Thứ Sáu, 14 tháng 4, 2017

ĐÊM NỒNG


ĐÊM NỒNG

 

Nồng oi phá bĩnh sut đêm rày

Cán quạt cong mình nhng mun bay

Gió đứng, th ơ đu nõn chuối

Trăng nhìn cau có giữa tàn mây

Bên hè, chó hộc tìm hơi mát

Trên mái, mèo gào phát tiếng ngây

Vạn vt ươn mình mong kiếm giấc

Vật v tng gic tnh chen say !!!

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA:

 

NÀNG BÂN CHẮC TRỐN?

 

Nắng tựa hè sang, mấy bữa rày

Nàng Bân chắc cũng đã xa bay !

Cho xoan héo quắt rơi theo gió

Để tớ đau nhừ ngóng với mây

Ngó đến trời trưa thêm phát dại

Trông vào đệm ấm nữa sinh ngây

May sao Khí tượng loan tin: Rét!

Sướng thật, đêm này lại được say.

Nguyễn Gia Khanh

 

ĐỒNG HỌA:

 

ĐÊM SAY !

Thấp thỏm ngoài sân chín bữa rày
Một chiều ngơ ngẩn tựa hồn bay
Thướt tha che nón choàng khăn lụa
Yểu điệu nghiêng mình vén tóc mây

Mê mẩn lòng nầy tim chợt ấm

Mơ màng vóc ấy dạ dường ngây

Trăng ơi hãy rót cùng ta nhé ! 

Mình cạn men nồng túy lúy say !

Như Thu

 

CÙNG HỌA:

 

HẠ SANG
( nđt )
Cảnh hạ ùa sang mấy bữa rày
Muôn ngàn cỏ cháy bụi tàn bay
Phơi vàng cổ thụ khô nhầu lá
Rải trắng khung trời vỡ vụn mây
Đổ nụ trơ cành, hoa núi rã
Giăng mình đẫy ruộng ,cá đồng say
Đường quê giục bước chiều thêm bỏng
Để lão nông bần gội ngất ngây
13 - 4 - 2017Phạm Duy Lương

Phạm Duy Lương

 

TIẾP HỌA:

 

THỎA

 

Sốt quá trời luôn bấy đến rày 

Mà bầy rôm sảy vẫn chưa bay

Dầm mưa, có lẽ…cha rằng: cảm

Gội nắng, hay là… mẹ bảo: say

Bên ánh đèn khuya bài họa ngấy

Giữa dòng đời bạc cuộc tình ngây

Được tin, hồi hộp chờ em đến

Hết bệnh như rồng thỏa cuốn mây.

PHAN TỰ TRÍ

 

HỢP HỌA: 

 

CẢNH BUỒN 

 

Trời mưa liên tục mấy hôm rày 

Cảnh vật buồn hiu , cát bụi bay 

Chim trốn lùm cây che tránh bão 

Trời bao vùng xám đắp giăng mây 

Lá rơi ào ạt nhìn đơn giá

Gió thổi liên hồi thấy lạnh ngây 

Tiếng nhạc vang lên hồn dịu vợi 

Tách cà phê nóng uống mê say 

Minh Thuý 

 

CŨNG HỌA:

 

NUỐI TIẾC

 

Tôi rời quê Mẹ mấy hôm rày

Không khỏi bùi ngùi suốt chuyến bay

Sao cứ nao nao nhìn xuống đất ?

Cho dù vun vút ở trên mây

Vẫn còn mãi nhớ đêm gần gũi

Chẳng thể nào quên phút ngất ngây

Giờ đã xa rồi bao kỷ niệm

Tưởng chừng chưa dứt được men say

Thục Nguyên

 

ĐỒNG HỌA:

 

NGÀY HÈ

 

Nắng như đổ lửa mấy hôm rày

Chẳng một hơi sương, ngọn gió bay

Sức nóng ong ong xuyên nứt đất

Mặt trời hừng hực đốt tan mây

Cỏ cây héo úa thân queo quắt

Súc vật bơ phờ mắt dại ngây

Nhèo nhẹo trẻ con không chịu ngủ

Dật dờ bô lão tựa đang say.

Sông Thu

 

CÙNG HỌA:

 

NGÀY MÁT

.

Mong mỏi Xuân sang suốt bữa rày

Lối xưa ướt át,tuyết thôi bay

Nắng vàng e ấp len trong gió

Cánh én e dè lượn giữa mây

Trời đất êm đềm ,chìm nhạc lắng

Núi đồi lặng lẽ,đọng hồn ngây

Đông phong xin lại,mang ngày mới

Ấm áp cây cành,vạn vật say.

Thanh Hòa

 

TIẾP HỌA:

 

NÓNG NHẤT HÔM NAY

 

Dường chưa có buổi nóng như rày

Thím Nhiệt ngưng tơ tới tấp bay.

Quấn quýt quanh thân bền tựa chão

Tràn lan khắp chiếu xốp như mây.

Nồm nam bất lực ngang thằng thộn

Quạt điện điên cuồng giống kẻ say.

Đành gọi điều hòa mau kẻo ngất

Dặn đừng lạnh lẽo quá mà “ngây”.

Trần Như Tùng

 

HỢP HỌA:

 

CHÀO MÙA XUÂN...

 

Trời trong, nắng ấm mấy hôm rày

Phơi phới hồn như bong bóng bay

Tulips vườn nhà hoa hé nụ

Anh Đào cổng bạn lá vờn mây

Sóc nâu trố mắt nhìn ngơ ngác

Bướm trắng nghiêng mình lượn đắm say

Một cõi thần tiên...ồ thích nhỉ !

Ôm nàng xuân đẹp...dạ càng ngây !

Thy Lệ Trang

 

CŨNG HỌA:

 

NẰM BỆNH VIỆN

 

Vào trong bệnh viện mấy hôm rày

Tiền chẳng cánh mà quá dễ bay

Ngồi trước lan can như trước phố

Nằm trên giường bệnh ngỡ trên mây

Lời thầy thuốc dặn lời tha thiết

Tiếng quạt trần xoay tiếng ngất ngây

Con cháu vào thăm ngồi phắt dậy

Uống trà đậm nước choáng cơn say

Lê Viên Ngọc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét