Thứ Hai, 6 tháng 9, 2010

CHIỀU QUÊ

Ác tà đượm nét vẽ tiêu sơ
Nhạt nhạt ngàn xanh ngả bóng mờ
Róc rách trầm hùng âm thác đổ
Lơ thơ đơn độc bóng cò mò
Cây cao vẫy gọi chim về tổ
Mây xám buông mình gió vất vơ
Bỗng chạnh cõi lòng ai độc bóng
Chia niềm hiu quạnh ánh trăng thơ
CAO BỒI GIÀ

1 comments:

  1. Ta như bước vào một buổi chiều nơi đồng không mông quạnh, xa xa tiếng thác nước đổ làm nổi bật thêm vẻ quạnh hiu. Tâm hồn ta thêm cô độc như một cánh cò lặn lội. . . nhưng lòng ta thanh thản mượn chút lãng mạn của trăng cho hồn ta ngâm lên những vần thơ trầm mặc. . .

    Trả lờiXóa