Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018

CHIỀU ƠI!


CHIỀU ƠI !


Giọt chiều tím lịm nhuộm hồn tôi
đôi sợi khói lam mỏng dưới đồi
bến nước não nề âm sáo trúc
tầng không nháo nhác cánh chim trời
sương gieo đầy trí, bao niềm luyến
Gió vuốt lặng người, những khúc nôi…
Tiếng mõ xa xôi đều nhịp nấc
dương tà bóng hạc quá chơi vơi…
CAO BỒI GIÀ
23-07-2018


BÀI HỌA:


ĐỜI TÔI


Ngồi buồn ngẫm lại cuộc đời tôi
Lúc đáy vực sâu lúc đỉnh đồi
Lắm bận bôn ba nơi góc bể
Nhiều phen lận đận ở phương trời
Thời xuân khắc khoải lo ngày lão
Tuổi xế bần thần tiếc thuở nôi
Chưa được một lần vui hiện tại
Nỗi sầu cuối kiếp vẫn chưa vơi.
Sông Thu


ĐỒNG HỌA:


PHIÊU QUÊN SẦU


Day trở?...có gì nẫu dạ tôi
Mơ màng chiều xuống tím lưng đồi?!
Thân tàn vãn vợi...phai theo gió 
Bạn vắng dần thưa...lặng cuối trời!
Khao khát mộng mơ thời tuổi trẻ
Đằm sâu ký ức buổi thôi nôi
Phiêu du trăng gió quên sầu muộn
Thơ túi rượu bầu khó cạn vơi?!
                             23--7-2018
Nguyễn Huy Khôi


CÙNG HỌA


ĐÔI BẠN THÂM GIAO


Gặp gỡ dăm ngày bạn thiết tôi
Tung tăng dạo mát khắp quanh đồi
Dập dìu bướm lượn nhìn vui mắt
Chầm chậm mây bay khiến đẹp trời
Kể lúc cha hờn khi phạt trẻ 
Nhắc thời mẹ hát thủa nằm nôi
Biết bao chuyện cũ mình tâm sự
Ngắm cảnh ưu phiền bỗng nhẹ vơi…
Như Thu


TIẾP HỌA:


NỖI SỢ


Nắm níu mây ngàn,lỏng chỏng tôi
Lăn quay đá sỏi xuống chân đồi
Cheo leo hố thẳm bu triền vực
Vất vưởng bờ sâu ngóng đỉnh trời
Tuột dốc hồng hoang thèm đất mẹ
Xoay vòng thảng thốt khát vòm nôi
Cơn mê cổ sử dài đêm ám
Sợ đảo điên lòng mãi chẳng vơi
Lý Đức Quỳnh 


HỢP HỌA:


CHIỀU CHIỀU


Bạn buồn, não nuột cái đời tôi
Di trú Hồ Gươm thiếu hẳn đồi.
Viếng cảnh chùa quen ngồi gốc trúc
Chơi trăng sân thượng ngắm mây trời.
Phê lon ông nhấp thôi hàng quán
Xe đẩy cháu nằm giống chiếc nôi.
Dạo bộ chiều chiều vui chiến hữu
Vẫn nhìn phía núi nhớ khôn vơi .
Trần Như Tùng


CŨNG HỌA:


TÌM ĐÂU


Tìm đâu thuở ấy bóng hình tôi
Lững thững cùng em đến cuối đồi
Nghe thoảng hàng thông lùa tiếng gió
Nhìn lên mây trắng lượn chân trời
Con cò thầm lặng ru bầy trẻ
Tay mẹ nhẹ nhàng lắc chéo nôi
Kỷ niệm quê hương tràn ký ức
Bao giờ lắng đọng, nỗi buồn vơi.
THIÊN HẬU


ĐỒNG HỌA:


ĐÃ MUỘN RỒI


Lần bước lối mòn lặng lẽ tôi
Về chiều nhớ mẹ thuở quanh nôi
Nắng vàng buồn khuất bên kia núi
Mây tím sầu dăng phía cuối đồi
Lòng nặng ưu tư hoài khó dứt
Hồn  băng tê dại mãi khôn vơi
Ngày xanh nhiệt huyết đầy tâm khảm
 Xuân lụn tàn phai mộng vá trời.

Thanh Hòa


CÙNG HỌA:


CUỐN PHIM KỶ NIỆM


Kỷ niệm ùa về ngợp trí tôi
Như mây khói cuộn bủa chân đồi 
Để trong đêm đến trèo thang mộng
Rồi giữa tàn canh tuột giếng trời
Tiếng trẻ truy bài nhao giữa lớp
Câu hò ru cháu dịu đầu nôi ...
Cuốn phim ào ạt còn bao tập
Tâm sự nguyên bầu chẳng thể vơi .
PHAN TỰ TRÍ


TIẾP HỌA:


VẦN THƠ VỚ VẨN


Nhớ hoài năm tháng cuộc đời tôi
Những buổi hành quân vượt núi đồi
Non nước bao la, vui chiến tuyến
Hỏa mai chiếu sáng, đẹp khung trời
Thời trai luôn mãi nhiều bay bướm
Tuổi hạc chẳng còn chút nước nôi
Thân phận chim lồng, cùng cá chậu
Vần thơ vớ vẩn cũng đầy vơi..
Thanh Trương


HỢP HỌA:


BÓNG CHIỀU ÊM


Quạnh quẽ nơi này một bóng tôi 
Chiều phơi nắng Hạ dưới chân đồi 
Tia vàng  lướt dạo vờn sông nước 
Nhạn trắng tung bay lượn mặt trời 
Cảnh vắng trầm tư thời quấn Mẹ 
Mây hiền lắng  đọng thuở nằm nôi 
Quê hương vạn dặm sầu ly cách 
Ký ức tràn về chẳng thể vơi 
Minh Thuý 
23 tháng 7_2018


CŨNG HỌA:


LÀM SAO


Tôi thường tự nhủ với lòng tôi
Đừng cố leo lên tận đỉnh đồi
Hãy chấp nhận thôi điều trước mắt
Chớ mơ mộng mãi chuyện trên trời
Đã qua xa lắc thời niên thiếu
Khó thể trở về thuở võng nôi
Biển rộng mênh mông nhiều sóng gió
Làm sao biết được biển đầy, vơi ?
Thục Nguyên


ĐỒNG HỌA:


THƯA VƠI


Tiếng cười trong trẻo vẫn bên tôi
Băng suối, lội sông lại vượt đồi
Gió hát tình ca xuyên đất nước
Thông reo điệu nhạc trải nương đồi
Con đường ngày ấy thân thương quá
Dốc núi bây chừ thấm đậm nôi
Nỗi nhớ theo mây về điểm hẹn
Tình sầu nhức nhối sẽ thưa vơi !
HỒNG PHƯỢNG

1 comments:

  1. Xin phép Cao huynh cho đệ được chia sẻ trên trang nhà LP.
    Kính Huynh sức khỏe,an vui !

    Trả lờiXóa