Thứ Sáu, 6 tháng 5, 2016

ỚI CUỘI GIÀ (Thơ Vận Trắc)


ỚI CUỘI GIÀ

 

Một mình tay rót ,buồn…vời Cuội

Xuống gẫu cùng ta cho nỗi vợi

Mấy chén lưỡi đùa   đuổi bả danh

Vài ly mồm phiếm xua   mồi lợi

Đêm rằm thao thức Nguyệt   hồn chong

Ngày hạn  quay cuồng ai dạ đợi

Cạn chén  môi mềm …dở tỉnh say

Cuội ơi sao trốn  lời Đây gọi?

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA :

 

CHUYỆN TRÒ VỚI CUỘI

 

Ở trên ấy mãi buồn không cuội 

Tâm sự tràn đầy đâu thể vợi ?

- Ta đã chán chường chuyện thế gian

Và càng ngán ngẩm câu danh lợi

Người đời, cõi tục mãi xa rời

Vũ trụ, ngân hà luôn đón đợi

Thoả sức tung hoành một cõi riêng

Hằng Nga kiều diễm đang mời gọi.

Sông Thu

 

ĐỒNG HỌA :

 

NỖI LÒNG CÕI THẾ

 

Buồn lánh thế gian sao hỡi Cuội!

Tình người cách trở xa vời vợi 

Miếng mồi vô thức hại nhau chơi

Cái bả vinh hoa tranh đoạt lợi

Tham vọng cá nhân mãi lặn bơi

Đam mê thực dụng hằng mong đợi

Tranh giành đến lúc cũng tàn đời

Nhân quả luân hồi trời sẽ gọi.

Liêu Đình Tự

 

CÙNG HỌA :

 

CHƠI TRĂNG ĐỢI CUỘI

 

Xóm nghèo bầy trẻ rất yêu Cuội

Ngại nỗi đường lên quá diệu vợi.

Đứa bảo cùng nhau chia mấy bè

Thằng kêu quen hắn thêm nhiều lợi.

Đêm rằm cả đám cứ vui chờ

Tối mốt từng đoàn đến sớm đợi

Muốn gặp lòng thành ắt sẽ nên

Chơi trăng náo nức ra công gọi.

Trần Như Tùng

 

TIẾP HỌA :

 

CHÚ CUỘI ƠI!

 

Trăng già thấu rõ thâm tình Cuội 

Dõi mắt trông đời sao diệu vợi!

Chốn cũ bơ vơ chẳng trách nàng

Đêm buồn quạnh quẽ nào mong lợi

Xót xa dưới thế mãi tranh giành

Trăn trở bên lòng luôn ngóng đợi

Ao ước tương phùng bậu có hay?

Cung đàn réo rắt mơ người gọi!

Như Thu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét