Thứ Năm, 31 tháng 12, 2015

TIẾP BẠN CHƠI NHÀ


TIẾP BẠN CHƠI NHÀ

 

Chẳng có gì ngon để đãi mời

Đã lâu bạn mới tới nhà chơi

Cà phê vừa hết buồn chi tệ

Cuốc lủi  không còn tiếc quá thôi

Hàng quán xa xôi đâu thể gọi

Ông Trời mưa gió chẳng thèm ngơi

Thôi thì đối ẩm trà suông vậy

Tri kỷ bên nhau …  thấu hiểu rồi!

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA :

 

ĐỪNG KHÁCH SÁO


Đơn sơ trà nóng cứ mang mời

Đặt nặng làm gì một thú chơi

Bánh trái rẻ tiền e quá tệ

Cây vườn lành mạnh chắc ngon thôi

Thong dong một bữa thôi stress 

Vất vả bao ngày được lúc ngơi

Nào bắt đãi đằng gia chủ để

khó khăn  bạn hữu... thế vui rồi

28/12/15

Thư Hoàng

 

ĐỒNG HỌA :

 

BẠN VỀ QUÊ ĐẾN CHƠI

 

- Nghèo quá nên chi chẳng dám mời

Ngọt ngào hạnh phúc bạn qua chơi.

Cửa nhà chật chội tùm lum quá

Phong cách quê mùa khiếm nhã thôi.

-Làng xóm chân tay sao lạ nghỉ

Trâu bò đầu óc chẳng nào ngơi.

-Chốc đà mấy chục năm dư lẻ

Mái tóc hai ta chớm bạc rồi .

Trần Như Tùng

 

CÙNG HỌA :

 

BẠN ĐẾN NHÀ        

Cuộc sống đơn sơ chẳng dám mời

Bạn bè quá bộ ghé đây chơi

 Nhà không vườn trống thường hiu quạnh

 Bếp lạnh lò im vốn lặng ngơi

 Tới quán cà phê nhanh gọn nhé

 Mua hàng cơm hộp lẹ làng thôi

 Độc thân đơn giản thường như thế

  Ra tiệm  mời nhau thật quý rồi !

NS

 

TIẾP HỌA :

 

HIỂU NHAU

 

Món chi đâu sẵn để mà mời,

Ngót nghét năm trời bạn đến chơi.

Rượu nhẵn, trà trơ nhạt nhẽo quá,

Gà toi, vịt cúm hẩm hiu thôi.

Vợ đang sạ ruộng không sao nghỉ,

Con mới đến trường chẳng thể ngơi.

Đành móc thuốc rê tri kỷ vấn,

Chuyện thơm khói quyện hiểu nhau rồi!

VÕ TẤN HÙNG

(GV Trường THCS Phước Hưng)

 

CŨNG HỌA :

 

ĐÁP LỜI CỢT VUI

 

Cũng đang hăm hở đáp lời mời              

Bụng bảo dạ rằng thử đến chơi

Đường xá xa xôi nên cố vậy                    

Núi sông cách trở  phải siêng thôi            

Bầu non ngắm nghía hồn thanh thản         

Vườn rộng nằm dài thân nghỉ ngơi               

Mai mốt có về nơi chín suối

Dưới ba tấc đất hẳn vui rồi ?
Thục Nguyên

 

HỢP HỌA :

 

NGHÈO THĂM NGHÈO

Nhà tranh cuối xóm ít ai mời
Sạ lúa quay về ghé bạn chơi
Thuốc lá hôm ho cai một thể
Cà phê bữa giảm nhớ mà thôi
Không nề nắng đội eo còn thắt
Chẳng sợ mưa dầm nợ chả ngơi
Được nhấm ly trà ngồi chuyện vãn
Cùng nhau hóng gió thấy vui rồi
Bửu Tùng

 

ĐỒNG HỌA :

 

ĐÓN BẠN ĐẦU NĂM .

Bạn hứa ngoài giêng sẽ tới chơi
Lòng vui khấp khởi ,muốn cùng mời
Đến nhà mấy vị đà thân nhé
Góp mặt vài người mới biết thôi
Rượu ngọt nhà làm nào cứ cạn
Giò xào vợ gói suốt không ngơi
Bánh chưng cũng có,từ trong Tết
Gặp gỡ là vui ,thế đủ rồi .

Thanh Hòa

173_ THUỐC NAM (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Chín bậc phù đồ nếu dựng xây

Không bẳng làm phúc cứu người đây

Lá hoa hữu ý đừng xem dở

Gốc rễ vô tình lại rất hay

Tìm kiếm xa đâu ngay trước mặt

Truy tầm gần đó sát bên tay

 Thiên nhiên ưu đãi nhiều phương thuốc

Ngoại quốc ngành y phải bó tay

                 Bóng Tà Dương

Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

BÀI THƠ CUỐI NĂM


BÀI THƠ CUỐI NĂM

 

Còn lại mình ta ngẫm sự đời

Hỏi người phương đó có gì vui?

Tình yêu thuở trước dù chưa nói

Ánh mắt ngày xưa đã rõ mời

Tình nhớ* bồi hồi đêm lạnh lẽo

Ngậm ngùi*  tha thiết lệ chơi vơi

Bỗng dưng bắt gặp trong tiềm thức

Em nắm tay chàng...vai sánh đôi...

 

*Tên những bản nhạc

 

Thy Lệ Trang

 

XIN HỌA :

 

ĐÔI VẦN CUỐI NĂM

 

Năm hết xòe tay nhẩm sổ đời

Bao nhiêu khổ hạn lẫn buồn vui

Men cay chẳng muốn mà cam nếm

Vị đắng không mong vẫn bị… mời

Sự hỉ tơ hồ nghe thấp thoáng

Nỗi sầu vất vưởng thấy đầy vơi

Ngoài vườn dăm nụ mai thầm 

Hy vọng cùng mơ lại sóng đôi.

CAO BỒI GIÀ

29-12-2015

 

ĐỒNG HỌA :

 

MƠ...

(Gởi một người)

 

Mới đó mà nay đã một đời. (1)

Cõi trần cho dẫu lắm niềm vui

Xứ người cảnh trí luôn chào đón

Đất mẹ vườn quê vẫn gọi mời

Hối hả hành trang lòng rạo rực

Bồi hồi tấc dạ lệ đầy vơi

Mong ngày hội ngộ người trong mộng

Và được cùng nàng bước sóng đôi 

Thục Nguyên

 (1 )Thơ Phương Hà

 

CÙNG HỌA :

 

HOÀI NIỆM

 

Ta sắp đi qua trọn cuộc đời

Nhìn lui, điểm lại những buồn vui

Thuở nào rạo rực tình yêu đến

Giờ lúc cô đơn số phận mời

Đâu mỗi ngày xuân tim rạng rỡ

Đây từng đêm vắng lệ đầy vơi

Ngẩn ngơ tựa cửa nhìn sao rụng

Nhớ mảnh vườn trăng hai bóng đôi.

Phương Hà

 

TIẾP HỌA :

 

CHUNG ĐÔI

(Tặng Ông Xã)

 

Xua tan phiền muộn ở trên đời

Rong ruổi nẻo đường ắt hẳn vui

Biển cả bao la còn quyến luyến

Làng quê mộc mạc mãi chào mời

Trường xưa thân ái lòng luôn nhớ  

Dốc nhỏ êm đềm trí chẳng vơi

Hạnh phúc bên chàng tình gắn bó

Tuổi già hai đứa vẫn chung đôi.

Như Thu

 

CŨNG HỌA :

 

ÔN LẠI

 

Thức giấc nửa khuya nhớ chuyện đời

Bảy mươi năm lẽ mấy lần  vui
Thuở còn thiếu nữ tràn mơ ước

Đến lúc vu quy hết đón mời

Trang sách lật qua lòng nuối tiếc

Tâm tư ghi lại lệ đầy vơi

Giữa đêm tĩnh lặng nằm suy ngẫm

Nhớ buổi hẹn hò ta có đôi !

NS

 

HỢP HỌA :

 

NHÌN LẠI  

 

Cơ khổ nào hơn chuyện ở đời

Có bao giờ được phút yên vui

Ấu thơ thiếu vắng lời thân thiết

Tuổi lớn mơ say tiếng gọi mời

Cuộc sống ngày đêm sao tẻ lạnh

Nhân sinh năm tháng cứ đầy vơi

Âm thầm tự hứa…đừng tơ tưởng

Ngẫm lại thương mình... phận rẽ đôi!

Trịnh Cơ

ngoại ô Paris 28/12/2015

 

TIẾP HỌA :

 

CHÉN RƯỢU TÀN NĂM

 

Ta rót vào đây chén rượu đời

Chờ người muốn uống để cùng vui

Bàn tay dẫu trắng bầu khôn cạn

Chút nghĩa còn sơ ý vẫn mời

Gửi gắm thân tình xoa cách biệt

Hàn huyên thế sự khỏa đầy vơi

Nhìn năm tháng lụn say lòng khát

Những buổi chung đường bước sóng đôi.

Nguyễn Đắc Thắng

20151229

 

NỐI HỌA :

 

CỨ VUI

 

Hơi đâu kể lại chuyện trong đời

Tết đến mừng xuân hãy cứ vui

Quá khứ cho qua không nhắc nhở

Tương lai sẽ tới chẳng đua mời

Bình tâm tự tại tràn đầy phúc

Yên trí như nhiên lụy sớm vơi

Thương kiếp u mê nhiều sám hối

Tình đầu trắc trở mộng lìa đôi

 Hải Rừng

28/12/2015

 

TIẾP HỌA :

 

XIN MÃI CÓ NHAU

Đã hứa bên nhau suốt cả đời
Qua nhiều khổ cực ,giữ niềm vui
Làn môi vẫn nhắn tình trao gởi
Ánh mắt chưa thôi ý gọi mời
Sát cánh,đồng tâm  luôn trọn vẹn
Kề vai ,một dạ chẳng hề vơi.
Trời cho ,sống được bao năm nữa ?
Ước nguyện song hành ,mãi có đôi.
Thanh Hoà

KHÔNG QUẦN MÀ BẮT ĐEO ... DÂY NỊT !


KHÔNG QUẦN MÀ BẮT ĐEO DÂY NỊT

 

Làng xóm tui nè có oách không ?

Nhà tranh, vách đất, cổng bê tông

Hụt hơi dựng lếu  đôi cây cột

Cong đít vay quanh mấy triệu đồng

“Chính sach” quan thôn  đe  kẻ chống

“Chủ trương” cấp xã ép  dân thông

Vẽ nên hình ảnh nông thôn … mới:

Dây nịt bắt đeo , dẫu cởi … truồng !!

CAO BỒI GIÀ

27-12-2015

 

BÀI HỌA :

 

ĐIỀU KHÓ HIỂU

 

Hỏi rằng giàu có ? Dạ thưa không

Xây cổng cho oai với tổ tông

Nghèo muốn làm sang dù tốn bạc                

Đói ham nở mặt dẫu hao đồng                

Mọi ngành nhà nước đang rao giảng

Toàn thể nhân dân cũng đã thông

Chỉ một điều thôi hơi khó hiểu

Sao mang dây nịt lúc trần truồng ?

Thục Nguyên

 

ĐỒNG HỌA :

 

XƯA VỐN Ở TRUỒNG

 

Làng bạn như vầy oách chứ không.

Cửa vào vững trãi dám ai tông.

Giữ gìn tranh lá nhà vài thước

Bảo vệ tiền kho cỡ vạn đồng.

Sách lớn lợi nhiều quan thấu triệt

Dân thường nghĩ cạn xã tinh thông.

Ai qua cũng nói : nông thôn ..."mới"

So với ngày xưa NGÕ Ở TRUỒNG 

Trần Như Tùng

 

CÙNG HỌA :

 

BẮT ĐEO DÂY NỊT

 

Nhà lá hỏi xem có rởm không ?

Phải chăng quan sợ chuyện xe tông

Mái tranh giột nát dòm mưa nắng

Cột đá dựng cao ngó ruộng đồng

Đường lối chi chi, dân chẳng hiểu

“Thằng cu nhồng nhộng”, xã chưa thông

Lại đi bắt nó  đeo dây nịt

Bất chấp rằng ai vẫn ở … truồng!

NS

 


 

Đã nghe tiết giá, Tết về rồi

Thế giới mong rằng sẽ khá vui

Đất nước yên lành lo cuộc sống

Con người hạnh phúc hát bài chòi

Khỉ lanh tiến đến chào may tới

Dê cụ lui về…  tiễn xúi trôi

Phước lộc dân nghèo mau được hưởng

Lo gì Tết đến hỡi người ơi !

NS          

 

Theo báo Lao Động  (19-12-2015):

Căn nhà lá sau chiếc cổng bêtông


Nhiều ngôi nhà của người dân ở xã Phương Phú, huyện Phụng Hiệp (tỉnh Hậu Giang) có “không gian kiến trúc” độc đáo chưa từng thấy. Phía trước là hai trụ bêtông màu mè làm cổng, nhưng không cửa, không rào. Hai cái trụ dựng lên chơ vơ làm cảnh, không ra cổng nhà mà cũng chẳng ra cái gì, vì mục đích gì. Bóp méo trán cũng không hiểu người dân ở đây làm gì lạ lùng, dại dột như vậy.


Hỏi ra mới hay, dân đâu có “điên”, mà do cán bộ địa phương chỉ bảo, nói thẳng ra là bắt buộc. Họ bắt dân xây cổng bằng bêtông theo quy cách xã đưa ra để đủ điều kiện công nhận xã nông thôn mới. Nhiều người nghèo, đời sống khó khăn, phải đi vay tiền để xây trụ bêtông. Đi qua hai trụ bêtông đó là căn nhà lá xơ xác, nhìn tương phản cay con mắt. Không dân nào muốn làm cái chuyện oái oăm này, nhưng cũng phải chấp hành lệnh trên.

Huỳnh Thị Mỹ - một người dân ở ấp Phương Hòa, xã Phương Phú - trình bày: “Nhà tôi thiếu trước hụt sau, nhưng cán bộ ấp tới lui nhiều lần, ép phải làm cổng rào nên tôi phải vay mượn 1,2 triệu đồng để làm hai cây cột, còn phần mái trên thì chưa có tiền làm”. Chẳng biết mấy ông quan xã nghĩ gì khi nghe dân nói những điều này.

Nguyên nhân cũng là bệnh thành tích, để được công nhận xã nông thôn mới, người ta ép dân làm những chuyện vô lý, ngược đời như vậy. Họ bắt xây cổng không phải là vì thương dân, lo cho đời sống của người dân, mà vì quyền lợi của cá nhân họ. Được khen thưởng, được nhiều danh hiệu và được thăng quan tiến chức, đó là những quyền lợi mà dân không bao giờ được hưởng. Trong vụ xây trụ bêtông này, không biết có sự chỉ đạo của huyện, của tỉnh hay không?

Xin kính thưa quý ngài, giá trị thực chất của nông thôn mới không phải là những trụ bêtông “trơ trẽn” mà các ngài nghĩ ra, mà là chất lượng sống của người dân, là hạnh phúc của người dân. Dân cần những ngôi trường khang trang cho trẻ em đi học, những bệnh xá có đầy đủ thuốc men và y-bác sĩ có trình độ chuyên môn đáp ứng nhu cầu khám-chữa bệnh, dân cần nguồn nước sạch để sinh hoạt, môi trường sống yên lành không kẻ cướp hay trộm cắp.

Giá trị của nông thôn mới chính là chất lượng hành chính của chính quyền cơ sở. Dân ao ước có một chính quyền trọng dân, vì dân, phục vụ dân. Ở các thôn, xã đó không cần trụ bêtông vô tri lòe loẹt, mà cần những cán bộ trí thức giản dị, những công chức
chuyên nghiệp.

Còn cường hào, lý trưởng đời mới, cho dù bêtông hóa cả huyện thì nông thôn vẫn cũ

Lê Thanh Phong

TẾT RỒI Ư?


TẾT RỒI Ư

 

Ngày cạn đếm lui, tết, tết rồi

Bận lòng chẳng biết đắng hay vui

Dê già mệt mỏi, đành mau lủi

Khỉ láu khôn lanh, có khéo chòi ?

Lốm đốm bạc đầu, Xuân vụt tới

Nhập nhèm mờ mắt, tuổi veo trôi

Tưng bừng hạnh phúc tràn dương thế

An ủi trần gian, Tết, Tết ơi

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA :

 

DỪNG LẠI THÁNG NGÀY ƠI

 

Ôi chao, đời tận thật đây rồi

Tết đến mà lòng chẳng thấy vui

Thời trẻ dài hơi chơi bóng đá

Nay già đâu sức nhảy bài chòi ?

Hoa tàn trước gió hương bay mất

Bèo dạt theo dòng nước cuốn trôi

Trôi mãi, trôi về nơi cuối đất

Tháng ngày dừng lại, tháng ngày ơi

Thục Nguyên

 

ĐỒNG HỌA :

 

TẾT LẮM NIỀM VUI

 

Nào biết bao phen Tết đến rồi

Lần sau hơn trước lắm niềm vui.

Say sưa phim chiếu hình Tôn … Giả

Man mác lời ca điệu Lý … Chòi.

Quả xếp nhiều màu như núi dạo

Hoa giăng lắm sắc tựa mây trôi.

Râm ran lời chúc an khang thọ

Rộn rã lòng mình Bách Tuế ơi !

Trần Như Tùng

 

HỢP HỌA :

 

LỜI CHÚC ĐẦU NĂM

 

Hoa mai rộ nở Tết về rồi

Tuổi thọ tăng dần cũng thấy vui

Đã lúc tre già lui xuống gác

Đúng khi trai trẻ bước lên chòi

Lòng trông đất nước ,khôn ngơi nghỉ

Tim vọng quê nhà ,chẳng bỏ trôi

Mồng một đầu năm ,xin nguyện ước:

Người người hết gọi "ối trời ơi! ".

Thanh Hòa

 

HỢP HỌA :

 

TẾT LẠI VỀ

 

Đã nghe tiết giá, Tết về rồi

Thế giới mong rằng sẽ khá vui

Đất nước yên lành lo cuộc sống

Con người hạnh phúc hát bài chòi

Khỉ lanh tiến đến chào may tới

Dê cụ lui về…  tiễn xúi trôi

Phước lộc dân nghèo mau được hưởng

Lo gì Tết đến hỡi người ơi !

NS          

172_ THỢ ĐẮP LÒ (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Nghề Ngộ chuyên “li lắp” dựng  lò(*)

Nấu đường,nung gốm,lửa ro ro

Đất bùn keo kết  chi li trộn

Ống khói luồng thông chính xác đo

Chảo đặt  ngay tầm hơi nóng tới

Cửa vào  đúng hướng  gió ăn no

Lại còn tiết kiệm nguyên nhiên liệu

Hiệu suất trăm phần ,ắt lãi to !

                 CAO BỒI GIÀ

(*) “li lắp”: đi đắp, âm tiếng người Việt gốc Hoa

 

Thứ Ba, 29 tháng 12, 2015

171_ NI CÔ (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Ngày xưa người nữ quyết đi tu

Muốn rũ truân chuyên kiếp mịt mù

Khoác áo nâu sồng xa náo nhiệt

Tìm am thanh vắng sống riêng tư

Lời kinh dẫn trí vào trầm mặc

Tiếng mõ chiêu hồn đến cõi hư

Xa lánh phồn hoa đời bể khổ

Chọn đàng thoát tục chốn thâm u.

                  Bóng Tà Dương

 

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

GẶP CƯỚP NÀY ĐÚNG ...VÃI !


 

Cướp này sắc phục thật là oai

Đội ngũ đàng hoàng, đếch ngán ai

Chặn khách trên đường moi  túiáo

Ngăn xe giữa lộ  khám trong ngoài

Thấy tiền  hốt xén về  chia chác

Mặc kẻ nài van chẳng đoái hoài

Đủ súng, đủ còng  Đây …hợp pháp

Mày mà chống cự,  chả nương …tay!

CAO BỒI GIÀ

28-12-2015

 

Theo báo điện tử Dân Trí (26-12-2015):

Công an xã và huyện bị tố trắng trợn “cướp” tiền của dân

Dân trí Sau khi vay được tiền, trên đường đi về nhà chị Miền bị một tổ công an xã và một cán bộ công an huyện yêu cầu dừng xe kiểm tra. Khi kiểm tra, một số cán bộ công an thấy số tiền quá nhiều nên “tổ công tác” yêu cầu đưa về trụ sở làm việc sau đó “xin” lại 90 triệu  để bồi dưỡng và biếu cấp trên.
Những ngày cuối tháng 12/2015, PV báo Dân trí tại Nghệ An nhận được đơn tố cáo của anh Vi Hải Đức (SN 1972, trú tại xã Châu Hoàn, huyện vùng sâu vùng xa Qùy Châu, Nghệ An) “tố” một số cán bộ công an xã Châu Hoàn và Công an huyện Quỳ Châu trắng trợn cướp tiền của vợ anh.

Trong đơn tố cáo nêu rõ: Vào chiều ngày 16/12/2015, vợ anh là chị Lữ Thị Miền (SN 1970), điều khiển xe máy từ nhà lên huyện Quế Phong vay tiền của một người dì tên là Lữ Thị Hoa theo thỏa thuận trước đó. Mục đích vừa cả dì Hoa cùng gia đình anh Đức để mua trâu bò làm trang trại, phát kinh tế.

Sau khi thống nhất, chị Hoa có cho chị Miền vay tổng số tiền là 493.000.000 đồng. Sau khi vay được tiền chị Miền điều khiển xe máy trở về nhà mình ở xã Châu Hoàn. Đến khoảng 17h cùng ngày (16/12/2015), chị Miền về đến địa bàn bản Na Cống, xã Châu Hoàn thì gặp một tổ công tác công an xã Châu Hoàn đang đi tuần.

Trong tổ công tác bao gồm các ông: Lữ Đức Năm - Trưởng công an xã, Lô Văn Thanh - Phó công an xã, Hà Văn Tuyên - Phó công an xã, Lữ Văn Dũng và Lữ Tự Nhiên - đều là công an viên xã Châu Hoàn. Cũng trong tổ công tác này còn có một đồng chí Công an huyện Qùy Châu tên là Giáp (người dân địa phương cho biết, đồng chí Giáp là công an nằm vùng).

Khi thấy chị Miền, tổ công tác gồm những người trên yêu cầu chị dừng xe để kiểm tra. Sau khi rà soát trên xe thấy một túi bóng đen chứa trong đó số tiền lớn, tổ công tác đã “ép” chị Miền phải cởi bỏ áo, cởi quần ngay tại đường để kiểm tra trên người chị. Mặc dù trước đó chị Miền đã cố giải thích lí do mình có được số tiền trên là đi vay mượn về để lập trang trại phát triển kinh tế.

“Lúc đó họ bắt tôi cởi quần áo ngay ở đường để kiểm tra. Nhưng vì lạnh quá nên tôi chỉ cởi áo thôi. Khám trên người không thấy gì nhưng họ vẫn bắt tôi về trụ sở để làm việc vì nói là tiền nhiều quá”, chị Miền bức xúc.

Sau khi kiểm tra, khám xét trên người chị Miền không có gì đáng nghi, tuy nhiên tổ công tác này vẫn một mực bắt chị Miền phải về trụ sở để giải quyết. Khi về đến trụ sở UBND xã, mặc dù chị Miền đã nhiều lần thanh minh về nguồn gốc và mục đích sử dụng số tiền nhưng tổ công tác này vẫn không chấp nhận.

“Tôi đi vay tiền về chứ có làm gì vi phạm pháp luật đâu mà họ lại bắt tôi và còn dọa sẽ bỏ tù. Sau một hồi họ lại xin tôi cho 5 triệu để bồi dưỡng, rồi xin thêm 10 triệu để biếu sếp. Tiền đi vay về nên tôi không cho. Rồi họ nói sẽ bắt tôi đưa ra huyện, rồi cho tôi vào tù, lúc đó họ dọa vậy tôi sợ lắm”,

Cuộc mặc cả không thành công, tổ công tác này tiếp tục vu khống chị Miền và gia đình đã làm việc phi pháp để có được số tiền trên. Sau đó, những vị cán bộ công an lại lập một biên bản trong đó nội dung ghi rõ chị Miền đã nhận đủ số tiền trên rồi ép chị này ký vào biên bản. Mặc dù trên thực tế, trong tổng số tiền đã bị “lấy bớt” đi hai cọc tiền với giá trị 90 triệu đồng.


Chiều 26/12, PV Dân trí đem sự việc trên trao đổi một cán bộ xã Châu Hoàn, cán bộ này cho biết: “Sự việc vừa qua tôi cũng có biết. Hiện số tiền trên đã được phía công an xã, huyện (1 cán bộ công an huyện) đã trả lại cho gia đình anh anh Vi Hải Đức rồi. Tuy nhiên, việc làm nói trên của cán bộ công an xã và huyện là sai với quy định của pháp luật”.

 

CHÂN DUNG ... QUEN QUEN


CHÂN DUNG QUEN QUEN

 

Ăn nói uy quyền , khẩu hiệu …hô

Đi làm đưa đón có ô tô…

Dạ dày dám độ hơn bao tải?

Cổ họng e chừng cỡ ống bơ ?

Lưỡi tựa chổi sề nên liếm giỏi ?

Mồm như cá sấu mới ăn dơ ?

Chân dung quen quá ai đây nhỉ ?

Quyết chống đâu đâu cũng thấy hò…

CAO BỒI GIÀ

26-12-2015

 

BÀI HỌA :

 

AI ???

 

" Cương quyết thanh liêm ! "- khản giọng hô

Khàn hơi, sâm yến nốc vài tô

Mặt tiền cổng kín cài im ỉm

Cửa hậu then hờ mở tỉnh bơ

Kiểm soát, thanh tra ? - tay vẫn sạch

Kê khai, tự bạch ? - phẩm nào dơ !

Đêm ôm két bạc say sưa ngủ

Ngày  luyện công phu khẩu hiệu hò...

Sông Thu

 

ĐỒNG HỌA :

 

CÓ MỘT NƠI NHƯ THẾ.

 

Cũng kèn, cũng trống, cũng tung hô

Mặt dạn, mày dày khéo điểm tô

Thời mạt dân đen cam đắng mật

Quyền cao, chức trọng hưởng ngon bơ

Loài hung*chẳng sợ ươn hay thối

Họ khuyển không màng sạch hoặc dơ

Mấy chục năm rồi đời vẫn thế

Tìm đâu giọng hát với câu hò !

 

*Bọ hung

 

TÚ RỜ

 

CÙNG HỌA :

 

TA ĐÂY

 

Ta là cán bộ " được hoan hô "

Xơi phở một lần những mấy tô

Sắt thép không chừa tuy rỉ sét

Đất đai cũng đớp huống chi bơ ?

Cửa nhà ăn tuốt cho dù bẩn

Phân thuốc* chơi luôn đếch sợ dơ

Thế lực, quyền uy đều nắm hết

Vợ con tán thưởng, cứ reo hò

Thục Nguyên

*Phân bón và thuốc trừ sâu

 

TIẾP HỌA :

 

BÓNG DÁNG THÂN QUEN

 

Sớm sớm thường nghe những tiếng hô

Non sông tươi đẹp ấy ai tô.

Đây người chân đất luôn cần mẫn

Đó bóng quân binh chẳng biếng bơ.

Mạnh mẽ góp phần cùng thắp sáng

Âm thầm quét rác tẩy quang dơ.

Kiên trì luyện tập nâng tầm vóc

Sớm sớm thường nghe những tiếng hò .

Trần Như Tùng

170_ GÁNH THỊT QUAY (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Heo quay ngộ gánh pán hằng ngày

Quen mặt pà con hết ở lây

Một gánh đòn tre giang sớm lắm

Hai mâm gỗ thịt   thực ngon thay

Cân ngay không sợ gian hao hụt

Lồng kín đừng lo bụi bám vầy

Thịt ngộ vừa dòn vừa béo ngậy

Nị mà ăn thử sẽ tin ngay !

                  CAO BỒI GIÀ

Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2015

TỰ HỌA - TỰ GIỄU ... (Thể Tiệt Hạ)


TỰ HOẠ

( Thể tiệt hạ )

 

Soi gương thấy mặt khác chi là...

Người chẳng ra người, ngợm chẳng ra...

Dáng điệu yểu xìu như mới bị...

Hình dong tiều tuỵ tựa vừa qua...

Ngẩn ngơ ánh mắt bùi ngùi mất...

Trĩu xệ làn môi chua chát xa...

Con tạo oái oăm sao cứ mãi..

Đọa đày, thử thách, ghẹo trêu và...

Phương Hà

 

XIN HỌA :

 

TỰ GIỄU

(Thể Tiệt Hạ)

Ngắm nghía trong gương cứ  ngỡ là …

Lão nào lọm khọm  chẳng nhìn ra…

Tóc tai dăm sợi   phơ như đã …

Da dẻ mươi lằn xếp tựa qua …

Tuổi tác ôi chao dè những thoảng  

Thời gian  ô hỡi tưởng tuồng xa …

Thế mà cứ nghĩ ta đây vẫn …

Trai trẻ , ngon cơm lắm lắm và …

CAO BỒI GIÀ

26-12-2015

 

ĐỒNG HỌA :

 

ĐÁNH TIẾNG

(Thể Tiệt Hạ)

 

Không phải trích tiên ắt hẳn là...

Đêm dài thờ thẫn cũng thành ra...

Đầu bù, tóc rối dường như mới ...

Má nhạt, môi phai chắc đã qua...

Cái tuổi tròn xuân cay đắng phải...

Phận đời méo mặt ngậm ngùi xa...

Nếu mong cùng tớ xin em hãy...

Mở cửa phòng khuê lặng lẽ và...

Thy Lệ Trang

 

CÙNG HỌA :

 

GIẢ BỘ

 

Địa chỉ em trao chẳng phải là…

Anh đi tìm mãi vẫn không ra

Lơ ngơ khẻ hỏi người đang đứng 

Lúng túng ngóng chờ khách sắp qua

Số kiếp long đong vì phận mỏng

Cuộc tình vất vả bởi phương xa

Một lần lỗi hẹn thôi thì cứ

Giả bộ hai ta đã gặp và…

Như Thu

 

TIẾP HỌA :

 

CÒN XUÂN

(Tiệt hạ)

 

Thất thập mà trông cứ ngỡ là…

Xuân còn biếc nụ, ngắm xem ra…

Thơ say, mộng thắm nên đành lại…

Sắc úa, hương tàn cũng chẳng qua…

Gối lẻ dù phai, nào đã vắng…

Tình chung mãi ấm, dẫu hoài xa…

Ba sinh một gánh tuy rằng chửa…

Vẫn giữ tròn câu ước nguyện và…

Nguyễn Gia Khanh