Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2011

CÁNH THIỆP XUÂN HỢI 02

(TIẾP THEO)
Mình tức cười vì cái mặt nghệt ra như ngỗng rặncủa nó…:
_Này người ta in họ tên để cho mọi người biết tấm card là của ai, còn chức danh, nghề nghiệp là để mọi người biết người này là ai, đúng không ?
Ba Tai gật đầu lia lịa :
_Đúng, đúng, đúng…
_Nếu mày không muốn ghi là học sinh lớp 5 trường làng,chưa hết thò lò mũi xanh thì mày ghi là BA TAI để người ta biết Hoàng Minh là ai, ai là Hoàng Minh thế thôi !
_Cái gì ? Mày xỏ vừa thôi nhé
_Trời đất ! Dân “chơi “mà không dám xưng danh à ?Ai chẳng biết Ba Tai là mày, mày là Ba Tai, mà mày vẫn hùng hồn xưng như thế cơ mà
_Đành là thế nhưng ai lại in trên danh thiếp như vậy bao giờ!
Hi hi, vậy mà mày khoe là có biệt danh giống như Bồn Lừa, Dzũng Đakao trong truyện của Duyên Anh , bây giờ là lúc để dùng thì lại thẹn thùng giấu biệt là sao?
Mình cố ý khiêu khích y va.Hắn xung lên liền :
_Dám chứ sao không,Ba Tai này luôn chơi trội mà.Nhưng mà ghi sao cho nó văn chương chứ Ba Tai không nghe kỳ quá
Mình quân sư cho nó :
_Thì mày in thế này: NGUYỄN HOÀNG MINH, dòng dưới là Biệt Danh : BA TAI, rồi dòng nữa là CUNG CHÚC TÂN XUÂN
_Biệt danh nghe kỳ lắm cứ như biệt giam ấy, cung chúc tân xuân nghe cũng già lắm, mày có ý nào khác không ?
_Sợ người ta lầm thành biệt giam thì dùng chữ biệt hiệu vậy, không thích Cung Chúc Tân Xuân thì đổi là Chúc Mừng Năm Mới cũng cùng nghĩa đấy
_Chúc mừng năm mới ,ok được, nhưng biệt hiệu sao sao ấy, chưa ổn. Thôi giờ lo kiếm tiền đã,vài ngày suy nghĩ chắc hay hơn
Ngày hôm sau , vào lớp Ba Tai khoe với mình đã xoay mượn và có 70 đồng rồi, nó đang cố kiếm thêm 30 đồng nữa để thực hiện mơ ước “giấy thơm” của nó. Giờ ra chơi hôm ấy nó rủ mấy thằng ra sân trường đánh đáo,hết buổi nó giơ cho mình xem 1 đồng 5 đồng cắc hoa :
_Tao kiếm thêm được 5 đồng bằng mấy ván đáo này.Chiều về ra sân chùa tao chơi tiếp với hội đáo ngoài ấy, chẳng mấy là đủ trăm
Mình cười :
_Cờ bạc là bác thằng bần, mày chẳng thắng mãi đâu, coi chừng mất sạch đấy.Mày đem tiền về nhà cất bớt đi, cầm đi vài đồng thôi để đừng tháu cáy mà móc hết ra
Hắn nhăn mặt sừng với mình :
_Chưa gì mày đã trù ẻo thua là sao !
Mình không cản nó nữa, thằng này đang say cái món thiệp xuân này quá thể,thây kệ nó .Hôm sau Ba Tai hí hửng trề môi với mình :
_Mày biết tao còn thiếu bao nhiêu nữa không ?
Không đợi mình trả lời, nó nheo nheo mắt khoái trá :
_10 đồng nữa thôi là chẵn trăm rồi, mấy thằng ngoài sân chùa bị tao “gọt” sạch.Chiều nay nữa là tụi nó “nộp” cho tao đủ số
Vừa hí hửng nó vừa moi từ túi áo ra 1 tờ giấy phác thảo nội dung tấm thiệp, nào là biệt hiệu, tục danh, ngoại danh, bí danh, danh hiệu,húy danh.v.v… Nó hỏi:
_Mày thấy chữ nào dùng được?Tao thấy bí danh hay hay xài được không mày ?
_Ha ha, cả xứ biết cái tên Ba Tai của mày, bí mật gì mà mày bảo là bí danh
_Vậy hả ? Thế còn danh hiệu ?
_Danh hiệu là cái danh được công nhận , trao tặng thí dụ như hiệp sĩ chẳng hạn, còn mày được ai trao tặng ?
_ Rắc rối nhỉ?Còn ngoại danh, tục danh thì sao ?
_Chả có cái nào nghe được hết, biệt danh là ổn nhất
Ba Tai ngần ngừ, lẩm nhẩm :
_Tạm gác cái đó lại.Ê mày an khang thịnh vượng nghe hay nhưng bọn mình chúc nhau nghe tức cười quá mày nhỉ
_Ừ có thằng nào làm được tích sự gì đâu, toàn ngửa tay xin tiền ăn bánh mà thịnh vượng nỗi gì
Cu cậu vê vê “cái tai” thứ ba, vẻ mặt băn khoăn :
_Thế thì trẻ như mình thì chúc nhau cái gì ?
Mình cười phá trước câu hỏi của hắn :
_Hi hi!Thì “Hay ăn chóng lớn” hoặc “Ăn vóc học hay” chứ gì nữa
_Thôi đi mày cứ chọc tao hoài.Có câu gì nghe hợp tình hợp lý tí không?
Mình thấy nó “loay hoay “mãi nên góp ý :
_Thôi đây tao nghĩ chúc Vui Tươi Mạnh Khỏe là hay nhất
_OK , cám ơn mày, tao đã quyết được rồi.Tèn ten chiều nay ra thu của đám sân chùa 10 đồng nữa là tao có 1 hộp thơm lựng
Hơn 6 giờ tối hôm ấy, thằng Ba Tai mới về ngang nhà mình, quần áo xốc xếch ,bẩn thỉu,gò má sưng sưng,mình chặng nó lại hỏi :
_Mày đánh đáo đến giờ mới về ấy hả ?Sao như mới vật lộn vậy ?
_Ừ đánh nhau với thằng Cảnh cọ.
_Sao thế đánh đáo ăn gian nhau à ?
_Không, hôm nay xui quá tao toàn thua thôi,lúc thua mất 15 đồng thì tao bảo thôi không chơi nữa, bọn thằng Cảnh Cọ không chịu nó vật đè tao xuống khám túi, bắt tao chơi đến hết tiền mới thôi !
_Thôi rồi tụi nó nhử cho mày ăn hôm qua, hôm nay bọn nó mới “vặt” sạch mày
Mình chợt nhớ ra, hỏi nó :
_Thế là tan giấc mộng thiệp xuân rồi hả ?
(Còn Tiếp)

1 comments:

  1. họa bài : " chửa buồn lo"

    HẾT LO
    Hai thằng tham nhũng ngủ im ro.
    Lửa cháy ầm ầm chúng chết co.
    Quốc khố ăn nhiều hồn hóa quỷ.
    Của chùa nốc lắm xác ra tro.
    Đừng quên lão những chuyên nghề bợ.
    Hãy nhớ thằng tham giỏi món mò.
    Một lũ yêu ma rên rỉ khóc
    Khóc rằng : Đã hết… chẳng còn lo
    Nguyễn Huy Vụ

    Trả lờiXóa