Thứ Năm, 30 tháng 9, 2010

TÂM SỰ NÀNG XE TẢI (CHO BHĐX)

Thân em, xe tải có ai hay
Bao nỗi đắng cay khó tỏ bày
Chân trĩu, hơi căng đành phận chạy
Lưng còng, tải nặng cố thân cày
Cân kia phạt vạ lòng đâm thẹn
Cầu nọ gầm la dạ ngẫm cay
Chủ hỡi, chủ ơi anh có thấu
Xin thương đừng ép tải thân này.

CAO BỒI GIÀ
20-04-2010

HỎI THĂM BÁC CAO BỒI...

HỎI THĂM BÁC CAO BỒI

Phố vẫn còn đông thiếu mỗi ai
Màu thu năm ngoái vẫn chưa phai
Nỗi nhớ ngày đi càng da diết
Niềm mong đêm đến lại chẳng phai
Sắc thu dẫu làm mờ đôi mắt
Lời xuân sẽ ấm áp trong tai
Ngườivề đừng vội quay đi nhé
Để phố lại buồn vắng bóng ai

Tloan.28


TRẢ LỜI

Nghe rõ quen quen, chưa chắc ai
Phải xuân hai tám chẳng hề phai?
Dù hoa cỏ lạ luôn đua nở
Mà sắc hương xưa vẫn chẳng phai !
Lặng tiếng đâu riêng vì chữ chán
Im hơi cũng bởi gặp vần "tai"
Dễ đâu xa được thanh âm cũ
Văng vẳng còn nghe mãi tiếng ai!

CAO BỒI GIÀ
2004

CHIỀU ĐẤT LẠ

Hoàng hôn nắng xế bóng nghiêng tây
Đơn độc mình ta lạc chốn này
Đất lạ cây xanh sao nhạt sắc
Trời quen ,mây xám ngỡ thêm dầy
Thân trai, ngơ ngác, hồn phiêu lạc
Em gái tươi duyên, má nắng hây
Vương vấn phút giây, tình đất lạ
Một chiều lữ khách há xa đây?

CAO BỒI GIÀ

THẨM MỸ HẬN

Bịt mặt suốt ngày tấm khẩu trang
Tưởng rằng sợ SARS hóa ra không
Thấy bè thấy bạn sao xinh quá
Cũng sửa cũng xâm cố đẹp bằng
Ai vả mà môi sưng một đống
Không vầy sao mắt nhỏ hai hàng
Xin Trời trả lại dung nhan cũ
Chứ lẽ đâu dùng mãi khẩu trang!

CAO BỒI GIÀ
2002

TRE

Xanh xanh ôm ấp cả làng quê
Quân tử vươn mình trấn giữ đê
Thong thả lắc sàng theo dáng chị(1)
Nhịp nhàng nhún nhẩy nặng vai me (2)
Vi vu say hứng hồn tiêu réo (3)
Kẽo kẹt đượm buồn xác chõng ê (4)
Gói bánh chưng xanh, đây sẵn lạt
Trúc mai tơ buộc, theo anh về.(5)

CAO BỒI GIÀ

30-09-2010

(1)(2)(3)(4) : Các sản phẩm từ tre như nong nia, rổ, đòn gánh, sáo tiêu, chõng…
(5): Từ câu ca dao
Lạt này gói bánh chưng xanh
Cho Mai lấy Trúc, cho anh lấy nàng

QUÁN ĐÊM

Ngọn đèn trên phố hắt vàng hoe
Quán nhậu châu lưng dọc vỉa hè
Vé số chào mời chân tất tả
Xin ăn nài nỉ, tóc loe ngoe
Còng lưng phu rác đi lầm lũi
Say hứng khách ăn giọng bét nhè
Thời khắc lặng trôi đêm giở sáng
Trả đêm cô tịch, phố im hoe

CAO BỒI GIÀ

Thứ Tư, 29 tháng 9, 2010

HÒN NON BỘ

Dâu bể nắn ra đã mấy phen
Núi non cây cỏ khéo đan xen
Vắt mình qua núi, cầu treo bóng
Uốn lượn quanh non, thác đổ ghềnh
Tiên nữ hồn nhiên đùa suối vắng
Ngư ông thanh thản đợi câu bền
Đôi cò vỗ cánh, chiều vàng bóng
Bóng ngả rồi ư….quên cả phiền !

CAO BỒI GIÀ

Thứ Hai, 27 tháng 9, 2010

KHÓC CHO BÒ TÓT (THƠ BÓNG ĐÁ)

Bò Tót hung hăng giữa đấu trường
Xem chừng đối thủ khó mà đương
Hào quang chốn chốn đầy kiêu hãnh
Thành tích nơi nơi phải nhún nhường
Những tưởng ngon ăn đòn hợp kiếm
Nào ngờ lãnh trọn cú hồi thương
Chiến bào nhuộm đỏ đau lòng quá
Liệu ở hay về sớm cố hương.

CAO BỒI GIÀ
16-06-2010

THỤY SĨ – TÂY BAN NHA :1-0

BUỒN TÊNH

Buồn nghe tiếng bạn bớt tênh tênh
Lại gắng vươn lên dẫu gập ghềnh
Tay xắn xông pha chờ bão tố
Miệng cười thả bước đón lênh đênh
Dễ gì mà chịu, khi còn thở
Đâu chắc đã tàn, dẫu có vênh
Quay lại nhìn đời, ta đã lắm
Bao phen có bạn hết buồn tênh

CAO BỒI GIÀ

Chủ Nhật, 26 tháng 9, 2010

SO SẦU

Mõ sầu cốc cốc ai khua
Nhịp như muốn rủ cùng đua, so sầu
Sầu đong bằng chén hay gầu
Biển sầu kia,chén hay gầu khác chi !!!

CAO BỒI GIÀ

MƯA ĐÊM 2

Khua chi sầu lệ mãi mưa đêm
Chất chứa trong ai vạn nỗi niềm
giọt giọt đếm đong đau dạ suốt
Đêm đêm lẩm nhẩm đắng lòng thêm
Ngày còn khát bỏng, chiều xanh thắm
Đêm đã vội trông, nắng thắp lên
Mơ mộng nhiều khi hình thật bóng
Có ai trăn trở đón mưa đêm ?

CAO BỒI GIÀ

Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2010

THU PHAI

Chốn cũ, đường xưa. ai hỡi ai
Liệu còn chắt được chút hương phai ?
Còn mơ ngày ấy thì xuân muộn
Chẳng lẽ bây giờ sắc thu phai
Người vẽ cảnh thu mời…vạn mục
Ta nghe tiếng hạ rót đôi tai
Dáng Kiều bỗng nhuộm màu sương khói
Giữa nắng trưa hồng, ai đấy ai ?


CAO BỒI GIÀ

Thứ Năm, 23 tháng 9, 2010

SOI GƯƠNG

Soi cái mặt ta sao khó ưa
Đâu rồi hình bóng xửa xừa xưa
Tóc tai thưa thớt không buồn mọc
Da dẻ nhăn nheo thỏa sức thừa
Lủ khủ lưng còng hơn gánh mỏi
Kèm nhèm mắt háy tựa đang đùa
Gương ơi, ngày trước ta đâu vậy
Ấy gã Delon (1) so cũng thua …..
CAO BỒI GIÀ
2002

(1) : Alain Delon

SAY NGUYỆT

Trăng mười ba, chưa tròn đã đẹp
Giữa đêm thu khép nép vầng mây
Khách đa tình ngẫu hứng ngất ngây
Cất tiếng ca, đàn dây rải phím
Trên cao tít Hằng Nga chúm chím
Thẹn lời ca, mong chín đêm rằm
Giãi ánh ngà phủ khắp nhân gian
Rủ ngàn sao mơ màng cõi mộng
Khách nhân gian, môi mềm mãi uống
Thoát tục lòng cũng muốn lên Tiên
Ngao du nơi Cuội trọ muôn niên
Cờ so nước cùng Tiên thượng giới
Dạo Cung Hằng, nghe lời của gió
Réo ngàn sao mờ tỏ say tình
Say đắm hồn trong phút lưu linh
Buông lời thơ ghẹo tình với Nguyệt
DảI Ngân Hà ,bức tranh diễm tuyệt
Vài sao băng điểm xuyết trời thu
Bỗng lạc vần, thân khách lãng du
Tàn cơn mộng, đêm thu trở sáng

CAO BỒI GIÀ

GẶM TIẾNG VÕNG

Đêm nằm nghe tiếng võng lay
Võng rung thân cột, ai nhay lòng mình
Tiếng gà lạc ngỡ bình minh
Thời gian cũng ngỡ rằng tình là duyên
Trăng mờ đâu đã hết đêm
Mà sao đã vội bỏ đèn tìm sao
Lang thang gió hát lao xao
Không nơi để đậu, đành vào hư vô

CAO BỒI GIÀ

Thứ Ba, 21 tháng 9, 2010

RĂNG KHỂNH

Duyên quá,cười đi răng khểnh ơi !
Cho anh được ngắm nét xuân tươi
Đừng nên e ngại tròn môi chúm
Hãy cứ trong veo nở miệng cười
Răng khểnh Trời cho duyên ẩn dấu
Nụ cười Mẹ dạy,của bền đời
Nét duyên,xuân sắc Trời ban tặng
Xin giữ, xin nâng trọn cuộc đời.

CAO BỒI GIÀ

VẠN SẦU

VẠN SẦU
Lác đác trong mê rụng cánh sầu
Nửa viền trăng khuyết lặn về đâu??
Rượu say chẳng ngắn sầu thiên cổ
Men đắng thêm dài cuộc biển dâu
Ngọn cỏ si vàng trong giá lạnh
Xác hoa quế lạc dưới chân cầu

Cành tương tư thảo vương mùi tóc

Đêm trắng cơn say -- sầu vẫn sầu!!
Vannguyen

BÀI HỌA:

Tan tác niềm riêng dạ réo sầu
Lưỡi trăng ngửa mặt thấu chi đâu
Men không tát cạn cơn sầu khổ
Rượu chẳng đong đầy cuộc bể dâu
Tìm nhớ mượn hình nơi bóng cũ
Ru sầu vay nhịp chốn kinh cầu
Cành đào xót nụ,sầu xuân khứ
Đếm mãi cơn say, thấy vẫn sầu !

CAO BỒI GIÀ

ĐỔI NGHỀ-GIỮ NGHỀ (Cho BHĐX)

ĐỔI NGHỀ

Thử hỏi đời nay ai thích thơ
Xem ra chỉ có mấy anh khờ
Tài năng kiếm bạc hình như dở
Bản lĩnh xoay tiền chỉ có mơ
Cốt cách giang hồ nay vất xó
Mối tình phong nguyệt mãi cũng trơ
Bỏ văn học võ âu là phải
Chớ để cho đời nguýt với lơ.
NG. HUY VỤ
TẶNG Cao Bồi Già

BÀI HỌA :
GIỮ NGHỀ

Anh hỏi, tôi thưa: Anh thích thơ
Mà đâu ai nói chúng ta khờ
Văn chương lắm lúc vui tiên cảnh
Tiền của bao người vỡ giấc mơ
Bát cú cay xè xoa thói hợm
Thất ngôn sắc ngọt gọt trò trơ
Đòn văn dẻo thế hơn đòn võ
Làm đẹp cho đời, ai nguýt lơ ?
CAO BỒI GIÀ

HĂNG NGA THEO BƯỚC TA (Cho BHĐX)

Xe vẫn băng băng giữa đất trời
Trăng thu vằng vặc dãi nơi nơi
Chuyến hàng nhuộm bạc reo hơi gió
Xe khách tắm trăng rộn tiếng cười
Chú Cuội ngồi mơ tuồng muốn xuống
Chị Hằng luôn bước tựa theo chơi
Ca bin thấm đẫm đêm thu đẹp
Duyên dáng Hằng Nga gội đất trời!
CAO BỒI GIÀ

21-09-2010

Thứ Hai, 20 tháng 9, 2010

GÓP VỐN

Bạn rủ họp nhau xướng họa thơ
Gầy bàn rôm rả : Món cầy tơ
“Hai Kều” lủng lẳng xâu đa nướng
“Bốn Mắt” toòng teng cặp Ích Ô (XO)
Cả bọn xem chừng gom đủ món
Riêng mình chẳng lẽ góp suông thơ
Xem nào còn thiếu vị chi nữa ?
Ừ nhỉ mình xin góp …đĩa mơ !!!!(*)

CAO BỒI GIÀ

ANH - MỸ TRANH HÙNG (THƠ BÓNG ĐÁ)

Lãnh đạo Mỹ Anh cá độ bia
Men cay ,vị đắng thưởng ai kìa
Phản công, phòng thủ Cờ hoa giỏi
Lật cánh, đánh đầu Sư tử suya
Tướng mạnh binh hùng Anh lấn thế
Công làm thủ phá điểm đành chia
Giằng co kẻ cả cùng bất lợi
Tiếng khóc, nụ cười ai dễ chia .

CAO BỒI GIÀ
13-06-2010

MỸ - ANH : 1-1

HY-HÀN SO TÀI (THƠ BÓNG ĐÁ)

Hy – Hàn hai đội quyết so tài
Trước trận xem chân ai nuốt ai
Đẳng cấp Tây Âu hơn hẳn khách
Tinh thần Đông Á kém chi ai
Vào ngay phút bẩy , đầu hai hiệp
Ăn trọn điểm ba, kết một bài
Tàn cuộc mới hay đừng võ đoán
Xe kia châu chấu đá nghiêng hoài.

CAO BỒI GIÀ
12-06-2010

HÀN QUỐC – HY LẠP : 2-0

ĐÊM NỒNG

Oi nồng phá bĩnh suốt đêm rày
Cán quạt cong mình những muốn bay
Gió đứng, giậm chân đậu nõn chuối
Trăng nhìn cau có giận tàn mây
Đầu hè, chó hộc mong hơi mát
Trên mái, mèo gào những phát ngây
Vạn vật ươn mình mong kiếm giấc
Vật vờ từng giấc tỉnh chen say !!!
CAO BỒI GIÀ

HẮT HIU

Một bóng dọc ngang chất hắt hiu
Tiêu sầu thả sức vọng muôn chiều
Lắng lòng chắt tiếng, lời đâu thuật
Gom ý tìm thơ dạ chẳng chiều
Váng vất nỗi buồn còn phảng phất
Bâng khuâng niềm nhớ mãi liu điu
Vì sao buồn thế, tự lòng hỏi
Ngang dọc ,sao buồn mãi hắt hiu !
CAO BỒI GIÀ

Thứ Sáu, 17 tháng 9, 2010

MƯA SẦU

Mưa đêm rả rích nhịp gieo đều
Thống thiết côn trùng miệng cả kêu
Buồn bã tâm hư lòng giá dại
Chập chờn mộng ảo dạ hoang liêu
Thiết tha nỗi muộn tùy phương gả
Dai dẳng nguồn cơn mặc sức chiều
Mong dứt năm canh đêm trở mộng
Cho hồn tỉnh giấc, mối sầu tiêu
          CAO BỒI GIÀ
            2003
  

Thứ Năm, 16 tháng 9, 2010

VẾT XƯA

Bóng hình vương dấu mãi thời gian
Quá khứ rêu phong ngỡ đã tàn
Chốn cũ đau lòng, chân chẳng đáo
Vật xưa đắng dạ, mắt không màng
Dưng không tàn khói vụt nhen dậy
Vô cớ bụi mờ bỗng phát quang
Có phải Trời xanh kia ghẹo khéo
Cho đời nếm trọn nỗi đa doan ?

CAO BỒI GIÀ

THƯƠNG BẠN MẤT NHÀ

Ra tết nghe tin bạn cất nhà
Rằng xong thì sẽ “hú” Tân Gia
Ngờ đâu nhà cửa tan vôi vữa
Thôi thế lầu đài hóa bãi ma
Ngờ nghệch tin trò tờ giấy lộn
Thật thà mắc mẹo lũ ranh ma
Cả đời ky cóp từng xu lẻ
Gặp cái hạn này,… thật xót xa !!!

Cao Bồi Già

CHONG ĐÊM

Giở giấc đêm khuya dạ thấy buồn
Cơn buồn khó dỗ, thức chong luôn
Muỗi vo nỗi muộn u o mãi
Gió đệm nhịp sầu lách tách tuôn
Bóng nguyệt luồn khe rẫy ánh bạc
Thạch sùng tắc lưỡi tiếc tiền muôn
Đêm trường cô độc, lòng man mác
Ai thức giở đêm, có nẫu hồn ?

CAO BỒI GIÀ

Thứ Tư, 15 tháng 9, 2010

TRUNG THU HỒI ĐÁP BẠN

Trung thu bạn hỏi sắm sanh chưa
Trà bánh , kìa người náo nức mua
“Tứ Quí Vọng Hằng” e chẳng xứng
“Bát Tiên Chầu Nguyệt”, ngại không mua
Không tên,chẳng tuổi đành thân thoái
Ít bạc, nghèo tiền chấp phận thua
Thôi thì lệ cũ: vài cây mía
Nhóp nhép trông Trăng thế cũng …vừa!

CAO BỒI GIÀ

TRĂNG ĐÊMTHU

Vằng vặc trăng thu dãi ánh ngà
Cuội ngồi độc bóng gốc cây đa
Đoàn lân rước Nguyệt say lòng trẻ
Đôi lão trông Trăng thưởng vị trà
Ánh bạc nhuốm thơ hồn vạn vật
Tiết thu tô điệu dáng Hằng Nga
Đêm sâu thanh vắng hồn ai thức
Có thấy Hằng kia duyên dáng là…

CAO BỒI GIÀ

TRĂNG THẸN

Trăng thẹn,sao người giỡn nhí nhô
Kéo mây che mặt dám đâu phô
Trần gian tăm tối,ai vui giỡn
Cung Nguyệt,trong ngà,em vẫn tơ
Cõi tục,bướm ong, Cuội tiếc nhớ
Duyên tình,tục lụy, Hằng đâu mơ
Xin xin nhân thế đừng đùa cợt
Chớ để cau mày ánh diễm thơ

CAO BỒI GIÀ
2002

PHÁ CỖ TRĂNG RĂM

Bày trò phá cỗ, ngắm trông Giăng
Lại ngửa cổ lên ghẹo bóng Hằng
Dăm chén, tác phong tuồng ngất ngưởng
Vài ly, khẩu khí hóa lăng nhăng
Giơ tay gọi với luôn thằng Cuội
Cất giọng mời rơi cả chị Hằng
Hứng thú, đêm thu đàn phách gõ
Thả lòng tắm táp ánh trăng vàng !

CAO BỒI GIÀ

Thứ Ba, 14 tháng 9, 2010

CẢNH TIÊN XƯA

Trơ gan nhật nguyệt biết bao thiên
Một thuở vàng son tựa ,cảnh tiên
Từng bắt thi nhân trào cảm hứng
Đã truyền khẩu thế dệt hư huyền
Oai nghi, hoành tráng qua bao thuở
Hoang phế, ngậm ngùi biết mấy niên
Mới biết sự đời dâu bể cả
Vui buồn tri kỷ lại hàn huyên

Cao bồi già

BĂN KHOĂN

Thương quá người em mãi rối bời
Tình duyên sao mãi khéo trêu thôi
Băn khoăn xót mẹ lam cùng lũ
Lấn cấn thương cha vật với đời
Tóc bạc mẹ cha, lòng thăn thắt
Đầu xanh em nhỏ, dạ bời bời
Tình riêng sao dám,âu kệ phận
Nhắn gửi người thương….ấy thế thôi….

CAO BỒI GIÀ

BUỒN QUÁ CHỊ HẰNG ƠI!

Trung thu buồn quá chị Hằng ơi
Rả rich mưa rơi chị chẳng cười
Sấm sét đành đoạn che dáng ngọc
Mây mưa sao nỡ phá đêm vui
Ngoài sân lân trống im hơi tất
Trước ngõ đèn sao tắt cả rồi
Lại thói hờn ghen trăng với gió
Mây mưa sụt sịt chước theo đời
CAO BỒI GIÀ

WORLD CUP (THƠ BÓNG ĐÁ )

NAM PHI 2010

Nam Phi sôi động tiếng tù và
Đại hội tranh hùng trái bóng da
Âu, Mỹ không khoan đòi thắng nữa
Á, Phi chẳng nhượng chịu thua a…
Một đường bóng đẹp rung góc lưới
Triệu trái tim hồng vỡ tiếng la
Tròn tháng say mê toàn thế giới
Đội nào liệu sẽ soán ngôi vua?

CAO BỒI GIÀ
Ngày Khai mạc World Cup 2010 11-6-2010

CHÂU Á TỰ HÀO

Châu á từ nay thỏa khát khao
Chơi banh, đá bóng, kém ai nào ?
Tây Âu khép lại niềm kiêu hãnh
Đông á mở toang nỗi tự hào
Nhật Bản đã làm Nga chết khiếp
Đại Hàn sém tiễn Mỹ go out
Trẻ con giờ đã thành Phù Đổng
Ăn hiếp được ư. cứ thử nào !

CAO BỒI GIÀ
2002

Bài này được đăng trên báo TUỔI TRẺ

Thứ Hai, 13 tháng 9, 2010

QUÊ CHA

Quê mình mãi tận miền xa
Đất vườn một rẻo, ruộng ba mảnh rời
Vạt theo một góc đất bồi
Nép mình bám chặt theo bờ chân đê
Ông bà vẹn nếp chân quê
Phơi sương, dãi nắng chăm nghề lúa,khoai
Xứ người đất rộng, heo gà
Còn mình vườn hẻo,nên bà nuôi chim
Chiều chiều cha thích nằm im
Êm trên rơm rạ ngắm chim câu về
Dõi nhìn theo tới ngọn tre
Có hôm mây xám đưa về bão giông
Lại lo lũ vượt đê phòng
Ba năm một bận lâm vòng đói, nguy
Rồi lại có kẻ ra đi
Đoanh tròng, gạt lệ chỉ vì áo cơm
Cha còn nhớ mãi bữa cơm
Ông mời tiễn biệt cha con láng giềng
Tiễn đưa họ tới cổng làng
Tay ông run chỉ vào hàng chữ xưa
Đỏ màu như máu đá tươi :
Thủy CHUNG NHƯ NHẤT,nhắc người đi xa
Đầu làng có một gốc đa
Bao đời sừng sững,chẳng già với ai
Trẻ thơ xúm xít, gốc già
Tranh nhau đu rễ giả là Thạch Sanh
Lên mười cha phải xa làng
Gói khăn theo học trường làng bên sông
Thương bà chạy vạy tây đông
Đổi đàn chim nhỏ trả công chữ thầy
Ngày ngày viết đọc bên thầy
Chiều về ra bến sông ngây hồn về
Nhớ sao một bãi chân đê
Chờ mùa nước cạn tỉa mè, gieo ngô
Việc xong, khỏa nước nhấp nhô
Bơi xuôi con nước ,lặn mò đáy sông
Đọng đầy những ước cùng mong
Mong trăng tháng tám đèn lồng thả sông
Đêm trong vẳng tiếng chuông đồng
Cầu cho thôn xóm vàng đồng, xanh nương
Mà trăng năm ấy còn vương
Đạn bom đâu đã tai ương ngập trời
Vang lên muôn tiếng: than ôi !
Gác chuông im tiếng, gãy rời ngang thân
Đàn chim nháo nhác mất đàn
Con đau mất mẹ, em đành bỏ anh
Đói nghèo dồn với chiến tranh
Xẻ đàn tan nghé, cha đành xa quê
Nhưng lòng đau đáu hướng quê
Đồng chua, đất bạc vẫn quê hương mình !
Con ơi ! Trong huyết quản mình
Luôn lưu thông một mối tình quê cha

CAO BỒI GIÀ

VỊNH BẠN HỮU ĐƯỜNG XA

Vạn hữu Đường Xa tán chuyện nghề
Chuyện đời sướng khổ lẫn đam mê
Đào hoa ,ngày thức đùa mưa gió
Phong nguyệt, đêm thao nhớ thiếp thê
Luyện nhẫn ôn nhường trau đạo nghiệp
Tu tâm tĩnh trí chuốt tay nghề
Ca bin khắp chốn, trời sông núi
Trải rộng tâm tài cánh lái xe.

CAO BỒI GIÀ
03-2010

BẠN HỮU ĐƯỜNG XA là Chương Trình dành cho Tài Xế trên sóng FM 99.9 Mhz vào chiều 2,4,6 hằng tuần

TRĂNG SUÔNG

Đêm thu lặng lẽ ngắm trăng suông
Lất phất bụi mưa ,gió vấn vương
Hơi phả mùi men, sao nhạt thếch
Lòng vương câu hát, lại buồn thương
Trên cao nhìn xuống, Trăng luôn thú ?
Phận khó so quanh, tớ lại buồn
Này gã lãng du, quay về chứ
Tớ còn bầu rượu, đón Trăng suông !

CAO BỒI GIÀ

THẢ SỨC MUA ĐUA SỨC SẮM

Khuyến mãi người rằng: Thả sức mua
Rồi đua sức sắm kéo luôn mùa
Đây hàng chẳng thiếu , mời tha hết
Còn giá như cho, hỏi sướng chưa?
Lắm kẻ bờn gan chơi món mới
Nhiều nhà nóng ruột ngóng tin đưa
Tiền Cô Hàng Mã mà mua được
Tớ cũng căng mình thả sức đua!

CAO BỒI GIÀ
08-09-2010

TẮM ÁNH TRĂNG

Chiều mải vấn vương trăng đã nhô
Tròn hồng ,mây ửng sắc như phô
La đà mặt nước đùa loang loáng
Phất phới đường đê giãi tấm tơ
Gió nhẹ,trời trong, Hằng cưỡi gió
Cây già,chốn vắng, Cuội ngồi mơ
Màn đêm dần xuống,trần gian tắm
Một ánh trăng trong, bao ý thơ…..
CAO BỒI GIÀ

LIỄU

Mỏng mảnh nép thân giữa chốn đời
Phất phơ phận liễu, kiếp chơi vơi
Gió đưa tan tác , theo linh mệnh
Mưa gội sạch trong, phải ý trời ?
Ước ước,anh hùng che phận liễu
Mong mong, quân tử đặt tròn ngôi
Trung trinh ai tỏ tường tơ liễu
Có thấu lòng em, dạ những phơi ?

CAO BỒI GIÀ

HỎI THĂM CHÚ CUỘI

Sướng nhỉ một mình,một gốc đa
Đêm rằm thỏa thích ngắm Hằng Nga
Trần gian ai khổ không còn lụy
Quê quán viễn phương, chẳng nhớ nhà
Một cõi thần tiên,hỏi có sướng…
Muôn niên thanh thoát, chắc không già….
Trông trăng vằng vặc hỏi thăm Cuội
Người muốn như Tiên, có chắc là…..?


CAO BỒI GIÀ



Họa: HỎI THĂM CUỘI
Này Cuội giãn mình dưới gốc đa
Ngắm đàn em trẻ hát ngân nga
Phải chăng buồn độc quanh tinh tú
Có muốn vui chung với mọi nhà ?
Vọng Nguyệt, ta thấy hồn hóa trẻ
Bên Trăng, Cuội chắc dạ đâu già ?
Trung thu lại khéo hỏi thăm Cuội
Muốn sướng như Tiên chắc phải là….?

CAO BỒI GIÀ
2003

Thứ Sáu, 10 tháng 9, 2010

MƯA ĐẦU MÙA

Phất phơ gió chuyển mưa đầu mùa
Chút nắng chiều hôm vội trốn mưa
Thiếu nữ tay che, chân cuống quít
Mắt nâu mi chớp, nước đong đưa
Cơn mưa dứt hẳn, lòng bỗng tiếc
Người lạ xa rồi ,hồn vẫn khua
Gió thổi mưa về, người chẳng lại
Đầu mùa ai vẫn đón cơn mưa !

CAO BỒI GIÀ

KIẾP ĐÈO BÒNG

KIẾP ĐÈO BÒNG

Vợ đẹp chẳng cam lại khoái đèo
Thêm cô bồ nhí ,giờ hơi teo
Hễ bà lớn quậy thì thân khổ
Còn chị bé hờn ắt mỏ treo
Thuở trước lương ra còn dính túi
Ngày nay vừa lãnh thoáng bay vèo
Trời ơi khổ cực thân tôi đấy
Không bạc hết tiền còn nợ đeo !

LÊ QUANG THIỆN (U.S.A.)

Bài Họa:

THIỆN TÀI, THIỆN TAI

Sao chẳng quyết tâm trước lúc đèo
Nhúng chàm cho đã mới lo … teo
Sướng ghê có bốn tay xoa bóp
Thích nhỉ được hai án vạ treo
Rời sở xưa thường nhong thủng thỉnh
Tan tầm giờ phải phóng veo vèo
Anh hùng nào xá gì đâu nhỉ
Thêm mấy nàng theo, có dám … đeo ?

CAO BỒI GIÀ
2003

Thứ Năm, 9 tháng 9, 2010

ĐỪNG TƯỞNG TỚ KHÔNG BUỒN

Anh em đừng tưởng tớ không buồn
Buồn có kiểu chi, tớ đủ luôn
Buồn..ngủ biết từ khi mới đẻ
Buồn…cười rành cả lúc chưa khôn
Thức ăn mắc họng là mong được….. (*)
Bia bọt căng diều cũng thấy luôn….
Biết cả kiểu buồn…không tiện nói
Anh em đừng nghĩ tớ không ..buồn


CAO BỒI GIÀ

TRƯA HÈ

TRƯA HÈ

Kẽo kẹt trưa hè,tiếng võng đưa
Oi nồng nặng trĩu ẩm cơn mưa
Gió đùa vi vút nhoàng râm tối
Nước đổ rì rào thoát đẫm mưa
Mát mẻ buồn ru cơn ngủ trễ
Nhẹ nhàng mơ tưởng ước mơ xưa
Trưa hè nung nấu tựa như thử
Xong lại như chiều đã sướng chưa ?
CAO BỒI GIÀ
2002

WORLD CUP 2010 (1)- THƠ BÓNG ĐÁ

XE TĂNG ĐỨC

Hỏa lực xe tăng thật đáng gờm
Lũy thành nghiến nát cứ như rơm
Tài già phá lưới ngọt như mía
Sức trẻ công thành nổ tựa bom
Vé nhất ba vòng hầu soán đoạt
Ngôi Vương tứ bận quyết thu gom
Anh hùng xin chớ nên mừng vội
Khinh xuất ngôi vương lại đánh tòm.

CAO BỒI GIÀ
14-06-2010




NHẬT BẢN SAY MEN

Nhật Bản mấy kỳ đã dự chơi
Nhưng chưa từng hưởng một lần vui
Mưu thao bố trận mong thay sắc
Chặt chẽ bày binh quyết đổi đời
Sư Tử buông cờ tâm phục, phục
Thái Dương bừng thế trí ngời, ngời
Có đâu chiếu dưới ngồi chơi mãi
Đông Á giờ đây cũng rạng ngời
CAO BỒI GIÀ

2 Bài này được đăng trên Báo NGƯỜI LAO ĐỘNG

LOANH QUANH

Đêm buồn côi cút trăng mơ
Lững lờ bóng Nguyệt như chờ ai đưa
Gió còn mải đón cơn mưa
Nguyệt đừng nghe Cuội mà mua muộn phiền
Chữ tình lẽo đẽo theo duyên
Xưa duyên cũng kéo cả Tiên giáng trần
Tình duyên như nợ với nần
Khéo tình, duyên vẹn, nửa phần đã…tiên
Tục trần cứ mãi mơ tiên
Nguyệt ơi ! Trên ấy cõi Tiên mơ gì ?
Cuội thì chẳng nói làm chi
Lưu thân chốn ấy, mơ gì …nữa Tiên
Chắc lại mơ mộng nhân duyên
Núi này lại ngóng núi bên…suốt đời !

CAO BỒI GIÀ

PHỐ ĐÊM

Nửa đêm đã tưởng qua ngày
Vươn vai hít thở mớI hay trăng tròn
Mấy nàng dưới phố cười dòn
Rõ già mê ngủ, trẻ còn trông trăng
Đường khuya đẫm ướt ánh trăng
Bước chân dạ khách đá quàng, múa xiêu
Ngày dài còn thiếu cơn vui
Thâu đêm ai nướng, ai vùi men say
Ánh ngà còn lả ngàn mây
Dòn tan tiếng máy rú cày thinh không
Lẻ loi góc phố dăm ông
Xe ôm lặn lội chong chong chờ tầm
Lượn lờ đôi bóng bướm đêm
Đếm từng canh khắc bóng đêm cạn dầu
Xa xa nhứng gánh hoa màu
Nhịp đu theo bước,kịp đầu chợ hôm
Đêm tàn phố vắng lặng hơn
Ánh hồng đánh thức linh hồn phố đông !

CAO BỒI GIÀ

Thứ Tư, 8 tháng 9, 2010

LỐI XƯA

Lối nhỏ đường chiều sứ trắng hoa
Hương thơm dìu dịu cuốn chân ta
Nét yêu vườn cũ còn nguyên đó
Dáng ngọc ngày xưa đã hút xa
Nắng đổ trắng thêm cành sứ nhỏ
Hương đùa nhớ mãi bóng ai xưa
Cảnh còn lưu mãi thời xa vắng
Lưu một thời xưa, xa rất xa!

CAO BỒI GIÀ

Thứ Ba, 7 tháng 9, 2010

BÓI THỬ XEM

Cái số thằng ta mãi …ối dào
Thầy bà bấm quẻ nói tào lao
Mệnh vô chính diệu, hung đeo mãi !
Phước bất trùng lai, cát thể nào ?
Hóa lộc,Lộc tồn, chưa phất nhỉ !
Địa không, Địa kiếp đã làm sao ?
Kiếm đâu thầy giỏi về xem thử
Để tớ cười vui ,hứng tự trào. !
CAO BỒI GIÀ

CẢM THÁN GIÓ MƯA

Mưa vẫn cứ rơi chẳng kể ngày
Nước sông sôi sục sãn sàng gây
Nhìn đê đồng lúa buồn nhao nhác
Trông nước lòng người lo quắt quay
Nắng hạn chưa qua còn tác quái
Lũ tràn đã ập chẳng nương tay
Dân tình khốn đốn liền không ngớt
Xin bớt nguồn cơn, gió với mây

Cao bồi già

TRẮNG ĐEN

Sáng nắng chiều mưa, ấy ý Trời
Vậy mà ai nấy cũng đòi chơi
Dầm mưa dãi nắng, tiền chưa thấy
Bảnh toỏn phong lưu, tớ cũng đòi
Ai dại lại khoe còn lạc hậu
Mình khôn đây rõ mới tân thời
Bàn tay ấy thế còn hai mặt
Sáng nắng chiều mưa, cứ chuốc đời.

CAO BỒI GIÀ

THỊ SUY

Đôi mắt láo lơ ngó cuộc đời
Lúc mờ khi tỏ, khéo vờn chơi
Tí men rượu nhạt, hai thành một
Đôi gọng kính dày, héo hóa tươi
Vui lúc thỏa lòng, hoa thưởng nguyệt
Buồn khi ngứa mắt đời trêu ngươi
Lòng trong mắt sáng tùy theo ý
Trời vẫn cho ta mãi nụ cười.

CAO BỒI GIÀ
2003

THƯỞNG TRĂNG

Đêm nằm ngửa cổ hớp trăng chơi
Hổng biết Hằng Nga có mỉm cười ?
Chớ tưởng trêu hoa... ta vốn chẳng
Đừng che xấu hổ nguyệt kia ơi !
Tiêu diêu lối mộng men cung Quảng
Tấp tểnh thuyền mơ nghé cổng trời .
Chợt sóng mây len hồn sực tỉnh
Nỗi niềm nhân thế lại chơi vơi !!!
LE QUANG THIEN (U.S.A)

BÀI HỌA:


Theo Hàn Mặc Tử vãn Hằng chơi
Nguyệt Nữ trên cao chẳng dám cười
Thương lắm tình mơ mà ước mãi
Ước nhiều mộng ảo chỉ thương Ơi
Ghen Trăng mưa khóc rơi giăng đất
Hờn Nguyệt, mây bay cứ xám trời
Thổn thức tìm trăng, ai thổn thức
Ru lòng nhân thế mãi không vơi

CAO BỒI GIÀ
2005

THỞ THAN

Sầu dâng một cõi mãi mênh mang
Người nín, Trời ngơ chẳng thở than
Không biết rồi ra , sầu chất gánh ?
Chẳng mong sau nữa, khổ đeo mang !
Số phần đen bạc, Trời cho thế
Thân mệnh buồn đau, tớ cũng đành !
Ai đốt nguồn cơn cùng ta nhỉ
Lòng đau mà miệng mãi cười văng! !

CAO BỒI GIÀ
2004

THƯƠNG QUÁ

Hôm kỉa, hôm qua trời đã mưa
Hôm nay chẳng thoát, nước như thừa
Trông con phố nhỏ thương thương quá
Nhìn bóng áo dài tội tội chưa !
Trưa đổ nắng trời như tiễn đuổi
Chiều bay gió lốc để đón đưa !
Sao Trời chẳng thương người em nhỏ
Khổ nhọc dến trường dãi nắng mưa ?

CAO BỒI GIÀ

SAY

Rượu uống đã tràn sao chẳng say
Vốn thường dăm chén đã lên mây
Rằng buồn thế thái mà hay uống
Hay chán nhân tình nên muốn quay
Rủ bạn nâng ly, ai sẽ đến ?
Quên hình soi bóng, mình không hay !
Quanh đi quẩn lại, ai lay tỉnh
Say tỉnh cũng buồn, nên cứ say!
                    CAO BỒI GIÀ 
      2001

Thứ Hai, 6 tháng 9, 2010

PHỐ MƯA

Rào rạt cơn mưa rát mái hè
Trời vừa chạng vạng đã buồn thê
Đèn đường rũ ánh hòa hơi nước
Mặt phố loàng nhoàng quét bóng xe
Bỗng chốc suối sông tràn phố vắng
Chìm dần tĩnh lặng trả đêm hè
Mưa đêm gội rửa cho ngày mới
Thanh thản đêm ru hạnh phúc về !

CAO BỒI GIÀ

ĐÈN CÙ ( ĐÈN KÉO QUÂN )

Vót tre, cắt giấy dán đèn cù
Cho trẻ vui đùa đón tiết thu
Nhộn nhịp, lớp hàng người, võng, lọng
Gian nan, thầy tớ khỉ,heo,sư (*)
Đủ trò hỉ, nộ tha hồ chạy
Gồm cả sân si, thỏa sức đu
Chả biết đời người quay được mấy
Xoay vần, tính kế mấy mươi thu ?
CAO BỒI GIÀ

DẠ TRƯỜNG

Nửa đêm trở lạnh gió phương xa
Tang tảng trời hôm vẳng tiếng gà
Ngõ vắng trông ra tuồng suối lạnh
Cành cao ngước với ngỡ mây sa \
Ai buồn cho hỏi : Đêm dài ngắn
Chân mỏi còn e : Chốn cách xa ?
Tự nghĩ cũng lạ cho mình nhỉ
Đêm trường chẳng ngủ mãi lo ra !


CAO BỒI GIÀ
2005

CHIÊM BAO

Nhờ đêm tìm hộ giấc chiêm bao
Xem thử lòng ta nó thế nào
Những muốn cùng mê nào quyến rũ
Này tình, đấy bạn có hư hao ?
Mơ màng cứ vẽ vui cùng sướng
Thực tế LẠI hằn khổ lẫn đau
Nhắm mắt, bổng bay dầu chốc lát
Lại mong đêm nhé mộng sa vào

CAO BỒI GIÀ

KHÔ HẠN

Đổ lửa nắng trời thiêu cháy da
Chớm đầu sắc hạ đã giao mùa
Đất khô nung bụi,da toang hoác
Cây héo khô cành,thân xác xơ
Lạch cạn phơi lòng, chờ nước đổ
Gió nồng đảo cánh kiếm cơn mưa
Cầu mưa giải hạn đi chàng Cóc
Trèo trẹo răng kêu nước đổ ùa!

CAO BỒI GIÀ
2004

TRỘM VIẾNG NHÀ

Rạng sáng đêm qua trộm viếng nhà
Tớ nằm thấy nó chẳng thèm la
Ti vi “cổ đại” , mời anh lấy
Máy tính “siêu rùa”,biếu cụ tha
Xe đạp tuột sên, ma mới dắt
A lô sứt sẹo, quỉ buồn mua
Thản nhiên tiếp tục nồng say giấc
Chả phải hò la…hắn cũng ra !
Cao BỒI Già

ÁO DÀI

Tha thướt dáng em chiếc áo dài
Khiến anh ngơ ngẩn dõi nhìn ai
Gió bay tà áo eo thon hé
Nắng chiếu vai tròn nón chéo quai
Chầm chậm anh theo, chiều bóng xế
Thẹn thùng em liếc ,mắt thu nai
Ngày qua thương lắm người em gái
Xinh quá áo dài trăng trắng bay

CAO BỒI GIÀ

CHÙA CẦU HỘI AN

Trăm năm lặng lẽ vẫn trơ gan
Nằm vắt ngang dòng,gánh một gian
Trự Tuất chong chong trông thế sự(1)
Ông Hầu nhăn nhó ngó nhân gian (2)
Tiền môn mời khách say tàn nhật
Hậu cảnh gọi người ngắm ánh trăng
Chênh chếch đắm mình trong phố cổ
Níu chân muôn kẻ một lần ngang !

CAO BỒI GÀ

(1)(2) :Có tượng Chó và Khỉ gác hai đầu cầu, tương truyền rằng Chùa Cầu được xây dựng từ năm Thân đến năm Tuất mới xong.

GIẢI HẠN

Chiều hôm nghe sấm động trời đông
Cái nóng rướn thêm thả sức nồng
Loáng nhoáng xé trời, uy lưỡi sét
Ào ào cuộn đất ,lực cuồng phong
Cây khô đầu lối, nghiêng mình đón
Cá ngóp bờ ao,ngửa cổ trông
Đuổi hạn bà chằn, mưa rát hạt
Mát lòng thanh thản, thỏa chờ mong!

CAO BỒI GIÀ

CHIỀU QUÊ

Ác tà đượm nét vẽ tiêu sơ
Nhạt nhạt ngàn xanh ngả bóng mờ
Róc rách trầm hùng âm thác đổ
Lơ thơ đơn độc bóng cò mò
Cây cao vẫy gọi chim về tổ
Mây xám buông mình gió vất vơ
Bỗng chạnh cõi lòng ai độc bóng
Chia niềm hiu quạnh ánh trăng thơ
CAO BỒI GIÀ

HỪNG ĐÔNG

Trăng mờ nuối tiếc ngắm bình minh
Đây đó nhân gian khẽ cựa mình
Bảng lảng màn sương cao tán mỏng
Rũ mình cây cỏ khẽ rung rinh
Gầu sòng tát nắng nhảy con nước
Câu hát hò ai níu sợi tình
Sưởi ấm hồn quê làn nắng sớm
Khơi mầm xanh thắm khắp quê mình

CAO BỒI GIÀ

THUỐC LÀO

Lỡ dại say theo khói thuốc lào
Bây giờ muốn bỏ: Khó, ôi chao ! !
Lập lòe, khói lửa lo đầu pế
Sòng sọc, điếu xe chắc phổi lao !
Con trách ho hen, lì lợm được…
Vợ chê hôi hám, tỉnh bơ sao.. ?
Thôi mai bu nó đem chôn quách
Đừng để cho Đây biết chỗ …đào !
CAO BỒI GIÀ

TRĂNG THU BÊN SÔNG

Đêm vắng nghe chừng đã rất sâu
Ánh trăng chếch bóng vắt ngang cầu
Mái chèo cô lái lao xao nước
Gọng vó anh chài lấp lánh sao
Tiêu réo vi vu say bóng nguyệt
Gió cười xao xác ngả bờ lau
Giữa cầu ngơ ngẩn hồn ai đó
Trời đất giao hòa, dễ mấy đâu !

Cao Bồi Già

CHIỀU

Chiều vàng buông xuống tự bao giờ
Chút nắng lẻ loi VỘI kéo tơ
Chim chóc lao xao về tổ ấm
Mây ngàn cuống quít kéo vu vơ
Lá xanh nhàn nhạt nghiêng gam tối
Cỏ dại vọt vàng nhuốm ánh mơ
Giọt nắng chiều tàn như tiếc nuối
Dạ ai còn xót nhuốm câu thơ!

Cao Bồi Già

CÁI MUỖI

Nửa đêm cái muỗi cứ vo ve
Mày khiến tao nào có ngủ nghê
Chồng mụ toi rồi sao cứ kiếm
Da tao dầy thế cũng không chê
Vè vè cánh vẫy, mình đâm bực
Phành phạch tay guồng, mụ chả phê
Giấc điệp mới nhen mày đã phá
Tiêu tùng mộng đẹp bức tranh quê

Cao bồi già
2002