Thứ Bảy, 2 tháng 9, 2017

ƠI THU...


ƠI THU


Hiu hiu quạnh vắng buổi chiều thư

Lơ lửng mây  bay tựa cánh dù

Trời thẳm, diều vươn cao tít tắp

Đồng xanh, tiêu réo khéo vi vu

Hồn  ru vời vợi chùm hoa nắng

Mắt ngước xa xăm cánh nhạn mù

Bỗng nhớ vọng hoài năm tháng cũ

Thu ơi lòng nuối lắm ,ơi thu!

CAO BỒI GIÀ


BÀI HỌA:     


MỘT CÁNH THƯ


Gửi nhạn chuyển dùm một cánh thư

Người nơi viễn xứ mãi . . cho dù . .

Râm ran triền núi đàn chim hót

Xào xạc ven đường  ngọn gió vu

Vẫn nhớ niềm xưa khi nắng nhạt

Hằng thương mộng cũ buổi sương mù

Nhân tình thưở trước nguyền vay trả

Cứ cợt chi hoài thế hỡi thu

Phạm Kim Lợi


ĐỒNG HỌA:


CÓ QUÊN THU !


Giữa lòng thành lớn buổi nhàn thư

Nhìn nắng tung tăng giỡn tán dù.

Lối phố xe bon người vội vã

Cung trà nhạc dạo nét hoang vu.

Thị dân bận việc theo tầm với

Ngách hẻm gầy than thả khói mù.

Tháng bảy ngày rằm đều nhớ cúng

Nhưng mà chẳng nghĩ đó là THU !

Trần Như Tùng


CÙNG HỌA:


LÁ RỤNG MÙA THU!


Khéo bày trang mạng có nàng thư!

Cánh bút ưa vui muốn nhảy dù,

Lúc đến sum suê vừa ấm áp,

Khi về trơ trụi đã hoang vu,

Trông trời vắng ngắt đâu nào thấy,

Gọi đất im re cũng mịt mù,

Thu đến thu đi - nhìn lá rụng,

Đau lòng cây quá - biết không thu?

Trương Văn Lũy


TIẾP HỌA:


CHIỀU THU


Lưng trời ánh gợn nét thanh thư

Vẫn lộng chiều quê ngát,mặc dù

Mé núi sương giăng vời ảm đạm

Ngoài đồng khói tỏa gợi hoang vu

Chung trà khép lại ngày nhằn nhọc

Đốm lửa cời xua tối mịt mù

Giữa cuộc nông bần gia thế ổn

Vui đời cuối hạ chuyển vào thu

Lý Đức Quỳnh


HỢP HỌA:


NGÀY THU

(Tam điệp thanh)


Diều phiêu, sáo dạo nhạc vu vu

Bướm lượn chờn vờn cúc lúc thư

Nắng vắng chiều xiêu, chim lác đác

Sương vương tối gội, cảnh tù mù

Lao xao sóng vọng cừ như hát

Lãng đãng mây quây bỗng giống dù

Đắm ngắm thiên nhiên, hồn bảng lảng

Trong lòng phấn chấn gọi: Thu! Thu!

 010917.

Đoàn Đình Sáng.


CŨNG HỌA: 


VẪN MÃI NGẠI NGẦN


Này hỡi cô nàng dáng tiểu thư

Đi trong chiều nắng với cây dù

Êm đềm dưới bến, con đò đợi

Xào xạc bên đường, tiếng gió vu

Ta đứng bồn chồn, chân muốn nhũn

Người qua hờ hững, mắt như mù

Một câu muốn thốt mà không được

Đến tận bây giờ, mấy chục thu !...

Sông Thu


ĐỒNG HỌA:


THU SẮP VỀ


Trời se se lạnh ,viết tình thư

Mưa nhẹ bay bay trên đỉnh dù

Hoa cúc đang thì vàng rực rỡ

Rừng thông vắng khách lặng hoang vu

Lang thang vờ nhặt bông hoa dại

Thơ thẩn vời trông bóng cõi mù

Trót hẹn cùng ai năm tháng cũ

Thư này không đến , đợi muôn thu !

THIÊN HẬU


CÙNG HỌA:


NHỚ MỘT NGÀY THU


Hôm nay nhàn hạ chốn phòng thư

Chợt nhớ năm nao chiến lính dù

Giặc nhảy lưng trời rơi tới tấp

Đạn rền vang núi réo vù vu.

Đợi thời ẩn nấp trong hầm kín

Diệt địch xung phong giữa khói mù.

Được gửi một chân trong trận ấy

Về nhà tháng bảy , một ngày thu .

Trần Như Tùng


TIẾP HỌA:


NHỚ THU


Ủ nhiệt bàng đang đỏ cánh thư

Bồ công anh lượn những cây dù       

Mây vờn sũng nước sầu xa tắp

Sáo lượn dây chùng điệu vít vu

Mới đón buồm khơi tươi nắng ấm

Đã lo áo khoác lạnh sương mù

Thì ra kỷ niệm ngày xưa vẫn...

Đọng mãi trong hồn giọt nhớ thu!

PHAN TỰ TRÍ


HỢP HỌA:


NỬA MÙA THU ĐI


Bước xuống phố gầy muốn giãn thư 
Sợ mưa sa ướt dạo cầm dù 
Chiều nghe vang vọng lời ai thoảng 
Hồn gọi mơ màng tiếng sáo vu 
Vạn lá thay màu rơi ngõ lộng 
Ngàn cây đổi sắc phủ sương mù 
Xanh xao niềm nhớ lòng hiu quạnh
Người đã đem vời nửa bóng Thu 
Minh Thuý 


CŨNG HỌA:


ĐÀNH THÔI...


Cũng bởi trông vời áo tiểu thư
Nên ai mắt cận hóa ra mù
Hương đồng hờ hững sương hơi lạnh
Cỏ nội vô tình gió thoảng vu
Gác nhỏ anh say tình huyễn mộng
Đường mòn em nhặt lá chiều thu
Thuyền hoa trang điểm đời con gái
Bỏ lại bao năm đợi...mặc dù...!!!
Thy Lệ Trang


ĐỒNG HỌA:


THU LỠ


Quạnh quẽ,chiều phai ngóng đợi thư
Hỏi han,đằm thắm,bạn,cho dù
Ve dường níu hạ,âm rền rĩ
Gió tựa đùa tre  tiếng vít vu
Mỗi bước chân đi hồn chập chững
Từng cơn sương hắt,cảnh mịt mù
Tìm về vô vọng phương trời cũ.
Rực rỡ vàng rơi,xác lá Thu

Thanh Hòa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét