Thứ Ba, 14 tháng 9, 2010

BĂN KHOĂN

Thương quá người em mãi rối bời
Tình duyên sao mãi khéo trêu thôi
Băn khoăn xót mẹ lam cùng lũ
Lấn cấn thương cha vật với đời
Tóc bạc mẹ cha, lòng thăn thắt
Đầu xanh em nhỏ, dạ bời bời
Tình riêng sao dám,âu kệ phận
Nhắn gửi người thương….ấy thế thôi….

CAO BỒI GIÀ

2 comments:

  1. Bài thơ đáp ứng luật thơ đường rất chặt chẽ, không chê vào đâu được. Nội dung nói lên sự thao thức, khắc khoải, bức xúc của một trượng phu có trách nhiệm với cha mẹ và em gái, luôn phải vật lộn với cuộc sống, bôn ba, bương chải...Có lẽ vì hoàn cảnh bất khả kháng,không chu toàn được bổn phận, mà tác giả băn khoăn chăng? Nếu vậy thì biết trách ai đây? Quả thật ông trời nhiều khi cũng thật oái oăm tàn nhẫn!
    Rất mến,
    CT

    Trả lờiXóa
  2. Đúng là tâm tình của một vị quân tử, đại trượng phu! Chỉ vì thương em dại và trách nhiệm với cha mẹ già mà đã đành gác lại tình riêng. Thật đáng quý biết bao!

    em,sang

    Trả lờiXóa