Thứ Hai, 6 tháng 9, 2010

CHIỀU

Chiều vàng buông xuống tự bao giờ
Chút nắng lẻ loi VỘI kéo tơ
Chim chóc lao xao về tổ ấm
Mây ngàn cuống quít kéo vu vơ
Lá xanh nhàn nhạt nghiêng gam tối
Cỏ dại vọt vàng nhuốm ánh mơ
Giọt nắng chiều tàn như tiếc nuối
Dạ ai còn xót nhuốm câu thơ!

Cao Bồi Già

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét