Thứ Năm, 17 tháng 3, 2011

khóc một dòng sông

Lặng nghe cái chết một dòng sông
Từng cuộn phù sa đỏ cả lòng
Ai vắt cạn dòng gan thế nhỉ
Sông phơi trắng bụng , lội qua không
Bờ xôi cằn cỗi tiêu đồng lúa
Ruộng mật khô khan , giải nghiệp nông
Phương bắc triệt nguồn vô tội vạ
Đau lòng chẳng lẽ…chỉ ngồi trông ?
CAO BỒI GIÀ
17-03-2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét