Thứ Năm, 31 tháng 3, 2011

BÌNH MINH CHIM HÓT

Tiếng chim ríu rít mái hiên nhà
Tang tảng trời hôm , tỉnh giấc ra
Vẫn đậm , giọt sương mình mọng vắt
Còn non, tia nắng bóng lòa nhòa
Nhẹ nhàng Gió lặng hơi ru điệu
Thánh thót chim hòa giọng hợp ca
Chợt vẳng tiếng gà xa vọng thúc
Bình minh thoáng dịu cõi lòng già.
CAO BỒI GIÀ
31-03-2011

Thứ Tư, 30 tháng 3, 2011

CÕI RIÊNG

Cõi riêng ta rủ ai về
Ngày còn đo bóng, đêm về giang tay
Biết rằng mãi cuốn cơn say
Lặng thinh tự cảm chất cay ngấm đời
Cõi riêng ta tự đem mời
Bao nhiêu say đắm suốt đời ta mang
Tình sầu cũng tự tan hoang
Cõi riêng chỉ có ta mang ngược hồn
CAO BỒI GIÀ

ÁO TÍM NGÀY XƯA

Ở chốn mô rồi áo tím xưa
Mà răng nhắn hỏi chẳng âm thưa
Vai gầy e ấp ru “Hạ trắng”
Mắt biếc xanh xao gợi “Diễm xưa”
Ngày nớ lặng đi mà ướt lệ
Bây chừ tiếc nhớ mãi trong mưa
Về thăm nhiều rứa mà không gặp
Chắc chẳng còn chi, áo tím xưa !

CAO BỒI GIÀ

Thứ Ba, 29 tháng 3, 2011

CHIỀU VẮNG NẺO XA

Xiên xiên nắng chiếu thế là chiều
Văng vẳng đồng xa vọng tiếng tiêu
Mây vắt đường bay dìu lũ én
Gió lồng cánh mỏng ĐỠ con diều
Đường xa rải khắp hồn cô quạnh
Đất lạ vươn dài bóng tịch liêu
Một khúc nhạc quen nghe ấm lạ
Chia niềm sầu cảm, tiếng em yêu !
CAO BỒI GIÀ
26-03-2011

Thứ Hai, 28 tháng 3, 2011

BÁNH XÈO

Than hồng chảo nóng dầu sôi reo
Chén bột cong lưng khẽ tiếng xèo
Giá sống cuộn tròn dăm chú sú
Đậu xanh ôm ấp mấy thăn heo
Cải xanh, húng quế đưa hương trước
Diếp cá, cần chua rước vị theo
Chanh vắt, đường nêm vừa mắm ngọt
Mời em thưởng thức món quê nghèo

Cao Bồi Già
7-11-2002

NỢ

Cái nợ cái duyên vận ngập đầu
Ở đời , ai muốn nợ ai đâu
Vay tình muốn trả càng thêm nặng
Nợ nghĩa mong đền lại lún sâu
Vay trả xoay thời tình lẫn nghĩa
Nắng mưa đổi tiết dãi cùng dầu
Lỡ đem lợi thiệt mà so xíu
Thì nợ muôn niên chất ngất sầu !
CAO BỒI GIÀ
27-03-2011

Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2011

ĐỒNG DIỀU 2

Ngắm cánh diều bay vút sợi tơ
Tiếng tiêu réo rắt vẳng xa mờ
Gió căng sức thổi nâng diều giấy
Nắng nhẹ sắc cười với trẻ thơ
Đồng rộng ngẩn ngơ hồn luống xế
Trời cao say đắm tuổi ngây khờ
Chiều buông chút lặng người xa phố
Ngẩn tiếc một thời bao ước mơ !
CAO BỒI GIÀ
26-03-2011

NHÂN GIỖ THỨ 10 CỐ NHẠC SĨ TRỊNH

NHỚ ANH
“Ru mãi ngàn năm “ dòng tóc ai
Phận người “Cát Bụi “ một đêm dài
“Trăm năm ở trọ” choàng cơn mộng
“Một cõi đi về” vẹn giấc say
“Hạ Trắng “vai gầy mong nắng gọi
“Diễm Xưa “tháp cổ vẫn mưa bay
“Bên đời hiu quạnh” mơ mình chết
Ồ lệ buồn rơi… ta có hay !
CAO BỒI GIÀ
26-03-2011

Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2011

QUÁN QUÊ

Thanh thoát dịu dàng cảnh quán quê
Mười Giờ đỏ thắm thảm bên hè
Lan man theo gió hương Thiên Lý
Ríu rít chuyền cây tiếng Chích chòe
Cỏ nội ,hương hoa đầy vị mộc
Gió đồng ,phong cách đượm hồn tre
Miệng cười e ấp lời chào khách
Khiến bước chân ai…thật khó về!
CAO BỒI GIÀ
25-03-2011

Thứ Năm, 24 tháng 3, 2011

NHỮNG ĐIỀU TRÔNG THẤY MÀ...(3)

ÔI PHIM TRUYỀN HÌNH
Giờ vàng, phim truyện hút người coi
Kịch bản dẫn hươu lạc lối rồi
Sống thử ,phô trương tuồng chuyện bỡn
Bỏ thai , cổ võ tựa trò chơi
Yêu cuồng nhăng nhít quên trường lớp
Chơi vội say sưa chấp nợ đời
Ngày cưới, cô dâu còn…hãnh diện
Đẩy nôi trơ trẽn…mặt hoa phơi !!!
CAO BỒI GIÀ
24-03-2011

THƯƠNG BẠN BỊ LỪA...

Lòng chả tham,do thầy địa lý
Xúi bác mua,phong thủy địa linh
Bây giờ bác mới giật mình
Tiền thì vỗ cánh, đất mình nay đâu
Tại bác tin vào thầy nên chọn
Mua dăm lô trả gọn một lần
Đố thằng nào dám to gan
Múa rìu giỡn cọp mà tan tành đời
Bác nào ngờ trên đời lắm kẻ
Đến Hằng Nga cũng xẻ ra buôn
Mặc thầy bà yểm, chơi luôn
Giở trò mồi nhử bác buôn kiếm lời
Đúng cái xui, tự mời nó đến
May mà tớ chẳng đếm đủ tiền
Suy ra cái số còn hên
Mon men theo bác chắc rên cả đời
Thôi đã thế,chuyện đời đã lậm
Bác với tôi đối ẩm một phen
Ru đời qua lúc muộn phiền
Rồi mai lại tỉnh , chẳng liều làm chi
CAO BỒI GIÀ
24-03-2011

TIẾC

Tà dương lại tiếc một ngày
Xuân xanh chửa trọn, giờ bay chốn nào
Còn chưa kịp thấm mưa rào
Nhạt nhòa xa lắm, thì thào ngẩn ngơ !
Trên tay còn thoáng hững hờ
Chân trời đâu dấu đã mờ bóng câu
Sao lòng mãi tiếc đâu đâu
Mà hồn khép nhẹ nghe lâu lâu rồi !
CAO BỒI GIÀ
24-03-2011

Thứ Tư, 23 tháng 3, 2011

tiết kiệm

Tiết kiệm , ai người chẳng dám tiêu ?
Khó khăn xoay xở tính muôn chiều
Kẻ giàu lo nén , đây thì mấy
Người khó nghĩ dành có được nhiêu
Trai trẻ thừa gân đua thả sức
Lão già liệu sức chẳng tiêu nhiều
Ngẫm đời giàu, lão thì lo…tiết
Còn trẻ với nghèo lại cứ …phiêu !
CAO BỒI GIÀ
23-03-2011

TRƯA HÈ

TRƯA HÈ
Trưa nồng vẳng tiếng tè te
Tiếng gà cụt ngủn, sao nghe buồn buồn
Ngoài kia mấy ả chuồn chuồn
Xà xà chờ đợi mây trời tuôn tuôn
Lòng ta ai thắt cọng buồn
Kẽo cà ru nhịp ghẹo hồn…võng lay!
CAO BỒI GIÀ

CÀ PHÊ MỘT MÌNH

Buổi sáng cà phê uống một mình
Gà lười chẳng gáy đón bình minh
Lặng trông phố động cùng người vật
Thầm ngóng tin đưa với luận bình
Thánh thót tiếng Oanh hòa rộn rã
Dịu dàng hương Sứ tỏa lung linh
Khói thơm ngát vị cà phê nóng
Một nụ cười vui ,tớ tặng mình.
CAO BỒI GIÀ
23-03-2011

KHỐC KHÚC THIÊN THẦN

Hình hài chưa trọn đã lên tiên
Bởi mẹ cha em vứt nợ phiền
Lời hẹn “ thân sinh “ nơi chín suối
Tiếng đền “đao phủ “ cõi vô biên
Sinh quyền Thiên tạo , người không kính
Ác bản nhân thi , thú cũng kiềng
Tội ác thản nhiên…nghe đến sợ
Thiên thần tức khốc nỗi oan khiên !
CAO BỒI GIÀ
23-03-2011

Thứ Ba, 22 tháng 3, 2011

GỬI HỒN CÂY CỎ

Đồng xưa cây cỏ có còn xanh
Gió vẫn lang thang trải cánh bằng
Mây trắng đùa hoa lời bóng gió
Nắng vàng ru cỏ giấc mơ màng
Trời cao thử sức chim tung cánh
Đất rộng trêu gan khách độc hành
Tâm sự gửi nơi hồn bách thảo
Nguồn cơn vơi nhẹ, tự xin đành
CAO BỒI GIÀ
22-03-2011

HỎI BÁC CAO - NHÂN TRONG QUẢ

HỎI BÁC CAO
Bác quá tin vào thuyết quả nhân.
Hai thằng giặc nước vẫn toàn thân.
Đợi trời chém nó e lâu quá.
Ngóng nước bênh mình chắc chết dân.
Còn nhớ thầy Chu dâng sớ trảm.
Không quên Bao Chửng giữ cán cân.
Cao Bồi ở trong hàng trí sĩ.
Sao bác hững hờ ngại bước chân.
Nguyễn Huy Vụ

XIN HỌA :
NHÂN TRONG QUẢ
Anh bắt tớ gồng chuyện thế nhân
Ngứa đâu chẳng biết… gãi mòn thân
Nhất thời Đất nảy thêm loài bọ
Vạn đại Trời ban mãi chức dân
Nên nhớ tiếng đời nhay chín kiếp
Vững tin bia miệng nặng ngàn cân
Cao Bồi chẳng dám mang danh hão
Chép miệng đôi vần lại…ngứa chân !
CAO BỒI GIÀ
22-03-2011

Thứ Hai, 21 tháng 3, 2011

CHIỀU BUỒN

Thoáng đãng chiều buông chút nắng hồng
Vài đôi bóng én vút trên không
Sầu vương sắc lá chiều vơi nhạt
Buồn vận chân mây gió mải lồng
Lặng lẽ tiếng đau chôn kín dạ
Quạnh hiu lời tiếc dấu sâu lòng
Ô hay chiều xuống gieo sầu cảm
Hỏi bóng rằng ta dở trí không ?
CAO BỒI GIÀ
21-03-2011

TRIỀU CƯỜNG

Bì bõm ,triều cường thật khổ công
Cả đường lẫn ngõ nước mênh mông
Nam thanh đẩy xế băng sông phố
Nữ tú xắn quần lội phố …sông
Phố thị ngựa xe chìm ngán ngẩm
Ruộng đồng, lúa mạ khát chờ mong
Vườn quê thi vị mùa trăng sáng
Nguyệt tỏ thành đô khổ …nước ròng !
CAO BỒI GIÀ
21-03-2011
(16-02- TÂN MÃO)

Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2011

TRẢM - TỰ TRẢM

TRẢM
Chắc hẳn rằng anh thích súng dao.
Roi da yên ngựa thú làm sao.
Long đao Quan Vũ trừ quân ác.
Thét tiếng Trương Phi triệt giặc Tào.
Ngọn bút Cao Bồi tày mũi giáo.
Câu văn họ Vũ sắc như đao.
Hai thằng giặt nước tham và những.
Múa giáo khoa đao trảm đứa nào?
Nguyễn Huy Vụ


XIN HỌA:
TỰ TRẢM
Cao Bồi hiện đại chẳng chơi dao
Bút viết tung hoành ,dễ thế sao ?
Nào có chịu chăng tà thắng chính
Lẽ đâu chấp được Thục quy Tào
Tiếng đời khoan nhĩ sâu hơn giáo
Bia miệng xẻo hồn sắc tựa dao
Kẻ xấu, giáo dao …ngầm sẵn cả
Chúng đang tự trảm, chẳng lo nào .
CAO BỒI GIÀ
20-03-2011

Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2011

RƯỢU BỔ...NY LÔNG

Người cho chai rượu tắc kè bông
Đãi khách ngày xuân, sướng thỏa lòng
Chén rượu hân hoan bên bạn hữu
Hương Xuân thắm thiết với men nồng
Thoáng qua mải chuyện còn chưa dứt
Vụt chốc mà chai đã rỗng không
Kinh hãi giật mình…đời hết biết
Tắc kè , “đại bổ” …bằng ny lông !
CAO BỒI GIÀ
19-03-2011

Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2011

MƯA TRÁI MÙA

Bất chợt, ơ hay mưa trái mùa
Cô em cuống quit thấy thương chưa
Không mây vần vũ, trời thinh lặng
Vẫn nắng chang chang nước đổ ùa
Chép miệng gió mưa tranh thế thắng
Nhủ lòng , lúa má chịu phần thua
Sao giờ mưa nắng vô thường nhỉ
Quả đất còn quay…quay giống xưa ?
CAO BỒI GIÀ
18-03-2011

NHỮNG ĐIỀU TRÔNG THẤY (3)

ÔI! AI NGỌNG
Nhà Đài không nhận lỗi do ta
Mà luận dân mình “ngọng” búa xua
Chữ “Rượu” ,phát âm thoải mái : “Diệu”
Từ “Rùa” , cất tiếng thản nhiên : “Dùa”
Truyền thông chính thống còn cong vẹo
Ngôn ngữ vỉa hè ắt lượn cua
Mong Phát Thanh Viên …cong lưỡi lại
Chuẩn rồi hãy gõ …mõ mà khua !
CAO BỒI GIÀ
18-03-2011

Chương trình Thời sự trưa ngày 29-12-2010 trên VOV 1 :
Bình luận về vấn đề người dân Thủ Đô ngày nay nói ngọng quá niều, có đoạn như sau: “…DÕ DÀNG là số giáo viên nhà CHẺ ở Hà Nội còn nói ngọng thì làm sao mà không sinh DA một lớp người đông đảo nói ngọng…”

Thứ Năm, 17 tháng 3, 2011

khóc một dòng sông

Lặng nghe cái chết một dòng sông
Từng cuộn phù sa đỏ cả lòng
Ai vắt cạn dòng gan thế nhỉ
Sông phơi trắng bụng , lội qua không
Bờ xôi cằn cỗi tiêu đồng lúa
Ruộng mật khô khan , giải nghiệp nông
Phương bắc triệt nguồn vô tội vạ
Đau lòng chẳng lẽ…chỉ ngồi trông ?
CAO BỒI GIÀ
17-03-2011

Thứ Tư, 16 tháng 3, 2011

HẠI ĐIỆN

Động đất, sóng thần lại hạt nhân
Thiên tai ,nhân họa dọa nhân quần
Họa vô đơn chí ,đời luôn nhắc
Phước bất trùng lai , tổ đã răn
Hiện đại sướng đâu sầu mãn kiếp
Văn minh lợi chửa hại mười phần
Gương kia tầy liếp …ai ai học
Liệu tóc treo cân … chắc vạn lần ?
CAO BỒI GIÀ
16-03-2011

KHÔNG XA - MƠ HOA

KHÔNG XA
Cách mặt nhưng lòng chẳng cách xa.
Tình nông với sĩ sắp khai hoa.
Ngàn năm phú quý thường bâu lại.
Vạn thế bần hàn vẫn né ra.
Ước tới cung hằng chơi với cuội.
Mơ lên điện ngọc vít cành đa.
Kìa đôi hạc trắng bay về hướng.
Có tiếng tiên đồng hát í a.
Nguyễn Huy Vụ


XIN HỌA :
MƠ HOA
Dệt chữ thêu văn để luyến xa
Lấy thơ tìm ý liều mơ hoa
Ngày say giỡn Cuội vui lời gẫu
Đêm thức mong Hằng giãi ánh ra
Ô hỡi sao Tiên che dáng ngọc
Ấy rằng vẫn gã dựa thân đa
Mơ hoa xa cách là bao nhỉ
Một vực ,một trời cách vậy a ?
CAO BỒI GIÀ
16-03-2011

Thứ Ba, 15 tháng 3, 2011

\VỊNH TIẾNG CÒI

Xe nào chẳng có một cây còi
Inh ỏi thêm phần rắc rối thôi
Nóng tính thiệt thân bao kẻ lỡ
Hoảng hồn oan mạng lắm người rồi
Tăng cường ý thức lòng khoan khoái
Tiết giảm âm thanh óc thảnh thơi
Bạn Hữu Đường Xa , ta hãy nhớ
Tiếng còi vô ý , bác tài tồi !
CAO BỒI GIÀ
15-03-2011

Thứ Hai, 14 tháng 3, 2011

NHẮN BÁC CAO - ĐÁP LỜI

NHẮN BÁC CAO
Nhắn bác Cao Bồi ở phố xa.
Kinh kì ngàn vạn thú xa hoa.
Thơ thơ phú phú mê mê tít.
Tuyết tuyết hồng hồng lảng lảng ra.
Có phải da mồi đang điểm thiểu.
Hay là tóc bạc lại thêm đa.
Mải mê gìn giữ thơ đường luật.
Lý, Đỗ, Thôi, Trần... cũng thế a?
Nguyễn Huy Vụ


XIN HỌA :
ĐÁP LỜI
Vắng tiếng không xa ngỡ cũng xa
Thơ văn đâu chỉ bướm cùng hoa
Buồn điều nhân nghĩa sao đâu vắng
Đau cảnh tang thương lại xảy ra
Chạnh nhớ xưa cay hồng với tuyết
Cười vui giờ chấp thiểu cùng đa
Thất ngôn bát cú say mà tỉnh
Được họa vài câu vui thú a !
CAO BỒI GIÀ
14-03-2011

Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2011

SÓNG THẦN !

Nhật bản đất rung với sóng thần
Ha Oai hốt hoảng cũng co chân
Nhà tan kinh hãi cầu đường toác
Nước chụp hung hăng sóng biển gầm
Không lẽ thiên tai dồn nặng cấp
Phải chăng tận thế báo càng gần
Cầu cho trái đất …yên bình lại
Thiên hạ định tâm góp góp phần !
CAO BỒI GIÀ
12-03-2011

Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2011

DẪU CHO BẤT TÀI

Về nhà giúp vợ, “khéo “như ai
Đừng nghĩ mình đây lại bất tài
Cơm nấu dẫu khê mà chín gạo
Con ru chẳng ngủ, cũng cười hoài
Nấu canh quên cá ,thôi đành nuốt
Chiên trứng không dầu ,thế mới oai
Ngày tám tháng ba làm nội trợ
Thương thương nàng chẳng tiếng chê tài !
CAO BỒI GIÀ

Thứ Năm, 10 tháng 3, 2011

QUỐC THƠ

Nghe luận ,nghe bàn chọn Quốc Thơ
Nghiễm nhiên Lục Bát được mong chờ
Cô em sáu nhịp tung theo gió
Liền chị tám làn hứng tựa mơ
Tiếng Mẹ ơi hời sâu lắng gợi
Hồn quê lai láng thấm vô bờ
Xin ai đừng đặt thành …vè cóc
Lục Bát xứng là thể Quốc Thơ .
CAO BỒI GIÀ
10-03-2011

Thứ Tư, 9 tháng 3, 2011

LẨY KIỀU - ĐỂ DÀNH TỐ NHƯ

TÚ MÃ KIM KIỀU
Tú bà khét tiếng chốn ăn chơi.
Gác tía lầu xanh sặc thứ hôi.
Chọn nghiệp buôn hương đày núi ác.
Theo nghề bán phấn ngập sông tồi.
Kiều nhi dứt mối tình, tình hỡi.
Kim Trọng nuôi điều nghĩa, nghĩa ôi.
Họ Mã điềm nhiên ngồi hưởng lợi.
Một đêm mưa gió...nát hoa rồi.
Nguyễn Huy Vụ

Xin Họa :
ĐỂ DÀNH TỐ NHƯ
Số kiếp con người tựa cuộc chơi
Cốt sao phải tránh chốn tanh hôi
Tai ương kiên dạ không quy lụy
Nghịch cảnh quyết tâm chẳng sống tồi
Hồn vấy cúi đầu cầu đất nứt
Lòng thanh ngửa mặt gọi Trời ôi
Tú , Kiều, Kim , Mã …vòng con nợ
Thôi để Tố Như xử được rồi !
CAO BỒI GIÀ
09-03-2011

NHẮN NGƯỜI QUA BIÊN ẢI

Thương thương cái cảnh dân ta nghèo
Túi mỏng mua hàng dễ gặp eo
Trứng chẳng chăn nuôi sinh bởi máy
Gạo không trồng cấy, chế từ keo
Đồ dùng Trung Quốc thần hồn nát
Thực phẩm Chai – Nà tính mạng treo
Hỡi hỡi ai ơi qua xứ Lạng…
Chớ buôn cùng bán …hại đồng bào!
CAO BỒI GIÀ
09-03-2011

Thứ Ba, 8 tháng 3, 2011

NÀNG ( MỪNG 8-3 )

Nàng đó ,Trời sinh vạn nét thu
Là viên ngọc quý diệu thần phù
Dịu dàng xao dạ hàng nam tử
Bí hiểm rối lòng bậc trượng phu
Dữ dội hờn ghen giành hạnh phúc
Lặng thầm chịu đựng nép khiêm nhu
E Và Trời tặng A Đam đó
Nếu Chẳng có Nàng, sống được ru ?
CAO BỒI GIÀ
08-03-2011

KHÓA

KHÓA
Vắt óc bày ra trận pháp thơ.
Ngờ đâu bác họa dễ như khờ.
Cao Bồi rất tỉnh, luôn luôn tỉnh.
Hai lúa thường mơ, mãi mãi mơ.
Nguyệt nguyệt nga nga, nga tức nguyệt.
Tơ tơ khói khói, khói như tơ.
Vần ơ bác đóng nhưng chưa khóa.
Tôi khóa vô rồi...nhất quyết lơ.
Nguyễn Huy Vụ

Chủ Nhật, 6 tháng 3, 2011

NHỮNG MUỐN...CHƠI TRỐNG BỎI

Bạn thân lâu gặp ,nhận không ra
Cải lão sao hay quá lão già
Mái tóc phau phau ,đâu mất dạng
Hàm răng móm mém , đã đi xa
Co – lơ hô tuổi không không đát
Tếch – ních hoán người mãi mãi hoa?
Cũng muốn giống người …chơi trống bỏi
Nhưng… còn ai gọi Cao Bồi Già !
CAO BỒI GIÀ
06-03-2011

GIỠN BÁC CAO - SẴN SÀNG 8-3

GIỠN BÁC CAO
Mai mốt đã là tám tháng ba.
Ghé tai hỏi nhỏ bác cao già.
Râu mày trau chuốt chi chi vậy.
Áo mão tân kì thế thế a?
Tuyết tuyết lời ca thời khát vọng.
Hồng hồng tiếng hát thuở hào hoa.
Chỉ e một lỗi sương pha tóc.
Nếu thiếu tự tin...bác gọi nha.
Nguyễn Huy Vụ


XIN HỌA :

SẴN SÀNG CHO 8-3
Sẵn sàng nhiệm vụ của người ba
Khen má nó duyên mãi chẳng già
Nịnh Vợ nhiều nhiều đâu thiệt nhỉ
Chiều Nàng chút chút , có nề a
Một ngày làm ráng thêm vài việc
Suốt tháng gây cười gấp triệu hoa
Tuyết tuyết, hồng hồng đừng cắc cớ
Cao Bồi tỉnh rụi, chẳng phiền nha.
CAO BỒI GIÀ
06-03-2011

Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2011

Ế VỢ

Năm tháng trôi qua vẫn một mình
Đêm về mơ mãi dáng ai xinh
Miệng cười khiến dạ như đeo nợ
Má lúm đưa tim dậy sóng tình
Đưa đẩy nhắn lời, tình chẳng thắm
Ngại ngần đánh tiếng, miệng làm thinh
Đành thôi buông mặc duyên do số
Trời khéo ghẹo ta mãi một mình ?

CAO BỒI GIÀ

tặng Lê quang Thiện

GAME XƯA GAME NAY

Bâng khuâng nhớ lại thuở xừa xưa
Cậu bé ngây ngô khéo giỏi đùa
Đánh vụ, chơi khăng vào loại chúa
Thả diều , đá dế thuộc hàng vua
Xưa ta chạy nhảy toàn thân quậy
Giờ trẻ ngồi thiền chỉ mắt đưa
Cặp kính dầy cui, thân khỏng khoẻo
Ảo chìm đấm đá , thật buồn chưa !
CAO BỒI GIÀ
05-03-2011

KHI THẦY...MẤT DẠY

Bỏ việc, thầy Tồ : ầm ĩ ghê
Kẻ hờn, người tiếc, đủ chiều phê
Họ từ là xổ bao lời bạc
Ta thải thì buông lắm tiếng chê
Tội quá quan viên còn học việc
Rối thay báo chí chửa lành nghề
Quanh đi quẩn lại, bao thầy đến
Bóng đá nước nhà mãi…lết lê !
CAO BỒI GIÀ
05-03-2011

TÌM DẠI...

TÌM DẠI… Lang thang chốn vắng, bóng bên tôi Thả lưỡi câu xa, chẳng miếng …mồi Ngắm đá rêu phong , con thác nhảy Ngó trời xanh thẳm, áng mây trôi Quạ trên cành khẳng, buông lời nhạo Cá dưới dòng sâu, liếc gã cười Nắng lịm thu cần, thơi thới đáo… Được hôm giả dại, tỉnh hồn người… CAO BỒI GIÀ 04-03-2021 BÀI HỌA: NGẨN NGƠ Hiên ngoài vắng lặng chỉ mình tôi Rượu đỏ mềm môi chẳng có mồi. Inh ỏi hàng dương đàn quạ lướt Âm thầm tờ lịch tháng ngày trôi. Căn nhà xiêu vẹo mênh mang nhớ Ký ức buồn tênh gượng gạo cười . Đất khách giật mình đầu bạc trắng Nam Kha một giấc ngẩn ngơ người! Mailoc 03-04-21 ĐỒNG HỌA: VÈ SỢ ... VỢ Trần gian dại nhất chính ...thằng tôi Chẳng dám đi tìm bóng thả mồi Bỏ mặc công danh đời gió cuốn Buông xuôi phú quý kiếp bèo trôi Con ruồng thây kệ không than trách Vợ rẫy im re ráng mỉm cười Phải quấy hơn thua chi phát mệt Cắn răng nhẫn nhịn giống ...muôn người Nông gia hai lúa NJ CÙNG HỌA: CHIỀU BÊN SÔNG Tĩnh lặng bên bờ một bóng tôi Tình thơ lại đến cảnh câu mồi Hồn ngơ lãng đãng làn mây lượn Mắt đẫm mơ màng sóng nước trôi Điệu phú say sưa trào khoái diễn Câu văn thích thú ngập vui cười Nâng từng giọt mộng hoà thi bút Hạnh phúc chiều ơi nắng chạm người Minh Thuý Thành Nội Tháng 3/4/2021 TIẾP HỌA: TÌM MIỀN... Tìm miền vắng vẻ một mình tôi, Ghềnh đá thuyền câu ghé thả mồi. Lau sậy leo bờ phơ phất thổi, Hoa bèo vượt sóng lững lờ trôi. Giòng sâu cá lạnh ham vùng vẫy, Cảnh đẹp già vui khẽ mỉm cười. Gió núi mây ngàn hương cỏ dại, Dường như thoát khỏi kiếp con người. Mỹ Ngọc. Mar. 4/2021. HỢP HỌA: GIẢ DẠI (Họa 4 vần) Giả dại làm chi, khùng quá ... tôi Cá không ăn muối, khổ thân rồi Mẹ buồn, cha nản, cơm canh nguội Chị đợi, anh chờ, ngày tháng trôi Lũ trẻ theo sau che miệng giễu Cụ già đến trước mỉm môi cười Lang thang suốt buổi trên đồi gió Chim cũng bay đi, bỏ lại người ... Utah 4 - 3 - 2021 CAO MỴ NHÂN CŨNG HỌA: AN PHẬN Nghĩ mà tội nghiệp cái thằng tôi Chẳng biết đam mê rượu với mồi Lẳng lặng chiều tà nhìn gió thoảng Âm thầm sáng sớm ngó vân trôi Gian nan vất vả tròn vai gánh Cực khổ cơ nguy nở miệng cười Trả nợ cho xong đời một kiếp Chỉ xin xứng đáng số làm người songquang 20210304 ĐỒNG HỌA: TÌM BÓNG... Tôi vẫn đi tìm cái bóng tôi Như con thú lạ mãi say mồi Đôi tròng mắt trắng âm thầm gọi Một mảnh gương trong lặng lẽ cười Thế sự ngổn ngang...vầng Nguyệt rạn Quê nhà biền biệt...áng vân trôi Cả đời chờ đợi trong vô vọng Bóng nọ dường như cũng cợt người ! THY lệ Trang

Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2011

TRỌNG TÀI VN

Cũng giày ,cũng áo ,cũng như ai

Sân bóng quyền uy nhất trọng tài

Thổi đúng, thổi hayngười vui thích

Bắt bừa, bắt phứa kẻ chê bai
Còi treo mấy trận, đâu hoàn đấy
Cờ gấp vài phen ,lại gặp tai
Chẳng biết là vua, tâm có nhớ
Cả nền bóng đá mãi lai rai.
CAO BỒI GIÀ

KẾT - CÙNG

KẾT
Lời cuối cho bài yêu ghét thơ.
Dẫu sao không thể nói: không khờ.
Tương lai chứng khoán đừng nên tưởng.
Thực tế lên sàn chớ có mơ.
Bác sĩ kê toa anh thử chửa.
Lâm sàng triệu chứng vẫn hay tơ.
Từ này thôi nhé, ta dừng nhé.
Ai đó họa vần...cho phép lơ?
Nguyễn Huy Vụ


XIN HỌA :
CÙNG
Đóng lại vần ơ , một túi thơ
Kẻo không thơ nhạt ,sắc âm khờ
Đổi vần , tóc bạc say còn họa
Giữ nghiệp , răng long nghỉ vẫn mơ
Bà Nguyệt ngâm thơ cười ghẹo Nguyệt
Ông Tơ họa chữ gắng vo tơ
Thôi thôi cho nghỉ tơ cùng kén
Giờ thấy vần ơ ta quyết lơ !
CAO BỒI GIÀ
04-03-2011

HỎI SÓNG

Lồng lộng giữa trời nước sục sôi
Rền vang tiếng vỗ, vỡ thành lời
Đau lòng biết mấy phong cuồng lực
Quặn dạ bao nhiêu sóng bạc ngôi
U uẩn dày vò tàn kiệt sức
Tang thương giằng xé tận cùng hơi
Mệt nhoài xoa dịu lòng con sóng
Hưu nghỉ bao giờ , hỡi sóng tôi ?
CAO BỒI GIÀ
04-03-2011

Thứ Năm, 3 tháng 3, 2011

CHOÁNG - CÙNG SAY

CHOÁNG
Thấy bác Cao Bồi họa choáng thay.
Thơ không sát ớt vẫn cay cay.
Dòng sâu sông chữ tuôn tuôn chảy.
Núi thẳm đồi văn đắp dắp đầy.
Đối đáp thanh âm nhanh tắp tắp.
Giằng co niêm luật thoắt say say.
Hôm nay uống lắm nghe choang choáng.
Mặc bác tôi đành...xin kiếu đây.
Nguyễn Huy Vụ

XIN HỌA :

CÙNG SAY
Xin mượn vần thơ để uống thay
Đĩa sầu đã sẵn , mồi đưa cay
Buồn ngâm nối nối thơ không nhạt
Vui họa theo theo chữ vẫn đầy
Thi hứng đàn cầm không lỗi nhịp
Rượu tràn chữ tốt chẳng lăn say
Vấn vương con chữ ai kêu choáng
Rót rượu ra thêm, tôi chuốc đây !
CAO BỒI GIÀ
03-03-2011

HỒN QUÊ

HỒN QUÊ
Cảm ơn ngọn gió ở trên cao.
Nhắc nhở lòng ai chớ lãng sao.
Xa xứ hồn quê không đổi khác.
Gần bùn âm phách vẫn thơm ngào.
Người đi còn nhớ tình lai phố.
Kẻ ở đừng quên nghĩa lớn lao.
Thánh Chử. Tiên Dung ngời đức sáng.
Đinh Gia, Tán Thuật...kém ai nào.
Nguyễn Huy Vụ

Xin họa :
Quê
Quê hương luôn trọng ở tầm cao
Nhắc nhớ người xa phải biết sao…
Nghĩa Mẹ thì ơn ,lòng hiếu đễ
Tình quê lo nhớ ,dạ nung ngào
Tinh thần phải hiện ngôn, hành, xử
Bản sắc luôn cầm trí ,thể ,lao
Tiên tổ ,danh nhân ngời sử sách
Thấm ghi để nhớ, nhớ chưa nào !
CAO BỒI GIÀ
03-03-2011

LỜI THAN TRÁI BÓNG - TỰ HÀO

LỜI THAN TRÁI BÓNG
Em là trái bóng lắm người chơi.
Vần vũ chân giầy dưới cỏ hôi.
Những cú căng ngang bao đứa húc.
Nhiều pha chổng ngược lắm anh tồi.
Thủ thành khom cật trông khung lưới.
Tiền đạo co giò sút, chúa ôi!
Da thịt người ta ai chẳng vậy.
Trọng tài chẳng thấy hết hơi rồi.
Nguyễn Huy Vụ

XIN HỌA :

TỰ HÀO
Em là tâm điểm của trò chơi
Chẳng ủng hộ ai dở thói hôi
Đưa bóng vào gôn , chân sút giỏi
Để banh liếm cột ,gót kê tồi
Người xem , người luận ngàn câu hét
Em lượn, em bay, vạn tiếng ôi
Cả trận mình em tâm ống kính
Ngôi sao đích thị chính em rồi
CAO BỒI GIÀ
03-03-2011

XEM KÌA - GƯƠNG NGÀY THƠ

XEM KÌA
Giấc mộng lên sàn rao bán thơ.
Tỉnh ra ngẫm thấy cũng không khờ.
Xuân sang ngoài đó còn xin chữ.
Tết đến trong này vẫn cứ mơ.
Đắt giống tôm tươi sàn bỗng hút.
May như tép nhảy khách đang tơ.
Xem kìa mấy kẻ theo nhà đất.
Rút vốn lao vào...thơ ghét lơ.
Nguyễn Huy Vụ

XIN HỌA:
XEM GƯƠNG NGÀY THƠ

Được mấy người nay yêu thích thơ
Mở sàn thua chắc, chứ không khờ
Lăng nhăng phát sốt cùng người tỉnh
Nhí nhố dở cười với kẻ mơ
Gõ đập vẽ vời tiêu ý tứ
Múa may minh họa , nát duyên tơ
Xà ngầu , bát nháo …ngày thơ đó
Đã đủ cho đời nói giọng lơ !
CAO BỒI GIÀ
03-03-2011

Thứ Tư, 2 tháng 3, 2011

LÊN SÀN - KHÔNG TƯỞNG

LÊN SÀN
Kẹp hát vào tơ để hóa thơ.
Tơ mà thêm sắc rõ tên khờ.
Mê man đắp chữ không người thưởng.
Mải miết xây từ cóc đứa mơ.
Mai mận hồng đào cò chị nguyệt.
Trầu cau chè thuốc đãi ông tơ.
Một mai chữ nghĩa lên sàn bán.
Mấy đứa đầu tư...đố dám lơ.
Nguyễn Huy Vụ

XIN HỌA :

KHÔNG TƯỞNG
Cũng muốn lên sàn rao bán thơ
Nghe qua, thiên hạ mắng cho khờ
Bạc vàng phởn chí, khôn giành hớp
Chữ nghĩa, ăn gì dại mới mơ
Chứng khoán chẳng nần bờn móc túi
Văn thơ đúng nợ ghẹo se tơ
Lên sàn khoe chữ…mình ta diễn
Chắc hẳn đáy sàn…họ cũng lơ !
CAO BỒI GIÀ
02-03-2011

LỤC BÁT : SÓNG

Sóng tình hay sóng đời say
Mà ai quay quắt ,sóng vây cõi lòng
Giữa dòng vẫn cố ngửa trông
Mới hay giữa sóng đời không còn buồn
CAO BỒI GIÀ

BIẾU BÁC CAO - LƯU CỐ HƯƠNG

BIẾU BÁC CAO
Gửi bác Cao Bồi tít mãi cao.
Tương bần bác biết vị ra sao?
Hưng Yên nổi tiếng gà Đông Tảo.
Phố Hiến lừng danh nhãn ngọt ngào.
Cảnh vật Kinh Kì còn phải tị.
Con người Phố Hiến vốn cần lao.
Sài Gòn chắc thiếu tương và nhãn.
Biếu bác vài cân gửi kiểu nào.
Nguyễn Huy Vụ

XIN HỌA :
LƯU CỐ HƯƠNG
Danh tiếng tương Bần xếp hạng cao
Tuyệt ơi là vị tuyệt làm sao
Nhớ hương đồng nội lòng xao xuyến
Nếm vị quà quê dạ nghẹn ngào
Thân gửi Kinh Kỳ đường cách trở
Hồn quy Phố Hiến gió phi lao
Nhãn, tương ai gửi , lòng ơn tạ
Biết nói gì hơn được nữa nào !
CAO BỒI GIÀ
02-03-2011

Thứ Ba, 1 tháng 3, 2011

NƯỚC CHẢY QUA CẦU

Lững lờ nước chảy , chảy qua cầu
Ai biết lòng sông sâu mấy sâu
Ghềnh thác vắt cùng buông dốc đá
Phù sa mang nặng trải nương dâu
Eo sèo ,mặc khách đùa BƠI sóng
Bình lặng ,tao nhân thú thả câu
Ngẫm phận dòng sông…ta có giống
Mà thế nhân ơi có hiểu đâu ?
CAO BỒI GIÀ
01-03-2011

ỚN - QUÁ KHEN

ỚN
Ớn lão Cao Bồi đối đáp thơ.
Trăm câu không thấy một câu khờ.
Văn phong sắc ngọt bao người hãi.
Ý tứ thâm trầm khối kẻ mơ.
Thắm thiết gần bùn mà không bợn.
Ngọt ngào xa cội vẫn vương tơ.
Chỉ là một chữ O thêm móc.
Ngỡ lão Cao Bồi sẽ ngó lơ...
Nguyễn Huy Vụ.

XIN HỌA :

QUÁ KHEN
Nào có ra gì mấy tứ thơ
Tìm quên để trí bớt ngu khờ
Khơi nguồn suy tưởng moi tâm thức
Lắng đọng tâm hồn gửi cõi mơ
Chữ nghĩa đời cho đầy gánh nợ
Văn thơ Trời nhạo chút duyên tơ
O , ơ xem thế mà lưu luyến
Bạn , tớ làm sao có thể lơ !
CAO BỒI GIÀ
01-03-2011

BẢO TOÀN II - ĐỪNG SỢ

BẢO TOÀN ĐƯỜNG THI II
Cái thú thơ đường chẳng dễ chơi.
Lắm khi nhăn mặt toát mồ hôi.
Tìm xong bảy chữ mơ màng: tuyệt.
Đọc hết tám câu vỡ nhé: Tồi.
Thanh trắc thanh bằng mà hôa trắc.
Vần ôi vần ối lại thành ôi.
Bảo toàn đường luật không hề dễ.
Bóng dáng tiền nhân nhạt mất rồi.
Nguyễn Huy Vụ


XIN HỌA :

CŨNG DỄ THÔI
Ướm luật Đường thi thật khó chơi
Từ từ đừng hối ,kẻo thành hôi
Thuộc trơn bằng trắc không lo thất
Học vững luật niêm chẳng sợ tồi
Hiểu thú so kè , hay tuyệt cú
Biết chơi xướng họa , sướng chao ôi
Người hoa, ta bướm vờn con chữ
Đừng sợ thành công …quá nửa rồi !
CAO BỒI GIÀ
01-03-2011

BẢO TOÀN...- THẾ MỚI THÚ

BẢO TOÀN ĐƯỜNG LUẬT
I
Bảo toàn đường luật khó khăn thay.
Không biết thời thôi, biết thấy cay.
Bảy chữ hàng ngang thanh khó chỉnh.
Tám câu dãy dọc vận khôn đầy.
Vừa năm sáu chữ, đùa người tỉnh.
Đúng tám câu tròn, giỡn kẻ say.
Mến luật yêu Niêm gìn nếp cũ.
Những người tâm huyết ở đâu đây?
NGUYỄN HUY VỤ

XIN HỌA :
THẾ MỚI THÚ
Đời xưa các cụ mới siêu thay
Không ớt, chẳng tiêu thơ vẫn cay
Bố cục , luật niêm luôn chấp nhặt
Thanh âm nhịp phách phải tròn đầy
Đối chênhnào khác chân đi lệch
Niêm thất xếp tuồng miệng uống say
Hạc tất, yêu phong còn lắm bệnh
Thất ngôn bát cú …thú là đây !
CAO BỒI GIÀ
01-03-2011