Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016

THUA PHỤ NỮ LÀ ...PHẢI LẼ 04

(Tiếp theo)
Mặt thằng Tính đang vênh vênh bỗng đực ra như ngỗng “ị “,chắc hẳn nó ngạc nhiên vì xưa nay mình vẫn hiền lành nhịn để nó đùa ghẹo, sao bữa nay mình lại hung hăng bọ xít vậy.Nó đâu biết mình đã tập một số miếng để tự vệ khi bị tấn công bằng đấm đá nên muốn áp dụng thử với thằng đai nâu này xem sao.
_Ngay tại đây ư?. Thằng Tính mấp máy cái môi trề hỏi
_Đúng,chơi liền tại đây
_Nhưng…nhưng đang giờ judo mà, chưa tới giờ lớp tao, bọn tao chưa có thằng nào…
_Mày sợ tụi tao hội đồng mày à, chỉ tao với mày thôi, lớp judo cũng tan rồi
Mình nói với cả bọn bạn:
_Tụi bay để tao với nó ăn thua thôi nghe,không nó lại trề môi tại này ,tại nọ
Thằng Tính miễn cưỡng ra thảm tập,nó nhá nhá mấy cú đá thăm dò,hình như nó biết đòn bắt giò là dễ bị quật té, mình cũng cảnh giác né đòn chờ nó tấn công vì judo là môn võ tự vệ thiên về phản công, bỗng thằng Tính giở bài quyền thuật ra múa, chân đá, tay đỡ, tay vung ,mình cũng ăn mấy đòn của nó nhưng không đau vì nó múa là chính chứ không có lực.

SOI BÓNG


SOI BÓNG

 

Lặng lẽ nào hay đã bạc đầu

Đa đoan lắm sự trắng luôn râu

Đắng cay cứ nuốt nên ra thế

Mặn chat hoài ngâm  hóa vậy  sao?

Sầu ngắm đời trôi, trôi túc tắc

Buồn trông phận hẩm, hẩm phơ phau

Môi cười hay mếu, soi không biết

Lại ngậm cho vành thấu nhức đau !

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA :

 

TUỔI GIÀ THANH THẢN

 

Thản nhiên nhìn tóc trắng trên đầu

Lại ngắm bơ phờ mấy cọng râu

Tuổi lão xơ cằn đâu thoát khỏi

Thân già tiều tụy tránh làm sao ?

Cũng may suy nghĩ còn minh mẫn

Ơn phước lương tâm mãi trắng phau

Nhàn tản vui chơi cùng bạn hữu

Vô thường thấu hiểu chẳng buồn đau .

Sông Thu

 

ĐỒNG HỌA:

 

TRĂN TRỞ


Gẫm suy sự thế phải sờ đầu
Bực bội tình đời lại nhổ râu
Kiếp ngục thân tù, sao đến thế
Chim lồng cá chậu, biết làm sao
Lòng lang dạ thú còn đen tối
Nước đục ao tù khó trắng phau
Sông núi ê chề vì sinh thái
Người dân trăn trở lắm niềm đau
Người Nay


CÙNG HỌA :

 

VỤNG TU

 

Đứng trước gương soi, tuyết phủ đầu

Chạnh lòng thấy thẹn tiếng mày râu

Công danh lận đận hoài như vậy

Sự nghiệp eo sèo mãi thế sao ?

Cố gắng bao nhiêu, tay vẫn trắng

Miệt mài cho lắm, tóc càng phau

Hẳn là kiếp trước ta tu vụng

Nay chịu đọa đày, chịu khổ đau ?

Thục Nguyên

 

TIẾP HỌA:

 

NGẪM MÌNH

 

Áo cơm sương gió mãi vùi đầu

Nào ngại sự đời bởi bạc râu

Vết sạm thời gian đà lão hóa

Da mồi năm tháng đã hằn sao

Lần theo con tạo tình thêm thắm

Đếm ngón bụi trần dạ trắng phau

Cuộc thế lợi danh không thẹn mặt

Ngẫm mình may mắn chẳng lo đau.

Liêu Đình Tự

 

HỢP HỌA :

 

HỨ ! TRẮNG PHAU !

 

Buồn quá thằng tôi , chuyện cái đầu

Tám mươi đen tóc lại xanh râu.

Đắng cay nào thiếu mà như thế

Mặn chát luôn thừa biết bởi sao.

Kẻ bảo gian nan nhưng mạnh khỏe

Người bàn vất vả chẳng buồn đau.

Đêm qua trằn trọc dài suy nghĩ

Sáng dậy vợ la : Hứ ! Trắng phau !

Trần Như Tùng

 

CŨNG HỌA :

 

QUAN THAM TỰ THÚ

Ngày trước làm quan thật nhức đầu
Bây giờ phè phỡn mọc thêm râu              
Bê tông, sắt thép...nhai  vui quá !                       
Đường xá, công trường ...đớp thích sao !
Vợ lớn mua nhà...xe bóng loáng
Phòng nhì tắm sữa ...má phau phau
Lo gì cá chết hay dân chết
Ngày tháng qua dần...sẽ hết đau !
Thy Lệ Trang

 

ĐỒNG HỌA :

 

VẤN DẠ


Miên man nghĩ ngợi bạc thêm đầu
Thế sự bồng bềnh xám cả râu
Cừu địch xem như bằng hữu vậy
Người ngoài xử tựa chủ nhân sao?
Giết cùng thủy tộc toi phình nổi

Diệt tận toàn dân chết trắng phau
Trằn trọc làm sao yên giấc ngủ
Tàn canh dạ thắt nỗi thương đau.

Thanh Hòa

290_ THỢ GỐM (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Vất vả xay nhào nắm đất đen

Từng người ,từng việc bắt tay liền

Anh xoay nắn chén,tô, bình đĩa

Chị ép nhồi  ly, ấm Phật,Tiên

Kẻ tráng men màu,thoa  lót áo

Người tô hoa lá ,vẽ vòng viền

Đút lò nung lửa  phừng âm ỉ

Sản phẩm ra lò  , ngập tiếng khen!

.                CAO BỒI GIÀ

Thứ Hai, 30 tháng 5, 2016

THUA PHỤ NỮ LÀ...PHẢI LẼ 03

(Tiếp Theo)
Các buổi học võ từ đấy trở đi rất nhộn nhịp, hưng phấn.Tuy cùng là một lớp võ nhưng các nữ võ sĩ lại vẫn tập riêng ở một góc võ đường và Chị Thủy với đẳng cấp cao nhất nhóm trở thành người phụ giảng cho Thầy Liêm.Bọn con trai chúng mình cũng chỉ quan sát chị em đồng môn tập luyện chứ chẳng bao giờ đấu tập trực tiếp với chị em cả.
Một hôm bỗng xuất hiện một võ sinh mớikhoản 19, 20 tuổi,nhìn hắn đen như một con trâu,đầu ca rê bốc, cặp mắt lồi thao láo, trâng tráo nhìn xấc mọi người,trên trán hắn một vết sẹo dài vẽ hình chữ nhất, dưới gò má thêm một vết sẹo nữa ngoặc hình chữ chi.Hắn chẳng nói, chẳng chào ai cả,đi thẳng vào phòng thay đồ.
_Thằng Lung bên trường bán công Trần Thượng Xuyên…
Có tiếng ai đó xầm xì.
_Đàn em băng du đãng Năm En đó…
Lại có tiếng ai bổ sung thêm.

MẾN CẢNH XUÂN - ĐẮM HỒN THU(THUẬN NGHỊCH ĐỘC)


MẾN CẢNH XUÂN

 (Thuận Độc: 

 

Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời,

Thú vui thơ rượu chén đầy vơi,

Hoa cài dậu trúc cành xanh biếc,

Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi.

Qua lại khách chờ sông lặng sóng,

Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người.

Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng,

Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười.

 

 (Nghịch Độc):            

 

Cười mỉm mắt ai bóng thướt tha,

Bổng trầm đàn hát tiếng ngân xa.

Người đông bến đợi, thuyền xuôi ngược,

Sóng lặng sông chờ khách lại qua.

Tươi thắm sắc xuân hương quyện lá,

Biếc xanh cành trúc dậu cài hoa.

Vơi đầy chén rượu thơ vui thú,

Ngời sáng ánh xuân cảnh mến ta.
HÀN MẶC TỬ

 

XIN HẦU HỌA VỚI HÀN THI SĨ:

 

ĐẮM HỒN THU

 (Thuận Độc)

 

Ta quyện đắm  thu  nét diễm ngời 

Núi sông  ru nhẹ nhẹ hồn vơi

Hoa sầu khuyết nhụy màu phai nhạt

Lá rụng trơ cành sắc thẫm tươi

Qua bến luyến buồn chân lữ khách

Ngược đò lưu nhớ cảnh Xa Người

Xa cao lửng lửng mây xanh ngắt

Tha thiết gợi thu gió thoảng Cười

 

 (Nghịch Độc)

 

Cười thoảng gió thu gợi thiết tha

Ngắt xanh mây lửng lửng cao xa

Người xa cảnh nhớ lưu đò ngược

Khách lữ chân buồn luyến bến qua

Tươi thẫm sắc cành trơ rụng lá

Nhạt phai màu nhụy khuyết sầu hoa

Vơi hồn nhẹ nhẹ ru sông núi

Ngời diễm nét thu  đắm quyện ta .

CAO BỒI GIÀ

20-08-2012

 

ĐỒNG HỌA:


TIẾNG XƯA
(Thuận Độc)

Ta nhớ nguyệt xưa bóng  rạng ngời
Ảo huyền mây nhẹ thả sầu vơi
Hoa trao nụ mới hoa màu thắm
Rượu ướp hương nồng rượu sắc tươi
Qua phố MỘNG hoài mong đợi bạn
Đến sông HÀN mãi vấn vương người
Xa vời khúc nhạc cung trầm lắng
Tha thiết hồn tan vỡ tiếng cười

(Nghịch Độc)

Cười tiếng vỡ tan hồn thiết tha
Lắng trầm cung nhạc khúc vời xa
Người vương vấn mãi HÀN sông đến
Bạn đợi mong hoài MỘNG phố qua
Tươi sắc rượu nồng hương ướp rượu
Thắm màu hoa mới nụ  trao hoa
Vơi sầu thả nhẹ mây huyền ảo
Ngời  rạng bóng xưa nguyệt nhớ ta
Thy Lê Trang

DẠ TRUNG VẤN NGUYỆT


DẠ TRUNG VẤN NGUYỆT

 

Nửa đêm dở giấc dạ bời bời

Láo nháo vòng xoay sự thế ơi

Phiền muộn chất chồng sao mãi nặng

Lo âu  ngập ngụa chẳng hề vơi

Nguyệt treo trời vắng thênh thênh bóng

Ta cõng niềm đau  trĩu trĩu đời

Trong gió, trong sương Hằng có thấu

Lòng người mất ngủ ngắm Trăng soi ?

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA:

 

NGUYỆN CẦU

 

Đất Nước giờ đây thật rối bời

Làm sao cứu vãn hở người ơi ?

Biển lo tàu lạ còn hung hãn

Cá chết lòng đau khó thể vơi

Nỗi nhục dân Nam ghi mãi mãi

Mối thù rợ Bắc nhớ đời đời

Lần trang sử Việt thời hưng quốc

Cầu nguyện ơn trên hãy xét soi

Thục Nguyên

 

ĐỒNG HỌA:

 

VÔ CẢM

 

Bên ngoài mưa gió mãi tơi bời

Sao cứ trùm mền thế bạn ơi ?

Ngập lụt sân vườn không lối thoát

Tràn lan phố xá chẳng đường vơi

Đắp tai mặc kệ bao điều tiếng

Ngoảnh mặt làm ngơ mọi sự đời

Sống thế khác chi là đã chết

Dưới vầng nhật nguyệt vẫn hằng soi.

Sông Thu

 

CÙNG HỌA :

 

ĐÊM DÀI HỎI TRĂNG.

 

Bờ tre bão tố quật tơi bời

Măng khóc ròng ròng hỏi Nguyệt ơi.

Bốn bánh lầu trang kho cứ đẫy

Ba gian mái lá túi càng vơi.

Con chiên dù nấp sau Thánh Giá

Số phận đừng mong thoát Đế Đời.

Ta sống sao đây cùng đạo tặc

Trăng thì chỉ biết giữa trời soi !

Trần Như Tùng

 

TIẾP HỌA:

 

NGÁN NGẨM

Ngán ngẩm non sông cảnh rối bời
Bao giờ phép lạ đến người ơi?
Niềm đau xứ sở còn sâu đậm
Nước mắt người dân chửa cạn vơi
Trai gái mải mê cuồng vội sống              
Rượu đào đắm đuối lãng quên đời
Trên cao ánh nguyệt u sầu qúa
Không lẽ ngàn đời chẳng sáng soi !
Thy Lệ Trang

 

HỢP HỌA :

 

VỀ ĐÂU?


Non nước lâm nguy dạ rối bời
Thân dường cánh nhạn lạc người ơi
Tôm kềnh cá chết hoài không dứt
Gió táp mưa vùi mãi chẳng vơi
Quan chức vô lương hùa với giặc
Dân lành thống khổ mặc cho đời!
Cam nhìn đất nước tan thành khói?
Hãy giúp nhau cùng, ánh sáng soi.

Thanh Hòa

289_ NUÔI ONG MẬT (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Hoàng hậu loài ong bắt giải về

Triều ca trung tín giữ câu thề

Thợ thuyền tiếp tục xây ngăn nắp

Lính tráng luân phiên gác chỉnh tề

Xã hội hình thành không vấn ngại

Giống nòi phát triển chẳng hoài nghi

Con người đáo để thu thành phẩm

Tội nghiệp ong kia cóc biết gì!

.                 Bóng Tà Dương

 

 

Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2016

THUA PHỤ NỮ LÀ...PHẢI LẼ 02

(Tiếp theo)
Nhớ lại thời ấy các võ đường thuộc Nhu đạo Thân thiện Hội tổ chức thi lên đai mỗi tháng một lần, các kỳ thi đấu này được tổ chức luân lưu vòng quanh các võ đường lớn trong khu vực.Lúc xưa không đấu theo hạng cân mà lần lượt gọi tên một võ sinh rồi gọi người đối đầu, nếu thấy thể hình chênh lệch nhiều quá thì gọi đấu thủ khác cho tương xứng, nói thế chứ nhiều khi cũng cảnh David kình Goliat không hiếm
Xin mô tả sơ quang cảnh một kỳ thi: Đấu trường thường được chia làm 4 thảm đấu, 2 cho nam, 2 cho nữ.Nhóm nam có 2thảm thì 1 cho các hạng đai Cam,lục; còn 1 dành cho các hạng đai Lam, Nâu và huyền , bên phía nữ cũng vậy.Ở mỗi thảm đấu được tổ chức như sau: Lần lượt thi từng hạng đai, thí dụ thi lên đai cam như bọn chúng mình, các võ sinh chia thành 2 hàng ngồi 2 bên đông tây thảm đấu , phía bắc là bàn thư ký, phía nam là tổ trọng tài, chính giữa là khung vuông nơi tỉ thí.Đấu sĩ nào thắng hay hòa tức là được 1 (ippon) hay 0,5 điểm (waza) thì được thi đấu tiếp còn ai trắng tay thì về gồng mình,ép xác luyện tiếp. Có người giỏi chỉ thi một lần quật ngã luôn 3 đối thủ thăng đai cam ngay nhưng không ít kẻ năm lần bảy bận vẫn trắng tay.Judo là môn đối kháng cần 4 điểm để lấy đai lục, 5 điểm cho đai Lam,6 và 7 cho đai Nâu và Đen,hu hu có nếm rồi mới thấy cái màu đen kia sao mà đắng thế.

288_ PHI CÔNG (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Lướt gió  đằng vân tít tận không

Nào ai khác nữa chú phi công

Bô-inh đất Mỹ bay sang Á

E-bớt trời tây thẳng đến đông

Tay lái chim ưng lao vạn dặm

Tai nghe đài hiệu  vượt ngàn trùng

Sáng Anh chiều Úc không hề lạ

Đưa đón bao người lẹ bước thông.

.                  CAO BỒI GIÀ

Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2016

THUA PHỤ NỮ LÀ...PHẢI LẼ 01(VỚ VẨN SỰ ĐỜI-TẠP VĂN)

THUA PHỤ NỮ LÀ …PHẢI LẼ

Mấy hôm vừa rồi, theo dõi đấu trường SEAGAMES , ngoài môn bong đá không thể bỏ thì mình cũng phấn khích theo thảm đấu Judo nữa. Những tiếng reo hò hự hự cùng tiếng hô điểm Ippon của trọng tài làm mình sống lại một thời cũng luyện luyện miệt mài võ vẽ thuở nào…
Vậy mà đã bốn mươi mấy năm rồi,ghê thật! Năm ấy mình đang học ở Ngô Quyền, nhà trường có mở một võ đường ngay sát phòng học của mình.Ngày khai trương võ đường, các võ sư biểu diễn mới hớp hồn mấy thằng bé như mình làm sao.

287_ SĂN MẬT ONG RỪNG (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Kho tàng tích trữ tuyệt vô cùng

Chính mật ong đây chốn núi rừng

Hướng gió tai nghe tìm lính thợ

Đường bay mắt ngắm dõi quân hùng

Đốt nhùi xông tổ êm êm lấy

Hứng mật thu tàng khéo léo bưng

Cẩn thận đề phòng ong nổi giận

Cuồng điên nọc độc chích tiêu tùng

.                  Bóng Tà Dương

 

Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016

VỊNH TỚ CỠI CHỦ


VỊNH TỚ CỠI CHỦ

 

Lội ắt giầy hư, ướt cả quần

Mênh mông nước ngập khổ thân quan

“Chủ nhân” ì ạch  lai “đầy tớ”

“Đầy tớ” điềm nhiên cỡi “chủ nhân”

Hình ảnh hào hùng truyền khắp cõi

Mẫu gương tuyệt hảo rọi toàn dân

Cũng nhờ học tập bao năm đấy

Đạo đức ngời ngời xứng chức danh!

CAO BỒI GIÀ

26-05-2016

 

BÀI HỌA :

 

NGÀI

 

Công chúng còn trơ cái đáy quần

Thôi thì xin gửi biếu nhà quan

Nhún nhường ra vẻ người đầy tớ

Hành xử như là bậc thánh nhân

Nhà cửa cao sang dành để xếp

Công trình nặng nhọc phó cho dân

Nếu trên cứu xét mà khen thưởng

Chắc chỉ có Ngài mới xứng danh ?

Thục Nguyên

 

ĐỒNG HỌA:

 

VỊNH T CI CHỦ

 

a nghèo thơlấy đâu...quần?

Bần c ba đi mới thượng… quan

Mẫn cán…khomng mau đt chức

là…đng thng khó thành nhân

Ngựa người ông cưỡi như…vua chúa

Người Nga anh mang tựa…tho dân

Hài kịch din ngay thềm Hc viện

Luôn mồm: “Đo đức…” tht ô danh!

Lê Trường Hưởng

 

CÙNG HỌA :

 

ĐÂU TÁ

 

Ngày ấy làng ta vững tụ quần

Từ hàng thuê mướn đến hàng quan

Cùng làm cùng hưởng gìn tâm cộng

Góp vệ góp sinh giữ sức nhân.

Trọng trẻ dưỡng bồi người tiếp chủ

Kính già đảm trách phận làm dân.

Lời rằng truyền thống xưa đâu tá

Nhung nhúc hiện trường bả lợi danh .

Trần Như Tùng

 

TIẾP HỌA:

 

GỬI CÁC NGÀI

 

Đâu phải rằng ông ngại ướt quần

Mà vì muốn tỏ cái quyền quan

Bao mùa kháng chiến khoe trung hậu

Một thuở hòa bình lộ bất nhân

Cầu cống tiền ăn treo ngọn bút

Mưa nguồn nước ngập cỡi đầu dân

Bởi ông làm báo nên ông láo

Chưa kịp về vườn đã nổi danh !

Thy Lệ Trang

 

HỢP HỌA:

 


Tội chi để ướt cái lai quần
Chuyện nhỏ nhờ người để cõng quan
Chức vị ngồi trên, bầy chủ lớn
Thuộc viên cấp dưới, lũ gia nhân
Chiêu trò tham nhũng làm suy nước
Thái độ độc tôn đã hại dân
Mòn mỏi đêm trường trời chửa sáng
Trông chờ giàu mạnh, quả hư danh
Người Nay

 

CŨNG HỌA :

 

BUỒN THAY !

 

Đất nước dần tan thế hợp quần

Cũng vì tư cách bọn tham quan

Bậc trên chẳng xứng người quân tử

Cấp dưới rành rành kẻ tiểu nhân

Hưởng thụ, tham ô... xa lý tưởng

Cửa quyền, nhũng nhiễu... mất lòng dân

Tự hào Tổ Quốc còn đâu nữa

Cháu Lạc, con Rồng chỉ huyễn danh !

Sông Thu

 

 

Theo báo Tuổi Trẻ (25-05-2016):

TTO - Từ chiều 25-5, trên mạng xã hội lan truyền tấm ảnh một người đàn ông vừa rời khỏi chiếc xe con biển xanh được một anh bảo vệ cõng đưa lên bậc tam cấp của hội trường. 

 

 

Ông Nguyễn Ngọc Niên, Tổng biên tập báo Nhà báo và công luận của Hội Nhà báo 

Việt Nam, được cõng qua chỗ ngập - Ảnh: CTV


Theo tìm hiểu của chúng tôi, tấm ảnh được chụp trước bậc tam cấp của hội trường 1 Học viện chính trị quốc gia Hồ Chí Minh (cổng 135 Nguyễn Phong Sắc - Hà Nội), sáng 25-5, nơi chuẩn bị tổ chức Hội nghị học tập, quán triệt Nghị quyết Đại hội lần thứ XII Đảng, dành cho trên 850 lãnh đạo các cơ quan báo chí, xuất bản của 25 tỉnh, thành phố phía Bắc.

286_ PHÁT THANH VIÊN (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Xuất hiện trên làn sóng phát thanh

Đài từ được ví sánh hơn vàng

Giọng nam trầm ấm gieo truyền cảm

Tiếng nữ trong  veo rót dịu dàng

Nhả chữ tròn âm ,trong ngữ nghĩa

Uốn từ đúng điệu ,rõ thang âm

Say lòng thính giả muôn muôn chốn

Yêu mến dò nghe chẳng biết nhàm!

.               CAO BỒI GIÀ

Thứ Năm, 26 tháng 5, 2016

285_ THÔNG NGÔN (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Làu làu chuyển tiếng rõ ràng chưa

Ngôn ngữ trình bày đến khách ưa

Ý tưởng rõ ràng câu chẳng thiếu

Văn phong mạch lạc tiếng không thừa

Giao lưu đối tác rành câu cú

Thông cảm đôi bên hiểu ngữ từ

Nhậy bén hài lòng người chủ khách

Trung gian bắc nhịp nối hai bờ

.                   Bóng Tà Dương

 

 

Thứ Tư, 25 tháng 5, 2016

TA THẤY SÁT NHÂN TỰA CỎ HOANG


TA THẤY SÁT NHÂN TỰA CỎ HOANG

 

Tôi thấy quanh mình kẻ sát nhân

Kìa ông đậu hũ độn cao lanh

Vàng ô lắm chị đem măng tẩm

Thuốc nạc bao bà thúc lợn ăn

Quen thói  hàng rươi ngâm phẩm nhuộm

Chuyên nghề lò bún trộn huỳnh quang

Giết người muôn cách nhiều khôn kể

Kinh hãi lan tràn tựa cỏ hoang

CAO BỒI GIÀ

23-05-2016

 

BÀI HỌA :

 

LUẬT RỪNG HOANG

 

Nghĩ mà hổ thẹn với tiền nhân

Thiên hạ bây giờ quá đỗi lanh

Chỉ biết tìm tòi phương phỉnh gạt

Không hề đếm xỉa cách làm ăn

Miễn sao hốt đậm, tiền sung mãn

Thì kể làm gì ánh đạo quang ?

Xã hội mạnh ai giành giựt sống

Đó là tất yếu luật rừng hoang

Thục Nguyên

 

ĐỒNG HỌA :

 

HY VỌNG

 

Đừng nghĩ người đời rặt bất nhân

Xấu xa, đê tiện lẫn ma lanh

Để rồi mất hẳn niềm vui sống

Và cũng lơi là chuyện uống ăn

Mặt đất dẫu còn loài dạ quỷ

Bầu trời đã lộ ánh dương quang

Qua đêm tăm tối, bình minh đến

Cây lại đâm chồi trên đất hoang.

Sông Thu

 

CÙNG HỌA :

 

CẢNH ĐỜI

Bác sĩ, Luật sư phải cứu nhân
Bây giờ chỉ học thói ma lanh
Công đường nổi tiếng phường buôn bán        
Bệnh viện dẫy đầy chuyện kiếm ăn                     
Người ốm không tiền đành giã biệt             
Kẻ tù trắng án rất vinh quang
Vô tâm thiên hạ đua nhau sống
Cướp giết, điên cuồng tựa thú hoang !

Thy Lệ Trang               

 

TIẾP HỌA :

 

TRỪ ĐÁM THÚ HOANG

 

Nên giữ cho lòng ổn đức nhân

Đời còn lắm kẻ sống khôn lanh.

Chỉ vì ích kỉ mưu mau kiếm

Nên dở tâm ma mẹo chóng ăn.

Gây loạn kỉ cương tăng ám muội

Che mờ văn hóa giảm phong quang.

Người ngay chịu vạ , ôi cay đắng

Góp sức tiêu trừ đám thú hoang .

Trần Như Tùng

284_ NGHỀ WASH QUẦN ÁO JEANS (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Quần jeans may đoạn phải đưa tôi

Mài oắt  nhiều công lắm lắm ôi

Quay tít trong thùng ngâm hóa chất

Quật nhồi  với máy xát dăm phoi

Vện vằn   : đá sỏi  tay người vuốt

Cũ bạc : vi sinh lũ nó mời

Đủ mốt sành  thời trông đẹp mắt

Trưng bày sốp siếc hút người soi !

.                CAO BỒI GIÀ


 

 

Thứ Ba, 24 tháng 5, 2016

"TIẾN SĨ" PHÚ


“TIẾN SĨ” PHÚ

 

Ôi thật vẻ vang;

  là hoan hỉ.

Xưa đất Việt nhan nhản anh hùng;

Nay nước Nam rẫy đầy “tiến sĩ”.

 

Xem kìa:

 

Anh Phó Phòng ngất ngưởng cấp bằng;

Bác Xã Trưởng vọi vòi học vị.

Đoàn quân  hơn hẳn Nhật, Tàu;

Số lượng bỏ xa Pháp, Mỹ.

Bởi trường lớp   trui rèn tuyệt cú, cứ vỗ tay  lòi phắt “Ông Nghè”;

Nhờ quy trình đào tạo kỳ tài, chỉ tặc lưỡi phọt ngay “Tiến Sĩ”.

Đọc luận án ông kia bảo vệ, bao người   toan bể bụng bởi   mắc dịch ha ha;

Nghe đề tài chị nọ thuyết trình, khối kẻ phải rách mồm vì lên cơn hi hí.

 

Nào là:

 

“Giao tiếp của Xã Trưởng” ôi đẳng cấp thấy ghê;(*)

“Hành vi nịnh trong Việt Ngữ” quả siêu phàm quá nhỉ.(*)

“Điều hưng phấn cho cựu sinh viên Sư phạm” ấy rõ cao tầm;(*)

“SỰ thích ứng của tân giáo viên Tiểu học” đúng  là hết ý.(*)

 

Rõ là:

 

Toàn vô bổ tốn tiền đề tài  viết lếu, ngán cùng đường thôi đành để gói xôi;

Chả lợi dân ích nước, luận án trình liều, hay đến độ chỉ đáng đem cân ký.

Mà vẫn vênh cái danh;

Mà cũng ngốn tiền tỷ.

Ngoại văn ngoại ngữ dẫu biết tẹo teo;

Tiếng Mỹ tiếng Tây chỉ cần ti tí.

Nỏ phải thông minh, cứ chuyên tu cứ tại chức mà lẫm chẫm  lên chức “Ông ;Nghè”

Chả cầnxuất sắc, dẫu bổ túc dẫu lưu ban, vẫn thong dong đạt danh “tấn sĩ”.

Thuê kẻ viết luận án mà thoải mái thành danh ;

Lót thầy thẩm đề tài,  cứ ung dung đoạt vị.

Thế nên :

 

Danh “Ông Nghè” chỉ đáng giá nơi quan trường công sở, cứ ầm ĩ khua môi;

Bằng “Tấn sĩ”  bị coi khinh chốn doanh nghiệp tư nhân , chỉ âm thầm cất ví.

Giành hết chỗ của kẻ thực tài;

Ngồi trên đầu lắm ngườicao trí.

Lúc xã tắc khó khăn, không mưu chẳng lược,  Tấn sĩ  ẩn siêu;

Khi nước non hoạn nạn, bặt tiếng câm mồm, Ông Nghè lặn kỹ.

 

Hỡi ôi:

 

Bởi nhiều kẻ hám lợi háo danh;

Sinh  lắm điều bại phong hoại lý.

Con người thế, còn mong tiến gì;

Đất nước vầy,  hỏi sao khá nhỉ?.

 

CAO BỒI GIÀ

17-05-2016

 

Ghi Chú:

_Chữ “Tiến sĩ” và “Ông Nghè” ở đây xin đặt trong ngoặc kép, để hiểu là hàng dỏm.

_(*): Các chữ trong ngoặc kép là các đề tài luận án “tiến sĩ”

Xin tham khảo thêm:


 


 

http://tuoitre.vn/tin/ban-doc/20160424/mot-cai-tac-luoi-mot-tien-si-dom-ra-doi/1089712.html

283_ DỊCH GIẢ (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Tự điển trên tay chẳng lúc rời

Chuyển từ nguyên ngữ đúng mà xuôi

Danh ngôn tư tưởng lời hay đẹp

Tiểu thuyết trình bày ý chảy trôi

Mở rộng tầm nhìn bao tít tắp

Trải dài hiểu biết khắp trùng khơi

Miệt mài dịch thuật nhiều công sức

Cống hiến cho ta trí thức đời

.                  Bóng Tà Dương