Chủ Nhật, 30 tháng 4, 2017

74_NGUYỆN TĨNH (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Thơ Tổng Hợp)


NGUYỆN TĨNH

 

Đâu sóng xôn xao tận đáy lòng

Vỗ thầm đau đáu buốt nhay buông

Tháng qua, tháng lại bầm gan đợi

Ngày mỏi, ngày mòn quắt dạ trông

Nghĩa nặng tay ôm vòng xoắn xuýt

Tình thâm dây buộc nút mênh mông

Thở dài canh vắng, hồn nghe tá

Ước lặng tâm già, phúc tịnh mong !

CAO BỒI GIÀ

26-09-2011

Thứ Bảy, 29 tháng 4, 2017

QUAN NÓI ĐỂ MÀ ...CHƠI


QUAN NÓI ĐỂ MÀ … CHƠI

 

Mút xương, hút tủy đám dân còm

“Đầy tớ” bao nhiêu kẻ túi cơm?

Cưỡi ngựa xem hoa, lương tháng lãnh

Múa môi khua lưỡi, bổng to ôm

Giỡn vầy bá tánh sao không …giận

Đểu thế muôn dân  ắt phải …hờn

Nói lắm mà nào ai nhả …ghế

Triệu tên giá áo vẫn nhơn nhơn…

CAO BỒI GIÀ

29-04-2017

 

BÀI HỌA:

 

LŨ TOI CƠM

 

Tham nhũng nào tha chút quỹ còm

Ăn nhiều làm dở lũ toi cơm

Phòng ngon ghép lại cô tài giữ

Ghế bở chen vào cậu khỏe ôm

Nguyên họ giành quan… luật chẳng phạt?

Cả nhà tranh chức… chúng không hờn?

Hốc sấp hốc ngửa đâu chê thối

Đã thế lên đàn lại giả nhơn…

PHAN TỰ TRÍ 29-04-2017 

 

ĐỒNG HỌA:

 

CHUYỆN NƯỚC TÔI

 

Cày mãi nuôi quan cũng đủ còm

Cháo còn thiếu hụt nói gì cơm !

Khán hoa* ... khoái chí ông liều bám

Tấu mã*...mê đời mụ cố ôm

Tám chục** xếp to : không kẻ giận

Hai mươi lính nhí: chả ai hờn

Tiệc tùng, du hí đưa vào thuế

Chính sách đè dân quả bất nhơn !

Thy Lệ Trang

*Tấu mã khán hoa: Cưỡi ngưa xem hoa

** Công sở ngày nay trưởng phòng, phó phòng , trưởng ban này nọ nhiều hơn nhân viên.

 

CÙNG HỌA:

 

THƯƠNG QUÁ DÂN TÔI !

 

Tỉ mỉ từng xu đếm bạc còm

Ba ngày nồi sạch chẳng còn cơm!

Mẹ hiền nhẫn nại đun trà uống

Anh cả cần cù chuyển xế ôm

Thuế nặng quan đưa trời có thấu?

Sưu cao người trả gió hay hờn!

Ghế êm, lương hậu rời chi uổng

Nghẹt cổ dân lành...thật ác nhơn!

Như Thu

 

TIẾP HỌA:

 

XIN HỎI

 

Công nhân hạng bét lãnh lương còm

Tính tới, tính lui vẫn thiếu cơm

Nếu muốn được no, ra sức cuốc

Bằng không chịu đói, chạy xe ôm

Nghèo hoài ắt hẳn nhiều cay đắng

Khổ mãi tất nhiên lắm dỗi hờn

Bởi cõng trên lưng bao ...mọt nước 

Ăn tàn, phá hoại dạ vô nhơn. 

Thục Nguyên

 

Theo báo Dân Trí (29-04-2017):

Có nơi 80% chứ không phải 30% “cắp ô”, thưa Thủ tướng!

(Dân trí) - 80% là con số cán bộ, viên chức dư thừa đã được ông Lê Anh - Chủ tịch UBND Quận Hải Châu, TP Đà Nẵng xác nhận trong buổi làm việc với đoàn giám sát của Quốc Hội ngày 26/04 vừa qua

… …

Đây là con số đáng tin cậy bởi nó được nói ra từ một vị chức sắc, đang trực tiếp điều hành, nói cách khác, nó là cam kết của chính người trong cuộc.

…. …

Theo số liệu, hiện cả nước có khoảng 2,8 triệu công chức. Nếu lấy tỉ lệ 80% của 2,8 triệu thì con số này là khoảng hơn 2 triệu người. Xin làm một phép tính đơn giản. Nếu lương cộng với các khoản chi khác như lễ, tết, điện nước, văn phòng… tính bình quân mỗi người 5 triệu đồng/tháng thì mỗi năm, ngân sách nhà nước chi cho số người “sáng cắp ô đi, tối cắp về” trên 10.000.000 tỉ đồng. Nếu đem số tiền này dành tăng lương, có lẽ sẽ tăng gấp 5 lần hiện nay.

CHÂN VÀ GIẢ


CHÂN VÀ GIẢ

 

Nặng nhẹ của đời lẫn giả chân

Công bằng muốn giữ tạo ra cân

Hàng trao,vật gửi cùng minh định

Kẻ bán,người mua được rõ phân

Dụng thế cường quyền,oan đáo hạn

Đầu cơ ngụy lý,khổ xoay vần

Khan lòng liêm sỉ,nhiều im lặng

Cái ác lên ngôi ngự cõi trần

Lý Đức quỳnh            

 

XIN HỌA:

 

LỘ CHÂN

 

Miệng gang, lưỡi thép giả thành …chân

Bụng dạ cùng tâm tựa đống …phân

Vơ hết khố ngân, thằng quản chức

Bẻ luôn công lý, đứa cầm cân

Cật thân “đầy tớ” tha hồ …hưởng

Đầu cổ dân đen cứ thế …vần

Giả dối lộ dần: Phường giá áo…

Túi cơm một lũ đã phơi trần!

CAO BỒI GIÀ

29-04-2017

 

ĐỒNG HỌA:

 

CÔNG LÝ

 

Ở đời phải trái vững hai chân

Công lý rạch ròi giữ cán cân

Cái nghĩa không minh gây nước, lửa

Mớ tình bất định  hóa bùn, phân

Cũng vì cuộc sống đành xoay xở

Đã vậy con người phải chuyển vần

Hiếp đáp, đầu cơ cần tránh mặt

Mong sao lũ ác khuất dương trần

Phạm Kim Lợi

 

CÙNG HỌA:

 

TUỒNG ĐỜI

 

Tuồng đời lắm giả lộng thành chân

Cái nghĩa ai nào dám bắc cân

Bởi mộng ê chề trò cướp đoạt

Vì tiền ngán ngẩm cuộc tranh phân

Hàn ôn một kiếp còn thay cải

Bĩ thái ngàn năm vẫn chuyển vần

Nhấc gánh trầm luân hoài trĩu nặng

Ngày mai mấy nhẹ nỗi phong trần.

Nguyễn Gia Khanh

 

TIẾP HỌA:

 

GIỮA PHONG TRẦN


Trườn qua bến đục, giữa phong trần
Những ước quang đường, rộng bước chân
Dẫu cảnh thân hèn liêm ,chính giữ
Dầu trang thế cả thiện, tà phân
Khơi nguồn suối mát trong từng ngọn
Dệt áng thơ xuân đẹp những vần
Vững chí trồng vun vườn quả ngọt
An bình cuộc sống thước nào cân
28 - 4 - 2017
Phạm Duy Lương

 

HỢP HỌA:

 

CHÂN THẬT

 

Quý nhất trên đời sự thật chân

Sống luôn minh bạch vẹn mười phân

Trọng người ngay thẳng không so, tính

Khinh kẻ xảo gian luôn đếm, cân

Thương đám dân lành lời thẳng ý

Ghét bầy quan nịnh lưỡi cong vần

Tiền tài danh vọng rồi tan biến

Tư cách hoài lưu cõi thế trần.

Sông Thu

 

CŨNG HỌA:

 

CHỚ TƯỞNG

 

Đừng để sự tình nước đến chân

Giữa dòng hỗn độn lấy chi cân

Quan tham, tiêu chuẩn nào ngon lựa

Lại nhũng, quy trình chẳng dễ phân

Cả họ lên đời ham gió giục

Toàn dân mạt kiếp ớn mây vần

Xin người chớ tưởng trời không biết

Ráng giữ gương trong chẳng bụi trần.

Phan Tự Trí 

 

ĐỒNG HỌA:

 

GIẢ CHÂN

 

Cuộc sống quay mòng vạn thế phân

Rồi muôn sự việc diễn phơi trần

Yêu thương há nghĩ  lòng sinh cảm

Ghét bỏ đâu lường cuộc sánh cân

Đã nhận tâm chào còn biến chuyển

Thì thôi não tiếp đợi xoay vần

Lời trao lịch lãm giờ giao thiệp

Ẩn phút sau cùng luận giả chân

Uyên Du  - 170428

 

CÙNG HỌA:

 

CHÂN TÌNH HAY GIẢ DỐI

 

Trên đời giá trị tấm lòng chân

Chẳng khứng đo người với cái cân

Dạ thẳng đâu cần đòi đút lót

Tình ngay không phải bắt chia phân

Mới hay đến lúc vương vòng xoáy

Để biết khi nao kẹt cuốn vần

Giả thiệt thời gian sau sẽ rõ

Tạm thời nhất thiết  khỏi minh trần !

TRỊNH CƠ (Paris)

 

TIẾP HỌA:

 

TÂM ĐỜI

 

Dễ gì đoán được giả hay chân?

Dáng vẻ bên ngoài lại khó cân

Cậy chức khinh người đâu có ngại 

Ỷ tài chê bạn chẳng màng phân

Luân hồi bao kiếp nào di dịch

Nhân quả nghìn năm mãi chuyển vần

Quẳng gánh ưu sầu mơi nhẹ bước

Thõng tay vào chợ giữa dương trần. 

Như Thu

 

HỢP HỌA:

 

CHÂN THIỆN MĨ

 

Thơ luật Là Vua thiện mĩ chân

Trung ngôn nhân ái rạng đai cân.

Chuốt chau câu chữ phân minh viết

Ca ngợi nhân sinh đúng đắn phân.

Vì lẽ công bằng nêu tứ ý

Đem lời trong trắng gọi câu vần.

Mọi tuồng giả dối đều căm ghét

Kết nối yêu thương cõi tục trần.

Trần Như Tùng 

 

CŨNG HỌA:

 

CẢNH ĐỜI

 

Đã trót sinh ra chốn bụi trần

Muôn phần giả dối, một phần chân

Lòng người, dạ thú đâu tường tận

Miệng Phật, tâm xà chẳng  định phân

Đạo lý ơ hờ trên bữa tiệc

Công đường nặng nhẹ giữa bàn cân

Tiền trăm, bạc vạn mờ con mắt

Nghiệp ác chồng cao khó chuyển vần !

Thy Lệ Trang

 

ĐỒNG HỌA:

 

KHÓ LUẬN

 

Đôi khi khó luận giả hay chân

Công lý công bằng chửa vững cân

Để rõ trắng đen không lệch tấc

Tìm ra gian ác chẳng sai phân

Ô dù vẫn đó nên che cánh

Bè đảng là đây hóa đảo vần

Nghiệp vụ tiếc rằng chưa tiến bộ

Oan, sai còn phủ  bụi dương trần.

           Trần Lệ Khánh--28-4-2017

 

CÙNG HỌA:

 

COI CHỪNG BỊ HỐ

 

Đời hay gặp " lộng giả thành chân "

Nên chớ tin nhiều ở cán cân

Ngoài chợ mua vào đầy đủ ký

Về nhà thử lại thiếu mười phân 

Thoạt nghe chức lớn ngờ cao học

Đâu biết quan to chỉ đánh vần

Bởi vậy nhìn người qua chiếc áo

E là bị hố chốn " gian " trần

Thục Nguyên

73_NGUYỆN NHƯ (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Thơ Tổng Hợp)


NGUYỆN NHƯ

 

Đăm đắm sầu nhay tựa nẫu nhừ

Hồn nghe man mác khoảng mây mù

Nợ ơi dại thế, vay ngày hạn

Dạ hỡi hoang gì, vắng bóng ru

Khắc khoải trông canh nao  trở sáng

Mỏi mòn đếm tháng vọng sang thu

Mong đời tươi  lại xanh màu lá

Để chút tâm già thỏa ước như…

CAO BỒI GIÀ

07-09-2011

Thứ Năm, 27 tháng 4, 2017

CÓ MỘT NỖI ĐAU


CÓ MỘT NỖI ĐAU

(Thủ vĩ ngâm)

 

Có nỗi đau nào sánh thế không ?

Sinh ra tám đứa, sáu người khùng

Dây thừng mẹ buộc chân con dại

Thuốc ngủ cha dành kiếp chó xong

Xót cảnh thê lương đè phận hẩm

Thương đời nghiệt ngã giáng lưng còng

Than ôi ! thử hỏi trong nhân loại

Có nỗi đau nào sánh thế không ?

Nguyễn Gia Khanh

 

XIN HỌA:

CÓ MỘT XỨ…TIÊN

(Thủ Vĩ Ngâm)

 

Xứ nào lắm nỗi khổ vầy không?

Bị bức dân đen muốn phát khùng

Giữ đất, lính “quen cànkiếp…mạt

Ra khơi, tàu “lạ” bắn đời …xong

Nhiễm ô vô kể người cam hứng

Oan ức bao nhiêu kẻ bị còng

Che mắt, bịt tai quan chả biết

Xứ nào lắm nỗi khổ vầy không?

CAO BỒI GIÀ

27-04-2017

 

ĐỒNG HỌA:

 

CẢNH KHỔ TRẦN GIAN

  ( Thủ vĩ ngâm )

 

Cảnh khổ trần gian có biết không ?

Mẹ già chăm sóc sáu con khùng

Nắng mưa dầu dãi, thân teo tóp

Gánh nặng bi thương, dáng vẹo còng

Chẳng nỡ lìa đời riêng kiếp hẩm

Muốn liều tự vẫn cả nhà xong

Hỏi người đương chức nơi vùng ấy

Cảnh khổ trần gian có biết không ?

Sông Thu

 

CÙNG HỌA:

 

GIỌT LỆ LƯNG TRÒNG

( Thủ vĩ ngâm )

 

Ai ơi, có hiểu cảnh này không ?

Ngơ ngác đàn con mấy đứa khùng

Gia cảnh thế kia sao khỏi  nhục

Cuộc đời đã vậy cũng như xong

Anh em kẻ giúp nồi cơm dẻo 

Làng xóm người cho mớ cá còng

Giọt lệ lưng tròng nhìn cảnh ấy

 Ai ơi, có hiểu cảnh này không ?

Phạm Kim Lợi

 

TIẾP HỌA:

 

CÁM CẢNH...

(Thủ vĩ ngâm)

 

Một đời bạc phước ngẫm buồn không ?

Sáu đứa con yêu mắc bệnh khùng !

Xum họp gia đình mơ có thể ?

Xa lìa bọn trẻ đoán rằng xong !

Thuốc đưa bà vợ thêm lời trối

Dây quấn đôi chân ngỡ chiếc còng

Cám cảnh dương trần hoen ngấn lệ !

Một đời bạc phước ngẫm buồn không ?

Như Thu

 

HỢP HỌA:

 

QUAN TRÊN CÓ THẤU

(Thủ vĩ ngâm)

 

Quan trên có thấu khổ dân không?

Một mẹ già nuôi sáu đứa khùng

Sức yếu ngày qua còn mãi gượng

Hơi tàn phút cuối chết cùng xong*

Neo đơn giữ phận lòng chưa thỏa

Côi cút gìn thương bóng đã còng...

Tham nhũng tiền muôn bè lợi nhóm

Quan trên có thấu khổ dân không?

Lý Đức Quỳnh

 

CŨNG HỌA:

 

KÊU GỌI...

 

Quý ngài cao cấp biết gì không?

Mẹ góa nuôi đàn trẻ khật khùng

Bảy chín nhọc nhằn đôi gánh nặng

Một đời còm cõi tấm thân còng

Ông to bớt nhậu...cho là đủ

Bà lớn nhịn qùa...giúp cũng xong

Xã hội đang trông chờ các bác

Qúy ngài cao cấp biết gì không?

Thy Lệ Trang

 

ĐỒNG HỌA:

 

NHẤT ĐỊNH KHÔNG

(Thủ vĩ ngâm)

 

Nhất định quan trên sẽ nói không

Ăn trên ngồi trốc hóa ra khùng

Dân oan chửi mắng mà đâu ngượng

Chính phủ cù nhầy thế đã xong

Dám đếch đứa nào toan chống cự

Liền tì chúng nó lệnh cho còng

Tiền muôn bạc tỷ lòng vô đáy

Nhất định quan trên sẽ nói không.

Hạ Thái

 

CÙNG HỌA:

 

HỎI..?

 

Chính quyền nhà nước biết hay không..?

Xin giúp lão bà giúp kiếp khùng !

(Rút ruột nhiều tên chôm bạc tỷ

Đầy mâm bao kẻ nuốt tiền xong...)

Bần cùng một mẹ nuôi con bịnh

Điên dại sáu con dựa mẹ còng !

Nhà Báo lên trang nêu cảnh khổ...

Nhiễu điều gương phủ...cứu người không..?

Trần Lệ Khánh

 

TIẾP HỌA:

 

BỂ KHỔ MÊNH MÔNG

(Thủ Vĩ Ngâm)

 

Bể khổ mênh mông lấp nổi không !

Đau thương tang tóc dẫn nên khùng.

Mẹ đà kém sức làm nan được

Cha dẫu xuống mồ chết chẳng xong.

Ma quỷ hoành hành luôn tạo ác

Lê dân ngắc ngoải mãi mang còng.

Chỉ cười Di Lặc làm chi được

Bể khổ mênh mông lấp nổi không ?

Trần Như Tùng

 

HỢP HỌA: 

 

DUYÊN

(Thủ Vĩ Ngâm)


Duyên từ kiếp trước phải vầy không ?
Chật tổ toàn sinh những dại khùng
Một thuở tham tàn chừng đã lắm
Bao đời tủi nhục chửa nào xong
Bao dung, rộng lượng thì thanh thản
Hiểm độc, căn cơ ắt khổ còng
Chớ hận chi đời, xem bản ngã. !
Duyên từ kiếp trước phải vầy không ?
Phạm Duy Lương

 

CŨNG HỌA:

 

MỘT PHẬN ĐỜI

(Thủ Vĩ Ngâm)

 

Thảm cảnh nào ai có biết không ? 

Trời cao đoạ lạc những em khùng 

Hét la...bà Mẹ nhìn đau nhục 

Đập quậy ...ông Cha muốn chết xong 

Bất dĩ cả nhà chờ bát gạo 

Phải đành lũ trẻ đợi chân còng 

Đau thương nghiệp nạn oan khiên gánh 

Thảm cảnh nào ai có biết không ? 

Minh Thúy

 

ĐỒNG HỌA:

 

KÊU TRỜI CÓ THẤU ?

(Thủ vĩ ngâm)

 

Kêu trời cao lắm thấu cho không: 

Cả sáu người con chịu cảnh khùng 

Tựa thú "dại dần" phơi kiếp tận

Như ma khôn hết rũ đời xong

Trước chồng khổ bám theo về hố

Nay vợ đau đeo mãi đến còng

Thà chết cả nhà mong giải thoát !

Kêu trời cao lắm thấu cho không ?

Phan Tự Trí

72_MƯỜI LĂM TRĂM NĂM (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Thơ Tổng Hợp)


MƯỜI LĂM TRĂM NĂM

 

Trăng già thì cũng mãi mười lăm

Còn tui Ta dn cng mi Xuân

Rn đc ti già da li lt

Người khôn lên lão d đâm nhăn

Phi chăng da rn còn sinh ích

Này y đi người ch có danh

Danh li my ai đu đt nh

Thôi đành vui vy, cu trăm năm !   

CAO BI GIÀ

2004