Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2016

SIÊU LUẬT


SIÊU LUẬT

 

Mấy tên tư bổn đặt đèn vàng

Xét lại thấy rằng chúng nó … hâm

Hồi trước ta theo, không nghĩ ngợi

Giờ đây quan cấm , chớ băng quàng

Văn minh khác họ lề thay đổi

Hiện đại hơn người , luật sửa sang

Tiện lợi trăm phần cho cảnh sát(*)

Mau tuân nghiêm túc, chớ  suy bàn!

CAO BỒI GIÀ

31-07-2016

(*) Có quan chức nói rằng : Phạt đèn vàng như đèn đỏ để Cảnh sát tiện và dễ xử lý hơn

 

BÀI HỌA:

 

KHỎI LUẬN BÀN

 

Tư tưởng khác chi cứt hoá vàng

Phải đâu cơm cháo nguội đem hâm ?

Người đời châm biếm không thương tiếc

Thiên hạ cười chê chẳng bắt quàng

Tối tựa màn đêm ngờ sáng suốt

Đen hơn mõm chó ngỡ cao sang

Đèn vàng xử lý như đèn đỏ

Bỏ quách vàng đi, khỏi luận bàn

Thục Nguyên

 

ĐỒNG HỌA:

 

VỀ LUẬT MỚI...

 

Nghe qua lệnh ấy...dám đâu bàn !

Chỉ biết đầu quan cở Trịnh Hâm

Chắc bởi tâm người không chín chắn...

Cho nên kiến thức mới xiên quàng?

Giao thông ngày trước : sao nhàm chán !

Pháp luật bây giờ: phải đẹp sang !

Các bác ngồi chơi sinh lắm chuyện

Công An có dịp hốt thêm vàng !

Thy Lệ Trang

 

Theo báo Tuổi Trẻ (31-07-2016):

​Đèn vàng sinh ra để làm gì? - Tuổi Trẻ Online

TTO - Từ ngày mai 1-8, theo nghị định 46 của Chính phủ, người chạy xe vượt đèn vàng hay đèn đỏ sẽ bị phạt tiền như nhau: với xe hơi lên tới 2 triệu đồng và xe máy là 400.000 đồng. 

Tuy nhiên, mức phạt không làm cho người dân quan tâm bằng việc: phạt lỗi đèn vàng hợp lý hay không; đèn vàng sinh ra để làm gì?


Ông Tùng dẫn luật: khoản 3 điều 10 Luật giao thông đường bộ quy định: “Tín hiệu xanh là được đi; tín hiệu đỏ là cấm đi; tín hiệu vàng là phải dừng lại trước vạch dừng, trừ trường hợp đã đi quá vạch dừng thì được đi tiếp; trong trường hợp tín hiệu vàng nhấp nháy là được đi nhưng phải giảm tốc độ, chú ý quan sát, nhường đường cho người đi bộ qua đường”. 

Và ông giải thích: triển khai thực hiện Luật giao thông đường bộ, tại các nghị định quy định về xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực giao thông đường bộ trước đây, đối với nội dung quy định về chấp hành hiệu lệnh của đèn tín hiệu giao thông thì đều quy định xử phạt chung một hành vi vi phạm là “không chấp hành hiệu lệnh của đèn tín hiệu giao thông”.

Tại nghị định 171/2013/NĐ-CP, hành vi vượt đèn vàng và đèn đỏ có mức phạt khác nhau. Tuy nhiên, có ý kiến cho rằng mức phạt khác nhau dẫn đến tình trạng người lái xe có xu hướng tăng tốc độ khi gần đến đèn giao lộ (thay vì giảm tốc độ), vì cho rằng nếu có đèn đỏ thì sẽ phanh xe lại để chỉ bị xử phạt ở mức thấp hơn (là vượt đèn vàng) (?).

Ngoài ra, việc tách thành hai hành vi với hai mức phạt khác nhau cũng gây khó khăn hơn cho lực lượng chức năng trong việc xác định hành vi vi phạm bị xử phạt ở mức cao hay thấp (!).

NHỚ BẠN


NHỚ BẠN....

Nghe lá thâu canh điểm trước thềm...

Tờ hoa ghi lại dưới trăng đêm !

Tâm đầu tình gửi bao thương tưởng.

Ý hợp thơ trao bấy nỗi niềm.

Vời vợi ngàn mây đan cánh nhớ...

Âm thầm đáy mắt quyện sương êm !

Đôi dòng phong-mở...nhờ mail chuyển.

Nhớ bạn...mình ta cạn chén mềm..!

Xuân Bắc 28-7-2016.

Trần Lệ Khánh.

 

XIN HỌA:

 

NHẮN BẠN

 

Ánh trăng cô lạnh dãi bên thềm

Hiu hắt run  mình quyện gió đêm

Tiếng lá vờn nhau ru lắm nỗi

Câu ca xoa dạ gợi bao niềm 

Bặt tăm ngòi bút  gieo thanh sắc

Xa vắng vần thơ  rót ngọt êm

Gửi bạn  đôi lời thăm  đáp họa

Mong ngày hội ngộ sẽ say mềm!

CAO BỒI GIÀ

29-07-2016

 

ĐỒNG HỌA:

 

NHỚ CHỨA CHAN* 

 

Tưởng như mây trắng ghé bên thềm

Ngơ ngẩn ai chờ đã trắng đêm

Chưa Chán núi thề muôn vạn nẻo

Bửu Quang nhang nguyện biết bao niềm...

Gia Lào gió tạt làn mưa lạnh

Suối Cát ta ngờ giọt nắng êm 

Rượu lắng ân tình chưa tới bến

Miệng Rồng chớ hút kẻo môi mềm!

Xuân Lộc 28-7-2016

Phan Tự Trí.

*Chứa Chan – thắng cảnh thuộc cao nguyên Xuân Lộc, Đồng Nai

 

CÙNG HỌA:

 

MỘNG BÌNH THƯỜNG

 

Trăng khuya vằng vặc bước qua thềm

Những ngỡ chân nàng dạo cảnh đêm

Dạ cứ bâng khuâng từng khoảnh khắc

Lòng luôn xao xuyến biết bao niềm

Niềm mơ hạnh phúc không chao đảo

Niềm ước cuộc tình được ấm êm

Đơn giản thế thôi mà chẳng Đặng

Đành xa mãi mãi dáng em mềm

Thục Nguyên

 

TIẾP HỌA:

 

KHÓ QUÊN

Mưa rơi tí tách đọng quanh thềm
Thao thức canh tàn đến nửa đêm
Mơ dáng người xưa ray rứt dạ                  
Nhìn con dốc nhỏ xót xa niềm
Em đà giã biệt ngôi làng cũ
Ta vẫn thương hoài giọng nói êm
Thăm thẳm phương nào thôi luyến nhớ!
Tìm men rượu đắng khướt say mềm!
Như Thu

 

HỢP HỌA:

 

MÙA NHỚ

 

Bóng thu loáng thoáng đã qua thềm

Ngọn cỏ sương về đọng hạt đêm

Ngõ trúc xưa ngời trăng chạnh nỗi

Đường quê nay quạnh gió xao niềm

Ai chờ sưởi ấm lòng côi lạnh

Mãi đợi nhen nồng cõi mộng êm

Biết mấy bâng khuâng mùa nhớ,để

Buồn trông hoa rụng dưới chân mềm!

Lý Đức Quỳnh

 

CŨNG HỌA:

 

HỌC ĐÊM.

 

Bàn con khấp khểnh đặt bên thềm

Le lói đèn dầu rọi bóng đêm

Thuận ý, say sưa ôn vở cũ

Vô tình, thèn thẹn chạm sườn êm

Nhiều năm xa cách mong bao nỗi

Một thuở bên nhau vọng bấy niềm

Bạn học thơ ngây, tình chỉ thế

Mà sao nghĩ đến dạ say mềm.

29.0716.

Đoàn Đình Sáng.

 

ĐỒNG HỌA:

 

CŨNG NHỚ NGƯỜI NHIỀU  


Thờ thẫn suy tư chiếu rải thềm

Trăng liềm nhớ bạn ngóng bao đêm.

Tin tiên bằn bặt sầu muôn khắc

Lòng dạ mòng mơ đọng những niềm.

Chốn ấy , tay chân , mong được ấm

Nơi đây , hồn vía , gắng gìn êm.

Cầu cho  biển lặng trời yên ắng

Chân cứng vượt qua mọi đá mềm !

Trần Như Tùng

 

CÙNG HỌA:

 

ĐÊM BUỒN

 

Buồn nghe tiếng lá rụng bên thềm.

Rỉ rả côn trùng ghẹo bóng đêm.

Chén rượu giao bôi bừng lắm nỗi.

Câu thơ xướng họa trỗi bao niềm

Chinh phu lẻ bóng bờ vai lạnh.

Thiếu phụ đơn phòng trở gối êm.

Góc biển phương trời ai có thấu

                                  Dăm ly cúc tửu đã say mềm.

Huy Vụ 30/07/2016

 

TIẾP HỌA:

 

TRĂNG TÀ

 

Trăng lạnh về khuya chếch góc thềm

Mong chờ thầm lặng đếm từng đêm

Người ngoài vạn lý xa xôi nẻo

Tớ tận chân mây khắc khoải niềm

Có phải thân già không được khoẻ

Hay chăng việc họ vẫn chưa êm ?

Quê hương bạn hữu bao nồng ấm

Quấn quít bà con khiến ruột mềm . . .

NS

 

HỢP HỌA:

 

THAO THỨC

 

Buồn nhìn lá úa rụng quanh thềm

Hồi tưởng chuyện xưa thức trắng đêm

Nhớ lúc trao lời - lời luyến nỗi

Thương thời ngỏ ý - ý vương niềm

Có hay đất khách còn ngang trái

Được biết quê người chẳng ấm êm

Biền biệt bao năm tình vẫn đọng

Canh khuya vằng vặc dáng trăng mềm.

Trần Văn Hạng

 

CŨNG HỌA:

 

NHỚ NGƯỜI XƯA

 

Trăng lồng giọt nhớ rớt bên thềm

Bể ái đong đầy cả những đêm

Bến đợi ngàn trùng xơ xác dạ

Sông tương một dải xót xa niềm

Cảm hoài tâm sự ân tình cũ

Luyến mãi dòng đời giấc mộng êm

Dĩ vãng ta về trong khắc khoải

Men sầu lệ chuốc thắm môi mềm.

Liêu Đình Tự

 

ĐỒNG HỌA:

 

LỆ NHỚ...

 

Ai đứng chờ ai trước cổng thềm

Mặc cho giông bão quyện trời đêm?

Mấy dòng mực tím vương bao lệ...

Một khúc tình xa gợi những niềm !

Nhớ mãi...lời thầm câu biển hẹn

Thương hoài...hơi ấm ngón tay êm

Hai mươi năm lẻ duyên ngàn dặm

Vẫn tiếc màu xanh áo lụa mềm !

Thy Lệ Trang

 

CÙNG HỌA:

 

THAO THỨC ĐÊM MƯA

 

Nghe mưa tí tách trước hiên thềm

Thắp ngọn đèn lên thức suốt đêm

Dạ tủi ngổn ngang sầu vạn nẻo

Lòng riêng trăn trở lạnh bao niềm

Thơ không kẻ nhận, hồn tê tái

Nhạc chẳng ai nghe, lệ ướt mềm

Cơn bão trong tâm hoài chẳng dứt

Khi nào tìm lại khoảng trời êm ?

Sông Thu

320_ THỢ SỬA LINE ĐIỆN THOẠI (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


Net vào chẳng được có tôi đây

Điện thoại hư ư?  Cũng mỗ này

Leo cột điện cao căng lại cáp

Mở thùng trung kế ,nối liền dây

Dò đầu ,phân số nơi giăng mới

Đánh mã ,chia “lai” chỗ phủ dầy

Sửa chữa đường truyền trên khắp mạng

Phôn nào kêu cứu  lại đi ngay!

.               CAO BỒI GIÀ

Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016

Y ĐỨC ĐÚNG QUY TRÌNH


Y ĐỨC ĐÚNG QUY TRÌNH

 

Bê bết máu me cũng kệ mày

Chưa tiền sống chết mặc thây bay

Bao đầy “từ mẫu” mau sà tới

Bạc đủ “thầy lang” sẽ khám ngay

Thủ tục đề ra từng mảy chuẩn

Quy trình thực hiện chẳng ly sai

Chậm chân mất mạng đừng …than trách

Vì chúng tôi thi đúng … lệ bài!

CAO BỒI GIÀ

30-07-2016

 

BÀI HỌA:

 

TIỀN KHÔN

 

Cũng mắt, cũng môi, cũng mặt mày

Sao đành buông tiếng "mặc tình bay"

-"Bao thư trước nhất, lề mề quá ! "

-"Thủ tục đầu tiên, đáp ứng ngay ! "

-"Nếu cứ chần chừ, không cúng đúng "

-"Thì đừng than thở, lỡ lầm sai "

Tiền khôn chẳng phải tiền đi trước ?

Được, mất ai hay trước trận bài ?

Thục Nguyên

 

 

Theo báo Tuổi Trẻ (29-07-2016):

Trẻ nguy kịch, vẫn phải đóng tiền mới được cấp cứu


TTO - “Tôi nói mấy chị ơi, cho con tôi nhập viện trước đi, còn chuyện làm giấy làm gì làm sau. Nhưng họ không đồng ý và yêu cầu tôi phải làm thủ tục xong mới cho nhập viện. Đến khi vào được cấp cứu thì con đã không cứu được!”

Đó là bức xúc của ông Nguyễn Văn Danh, khóm Xuân Hòa, thị trấn Tịnh Biên, huyện Tịnh Biên, An Giang, khi nói về con ông là bé Nguyễn Văn Hậu (11 tháng tuổi) vừa chết khoảng 8g sáng 29-7 tại Bệnh viện Đa khoa huyện Tịnh Biên.

BUỔI SÁNG TRONG VƯỜN


BUỔI SÁNG TRONG VƯỜN

 

Một khoảng trời xanh thật dễ thương

Có chùm hoa mướp ngạt ngào hương

Xôn xao nắng lụa cài trên tóc

Ngơ ngác bồ câu lạc cuối vườn

Ấm áp...cà phê chào buổi sáng

Nồng nàn...lá cỏ ngậm hơi sương

Em nghe trong gió lời ru nhẹ

Bất chợt...hồn thơ... đẹp lạ thường !

Thy Lệ Trang

 

BÀI HỌA:

 

BÌNH MINH HẠNH PHÚC

 

Nắng vàng ngan ngát mật yêu thương

Trải khắp  vuông trời ngập sắc hương

Hoa lá  khoe màu run trước gió

Chim muông đan nốt rộn quanh vườn

Mơ màng cõi lạc    trông làn khói

Sảng khoái tâm hồn ngắm giọt sương  

Buổi sáng thanh tân lòng tắm gội

Ai hay hạnh phúc thật bình thường!

CAO BỒI GIÀ

23-07-2016

 

ĐỒNG HỌA:

 

TÌNH YÊU VỪA CHỚM

 

Em, người con gái rất thân thương

Bên cổng hoa vàng thoang thoảng hương

Môi - cánh phượng hồng trong nắng hạ

Tay - đài sen trắng giữa sân vườn

Thướt tha áo mỏng như làn khói

Lóng lánh mắt huyền tựa giọt sương

Xao xuyến tình yêu vừa chớm nở

Tôi xây mộng đẹp chốn vô thường

Sông Thu

 

CÙNG HỌA:

 

GIÃ BIỆT

 

Thương thì thương lắm, một trời thương

Nhớ cũng nhớ hoài, một sắc hương

Một thuở đầu xanh, châu trước ngõ

Một thời áo trắng, lệ sau vườn

Giấc mơ ngày ấy chưa tàn mộng

Mái tóc giờ đây đã phủ sương

Định mệnh khắt khe sao chẳng dứt ?

Cho tôi giã biệt cõi đời thường

Thục Nguyên


TIẾP HỌA:

 

NIỀM ĐAU CÒN LẠI

“Họa Lục ngôn NĐT”

Xa rồi bỏ lại nỗi sầu thương

Ngõ vắng mong người mộng tỏa hương

Những tưởng trang đài đọc sách

Ngờ đâu thục nữ thăm vườn

Mưa lòa gió ngỡ cành nguyệt

Nắng nhạt mây vờ dải sương

Lặng lẽ u hoài riêng khốn khổ

Niềm đau ngắc ngoải giữa vô thường

Lê Đăng Mành

 

HỢP HỌA:

 

VÔ THƯỜNG

 

Tâm hồn cứ vậy tỏa yêu thương

Như bưởi bên hè dịu ngát hương

Khói bếp nôn nao ôm mái rạ

Màu rau man mác phủ manh vườn

Hình cha mắt ướt nhìn nhang khói

Dáng mẹ lưng còng gội nắng sương

Mai mốt được về bên cõi tịnh

Diệt sanh tạo hóa thỉ vô thường !

Phan Tự Trí

 

CŨNG HỌA:

 

TA NGHE XA VỌNG …

 

Bên những hàng rau vạn mển thương

Hoa nhà cho dẫu chẳng lừng hương.

Nắng vàng cũng xuống rung cành quế

Mây trắng thường qua ngắm cảnh vườn.

Ve vuốt dò giơn khoe cánh lụa

Nâng niu lá ngót mát làn sương.

Ta nghe xa vọng ai cười nhắn

Xa lắm mà sao ấm khác thường.

 

Xa lắm mà sao ấm khác thường

Hình dung nơi ấy sớm còn sương

Có người khuê các yêu cây trái

Cùng bạn tâm giao xới luống vườn.

Hoa mướp lung linh vờn mái tóc

Bông nhài e ấp tỏa làn hương.

Hồn thơ ngây ngất rung theo sóng

Bên những hàng rau vạn mến thương .

Trần Như Tùng

 

ĐỒNG HỌA:

 

LẠI DẠO HỒ XƯA.

 

Mặt hồ sóng gợn dưới màn sương

Tô điểm triền ven lác đác vườn

Tóc liễu buông mành soi bóng nước

Nhành lan hé nụ tỏa làn hương

Bướm chao mải kiếm bao nguồn mật

Chân bước mong tìm những nét thương

Hoài niệm trào dâng, lòng thổn thức

Hồn say ngỡ lạc chốn vô thường.

230716.

Đoàn Đình Sáng.

 

CÙNG HỌA:

 

CÕI VÔ THƯỜNG

 

Cõi trần trăm nhớ với ngàn thương

Đâu dễ mà ai mãi ngát hương

Lỡ vận, bon chen nơi chợ búa

Thất cơ, lam lũ chốn ao vườn

Hết thời binh lửa, mồ xanh cỏ

Tan mộng hải hồ, tóc bạc sương

Lơ lác giữa dòng sông vẫn đục

Bình thân sống nốt kiếp vô thường

Người Nay

 

TIẾP HỌA:

 

THÁNG BẢY SANG gợi nhớ thương

 

Nắng hồng  phượng đỏ rực quê hương

Vui thời tuổi dại chơi sông nước

Buồn nỗi già neo sống cảnh vườn

Đứng ngắm trời cao mây lượn gió

Ngồi nhìn đất thấp cỏ bong sương

Bao năm vẫn một khung trời cũ

Dạ mãi nôn nao mộng cứ thường

Hải Rừng

 

Hợp họa:

 

THĂM VƯỜN HOA

 

Xanh trời thẳm lặng khoảng thân thương

Nhẹ bước chân rao khắp cụm vườn

Bạch cúc hồng hoa lay nhịp sống

Hoàng lan nguyệt quế thoảng đưa hương

Bàn tay sạn cỗi cùng năm tháng

Ý nguyện thêm bền với gió sương

Bóng nhỏ miền quê luôn hiển hiện

Đời đang diễn tấu khúc vô thường!

Nguyễn Đắc Thắng

 

CŨNG HỌA:

 

THẮM HƯƠNG ĐỜI

 

Bình minh muôn vẻ thật thân thương

Ngây ngất vị đời mãn sắc hương

Chú chích hòa minh nơi thảm cỏ

Vành khuyên hợp khúc cuối sân vườn

Đong đưa cành liễu lồng tia nắng

Thưa thớt dò lan điểm giọt sương

Cảm cảnh lòng nghe tình bất tận

Niềm tin bùng dậy giữa ngày thường.

Liêu Đình Tự

 

ĐỒNG HỌA:

 

NHỚ QUÊ!

 

Ai về bên nớ nhắn người thương

Xin chớ lo âu, chẳng khác thường!

Suối chảy rì rào len kẽ đá

Thuyền trôi lờ lững ngắm màn sương

Nụ hồng e ấp cười trong nắng

Sóc nhỏ tung tăng chạy khắp vườn

Mong ước hôm nao cùng tái ngộ

Vơi niềm da diết nhớ quê hương!

Như Thu

 

CÙNG HỌA:

 

VƯỜN RAU HỘP

 

Sáng kéo màn ra đã thấy vườn

Bướm ong vài chú ngửi mùi hương

Dưa leo, dưa hấu xem vui mắt 

Rau quế,rau thơm ướt đẫm sương

Dâu chín hồng hồng chà thích nếm

Bầu xinh nho nhỏ thật là thương

Bà con lối xóm khen cà* đẹp

Gió lốc giàn bay…ắt chuyện thường !

*Cà chua Cherries

NS

 

TIẾP HỌA:

 

MÙA HÈ NĂM NI

Khí hậu  Ca li hết chỗ thương 

Một trăm độ ép chết mùi hương

Chồi Lan đặc nụ teo trên nhánh

Chậu Sứ đầy mầm héo giữa vườn. 

Những tưởng đêm qua trời trở gió

Rồi chờ sáng dậy lá đầy sương...

Ngờ đâu thời tiết năm nay lạ

Cái nóng như ri thiệt khác thường.

LĐK July 23, 2016

 

HỢP HỌA:

 

BUỔI CHIỀU BÊN HIÊN

 

Hiên chiều giọt nắng ánh cời thương

Thoang thoảng bên rào gió tỏa hương

Cánh bướm chao mơ về phía ngõ

Lời ong ướm mộng lượn quanh vườn

Cung đàn quấn quít mành tơ lụa

Ngọn liễu im lìm bóng khói sương

Nỗi nhớ êm đềm tha thiết gọi

Tình yêu bỗng rực sắc vô thường

Lý Đức Quỳnh

319_ NGHỀ TRỒNG TỎI LÝ SƠN (NHÂN SINH BÁCH NGHỆ)


An Hải lên tàu đến Lý Sơn

Thăm vùng huyện đảo tỏi cô đơn

Đại dương sóng bủa nên gò tốt

Núi lửa tro tàn tạo đất thơm

Một tép  mồ côi ra kết quả

Trăm ngày đơn độc mới thu gom

Dẫu nghèo giữ lấy nghề ưu thế

Mai một quên đi khó bảo tồn

.                  Bóng Tà Dương

 

Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016

PHIẾN ĐÁ LĂN


PHIẾN ĐÁ LĂN

 

Thanh thản nằm đây: phiến đá lăn

Ngàn năm trải nghiệm những thăng trầm

Lũ ào ào cuốn qua sườn dốc

Nước nhẹ nhàng mơn dưới suối ngầm

Gay gắt mặt trời nung tháng hạ

Êm đềm mưa bụi phủ ngày xuân

Qua bao thử thách, bao tình huống

Vẫn mãi ung dung giữa cõi trần 

Phương Hà

 

XIN HỌA:

 

GIÁ NHƯ LÀ ĐÁ CUỘI

 

Cuộc đời  sấp ngửa lại nhào lăn

Chẳng thấy cung thăng mãi nốt trầm

Bão phải trời gieo mà vỗ rát…

Sóng dưng ai tạo cứ xô ngầm?

Đau thương, khốn khó đà muôn ải…

Vui vẻ, an nhàn được mấy xuân?

Những giả sinh ra là …đá cuội

Hẳn  thanh cùng thản ngắm gian trần !

CAO BỒI GIÀ

28-07-2016

 

ĐỒNG HỌA:

 

GÓT CHÂN TRẦN...

 

Anh- như hòn đá miệt mài lăn

Bỏ lại sau lưng nốt lặng trầm

Bóng Phượng chênh vênh hồn rã nát

Dòng Tương lặng lẽ sóng reo ngầm

Câu thơ... ý vụng...xanh xao ý

Năm tháng... xuân buồn...héo hắt xuân

Bến cát âm thầm in dấu nguyệt

Niềm đau cứa mãi gót chân trần !

Thy Lệ Trang

 

CÙNG HỌA:

 

BỎ KIẾP PHONG TRẦN

 

Một lần mổ mắt ngồi xe lăn

Nghe tiếng ai ca giọng bổng trầm

Chợt thấy bâng khuâng thời liếc trộm

Mà buồn da diết thuở yêu ngầm

Sao đem sóng gió vùi thuyền ái ?

Rồi để hững hờ lạnh bến xuân !

Nếu được Ơn Trên thương cứu giúp

Cho tôi rũ bỏ kiếp phong trần

Thục Nguyên

 

TIẾP HỌA:

 

NGÀY VUI

 

Bao năm trôi dạt chốn hồng trần

Thời trẻ qua rồi cứ ngỡ xuân

Hương bưởi mơn man làn gió mát

Vầng mây ganh tỵ nét duyên ngầm

Hân hoan thỏa dạ kề vai ấm

Thích thú so dây hát giọng trầm

Đun nước châm trà vui biết mấy!

Khôi hài chuyện kể…bạn cười lăn!

Như Thu

 

HỢP HỌA:

 

HÒN VỌNG PHU

 

Thời gian lặng lẽ cứ trôi lăn

Khúc nhạc bi ai vẫn bổng trầm

Bên núi bồng con chờ đợi mãi

Trời xanh dõi mắt nhớ thương ngầm

Người xưa ngàn dặm ngoài biên ải

Thuyền cũ bao giờ ghé bến xuân

Vĩnh biệt từ đây thân hoá đá

Trơ cùng tuế nguyệt giữa dương trần

Văn Thanh

 

CŨNG HỌA:

 

KHÚC NHẠC TRẦM

 

Thân từ sỏi đá giữa đời lăn

Giao hưởng lòng theo khúc nhạc trầm

Nốt lặng tìm quên cung bão nổi

Bình thanh khỏa lấp quãng đau ngầm

Khi đềm êm hạ du dương gió

Lúc bát ngát trời khoáng đãng xuân

Góp nhặt giai âm hòa điệu thức

Tròn vui hiện hữu với dương trần!

Lý Đức Quỳnh

 

ĐỒNG HỌA:

ĐÁ TA LĂN

 

Trời thả đá ta xuống đất lăn

Âm vang luôn bổng chẳng khi trầm.

Lao lên dễ quá con đường nhẵn

Đè bẹp nhanh thôi đám kiến ngầm.

Đích ngắm hằng mong vườn thượng uyển

Nơi qua đã hiện bóng hoa xuân .

Hơi cho ít vậy sao leo dốc

Lặng lẽ rêu phong giữa tục trần.

 

Lặng lẽ rêu phong giữa tục trần

 Đời quên nào biết hạ cùng xuân.

Trên đầu rêu mốc chim làm bậy

Dưới đáy giòi giun kiến thụi ngầm.

Kẻ vịnh người ngâm đều phớt lãng

Mưa sa bão táp vẫn mê trầm.

Nhớ đi ngày ấy trăng ngời sáng

Trời thả đá ta xuống đất lăn .

Trần Như Tùng

 

CÙNG HỌA:

 

NHỚ NGÀY NÀO

 

Già rồi chân yếu thích xe lăn

Nhớ lại ngày xưa lúc tuổi xuân

Thuở ấy qua sông vùng vẫy khoẻ

Bây giờ bó gối xót xa ngầm

Một thời oanh liệt nơi đồng vắng

Đôi lúc trầm ngâm tiếng nhạc trầm

Điệp khúc hùng ca còn vọng lại

Cờ lau* niên thiếu chạy chân trần !

NS

 

TIẾP HỌA:

 

CON LĂN

 

Là người nếu chịu phận con lăn

Bổng chẳng về đâu, chỉ gặp trầm

Thót bụng xoay tròn trong đất cát

Gồng thân vật vã giữa gian trần

Hình hài xơ xác vương buồn lặng

Cốt nhục bầm thâm đọng tủi ngầm

Xong việc quăng đi, ai ngó nghế!

Một đời lầm lụi phí thời xuân!

290716.

Đoàn Đình Sáng.

 

HỢP HỌA:

 

VỊNH CÁI TRC ĐÁ ( 1


Mùa về lúa tri trc quay lăn

Cứ thế xoay vòng tiếng lng trầm

Trai trẻ vai mang tay kéo níu

Ông già đẩy nng ming cười ngầm

Hình tròn nhẵn mn bun mùa h

Khối tr trơn lì tiếc tui xuân

Vất vả quanh năm đành chu đng

Thân này một kiếp phi phong trần

28-7-2016

Hoàng Từ

1.Trục đá để "tuốt lúa" ca min trung x Ngh