Thứ Ba, 28 tháng 2, 2017

54_MƯA ĐẦU MÙA (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Thơ Tổng Hợp)


MƯA ĐẦU MÙA

 

Pht phơ gió chuyn trận đu mùa

Chút nng chiu hôm bng thm sa

Dáng ngc tay che, chân cung quít

Mt nâu mi chp, nước đong đưa

Tri quang tr li, lòng ngơ tiếc

Người l xa ri, d mãi khua

Ngày thi thi gian, người chng đáo

Đu mùa ai vn đón cơn mưa !

CAO BI GIÀ

2004

Thứ Hai, 27 tháng 2, 2017

KỂ LỂ


KỂ LỂ

 

Đôi lúc những mong thoát nợ trần

Đôi khi chán ngán cảnh nhân gian

Đôi lần tủi nhục đà ôm quả

Đôi bận vinh quang cũng lãnh phần

Đôi độ tự răn nhiều hổ thẹn

Đôi phen tự hỏi lắm phân vân

Đôi hồi xét lại mình …gan nhỉ…

Đôi lượt so găng với …tử thần!

CAO BỒI GIÀ

26-02-2017

 

BÀI HỌA:

 

ĐỌA TRẦN

 

Một buổi trời sai "đoạ cõi trần"

Một ai phạm tội dối cùng gian

Một lần hạ giới cho tham cảnh

Một bận đổi ngôi để dự phần

Một dịp bon chen thừa dũng cảm 

Một phen phấn đấu quá kỳ thần

Một đời khổ luỵ đầy sân hận

Một kiếp phù du ngập vũ vân

Thanh Hòa

 

ĐỒNG HỌA:

 

VÁI THẦN

 

Nhiều lúc đi đêm bị vạch trần

Nhiều hôm mất áo . .   gặp bồ gian

Nhiều khi  mưa gió đành hao của

Nhiều bữa trăng sao chịu  mất phần

Nhiều đứa trề môi mong . . thế . . thế

Nhiều em liếc mắt muốn . . vân . . vân

Nhiều ông gạn hỏi . .còn ham hố ?

Nhiều đợt chắp tay chịu . . vái thần

Phạm Kim Lợi

 

CÙNG HỌA:

 

QUYẾT TÂM

 

Một khi có mặt cõi dương trần

Một trận thư hùng với dối gian

Một dạ lánh xa phường bất nghĩa 

Một lòng khinh miệt bọn chia phần

Một may tan biến theo làn gió

Một chút bồi hồi dõi áng vân

Một quả tim vàng gìn giữ đạo

Một bầu nhiệt quyết vững như thần

Thục Nguyên

 

TIẾP HỌA:

 

ĐÔI LÚC 2 NƠI


Đôi khi 2 ngả cách duyên trần

Đôi bóng 2 đường giữa thế gian

Đôi lúc 2 nơi còn nhớ bạn

Đôi ngày 2 lượt cũng quên phần

Đôi chiều 2 chuyến lên Thiên Mụ

Đôi bận 2 lần tới Hải Vân

Đôi bạn 2 lòng thêm mệt xác

Đôi người 2 cảnh đến cầu thần

Lê Viên Ngọc

 

HỢP HỌA:

 

LẮM...!

 

Lắm khi chán nản chốn dương trần

Lắm lúc giận hờn cả thế gian

Lắm buổi khinh khi phường xiểm nịnh

Lắm phen ngán ngẩm chuyện chia phần

Lắm lo âu nghĩ đời voi - chó

Lắm xót xa nhìn cảnh cẩu - vân

Lắm đớn đau buồn lời dối trá

Lắm cuồng nộ ghét kẻ vô thần.

Sông Thu

 

CŨNG HỌA:

 

NGẪM…

 

Vài khi nhớ lại mộng Châu Trần

Vài chén tìm quên chuyện thế gian

Vài thói bên đời đừng chuốc nghiệp

Vài câu giữa chợ chớ chia phần

Vài niềm tắt vụt như làn khói

Vài miếng trôi vèo tựa áng vân

Vài lúc khuyên mình nên ráng kiếm

Vài câu xướng họa khởi tinh thần.

Nguyễn Gia Khanh\

 

ĐỒNG HỌA:

 

HẠNH PHÚC TRẦN GIAN

 

Được sống lâu năm ở cõi trần

Được làm thi sĩ chốn trần gian

Được nhìn sông núi, vui cùng cỡ

Được ngắm trời mây, thú bội phần

Được lắm chức quyền, mùi ác cẩu

Được nhiều danh lợi, áng phù vân

Được câu xướng họa cùng bằng hữu

Hạnh phúc vô biên tựa thiện thần

Thanh Trương

 

CÙNG HỌA:

 

KỂ LÀM CHI CHỨ

 

Đôi bận gặp nhau dưới cõi trần

Đôi lần bị mắng : Mắt anh gian…

Đôi phen yến tiệc dành cho xuất

Đôi chuyến ngoạn du nhận hộ phần.

Đôi lúc tìm vô cười hí hí

Đôi ngày thoại gọi chuyện vân vân.

Đôi đà thành một vui còn một

Đôi mắt long lanh ấm sắc thần.

Trần Như Tùng

 

TIẾP HỌA:

 

CÁI GIÁ …

 

Bày bửa nào bay được bụi trần

Bày trò tiêu khiển giết thời gian

Bày bàn rượu đế mơ chôm cỗ

Bày ván cờ vua ước xí phần

Bày chuyện tào lao đòi giá vũ

Bày trò vớ vẩn hỏi đằng vân

Bày bao chuyện quỷ lừa thiên hạ

Bày giá treo thân phút định thần!

PHAN TỰ TRÍ

 

HỢP HỌA:

 

THAN THỞ

 

Than sao cuộc thế lắm phong trần

Than bạn chung đường vẫn dối gian

Than hội cao niên còn thiếu phí

Than người giàu có muốn thêm phần

Than mình mong ước điều huyền thoại

Than kẻ mơ tìm bóng  ải vân

Than mãi dân mình nhiều nỗi khổ

Than bao lâu nữa gặp tiên thần ?

THIÊN HẬU

53_MƯA TRÁI MÙA (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Thơ Tổng Hợp)


MƯA TRÁI MÙA

 

Bt cht, ơ hay mưa trái mùa

Cô nàng cung quit thy thương chưa

Đương mây hng hng, tri thinh lng

Vn nng chang chang, nước đ ùa

Chép ming nng mưa tranh thế thng

Nh lòng, lúa trái chu phn thua

Sao gi thi tiết vô thường nh

Qu đt còn quay…quay ging xưa ?

CAO BI GIÀ

18-03-2011

Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2017

THẤM MÀN SƯƠNG (Thơ Vận Trắc)


thấm màn sương

Thương quá dáng em buồn - thục nữ
Hương đưa nhè nhẹ cành hoa sứ
Sầu dâng lay bóng - nước Trường Tiền
Mộng nhập vào thơ - trăng Bến Ngự

Thừa Phủ chiều vương nợ ái ân

Tịnh Tâm hồn thức trang tình sử
Vụng về rót ước thấm màn sương
Trên gối mơ màng câu ngạn ngữ              

Lê Viên Ngọc

 

BÀI HỌA:

 

HOA DẠI

 

Như tuồng  phảng phất hồn trinh nữ

Đợi nguyệt dát tô dòng trắng sứ

Dáng liễu mong manh nét dịu mời

Làn môi thơm ngát hương say ngự

Ngẩn ngơ lạc khách lúc tha hương

Quyến rũ quân vương thời cổ sử

Nở dại phơi mình tắm ánh trăng

Tụng ca kim cổ bao từ ngữ

CAO BỒI GIÀ

25-02-2017

 

ĐỒNG HỌA:

 

NÔ LỆ

 

Rất muốn vinh danh người thiếu nữ

Dung nhan rạng rỡ thành thiên sứ

Ngôi cao chín bậc vẫn đang chờ 

Hương sắc một trời xin hãy ngự

Đưa chiếc thuyền tình đến bến mơ

Vượt cơn sóng dữ vào trang sử

Ta làm nô lệ, trước sân Rồng

Không dám sàm tâu lời sáo ngữ

Thục Nguyên

 

CÙNG HỌA:

 

BẾN MƠ...

Thoăn thoắt tay chèo cô thiếu nữ
Em xinh chẳng khác nào bông sứ
Lung linh bóng nước thuyền vừa trôi
Xao xuyến hồn ta nàng đã ngự
Đêm hỡi ! say nhiều ánh nguyệt mơ
Tình ơi ! mê lắm trang huyền sử
Ngỡ mình Mặc Tử bến sông Hàn
Tỏ dạ yêu Cầm: không vọng ngữ !
Thy Lệ Trang

 

TIẾP HỌA:

 

TRÔNG CHỜ

Mắt lệ hoen mi, lòng thiếu nữ !

Khắc từ chung thủy trên cây sứ 

Chan hòa ý thắm đã nâng niu
Tơ tưởng tim nồng đang chế ngự

Man mác hồn vương quyện nỗi niềm

Bâng khuâng dạ nhớ ghi lời sử

Cánh chim biền biệt, vẫn trông chờ !
Tha thiết trao người câu ái ngữ. 

Như Thu

 

HỢP HỌA:

 

DÁNG XƯA

 

Dịu dàng bóng dáng người thôn nữ

Trinh bạch, hồn nhiên như nụ sứ

Trên chiếc thuyền con mặt nước soi

Giữa hồ sen trắng ngàn hoa ngự

Như tuồng tiên nữ chốn cung son

Chợt đắm tâm hồn nơi lịch sử

Thần trí quay về ký ức xưa

Trạng nguyên khai bút lời hoa ngữ.

Sông Thu

 

CŨNG HỌA:

 

KHÔNG HẸN MÀ NÊN

 

Kí ức tràn về , người bạn nữ

Tươi cười trong ảnh vin bông sứ.

Trường Tiền ấy chốn tôi thường qua

Vĩ Dạ chính nơi nàng vẫn ngự.

Thiên Mụ nhiều chiều hưởng trọn niềm …

Đông Ba lắm sớm ghi riêng sử.

Sao dời vật đổi phải xa nhau

Không hẹn cũng yêu “nghề” Hán ngữ .

Trần Như Tùng

 

ĐỒNG HỌA:

 

TÌNH ĐÊM ĐƯA TIỄN

 

Chiều qua thấm lạnh hồn thanh nữ

Ngọn gió xa ngàn len ngõ sứ

Gác nhỏ mơ màng ánh nguyệt lay

Hiên buồn lặng lẽ hàng sen ngự

Đêm về ấp giữ mộng hồn thương

Bóng nhớ hoài mơ dòng lịch sử

Vọng luyến tâm tình rối khúc tơ

Người đi gác bỏ lời ngoa ngữ!

Uyên Du - 170225

Thứ Năm, 23 tháng 2, 2017

MƯA SẦU


MƯA SẦU

 

Mưa đêm rả rích nhịp gieo đều

Thống thiết côn trùng ming cu

Buồn bã tâm hư lòng giá dại

Chập chn mng o d hoang liêu

Thiết tha ni mun hoài khua quấy

Dai dẳng ngun cơn th sc chiều

Mong dứt năm canh đêm tr mng

Cho hồn tnh gic, mi su tiêu.

CAO  BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA:

 

CHIỀU NHỚ

 

Đồng hồ trên vách nhịp đều đều

Bất chợt vang rền tiếng vịt kêu

Phá vỡ âm u màn tĩnh mịch

Xua tan quạnh quẽ cảnh cô liêu

Trước đèn leo lét, buồn muôn thuở

Đối bóng trơ vơ, nhớ những chiều

Thơ thẩn một mình thôn xóm vắng

Xa xa lặng lẽ mấy hàng tiêu

Thục Nguyên

 

ĐỒNG HỌA:

 

CÔ LÁI ĐÒ

Dòng nước lăn tăn sóng vỗ đều

Bến chờ thuyền đậu chẳng ai kêu
Thương sao phận ấy nhà đơn chiếc
Ngại lắm nơi nầy chốn tịch liêu
Cánh nhạn xa vời bay khắp nẻo
Niềm tây sâu lắng nghĩ muôn chiều
Thiết tha người hỡi quay về nhé!
Khỏa lấp bao ngày vắng tiếng tiêu!
Như Thu

 

CÙNG HỌA:

 

SẦU ĐÊM MƯA

 

Ngàn buồn thờ thẫn cảnh cô liêu

Giọt nhỏ giọt to cứ gõ đều.

Lộp bộp mái cùn như quỷ ám

Phập phình liếp rã tựa ma kêu.

Hình xa bóng vắng quên quà sáng

Vía lửng hồn lơ nhạt nắng chiều.

Mưa mải vô tư đùa rả rích

Bát sầu đang lắc nuốt sao tiêu !

Trần Như Tùng

 

TIẾP HỌA:

 

MỘNG GỞI PHƯƠNG NGÀN


Hiên khuya gió thoảng hạt mưa đều

Lành lạnh đêm dài tiếng ngõng kêu

Dưới mái chùa xưa chuông mõ sớm

Bên ngòi heo hút bóng trời liêu

Người về từ dạo hoa khoe sắc

Bạn đã đi khi nắng xế chiều

Thương quá con đò ngồi đợi bến

Mà người cô phụ túng tiền tiêu

Lê Viên Ngọc

 

HỢP HỌA:

 

SÔNG BUỒN

 

Dòng sông xuôi chảy, nước trôi đều

Văng vẳng trong lùm tiếng ếch kêu

Bãng lãng màn sương, trời tĩnh mịch

Phất phơ bụi cỏ, cảnh cô liêu

Người say bến mới bao ngày tháng 

Kẻ đợi đò xưa biết mấy chiều

Đêm xuống nhạt nhòa, trăng khắc khoải

Chợt nghe thổn thức một làn tiêu.

Sông Thu

 

CŨNG HỌA:

 

MƯA BUỒN...

 

Buổi sáng nghe mưa gõ nhịp đều

Mèo con bên cạnh chẳng buồn kêu

Cún vàng vắng chủ nằm yên lặng

Cảnh cũ không chàng thấy tịch liêu !

Giấc muộn mơ màng đêm hội ngộ

Ngày buồn tơ tưởng tiếng xuân tiêu

Trà ngon độc ẩm rưng rưng nhớ

Thờ thẫn vào ra đợi nắng chiều !

Thy Lệ Trang

 

ĐỒNG HỌA:

 

MƯA HOÀI

 

Mái hiên thánh thót giọt mưa đều

Tiếng ếch quanh vườn ộp ệp kêu

Mưa miết lòng ta buồn héo hắt

Mình ên căn gác vắng cô liêu

Khung trời mờ mịt bao giờ nắng

Sấm chớp lập loè suốt cả chiều

Lẩn quẩn đêm dài mơ giấc sáng

Nỗi đau da diết khó mà tiêu !

THIÊN HẬU

 

TIẾP HỌA:

 

TẬP TÀNH

(họa 4 vần)

 

Thơ ca xướng họa vẫn tăng đều

Dẫu mệt phờ người chẳng dám kêu

Đôi lúc từ vào đầu rộn rịp

Lắm khi tứ lạc cõi diêu tiêu

Chỉ sợ khó khăn rồi quên chước

Ước gì thuận lợi để luyện chiêu

Mong mỏi năm qua cùng tháng lại

Theo người tiếp vận hết cô liêu!

HP

 

HỢP HỌA:

 

ĐÊM BUỒN

 

Trời khuya tí tách giọt rơi đều

Rền rĩ hoà âm tiếng dế kêu

Đằng đẵng canh thâu lùa buốt giá

Lê thê đêm cạn thấm cô liêu

Tim dày tê tái mong chờ sáng
Dạ đẫm đau thương ái ngại chiều

Thức trắng miên man sầu nặng gối

Làm sao buông xả  nỗi buồn tiêu ?
Thanh Hòa

 

CŨNG HỌA:

 

HOANG VU

 

Nhẹ gót thềm khuya bước thả đều

Bên đường thảng thốt cuốc buồn kêu

Trời xa chẳng nguyệt đêm mù thẳm

Bến cũ không thuyền cảnh tịch liêu

Gió buốt thêm sầu niềm vắng lặng

Tình đơn mãi chạnh thuở yêu chiều

Cô lư một bóng cùng sương lạnh

Cợt nữa chi người mấy tiếng tiêu.

Nguyễn Gia Khanh