chú ý nghe bài
Thầy giáo nhắc nhở 2 thằng bọn mình
Tan học thằng Phong rủ mình ra quán O Quế ở cổng trường trò chuyện, nó nói :
_Anh Thao nói với tao rằng, nhiều anh, nhiều chị tân binh chẳng biết thế nào là Lập,thế nào là Tọa, bé cái nhầm loạn cả, thế nên Lập –Tọa lại bị hóa kiếp và quá trình “tiến hóa” của 2 cái hố ấy lại tiếp diễn
_Thế là anh hùng với nữ kiệt ra đời à ?
Phó Nháy gật đầu :
_Ừ, anh Thao bảo trong quân đội ta ai cũng là anh hùng, nữ kiệt cả, ghi thế là chuẩn nhất cho 2 nơi ấy
Nói xong ,nó lấy cuốn album trong cặp ra cho mình xem.O Quế đặt 2 ly đá chanh trước mặt 2 thằng, thấy cuốn album O hỏi :
_Hình chi rứa ?Cho O xem xịu hỉ
Ngồi xuống lật album xem,O luôn miệng :
_Tấm nớ hay hè…cái ni cũng hay hè…
Xem đến 2 hình “kỳ quan” ấy, O hỏi thằng Phong :
_Chi lạ rứa?
Phó Nháy chỉ vào tấm hình khởi đầu của 2 cái hố:
_Xem tấm này là o biết nó là cái gì liền
O Quế lắc đầu :
_chồ chồ,phô quá,phô quá hỉ !
Theo tay Phong vừa chỉ tiếp vừa dẫn giải đến tấm chữ Giai bị quẹt dấu sắc, o chu mỏ :
_Bậy,bậy hè !
Đến Lập –Tọa thì :
_Như O mần răng mà hiểu được tề
Cuối cùng, hai đứa chúng mình không nhịn được cười khi thấy o Quế :đôi mắt trợn tròn, cái miệng lép chép, 2 tay vung vẩy nhảy lên :
_Ui chồ chồ,vào được chỗ ni là tui cũng thành anh hùng, nữ kiệt rồi ha. Từ ngữ mô hay hè…!
14-12-2011

HẦM THỦ THIÊM

HẦM THỦ THIÊM
Đã chán dương trần thử xuống âm.
Rõ đường sao họ gọi là hầm.
Diêm vương chép miệng khen: Y hướng.
Hà bá nhe răng phán : Đúng tầm.
Xuống nước mà nghe an ở dạ.
Về âm vẫn thấy ổn trong tâm.
Long vương cũng gật gù khen giỏi.
Hạt giống âm dương đã nẩy mầm.
Nguyễn huy Vụ

XIN HỌA :
VƯỢT SÔNG CA
Qua hầm tai điếc bởi thanh âm
Hũ nút quanh quanh mới gọi hầm
Đất Mỹ đã xa toàn tuyệt kỹ
Xứ Ta chí ít cũng theo tầm
Công trình khiến khách thăm vui dạ
Kỹ thuật ,mong người quản thật tâm
Từ một rồi hai thêm nữa nữa
Sài gòn luôn thế …khởi khơi mầm.
CAO BỒI GIÀ
14-12-2011

TRỨNG TRONG TAY ÁC

Lâm tặc đuôi lòi :Chính kiểm lâm
Rừng xanh ,núi đỏ,cảnh hoang tàn
Bảo kê thợ xẻ cưa trăm dặm
Mở lộ xe cây vượt vạn ngàn
Leo lẻo :Tinh vi mưu ngỗ tặc
Than van :Vất vả chốn u thâm
Trứng giao tay ác …sao tồn được
Biển bạc, rừng vàng còn mấy lăm ?
CAO BỒI GIÀ
14-12-2011

Thứ Hai, 12 tháng 12, 2011

SỐT KHOAI

Dân ta bỏ lúa chạy theo khoai
Một tạ anh Tàu trả triệu hai
Ruộng lúa co dần , đau hạt lúa
Vườn khoai lấn mãi ,sướng vồng khoai
Mai mai Lái khách không thu nữa
Mốt mốt khoai ta lại bỏ hoài
Lắm mánh ,nhiều trò ta chuốc họa
Bảo nhau tỉnh táo kẻo ươm tai !
CAO BỒI GIÀ
12-12-2011

TỪ NGỮ MÔ HAY HÈ ! 03

(Tiếp theo)
Sau khi thoát đòn oan ấy, thằng Phong thành thân luôn với anh nuôi bộ đội ,nó moi được nhiều chuyện ngồ ngộ từ anh Thao( tên anh nuôi ),mà một trong số những câu chuyện ấy đã giải thích được điều thắc mắc của nhiều người , thằng Phó Nháy nói:
_Tụi bay biết tại sao họ không dùng từ Nam Nữ pở cái hố ấy không?
Không đợi ai lên tiếng , nó tiếp luôn :
_Anh Thao nói rằng thủ trưởng của họ tên Nam nên không muốn vẽ tên của thủ trưởng mình lên cái chỗ ấy, mà nếu chỉ vẽ một bên chữ Nữ không thôi thì sợ “nhất bên trọng, nhất bên khinh” , rồi lại e có kẻ lại vẽ tên xếp mình vào thì chẳng hay ho gì
_À ra thế !.
Cả lớp mình ồ lên với tiết lộ của Phong
Trường mình sân rộng nên xe đạp tha hồ để,thường thì lớp nào cũng dựng xe trước lớp nấy,chẳng hề choán tí tẹo nào sân chơi,thế nhưng bỗng dưng Đoàn trường phát động phong trào kêu gọi góp công,góp của để xây dựng nhà xe để chào mừng ngày thành lập Đoàn 26-3.
Hai viên gạch và 1 tấm tranh là số lượng tối thiểu một học sinh phải đóng góp, cô bạn bí thư lớp thông báo , thằng Phong phản ứng :
_Tại sao nhà vệ sinh chỉ có 1 khu nam nữ dùng chung mà không làm thêm lại đi làm nhà xe là điều không cần thiết?
_Đây là công trình thanh niên chào mừng sinh nhật Đoàn,không thể lấy hố xí làm công trình mà chào mừng được !
Cô bạn bí thư phản bác, nghe vậy Phó Nháy nói :
_À cái hình thức ăn đứt cái cần !
Quả thật điều thằng Phong nói ra là điều bức xúc của tất cả học sinh, nhà vệ sinh chỉ có 1 khu dùng chung, sau khi có nhiều rắc rối xảy ra, các bạn nữ đã “phát minh” ra phương pháp là mỗi lần cần thăm nhà vệ sinh thì cầm theo cây chổi của lớp gác chéo ở cửa nhà vệ sinh để các bạn nam nhìn thấy hiểu là có bạn nữ trong ấy mà không vào, xong việc các cô bạn lại “điệu” cây chổi về lớp. Thằng Phó Nháy hóm hỉnh đùa là các nàng “phù thủy” cưỡi chổi du toa lét . Thật khổ các cô cầm cây chổi đi mà cứ phải ép sát nó vào người , mặt đỏ lựng chẳng dám liếc ngang dọc sợ gặp ánh mắt ai đó, sau này có người đã kiếm được cây chổi cùn cho “đóng đô” luôn ở đó, các nàng chỉ việc giương ra lúc cần rồi dẹp lại vào khi xong việc , cũng nhẹ gánh tha mang và cũng thoát vai kịch phù thủy .
Hai tháng thu gom vật liệu và xây dựng thì “công trình” nhà xe cũng hoàn thành, một tấm bảng tôn vẽ chữ “CÔNG TRÌNH ĐOÀN VIÊN THANH NHIÊN CHÀO MỪNG 26-3” được treo trang trọng trước cửa nhà xe, nhưng cả tuần rồi mà vẫn chỉ loe ngoe mấy chiếc xe nằm trong ấy, nhà trường lại phải vận động học sinh đem xe vào , đông xe hơn một chút được vài ngày thì lại trở thành “công trình” chùa Bà Đanh.
Cô bí thư lớp làm cuộc “dân vận”:
_Tại sao các bạn không để xe vào nhà xe ,vừa đẹp mỹ quan vừa bảo vệ xe không hư hại vì mưa nắng
_Công sức của tất cả mọi người mà tại sao Đoàn lại ghi là công trình của Đoàn, công trình Đoàn thì để đoàn viên sử dụng, chúng tôi không dùng.
Nhiều tiếng nói trong lớp phản đối, cô bí thư phèng ngay :
_Thì các bạn phấn đấu rồi mai mốt cũng là đoàn viên mai mốt cũng là công trình của các bạn.
_Ừ khi nào chúng tôi là đoàn viên chúng tôi sẽ sử dụng
Những tiếng xì đáp lại,bỗng thằng Phong đứng dậy nói
_Thôi thôi xin các bạn nghe nhé, trước tôi phản đối việc làm nhà xe, nhưng bây giờ tôi xin ủng hộ vì mất công mất của rồi tội gì không xài, xem này tôi mặc quần vải nylon yên xe ngàynào phơi nắng cũng nóng hổi nó ủi cái bàn tọa của tôi bóng lên rồi nè. Bí thư xin phép thầy phụ trách Đoàn cho tôi được nêu khẩu hiệu vận động bảo đảm các lớp sẽ đưa xe vô liền
Ngày hôm sau Phó Nháy đem đến lớp một tấm bảng viết 4 câu thơ như sau :
Nhà xe mà chẳng có xe
Thì nào ai biết nhà xe nhà gì
Nhà xe mà chẳng có gì
Thì nào ai biết nhà gì hở xe
Cả lớp đọc xong thì rủ nhau ôm bụng cười, cô bí thư toe toét :
_Thầy phụ trách cho phép rồi Phong ơi , nhưng chỉ 1 ngày nếu không kết quả thì phải gỡ xuống ngay
Thế là mấy thằng bạn cùng Phó Nháy đem tấm bảng ấy treo đè lên tấm bảng “Công trình Thanh niên”, không ngờ mấy câu thơ ấy hiệu nghiệm thật, các lớp thấy tức cười ùn ùn kéo nhau đem xe vào để, bọn họ còn đặt thêm câu thơ truyền miệng nhau :
Nhà xe là chỗ để xe
Nếu xe không có nhà xe nó buồn
Được dăm hôm, thầy phụ trách lấy “bài thơ” của thằng Phong đi thì nhà xe lại trống dần, mỉu lại hoàn mèo.Lại vận động ,lại hăm đe không suy suyển được bao nhiêu.Bùa “bài thơ” được đem dán lại chỗ cũ ,hi hi hệt như ma lực , nó hút hết xe trở vào chuồng, đương nhiên hả hê nhất là Phó Nháy vì phép bùa của nó hiệu nghiệm như ma thuật,tấm bùa ấy chiếm luôn vị trí của tấm bảng tên công trình.
Một chiều thằng Phong rủ mình về nhà nó để xem cái đèn chiếu rửa hình mà nó mới chế, lúc ngang qua trại lính hai thằng lại thấy bộ đội đang hí hoáy sơn lại chữ ở mấy hố xí.
_Dừng lại coi tí mày
Thằng Phong kéo mình đứng lại, hai chữ gái giai đã được xóa đè, hố bên nữ được vẽ chữ TỌA, còn bên kia được vẽ gần xong chữ LẬP.Anh Thao từ vườn rau thấy chúng mình ,bước ra :
_Đi học về đấy à ?
_Vâng ạ !
Thằng Phong trả lời rồi hỏi luôn :
_ Anh Thao ơi! Vẽ vầy không sợ người chẳng thông hiểu hai chữ này vô lộn sao ?
_Ai mà ễnh đến thế đâu mà chú mày lo
Anh Thao trả lời rồi ngồi xuống rút chiếc điếu cầy, châm lửa rít một hơi dài.Thằng Phong lại lấy máy ảnh chụp luôn 2 cái “buồng” Tọa –Lập ,trò chuyện với anh nuôi mấy câu chúng mình về, trên đường về 2 thằng cứ mắc cười mãi về 2 từ Hán Việt hoa mỹ kia:
_Không biết Tọa Lập đứng ngồi ở đấy được bao lâu ?
Thằng Phó Nháy có máy ảnh ,thấy gì hay cũng chụp rồi rọi phim ,pô nào đẹp thì rửa thành hình lưu vào album , mình tức cười vì album có cả 2 cái hố lạ đời kia, mỗi lần “đổi tên là 1 tấm. Nó bảo để xem 2 cái hố xí “tiến hóa” đến đâu
(Còn tiếp)

Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2011

VẤN - ĐÁP

VẤN
Vớ vẩn sự đời có mệt không?
Cánh đồng bác cuốc quá mênh mông.
Công danh nặng nhẹ thu bao kí.
Sự nghiệp đầy vơi được mấy đồng.
Chỉ ngại tuổi cao rồi ruộng cạn.
Thêm lo sức yếu lại cày nông.
Thôi thì "tùy ngộ an nhi" vậy.
Duyên mới cầu cho mãi đượm hồng.
Nguyễn Huy Vụ

XIN HỌA :
ĐÁP
Sự đời vớ vẩn rõ mà không
Người “muội” gương tầy vẫn kẻ “mông”
Nắn bút mà suy về tích cũ
Ngoáy ngòi nào nghĩ đến hơi đồng
Nao lòng hồi nhớ điều vàng ngọc
Tĩnh trí cay cười nỗi cạn nông
Viết viết vẩn vơ mong lại sống…
Những ngày năm cũ ,tuổi tươi hồng .
CAO BỒI GIÀ
11-12-2011

Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2011

SẦU ĐÔNG

Se se gió lạnh ,ấy đông về
Năm hết ngày tàn nỗi tái tê
Mai sớm sương giăng mù bạc xóa
Chiều hôm nắng tắt sẫm vương thê
Thu tàn vạc ngẩn ngây chao bước
Đông lại hồn nao lặng ngấm nghe
Câu hát “Sầu Đông” xa mãi vọng
Nặng sầu cụt ngủn tiếng gà …te !
CAO BỒI GIÀ
10-12-2011

TỪ NGỮ MÔ HAY HÈ ! 02

(Tiếp theo)
Cái sự tò mò đã khiến các lớp khác khi nghe xì xào cũng rủ nhau nhóm ba, nhóm năn đi khán 2 cái hố ấy.
Thằng Phong từ hôm đi cùng mình đã khám phá ra một đường tắt đi ngang qua đấy về nhà nó rất gần ,thế nên ngày nào cũng 2 buổi thấy bọn học sinh kéo ra xem, nó bảo :
_Mày biết tại sao họ lại dựng 2 cái hố ấy không ?
Chẳng chờ mình trả lời, nó liếng thoắng luôn :
_Trong trại lính WC thiếu gì, họ dựng lên để lấy nước tưới tăng gia rau xanh đấy.Trường mình “trẩy hội” đông quá làm mấy cô bộ đội xí hổ ngại ra đấy thì hỏng kế hoạch tăng gia của người ta mất .
Thầy Khiêm Hiệu phó là giáo viên chi viện từ Bắc vào nghe ngóng sao đó,một hôm xuống lớp mình gặp chính xác Phó Nháy:
_Em Phong đưa Thầy nom ảnh gì mà các em kháo nhộn lên thế ?
Thằng Phó Nháy xanh mặt lấy trong cặp ra đưa cho thầy Khiêm, cầm tấm hình xem xong, thầy xì một tiếng :
_Cái này có gì lạ, trại bộ đội nào chẳng vậy, đây là tiếng địa phương có gì mà buồn cười,như các em nói cái đài là cái La dô thầy thấy còn buồn cười hơn.Thôi không kéo nhau ra đấy nữa,mất an ninh trật tự.

Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2011

LẠI SỐT "LÁ VẢI KHÔ"

Lại sốt thu mua lá vải khô
Dân ta náo nức rủ nhau rồ
Quét gom đống rụng mà chưa đủ
Vặt hái cả cành sấy cũng khô
Tí lợi ăn ngay quên dạ hiểm
Vạn tai hứng mãi bởi quân Ngô
Họa chè, họa đỉa còn đau đó
Ai hãy tỉnh ngay, chớ dại khờ !
CAO BỒI GIÀ
09-12-2011
Lại sốt thu gom lá vải thiều khô ở Lục Ngạn Bắc Giang và Hải Dương thêm thảm họa mới…

Thứ Năm, 8 tháng 12, 2011

TỪ NGỮ MÔ HAY HÈ ! 01

Lên lớp 10 mình được tuyển vào trường mới, chẳng biết bây giờ nó đổi tên gì, hồi ấy nó mang tên Phan Hạnh. Đã 35 năm rồi mình vẫn nhớ như in ,ngôi trường gồm 3 dãy quây hình chữ U ,3 dãy nhà nằm xát mép trên thửa đất dễ đến 2000 m2 , dành hết khoảng trống ở giữa làm sân trường, thế nên chúng mình tha hồ đá banh,đánh bóng chuyền thỏa thích.
Học chung lớp mình có thằng Phong, người hơi nhỏ nhắn ,tính tình hoạt náo, nó có cái tật là mắt hay nháy nháy nên cả lớp gọi nó là “Phó Nháy”. Chỉ là ngẫu nhiên khi mình phát hiện nhà nó mở tiệm chụp ảnh, thằng Phong được bố nó cho một cái máy ảnh cũ hiệu Leika để tập chụp nên danh hiệu “Phó nháy” được nó đón nhận nồng nhiệt
Một hôm cô giáo dạy sử địa bị bệnh,lớp học được nghỉ 2 tiết, thằng Phong rủ mình đạp xe loanh quanh khám phá địa hình gần đó.quanh trường mình là nhiều trại lính, bọn mình đạp dọc theo con đường bên hông trường, đi sâu chừng 1 km mình thấy đây là trại lính Biệt Động Quân cũ, bờ tường trạm gác cổng vẫn còn sót huy hiệu đầu cọp, trên cánh cổng đã được vẽ lại “Doanh Trại Quân Đội Nhân Dân”, đi tiếp mình thấy đường sắt xuyên qua đây rồi bẻ cua chạy dọc theo con đường nhựa mình đang đi, sát đường sắt là hàng rào trại lính.

GIẢ DANH VIỆT

Nước ngoài mở hãng ,tiếng đầu tư
Thảm đỏ quan chào dễ dãi du
Nhập cốt đồ Tàu về thoải mái
Khoác danh hàng Việt xuất êm ru
Tiền lời túi chúng vào như nước
Tiếng xấu hàng mình chết bỏ bu
Thanh tra, thanh “mẹ” … quan vẫn mẫn
Chúng nào có sợ,có đâu từ !
CAO BỒI GIÀ
08-12-2011

Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011

"CÁ MÒI" CA

Nằm viện bệnh nhân xếp cá mòi
Bao năm vẫn chịu thế mà thôi
“Sân Gôn “chốn chốn mênh mông mở
“Bệnh viện “nơi nơi chật chội nhồi
Bộ trưởng đến thăm: Huh hu “sốc” !
Bệnh nhân chui rúc : Hế lô cười
Bà rằng,vì bởi…dân đông quá !
Lại hứa rồi đi,đấy đợi coi …
CAO BỒI GIÀ
07-12-2011

Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011

GIÁ KỲ QUAN

Hạ Long mới được suất “kỳ quan”
Giá vé tăng ngay gấp mấy phần
Nâng độ an toàn tiền vốn thiếu
Chịu cơn lạm phát vé cần tăng
Danh chưa hề chính ,vung tay vét
Tiếng vẫn còn hờ ,giở thói tham
Danh hão phải chăng mua quá đắt
Sợ rằng bay mất phải thu nhanh?
CAO BỒI GIÀ
06-12-2011

TÀI BUÔNG CÔNG

Ông Tài lép vế trước ông Công
Giá bán dầu xăng vững tựa đồng
Nhập rẻ thì nâng tiền ký quỹ
Mua bèo lại đội khoản huê hồng
Xứ người minh bạch luôn điều tiết
Dân Việt tù mù mãi ngóng trông
Khi lỗ, lúc lời …ôi dẻo miệng
Ông Tài cũng hết “bới lông” Công !
CAO BỒI GIÀ
06-12-2011

Thứ Hai, 5 tháng 12, 2011

LẠI THÊM NỖI HÃI

Tai nạn giao thông loạn đã đành
Cháy xe rồi nổ mạng toi oan
Nàng bon giữa phố xe đoành nát
Chàng lướt trên đường ,”ngựa” lửa loang
Hàng hiệu hẳn hoi sao lại cháy
Xe thùng mới rợi thế mà tan
Phải chăn chất lượng không ai kiểm?
Xe đạp mình nhong mạng lại toàn!
CAO BỒI GIÀ
05-12-2011

Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2011

CUỐI TUẦN RA PHỐ

Thả phố chiều nay,phố vắng hoe
Im lìm hàng họ ,thoáng vuông hè
Trông quanh khách vãng buồn xa lại
Nghe chút đông về gió lạnh se
Nắng nhạt chân mây thầm sắc nuối
Bước dừng góc phố lặng hồn nghe
Cuối tuần phố ngật ngầy cơn ngủ
Thong thoảng giật mình, dăm cuốc xe!
CAO BỒI GIÀ
04-12-2011

Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2011

DẠI SẦU

Nhạt nhạt lòng trông,dạ lại buồn
Đêm nghe gió réo nhịp ru tuôn
Men đời khổ lạt âm thầm nếm
Nỗi thế nhay vò lặng kín chôn
Ơi hỡi co tay lèn dỗ giấc
Ơ ầu nhắm mắt cố ru cơn
Hỏi ai trăn trở không thao thức
Dài ngắn sầu vương có dại hồn?
CAO BỒI GIÀ
03-12-2011

Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011

NHỎ NHẸ MÀ SẤM RỀN...

Thao lược ông rằng biết nói năng
Trị đời khẩu ngữ phải ngân vang
Mở lời nhỏ nhẹ mà vang sấm
Cất tiếng gầm vang lại nhẹ nhàng
Móc họng tập tài uy lưỡi sét
Khóa hàm luyện khéo tiếng tơ đàn
Quỷ khen người thế tài hơn quỷ
Duy nhất mình ông cõi nước Nam!
Cao bồi già
01-12-2011
Có ông Nghị sĩ-Thạc sĩ kiêm Cử nhân khoe rằng :Ông có thuật khẩu ngữ “nhỏ nhẹ mà sấm rền” khiến cho thiên hạ đều phải tuân nghe

Thứ Năm, 1 tháng 12, 2011

TRÍ LĂNG TẦN

Nước Nam có vị hiệu Lăng Tần
Thao lược cao tài chuyển thế gian
Bày kế liên hoành,hùng như nhất
Dùng lời kết ước ,họa xẻ tam
Tiếc thay,nước mất Vua tai điếc
Thương quá cổ treo Tổng dạ gàn
Ông hỡi Sát Đam nơi chín suối
Giờ đây có hiểu trí Lăng Tần?
CAO BỒI GIÀ
01-12-2011

CHI LẠ RỨA...?

Ầm ì đất nổ Bắc Trà Mi
Lo lắng người dân chẳng hiểu gì
Động đất rung nhà, lòng khiếp hãi
Lở sông nứt đập ,dạ hồ nghi
Thiên tai bóng gió ,nơi mô hỉ
Nhân họa lững lờ ,kế thoát chi ?
Dân đỏ,dân đen ngơ ngác hỏi
Chẳng quan nào đáp …chỉ ừm ì !
CAO BỒI GIÀ
01-12-2011
Từ khi hồ Thủy điện Sông Tranh 2 tích nước thì ở Bắc Trà Mi, Quảng Nam bị rung chuyển kèm tiếng nổ trong lòng đất.Chưa có lời giải thích nào về hiện tượng này
N