Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2016

NHỚ BẠN


NHỚ BẠN....

Nghe lá thâu canh điểm trước thềm...

Tờ hoa ghi lại dưới trăng đêm !

Tâm đầu tình gửi bao thương tưởng.

Ý hợp thơ trao bấy nỗi niềm.

Vời vợi ngàn mây đan cánh nhớ...

Âm thầm đáy mắt quyện sương êm !

Đôi dòng phong-mở...nhờ mail chuyển.

Nhớ bạn...mình ta cạn chén mềm..!

Xuân Bắc 28-7-2016.

Trần Lệ Khánh.

 

XIN HỌA:

 

NHẮN BẠN

 

Ánh trăng cô lạnh dãi bên thềm

Hiu hắt run  mình quyện gió đêm

Tiếng lá vờn nhau ru lắm nỗi

Câu ca xoa dạ gợi bao niềm 

Bặt tăm ngòi bút  gieo thanh sắc

Xa vắng vần thơ  rót ngọt êm

Gửi bạn  đôi lời thăm  đáp họa

Mong ngày hội ngộ sẽ say mềm!

CAO BỒI GIÀ

29-07-2016

 

ĐỒNG HỌA:

 

NHỚ CHỨA CHAN* 

 

Tưởng như mây trắng ghé bên thềm

Ngơ ngẩn ai chờ đã trắng đêm

Chưa Chán núi thề muôn vạn nẻo

Bửu Quang nhang nguyện biết bao niềm...

Gia Lào gió tạt làn mưa lạnh

Suối Cát ta ngờ giọt nắng êm 

Rượu lắng ân tình chưa tới bến

Miệng Rồng chớ hút kẻo môi mềm!

Xuân Lộc 28-7-2016

Phan Tự Trí.

*Chứa Chan – thắng cảnh thuộc cao nguyên Xuân Lộc, Đồng Nai

 

CÙNG HỌA:

 

MỘNG BÌNH THƯỜNG

 

Trăng khuya vằng vặc bước qua thềm

Những ngỡ chân nàng dạo cảnh đêm

Dạ cứ bâng khuâng từng khoảnh khắc

Lòng luôn xao xuyến biết bao niềm

Niềm mơ hạnh phúc không chao đảo

Niềm ước cuộc tình được ấm êm

Đơn giản thế thôi mà chẳng Đặng

Đành xa mãi mãi dáng em mềm

Thục Nguyên

 

TIẾP HỌA:

 

KHÓ QUÊN

Mưa rơi tí tách đọng quanh thềm
Thao thức canh tàn đến nửa đêm
Mơ dáng người xưa ray rứt dạ                  
Nhìn con dốc nhỏ xót xa niềm
Em đà giã biệt ngôi làng cũ
Ta vẫn thương hoài giọng nói êm
Thăm thẳm phương nào thôi luyến nhớ!
Tìm men rượu đắng khướt say mềm!
Như Thu

 

HỢP HỌA:

 

MÙA NHỚ

 

Bóng thu loáng thoáng đã qua thềm

Ngọn cỏ sương về đọng hạt đêm

Ngõ trúc xưa ngời trăng chạnh nỗi

Đường quê nay quạnh gió xao niềm

Ai chờ sưởi ấm lòng côi lạnh

Mãi đợi nhen nồng cõi mộng êm

Biết mấy bâng khuâng mùa nhớ,để

Buồn trông hoa rụng dưới chân mềm!

Lý Đức Quỳnh

 

CŨNG HỌA:

 

HỌC ĐÊM.

 

Bàn con khấp khểnh đặt bên thềm

Le lói đèn dầu rọi bóng đêm

Thuận ý, say sưa ôn vở cũ

Vô tình, thèn thẹn chạm sườn êm

Nhiều năm xa cách mong bao nỗi

Một thuở bên nhau vọng bấy niềm

Bạn học thơ ngây, tình chỉ thế

Mà sao nghĩ đến dạ say mềm.

29.0716.

Đoàn Đình Sáng.

 

ĐỒNG HỌA:

 

CŨNG NHỚ NGƯỜI NHIỀU  


Thờ thẫn suy tư chiếu rải thềm

Trăng liềm nhớ bạn ngóng bao đêm.

Tin tiên bằn bặt sầu muôn khắc

Lòng dạ mòng mơ đọng những niềm.

Chốn ấy , tay chân , mong được ấm

Nơi đây , hồn vía , gắng gìn êm.

Cầu cho  biển lặng trời yên ắng

Chân cứng vượt qua mọi đá mềm !

Trần Như Tùng

 

CÙNG HỌA:

 

ĐÊM BUỒN

 

Buồn nghe tiếng lá rụng bên thềm.

Rỉ rả côn trùng ghẹo bóng đêm.

Chén rượu giao bôi bừng lắm nỗi.

Câu thơ xướng họa trỗi bao niềm

Chinh phu lẻ bóng bờ vai lạnh.

Thiếu phụ đơn phòng trở gối êm.

Góc biển phương trời ai có thấu

                                  Dăm ly cúc tửu đã say mềm.

Huy Vụ 30/07/2016

 

TIẾP HỌA:

 

TRĂNG TÀ

 

Trăng lạnh về khuya chếch góc thềm

Mong chờ thầm lặng đếm từng đêm

Người ngoài vạn lý xa xôi nẻo

Tớ tận chân mây khắc khoải niềm

Có phải thân già không được khoẻ

Hay chăng việc họ vẫn chưa êm ?

Quê hương bạn hữu bao nồng ấm

Quấn quít bà con khiến ruột mềm . . .

NS

 

HỢP HỌA:

 

THAO THỨC

 

Buồn nhìn lá úa rụng quanh thềm

Hồi tưởng chuyện xưa thức trắng đêm

Nhớ lúc trao lời - lời luyến nỗi

Thương thời ngỏ ý - ý vương niềm

Có hay đất khách còn ngang trái

Được biết quê người chẳng ấm êm

Biền biệt bao năm tình vẫn đọng

Canh khuya vằng vặc dáng trăng mềm.

Trần Văn Hạng

 

CŨNG HỌA:

 

NHỚ NGƯỜI XƯA

 

Trăng lồng giọt nhớ rớt bên thềm

Bể ái đong đầy cả những đêm

Bến đợi ngàn trùng xơ xác dạ

Sông tương một dải xót xa niềm

Cảm hoài tâm sự ân tình cũ

Luyến mãi dòng đời giấc mộng êm

Dĩ vãng ta về trong khắc khoải

Men sầu lệ chuốc thắm môi mềm.

Liêu Đình Tự

 

ĐỒNG HỌA:

 

LỆ NHỚ...

 

Ai đứng chờ ai trước cổng thềm

Mặc cho giông bão quyện trời đêm?

Mấy dòng mực tím vương bao lệ...

Một khúc tình xa gợi những niềm !

Nhớ mãi...lời thầm câu biển hẹn

Thương hoài...hơi ấm ngón tay êm

Hai mươi năm lẻ duyên ngàn dặm

Vẫn tiếc màu xanh áo lụa mềm !

Thy Lệ Trang

 

CÙNG HỌA:

 

THAO THỨC ĐÊM MƯA

 

Nghe mưa tí tách trước hiên thềm

Thắp ngọn đèn lên thức suốt đêm

Dạ tủi ngổn ngang sầu vạn nẻo

Lòng riêng trăn trở lạnh bao niềm

Thơ không kẻ nhận, hồn tê tái

Nhạc chẳng ai nghe, lệ ướt mềm

Cơn bão trong tâm hoài chẳng dứt

Khi nào tìm lại khoảng trời êm ?

Sông Thu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét