Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016

THUA PHỤ NỮ LÀ ...PHẢI LẼ 04

(Tiếp theo)
Mặt thằng Tính đang vênh vênh bỗng đực ra như ngỗng “ị “,chắc hẳn nó ngạc nhiên vì xưa nay mình vẫn hiền lành nhịn để nó đùa ghẹo, sao bữa nay mình lại hung hăng bọ xít vậy.Nó đâu biết mình đã tập một số miếng để tự vệ khi bị tấn công bằng đấm đá nên muốn áp dụng thử với thằng đai nâu này xem sao.
_Ngay tại đây ư?. Thằng Tính mấp máy cái môi trề hỏi
_Đúng,chơi liền tại đây
_Nhưng…nhưng đang giờ judo mà, chưa tới giờ lớp tao, bọn tao chưa có thằng nào…
_Mày sợ tụi tao hội đồng mày à, chỉ tao với mày thôi, lớp judo cũng tan rồi
Mình nói với cả bọn bạn:
_Tụi bay để tao với nó ăn thua thôi nghe,không nó lại trề môi tại này ,tại nọ
Thằng Tính miễn cưỡng ra thảm tập,nó nhá nhá mấy cú đá thăm dò,hình như nó biết đòn bắt giò là dễ bị quật té, mình cũng cảnh giác né đòn chờ nó tấn công vì judo là môn võ tự vệ thiên về phản công, bỗng thằng Tính giở bài quyền thuật ra múa, chân đá, tay đỡ, tay vung ,mình cũng ăn mấy đòn của nó nhưng không đau vì nó múa là chính chứ không có lực.


Thấy không đau mình chấp đòn áp sát nó túm được áo nó rồi, chân nó coi như mất phép hết đá được nên chỉ còn mỗi chiêu đấm thôi, nó thoi một đấm vào mặt mình,mình hụp né cú đấm sượt qua trán,Mình quật nó một đòn Ukigoshi gọn lỏn , nó rơi đánh phịch xuống sàn, thấy Tính lồm cồm dậy mình nhào vô đè nó bằng đòn Kesagatami. Hi hi, thằng này “mù kiến thức judo” nên bị vào thế là y hệt cá vào rọ, chịu phép nằm ngoan ngoãn trong gọng kìm của mình.
_Thả ra,thả ra…Thả tao ra
_Chịu thua chưa ?
_Không thua, không thua…Tao nằm đây ngủ ,mày mệt cũng phải buông ra thôi
Mình cười khẽ với nó:
_Ừ thì ngủ đi, tao bắt đầu ru đây
Mình ép hông xuống ngực hắn, xiết vòng tay dưới gáy hắn,co chân lại gồng
_Á, a a…ưm ưm.Tính kêu lên nghẹn trong cổ, mình thả lỏng ra:
_Này có biết con trăn không? Nó đang nựng chú mày đấy.Mình lại xiết lần nữa
_Thua, thu..a, thu.Lần này thằng Tính phải đập tay lia lịa xuống tatami
Mình nhìn cái mặt Tính, lúc này đã xám như mông trâu, thở cà háp, cà háp,mình thả hắn ra đứng dậy:
_Hôm nào đeo cái dây nịt đen quay lại đòi món nợ này nhe!
Từ ngày ấy trở đi,cu cậu chẳng bao giờ dám chọc ghẹo mình nữa.Mình thấy Tính cũng dễ thương hơn ngày xưa , cái môi trên của nó đỡ móm hơn, môi dưới cũng trề ít hơn thì phải.Hi,hi tí võ vẽ của mình phát huy được chút chút thành công rồi,đã quá!
Kỳ thi đấu lấy cam lần 3, mình với Phát bảo nhau không thể trắng tay,quá tam ba bận nhất quyết thế, 2 thằng vỗ tay nhau.
Hôm ấy là ngày Chúa Nhật, tới thảm đấu ngoài võ sinh còn rất nhiều người nhà và khán giả tới xem, thằng Phát nói đi thay đồ rồi biến đâu mất, Thư ký đã xướng tên võ sĩ thượng đài mà mình vẫn không thấy nó.
_Nguyễn Lộc Phát
Nó từ tít ngoài đầu hàng vội bước vào giữa thảm, rồi ngay sau đó nghe gọi tên mình. Thôi rồi huynh đệ tương tàn! Mình không sợ nó vì thuộc sở trường,sở đoản của y va như cháo.Mình biết hắn cũng thế, có lạ chi những chiêu trò của mình.Nhưng thằng nào thắng thì cũng chẳng vui gì.
Hai thằng chào nhau xong, sau tiếng hô Hajime thì mình với Phát nắm áo nhau.Khiếp quá!Một mùi thối hoắc xộc thẳng vào mũi mình ,mình nhăn mặt:
_Mày dưới cống chui lên à
Phát nhếch mép ,mặt nhăn nhó như xin lỗi.
Kinh khủng thật mình giằng co với nó mà không thể xáp sát nó vì mùi hôi ghê tởm này,nó cũng như biết mình đang nhờm tởm nó nên cũng tránh áp sát mình.Thế là 2 thằng đấu thật hòa nhã chỉ ra các đòn chân với nhau thôi.Sốt ruột nhìn 2 đấu sĩ khều khều nhau trọng tài nhắc nhở tấn công,nghe nhắc nhở mình sực tỉnh xỏ chân vào giữa háng Phát móc một đòn chân,hắn trúng đòn nhưng xoay người té một bên hông,ngán cái hôi của nó không dám đè hắn mình buông ,đành nhận điểm waza(0.5điểm).Gần hết giờ thằng Phát cũng lừa được mình dính một đòn quét chân nhưng mình kịp té chống tay.Kết cuộc 2 thằng đều có nửa điểm để đi tiếp.
Mình về chỗ cũ ngồi để chờ đấu tiếp, còn Phát lại trở lại tít ngoài đầu hàng .Mình hiểu nó ra tận ngoài đấy nhằm tránh làm mọi người khó chịu.Thật hết biết chẳng hiểu nó ngâm bộ võ phục xuống mương cống nào mà đến chuột chết cũng thua hương!Chắc chắn một điều là cu cậu đã nghĩ ra trò này khi phải chịu thua cái thằng chơi nó “đòn nách” 2 tháng trước.
Đối thủ tiếp theo của mình hôm nay là một anh chàng “bốn mắt”, khi thi đấu phải bỏ kính ra ,nhìn cặp mắt nheo nheo vẻ sâu hơncủa hắn,mình đoán tên này cận nặng nên nhớ lời anh Ngữ chỉ vẽ cho chân hoạt động lẹ thì người cận sẽ không thể ra đòn chân được,mình sẽ cố áp dụng kinh nghiệm này.
Quả thế thật,đôi chân mình bước nhảy liên tục ,hắn tránh đòn chân của mình còn vất vả thì làm sao dùng miếng đòn chân được.Hắn nhấp nhấp muốn vào đòn hông hoặc vai, 2 cánh tay y khỏe thật đã vài lần suýt nhấc mình lên thành công,thằng này thuận tay phải, mình nhủ thầm để phá đòn quăng của nó và cũng nhớ nếu có đè thì sẽ đè hông phải nó.
Hự, hắn giật mạnh tay vô đòn soelnage ,mình lập tức gấp tay phải nhấn cùi chỏ lên vai hắn gí mạnh, cả 2 thằng cùng từ từ quỵ xuống rồi lăn nhào ra tatami, nhanh như chớp mình vào đúng thế kesagatami, cánh tay phải của đối thủ đã bị mình khóa gập bằng bàn tay đang lòn dưới gáy nó,điều này để tránh bị đối thủ túm quần mình ngang đùi mình hất lên lật lại.Hắn co chân tính móc đầu mình nhưng mình đã phòng thủ áp sát đầu mình vào đầu đối phương nên chân nó chỉ choi choi trên không.
Trọng tài đã bắt đầu đếm, 30 giây, chỉ 30 giây thôi là ippon rồi. Thằng này gớm thật,nó xòe tay còn lại xỉa sát da đầu mình kẹp tóc giữa các ngón tay mà kéo, trọng tài không biết gì cả,bàn tay nó vẫn xòe thẳng không nắm lại nên nào ai biết mình đang buốt óc bưng bưng, mình cắn răng chịu đựng
_...20…25…30…Ippon…
Mình sung sướng quên cả đau buông đối thủ nhảy cẫng lên, mau mắn sửa lại võ phục chào đối thủ một cách vui vẻ quên cả kiểu chơi xấu của nó.
Ngồi yên chỗ ,mình lại thấy đau buốt đầu trở lại, cơn đau này kéo dài cả tuần mới hết,không biết có phải vì thế mà về già đầu tóc mình hói trụi hói trơ vầy không?
Còn thằng Phát gặp một đối thủ trông thật thơm tho,sạch sẽ, bộ võ phục gần như trắng tinh,sợi đai mới còn tươi màu, Đoán mò dễ trúng đến 90% chú chàng là đấu sĩ mới.Mình nhủ thầm hi hi cậu công tử này chắc chết vì “Xạ hương” của tên bạn mình thôi,tội quá Tài ơi!
(Còn tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét