Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2020

CỚ MUỘN ? (Thể Nghi Vấn)


`CỚ MUỘN ?

(Thể Nghi Vấn)

 

Nguyệt khuyết nửa vầng hỏi có đau?

Cuội đâu trốn biệt, chẳng chia sầu?

Ai vầy nên cảnh chi buồn thế ?

sương đổ, ô trời cũng khóc sao?

Hẳn gió liu điu, hòng sớt nỗi?

Dưng lòng rưng rức, bởi vì đâu?

Lấy gì vui gượng qua canh muộn??

Liệu ánh dương xoa vợi chút nào?

CAO BỒI GIÀ

27-06-2020

 

BÀI HỌA:

 

CHIA SẦU

 

-Thời gian chưa vá vết thương đau?

  Lữ thứ buồn tênh khiến mãi sầu?

  Đã có bạn lòng tâm sự chứ?

  Để tìm nguồn hứng thử coi sao?

- Nỗi niềm biến mất chắc không vậy?

   Hạnh phúc quay về biết ở đâu?

   Ai đó tri âm nơi đất khách?

- Lạc quan lên chớ, nhớ chăng nào?

MaiLoc 

 

ĐỒNG HỌA:

 

VẾT THƯƠNG LÒNG!

(Thể Nghi Vấn)

 

Thương lòng bữa nọ vết còn đau?

Có phải hờn ai dạng thảm sầu?

Xót phận cơ hàn lo lắng hở?

Yêu người phú quý ngại ngùng sao?

Thuyền neo bến cũ khôn chờ vậy?

Bạn hỏi mây hồng chả biết đâu?

Thấu hiểu đêm dài luôn ngóng đợi?

Buồn thiu lệ đẫm...bậu phương nào?

Như Thu 

27/06/2020

 

CÙNG HỌA:

 

THẮC MẮC

 ( Thể Nghi Vấn ) 

 

Kẻ ở quê nhà chắc khổ đau ?

Từ khi giã biệt nếm ưu sầu ?

Trường xưa bạn hữu bình an chứ ?

Xóm cũ cô , bà sức khỏe sao?

Dưới bến cung đàn vang tận cõi ?

Bên chiều tiếng hát vọng về đâu ?

Duyên không trọn vẹn người còn nhớ ?

Cuộc sống giờ đây đã thế nào ?

Minh Thuý 

Tháng 6/27/2020

 

TIẾP HỌA:

 

NỐT TRẦM ,

 

Mắt lệ khóc tình, có vợi đau ?

Gối đơn bóng lẻ có tăng sầu?

Phòng không buồng trống cô đơn hẳn?

Hiên vắng thềm hoang lạnh lẽo sao?

Giọt nước tuôn tràn đi lạc lối?

Mây mù giăng mắc cuốn về đâu?

Thấy gì qua ánh trăng hờ hững?

Những nốt trầm rơi xuống bến nào ?

 

PHƯỢNG HỒNG

 

HỢP HỌA:

 

TRÁCH AI

( Thể nghi vấn )

 

Em dứt tình đi, có thấy đau ?

Nỡ chi hoạn nạn chẳng chung sầu ?

Tìm về bến khác,dòng trong chắc ?

Đến với người giàu dạ sướng sao ?

Kỷ niệm êm đềm quên dễ nhỉ ?

Mẹ già héo úa khổ do đâu ?

Ai gây nên cảnh đau thương ấy ?

Không chút băn khoăn, chả lẽ nào ?

 

Sông Thu

 

CŨNG HỌA:

 

BỂ KHỔ

 (Thể Nghi Vấn)

 

Sao đời đầy dẫy những niềm đau?

Tình phụ ai không nhỏ lệ sầu?

Bà Hỏa đến nhà sao tránh được?

Cô Vy gõ cửa biết làm sao?

Thiên tai ụp xuống đi mô trốn?

Dịch bệnh phát lên chạy nẻo đâu?

Bể khổ trên đời sao tát cạn?

Mưu hay chước giỏi mách đi nào?

 

Thúy M

 

ĐỒNG HỌA:

 

LŨ LỤT

 

Chia tay ngày ấy có còn đau?

Vẫn thấy đầy vơi giọt lệ sầu?

Lũ lụt tràn nhà buồn lắm hả?

Mưa dầm dột mái khổ nhiều sao?

Phố phường nước ngập coi chừng đấy?

Nhà cửa bùn lầy biết ở đâu?

Có đúng ông trời đang xử phạt?

Trần gian điêu đứng tới khi nào?

Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.

June 28/2020.

 

CÙNG HỌA:

 

      THĂM BẠN CŨ

 

Chuyện cũ bao giờ mới hết đau ?

Bấy lâu xin hỏi đã qua sầu ?

Hay còn nỗi khổ chưa vơi nhỉ ?

Bởi tại niềm mơ khó tính sao ?

Tình lỡ một thời e buồn đó ?

Thương lầm vạn thủa chẳng vui đâu ?

Nếu không tha thiết thì quên thử ? 

Xem có may ra bớt được nào ? 

    Hawthorne  28 -6 - 2020

CAO MỴ NHÂN 

 

TIẾP HỌA:

 

CÓ MỘT KIẾP NÀO...?

Thể Nghi vấn

 

Từ đó...lòng em chắc xót đau?

Sông xưa... giòng nước hẳn hoen sầu?

Còn nghe tiếng gọi bên bờ suối?

Và thấy anh về giữa ánh sao?

Mình gặp...hai mươi năm...có phải ? 

Đời xa...mười bốn tháng...vì đâu?

Đôi bờ sinh tử...quên hay nhớ ?

Hứa nhé...cùng nhau ...dẫu kiếp nào?

Thy Lệ Trang 

 

HỢP HỌA:

 

HỢP HỌA:

 

HỎI NGƯỜI
Thể nghi vấn)

Người đi độ ấy có buồn đau ?
Chắc hẳn dạ ai vẫn quạnh sầu ?
Bến cũ nôn chờ,còn nhớ chứ ?
Đò xưa ngóng đợi,đã quên sao ?
Đường tơ đứt mạch tìm chi lý ?
Phím nhạc lầm cung, chỉnh tự đâu ?
Ai thấu tư lòng vui mấy đỗi ?
Tình ta tan vỡ, cạn khi nào ?

songquang


CŨNG HỌA:

 

HỎI ?

( Thể nghi vấn )

 

Hoa ngắt cắm bình hẳn rất đau ?

Sợ chi bướm chẳng đến chung sầu ?

Mưa dầm...trời khóc, ai ngăn được ?

Sương tỏa... đêm hờn, lệ giấu đâu ?

Trăng chiếu muôn ngàn đời, chẳng lẽ ?

Sóng gầm trăm vạn kiếp, vì sao ?

Chước gì vui mãi không buồn khổ ?

Bất tử trường sinh có cách nào ?

 

Phương Hà 

 

ĐỒNG HỌA:

 

HỎI GIÓ

 

Gió gào thảm thiết có gì đau ?

Bứt lá rung cây chắc bớt sầu ?

Mang kiếp không nhà nên chán hả?

Sống đời viễn xứ, chả vui sao ?

Phong ba mấy kẻ tường lưu quán ?

Bão táp bao người biết ẩn đâu?

Tai vách mạch rừng xin mách nhé ?

Cho hay giông tố hết khi nào?

 

Thanh Hoà

 

CÙNG HỌA:

 

TÌM ĐÂU ?

 

Tình mà dang dở hẳn thương đau ?

Lưu luyến làng quê chắc dạ sầu ?

Âm ỉ  lòng âu không muốn hé ?

Ưu tư ruột thắt biết làm sao?

Đường về xa tít ,chân còn vững ?

Ngõ đóng im lìm , bậu ở đâu ?

Tri kỷ vì đâu câm lặng tiếng?

Giờ đây ngăn cách kiếm nơi nào ?

THIÊN LÝ

Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2020

MỎNG DÀY CÓ KHÁC ?

MỜI ĐỌC:
Chủ tịch Quốc hội trả lời cử tri về vụ nâng khống giá máy xét nghiệm Covid-19
 
 




MỎNG DÀY CÓ KHÁC ?

 

Bà nói : Tại tham , đớp quá …dày

Nên giờ chuốc khổ, bị còng tay

Ăn khôn in ít, nan đường lộ

Xơi mỏng dài dài, đố kẻ hay

Móc túi nhân dân nào sợ hãi

Ngẫm tình đồng chí đáng thương thay…

Trơ ngôn: véo chút không sai chắc?

Hỏi thế còn chi đất nước này??

CAO BỒI GIÀ

27-06-2020

 

BÀI HỌA:

 

LỜI MỢ CHỦ...

 

Cứ đớp mỏng thôi, chớ đớp dày

Nhiều lần góp lại cũng đầy tay

Ăn khôn ... thiên hạ ai mà biết

Giấu khéo...người dân nó chẳng hay

Cũng bởi...lòng tham sinh dại dột

Cho nên ...tội nhũng vướng buồn thay !

Sao không như mợ xơi ti tí

Chỉ véo sơ sơ cũng mập này !

Thy Lệ Trang

 

ĐỒNG HỌA:

 

QUAN NHÂN ĐỨC

 

Quan luật nhà ta phước đức dày

Thấu tình đạt lý thật là hay

Thằng ăn kín đáo tha là phải

Đứa đớp ngồm ngoàm bắt đúng thay !

Tích tiểu thành đa dần khẩm túi

Gom trăm đổi vạn sẽ đầy tay

Biết điều, quan giả lơ cho sống

Có lợi đôi bên, kế sách này.

 

Sông Thu

 

CÙNG HỌA:

 

HỒNG QUAN


Móng nhọn nào e vỏ quít dày
Lách luồn dễ tựa trở bàn tay
Ma lanh cấu véo, dân nào biết
Khôn khéo lau chùi chúng chả hay
Vẫn tiếng thanh liêm, khoang khoét vãi

luôn danh gương mẫu, váo vênh thay
Gởi tiền Thụy Sĩ, lo mai hậu
Tích lũy phòng thân tự lúc này

SongQuang

ĐỀ ĐÓM PHÚ

May rủi đầu đuôi;
Hên xui đen đỏ.
Sáng mò chiều ;xổ
Đêm mộng ngày. mua
Như mê như dại,đề lôi đề khiến, máu thắng máu thua ;
Tựa nghiện tựa say, số quyện số đeo, tiền vay tiền nợ .
Thua trăm bận mất ngàn  lần, quyết lòng chẳng sợ;
Thắng đôi phen được vài độ, khoái chí nào buông.
Đêm cầu lắm giấc mộng  suông;
Ngày tưởng bao điều mơ hão.
Sáng sáng cà phê ,đoán  bình mồm quai tựa chão;
Trưa trưa cuốc lủi ,xảo luận giọng chắc như đinh.
Nào rồng nào rắn ,gọi tên sắp lớp điểm binh;
Cả ngựa cả trâu ,nắm cổ lôi đầu đánh số.
Hai bảy nàng   heo,mười một chú  chó;
Năm hai  mụ Ngựa,ba chục thằng Rồng..
Chẳng nước non mà cố luận lấp sông;
Không đất đá  cũng trơ bàn đào núi .
Đoán không xong thì nghe lời kẻ xúi;
Mò chẳng đậu lại về hỏi người thân.
Ngày khắc khoải  ngóng sự lạ   ờ ỡm  râm ran;
Đêm chập chờn nhe con trẻ ú ơ mớ hát.
Hát là heo, đầu chặn đuôi bắt;
Hờ cũng Hổ, thủ đánh vĩ chơi .
Chiều ra lợn ,gầy bàn mừng độ ly cạn ly  vơi;
Tối trắng tay  ,ghi nợ cười văng bạc đi bạc đến.
Lưỡi giỏi bàn ,tay nào thua tiêu tiền như vỏ hến;
Mồm tài nhậu ,hàm chẳng kém nặn số hệt thầy mo.
Nợ mãi ,chất mà Thần Tài không cho ;
Đề ghi chồng ,sao số may chẳng vận.
Đêm trở mình thấy con nằm cạnh;
Tay vỗ  đít làm bé hét đ…au.
Sáng ra luận con nói đâu gâu;
Trưa quyết chơi  số  con chó cún.
Nào đâu đầu cuối;
Lại những bao lô.
Chiều nghiêng:
Tỏng tòng tong trật lất ô hô;
Tất tần tật tiêu tùng ư hử.
Còn chống chèo rằng cay với cú;
Cố gỡ gạc bởi đúng mà nông.
Con kêu đau nào phải chó chạy rông;
Chó cắn bậy đánh thì trúng chắc.
Chả  mấy khi mồm vui húc hắc;
Mà nhặt  lúc miệng  méo câm thinh.
Sáng sáng chủ quán theo rình;
Chiều chiều huyện đề bước chặn
Bạc nợ đòi ,về nhà cáu giận;
Tiền vay hỏi,ra ngõ hung hăng.
Nói gàn nói gở ,rủa họ rủa hàng;
Chửi đổng chửi đằng ,đày con đày vợ.
Đêm ngủ những bắt con nói mớ;
Ngày thức lại đòi vợ canh đường.
Báo cáo đầy mọi lẽ bất thường;
Thu gom sao đủ điều tai chướng.
Nhằm mò tám hướng;
Để đoán mười con.
Từ không đến chín đoán đầu số son ;
Lại chín chí không mò đuôi số đẹp  .
Gia cảnh càng bê càng bết;
Con bạc cứ mết cứ mê .
Đợi ngày vác chiếu ra đê;
Bấm đốt chọn ngày gối đất!!!
          CAO BỒI GIÀ
        27-10-2012


Thứ Năm, 25 tháng 6, 2020

TIẾNG TƠ CHIỀU


TIẾNG TƠ CHIỀU

 

Nắng rơi chậm rãi khiến ng buồn

Ai gọt âm đàn não sắc tuôn

Hơi nóng tây dồn niềm  khắc cả

Chân thâm đông gợi nét sầu đơn

Lòng ta  thấm gợn chi chi lạ

Dạ khách nghe chùng lắm lắm không

Khéo khéo người ơi vươn nốt nhẹ

Xoa hồn vợi bớt lúc chiều buông

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA:

 

TƯƠNG TƯ

 

Thao thức từng đêm dạ trĩu buồn!

Canh tàn dỗ giấc lệ hoài tuôn!

Khêu đèn lẳng lặng tìm thư cũ

Tựa gối âm thầm tủi phận đơn

Tình bạn niềm riêng còn giữ đó

Quê người đất lạ hỏi về không?

Tương tư mộng ảo hằng nhung nhớ!

Dẫu biết xa rồi ngại khó buông!

Như Thu 

24/06/2020

 

ĐỒNG HỌA:

 

CHIỀU LỮ  THỨ


Hoàng hôn lặng lẽ, hắt hiu buồn
Chua xót lòng ai sầu mãi tuôn
Giọt nắng lung linh niềm quạnh quẽ
Tơ trời vương víu nỗi cô đơn
Thì thầm gió thổi qua đồng vắng
Lững thững mây bay dạo khoảng không
Lữ khách hoài mong về cố quốc
Nghe hồn lạnh lẽo, giọt sương buông…
Thanh Trương

 

CÙNG HỌA:

 

ĐÀN CHIỀU

 

Đàn ai trầm bổng rắc rây buồn

Nhè nhẹ...thôi là giọt lệ tuôn

...Sóng vỗ mênh mang niềm khắc khoải

...Gió lùa lây lất nỗi cô đơn

Tay mềm,ngón khéo hoà nơi tĩnh

Nhạc dịu lời hay quyện khoảng không

Thoi thóp ban chiều tia nắng nhạt

Tâm hồn xao xuyến...tiếng tơ buông

 

Thanh Hoà

 

TIẾP HỌA:

 

MƯA CHIỀU

 

Mưa rơi nhè nhẹ bỗng sinh buồn

Nước mắt nghe chừng cũng muốn tuôn

Tâm sự vơi đầy thân lẻ chiếc

Khuê phòng quạnh quẽ cảnh cô đơn

Nỗi đau ray rứt hoài chưa cạn

Sắc diện phai tàn có biết không ?

Tí tách giọt sầu như rót mãi

Tơ lòng trĩu nặng lúc ngày buông

THIÊN LÝ

 

HỢP HỌA:

 

TRẦM BỔNG ,

 

Nhớ nhung chốn cũ xuyến xao buồn

Trầm bổng tâm sầu nước mắt tuôn

Vương vấn tơ duyên, sầu bóng chiếc

Luyến lưu tình ái, lạnh thân đơn

Nhiều khi  ôm ấp niềm đau đớn

Mấy thuở thả lơi chữ sắc không

Sáu khắc qua đi đêm vụt đến

Canh dài bủa khắp chớ hề buông !

PHƯỢNG HỒNG

 

CŨNG HỌA:

 

SẦU LẺ BÓNG

Tình là giấc mộng lắm sầu tuôn
Bởi thế từng đêm trở giấc buồn
Kiếm bạn tri âm xoa khắc khoải
Tìm người tri kỷ thoát cô đơn
Thề xưa khắc dạ luôn còn đó
Quê cũ hỏi lòng có hiểu không ?
Chút thoảng hương nồng vương vấn mãi
Ta tìm kỷ niệm lúc tà buông

songquang
20200625

 

ĐỒNG HỌA:

 

LẺ BẠN

 

Nhìn tháng ngày qua dạ trĩu buồn

Mùa này mưa gió sụt sùi tuôn

Đường xa, sương lạnh, người cô độc

Phòng vắng, đêm sầu, ta quạnh đơn

Dõi áng mây trôi về núi thẳm

Nhìn đàn chim lượn giữa trời không

Ngậm ngùi tủi phận sầu ly biệt

Lời hẹn vẫn còn, tay đã buông...

 

Sông Thu

( 25/06/2020 )

 

CÙNG HỌA:

 

NHỚ NHÀ 

 

Vườn xưa ngàn dặm sắt se buồn

Dạ khúc nghẹn ngào lệ khách buông.

Lạnh lẽo song thưa phòng sách vắng

Lững lờ mây xám bóng chìm đơn.

Lòng quê man mác tình vời vợi

Ngày tháng não nề nỗi quạnh không.

Cố quốc muôn trùng giờ có lẽ 

Mưa hè nhà ngập nước đang tuôn!

MaiLoc 

6-25-2020

 

TIẾP HỌA:

 

MỌC TƠ BUỒN

 

Quạnh hiu đáy não mọc tơ buồn

Đượm sắc hương trần nét nhạc tuôn

Hai rệ chiều thu thờ thẫn kép

Một sòn sớm hạ não nề đơn

Thấm vào câu chữ nên tờ có

Lướt đụng meo bàn nhảy khoảng không

Được cái trời ban thần trí vững

Thiên sầu lãng đãng bốn mùa buông.

Trần Như Tùng

 

HỢP HỌA:

 

GIỌNG TRÚC BUỒN 

 

Ai nỡ so tơ thả nỗi buồn

Để mình nước mắt lặng thầm tuôn

Lênh đênh sóng nổi dòng sông cũ 

Lác đác mưa sa quán lá đơn

Rời cửa tam quan, nghe mõ lạnh

Qua vườn giác ngạn, ngó trời không

Mới hay tâm động thành vương sắc

Trầm bổng thương ca tiếng trúc buông...

     Hawthorne  25 - 6 - 2020

CAO MỴ NHÂN 

 

CŨNG HỌA:

 

HƯƠNG XƯA

 

Lá đổ chiều rơi thấm nỗi buồn 

Chim vờn mọi hướng lệ chừng tuôn 

Người đang lủi thủi sầu hiu quạnh 

Kẻ đã âm thầm tủi giá đơn 

Phím lạc xuân nồng âm nhạc bổng 

Cung sầu hạ biếc tiếng đàn không

Sông xưa “Dạ Khúc” còn vang vọng 

Cảnh nhạt hiên thềm bóng nắng buông 

Minh Thuý 

Tháng 6/25/2020

 

ĐỒNG HỌA:

 

CÒN VƯƠNG ...?

 

Đã nhủ trăm lần nhất định không...

Tội gì ôm chặt mối tình đơn

Người đi...mặc kệ...hơi đâu nhớ

Đất sập...màng chi...cũng chẳng buồn

Ngõ vắng... lạnh lùng cơn gió thoảng

Đêm dài ...réo rắt giọt mưa tuôn

Tiếng đàn ai gợi bao tha thiết...

Tưởng dễ ...nhưng mà khó thể buông !

Thy Lệ Trang