Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2020

VÔ CẢM


VÔ CẢM

 

Nhiều lúc đường đời vội bước chân

Chẳng buồn để ý chuyện xa gần

Khẩu trang bịt kín như phòng dịch

Kiếng mát che mờ tựa thủ thân

Quen, lạ đâu màng...không vướng bận !

Dở, hay nào kể...khỏi phân vân !

Dần quen nếp sống thành vô cảm

Chỉ biết mình ta giữa cõi trần.

 

Sông Thu

( 18/06/2020 )

 

BÀI HỌA:

 

VÔ LƯƠNG…

 

Ruổi rong cõi tạm đã mòn chân

Ga cuối trí tri cũng sắp gần

Thấy triệu dân đen, oằn xả xác

Nhìn bao lại nhũng, lạm vinh thân

Lạnh lùng, ích kỷ say tiên giới

Ác độc, thây ai đắm ngục trần

Ngạo mạn, khinh Trời không có …mắt

Rồi ngày quả báo, rõ phù vân…

CAO BỒI GIÀ

18-06-2020

 

ĐỒNG HỌA:

 

PHÂN TRẦN

 

Một lần bước hụt, khiến sa chân

Cứ tưởng không gian đã kéo gần

Nam bắc vẫn chưa hoà hợp bạn

Đông tây e chỉ xót thương thân

Hoá ra hoài vọng toàn hư ảnh

Thành thử mộng mơ cũng huyễn vân 

Thơ phú để quên sầu cảm luỵ
Trăm năm thấp thoáng lẽ phân trần ...

    Hawthorne  18 - 6 - 2020

CAO MỴ NHÂN 

 

CÙNG HỌA:

 

VỊ KỶ


Riêng mình muốn được thảnh thơi chân
Những chỗ phiền ưu tránh tới gần
Mất đất,đau người lê lết chợ
Tan nhà,khốn kẻ quặt quày thân
Oan kêu khắp chốn,rằng: trường mộng
Oán dậy cùng trời,bảo: huyễn vân
Bốn bức tường cao,hồn lãnh đạm
Ba không,mặc xác chuyện hồng trần.
Lý Đức Quỳnh 

 

TIẾP HỌA:

 

BỤI TRẦN

 

Đường về mỏi mệt khách lê chân

Kẻ trước người sau đích tới gần

Xin được thứ tha vơi tội lỗi

Nguyện cầu an lạc giữ tâm thân.

Công hầu ngắn ngủi Nam Kha giấc

Khanh tướng hão huyền bạch cẩu vân.

Tay trắng hành trang đà bỏ lại

Mắt mi lem luốc bụi hồng trần.

Mailoc

 

HỢP HỌA:

 

LÒNG GIÁ LẠNH

 

Sao còn e ngại mối tình chân?

Chắc mẩm từ nay khó được gần!

Cuối nẻo đìu hiu sầu tím dạ

Bên cầu vắng lặng nghĩ buồn thân!

Trăm lời hứa hẹn nương làn khói 

Đôi bóng xa rời hỏi áng vân?

Một buổi thuyền neo người ước gặp

Lòng đây giá lạnh chớ phân trần...

 

Như Thu

 

CŨNG HỌA:

 

TIÊN NỮ ĐỪNG QUÊN

 

Cô vít vô tình dạy cái chân

Đi xa hay dẫu chỉ đi gần

Cự li gắn bó yêu thương bạn

Băng khẩu hòa đồng bảo vệ thân

Diện đấy dọc ngang nền bích lộ

Nhan nàng thẫm nhạt áng thanh vân

Bao giờ hết dịch xin cho gặp

Tiên nữ đừng quên chuyện tục trần.

Trần Như Tùng

 

ĐỒNG HỌA:

 

GẪM CHUYỆN ĐỜI

Đường đời lắm lúc dễ sa chân
Cạm bẫy bủa vây ở rất gần
Lưỡi rắn ngọt ngào nên sụp hố
Miệng hùm dụ dỗ phải phòng thân
Nào hay phân biệt điều hư ảo
Chả biết thiệt hơn lý cẩu vân
Bởi vậy,sự đời e khó tránh
Thị phi cốt lõi bụi hồng trần

songquang
20200619


CÙNG HỌA:

 

DẠ RỐI

 

Con tạo xoay vần dưới gót chân

Dẫu cho khúc khuỷu hoặc không gần

Khó khăn vất vả vây tâm trí

Trắc trở nhiêu khê bủa bản thân...

Thầm nghĩ bây giờ ,sao dạ rối

Nhớ về thuở ấy ,mãi tơ vân

Nhiều khi tiếc nuối thời thơ dại

Ký ức bừng lên toả sáng trần !

PHƯỢNG HỒNG

 

TIẾP HỌA:

 

CÀNG THÊM NGAO NGÁN...

 

Ai ngờ ở Mỹ phải chồn chân

Gặp bạn nhìn xa chẳng dám gần

Vi rút nhiều nơi ...càng tái mặt

Biểu tình khắp chỗ...lại lo thân!

Tự do qúa trớn...như giông bão

Danh lợi tan tành...tựa áng vân

Nhìn lại Voi, Lừa đang cấu xé

Càng thêm ngao ngán cảnh dương trần !

Thy Lệ Trang

 

HỢP HỌA:

 

BỆNH THỜI THẾ

 

Chán cảnh từng ngày phải bó chân 

Ra vào lúng túng bước quanh gần 

Lo âu bịt mũi đề phòng dịch 

Sợ hãi giam nhà bảo vệ thân 

Mỗi sáng sau vườn phơi ánh nắng 

Từng chiều cạnh cửa ngắm làn vân

Ưu phiền cướp bóc hung tàn phá 

Dịch, loạn cầu xin dứt cảnh trần 

Minh Thuý 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét