Thứ Hai, 6 tháng 9, 2010

TRĂNG THU BÊN SÔNG

Đêm vắng nghe chừng đã rất sâu
Ánh trăng chếch bóng vắt ngang cầu
Mái chèo cô lái lao xao nước
Gọng vó anh chài lấp lánh sao
Tiêu réo vi vu say bóng nguyệt
Gió cười xao xác ngả bờ lau
Giữa cầu ngơ ngẩn hồn ai đó
Trời đất giao hòa, dễ mấy đâu !

Cao Bồi Già

1 comments:

  1. Một cảnh trăng khuya tuyệt đẹp, một bức tranh sinh động: một cô gái lái đò và một anh chàng đang kéo vó . Còn có cả một người đứng ngắm trăng mà hồn ngơ ngẩn. Bài thơ này cũng đầy âm thanh: tiếng mái chèo, tiếng tiêu và tiếng gió cười. . . khiến lòng người càng cảm nhận sâu Xa cái thanh tịnh của đêm vắng. . . Tất cả trở nên thơ mộng vì có ánh trăng,Ôi Chị Hằng thật là một báu vật mà thượng đế đã ban cho nhân loại!

    Trả lờiXóa