Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2016

ĐI BẮT CUA


ĐI BẮT CUA.

 

Lẹ lẹ ...Mình ơi ! ...đi bắt cua...

Biển xa...đến sớm kẻo trời trưa

Cần câu, ghế bố...lo mang đủ

Bánh trái, soda...nhớ lấy vừa

Gió mát êm trôi...mây lãng đãng

Hồn say nhẹ thả...mộng đong đưa

Giật mình tỉnh giấc- anh cười khẽ...

- Một giỏ đầy nè...em khoái chưa???

Thy Lệ Trang

 

XIN HỌA:

 

CANH CUA RỐC

 

Cá biển kiêng rồi, kiếm cáy cua

Cành cành chày cối thoắt đà trưa

Rau đay anh xắt, canh sôi nhẹ

Mắm muối em nêm lưỡi nếm vừa

Nóng sốt  họng trôi tuồng khó nhịn

Ngọt thơm cơm nuốt cứ như đưa

Mướp hương khéo chọn, chồng khen mãi

Vợ liếc  : Sao chàng đã thỏa chưa?

CAO BỒI GIÀ

04-08-2016

 

ĐỒNG HỌA:

 

LẨU CUA

 

Đã sẵn đây rồi, một giỏ cua

Nức lòng, em đãi lẩu ăn trưa

Rau trồng có sẵn, gom cho đủ

Nước luộc đà sôi, nấu rất vừa

Kẻ trổ biệt tài nêm lẫn nếm

Người lo chén bát múc và đưa...

Xuýt xoa thưởng thức no cành bụng

Anh thấy vợ hiền giỏi thật chưa ?

Sông Thu

 

CÙNG HỌA:

 

ĐI CUA

 

Chồng ơi, sao lại nỡ đi cua

Cho bậu sẵn sàng chiều sáng trưa

Mỹ nữ chân dài thì cũng vậy

Cuộc vui trần thế mấy cho vừa

Đô la mới đúng điều ham muốn

Tình nghĩa chỉ là chuyện đẩy đưa

Dù bẩy, dù ba, em rán chịu

Si da vướng phải,  khổ anh chưa! 

Người Nay

 

TIẾP HỌA:

 

SAO LẠI CUA.

 

Đã có em rồi sao lại cua... ?

Khuya còn đi được mắc chi trưa

Nước hoa, hỏi tới...ra ghê nhỉ

Tiền bóp, xem ra...cũng chẳng vừa

Mắt gái năm con còn lúng liếng

Lòng trai bảy vợ cứ đò đưa

Còn may ác mộng... mồ hôi hột:

Nó gửi bom chùm ! Đã khiếp chưa ???

Phan Tự Trí 

 

HỢP HỌA:

 

MÒ CUA

 

Vì chàng chán ốc mới mò cua

Chẳng ngại ao tù, sợ nắng trưa

Lõm bõm tay thò hang cỏ rậm

Trâng trâng mắt dán mép khe vừa

Thều thào dưới ngực làn hơi thở

Bủn rủn trong lòng ngọn gió đưa

Khoái chí khen rằng hay quá xá

Trò này hỏi nhé, mấy ai chưa ?

Nguyễn Gia Khanh

 

CŨNG HỌA:

 

MÓN NGON XƠI

 

Nhớ món ngon xơi cái lẫu cua

Thương em khéo nấu bữa ăn trưa

Hành hương tỏi ướp không thêm bớt

Nước súp màu mè nếm vặn va

Ngày xửa yêu em tài nấu nướng

Bây giờ hả dạ bậu dâng đưa

Cười thầm kiếp trước mình tu đắc

Sực tỉnh ai reo rửa chén chưa???

Hải Rừng

4/8/2016

 

ĐỒNG HỌA:

 

NHỚ THUỞ BÉ

 

Nhớ hồi xuống ruộng xúm tìm cua

Bắt để đem về nấu bữa trưa

Giã nhỏ nhuyễn nhừ gia vị đủ

Đun sôi sùng sục nước non vừa

Hồn nhiên một mẹ không mời mọc

Trẻ dại chung nhà chẳng đẩy đưa

Cứ thế cơm canh đầy bụng vỗ

No rồi chạy nhảy thỏa vui chưa

Lý Đức Quỳnh

 

CÙNG HỌA:

 

BẮT CUA

 

Nhàn rỗi bàn nhau bắt mẻ cua

Lò dò đồng vắng giữa ban trưa

Bên đây xoạc cẳng moi hơi kỹ

Đằng ấy nhô mông móc nhẹ vừa

Nhễ nhại mồ hôi, tay lóng ngóng

Dập dồn hơi thở, mắt chao đưa

Xuống mương rửa ráy xem thành quả

Không biết như vầy đã đủ chưa?

040816.

Đoàn Đình Sáng.

 

TIẾP HỌA:

 

TIỆC ỐC

 

Không quên thuở bắt ốc mò cua

Sáng sớm băng đồng lội đến trưa

Giỏ xách đầy vun, mừng quá đỗi

Niềm vui tràn ngập, nói sao vừa ?

Gia đình xúm xít cùng hăm hở

Chòm xóm hân hoan cứ đẩy đưa

Chén chú, chén anh chừng túy lúy

Rượu vơi, mồi cạn, thỏa lòng chưa ?

Thục Nguyên

 

HỢP HỌA:

 

NHỚ BIỂN

 

Biển còn đâu nữa cá tôm cua

Mắt mỏi ngóng thuyền mỗi sớm trưa

Xó chợ gạo đong lùa chẳng khẳm

Góc hiên cơm thí nuốt sao vừa

Môi trường phá hoại thì đùn đẩy

Danh lợi hùn vào lại đón đưa

Người hỡi bãi bờ nằm khắc khoải

Ai đành bỏ mặc tội tình chưa!

Lê Đăng Mành

 

 CŨNG HỌA:

 

YÊU CHỒNG

 

Yêu chồng tập nấu bánh canh cua

Đi chợ rề rà mãi tới trưa

Miệng nhẩm mười con e vẫn thiếu

Tay mang sáu ký nghĩ không vừa!

Vội vàng nêm nếm đem tô múc

Luýnh quýnh trình bày xắt ớt đưa 

Thấy bậu lo toan từ sáng sớm

Quên mình vất vả tội ghê chưa!

Như Thu

 

\ĐỒNG HỌA:

 

BÉ CUA TẮM NẮNG

 

Duyên dáng ven mương thấy bé cua

Lội dòng rỡn nắng tắm đang trưa.

Tấm thân vàng nhạt khoe toàn mĩ

Manh yếm căng xinh mặc đã vừa.

Nhún nhảy tám chân rung lại lặng

Nhịp nhàng đôi kẹp gắp rồi đưa …

Vi sinh phong phú nuôi đời ngọt

Không biết vào tầm đến độ chưa ?

Trần Như Tùng 

 

CÙNG HỌA:

 

KHOÁI CẢNH MÒ CUA

Chàng rằng: anh nhớ ! rủ mò cua
Tranh thủ lúc còn...kẻo nắng trưa
Nước thẩm lạch dài lo tính trước
Đường xa khe hẩm nhớ đi vừa
Trời thanh cảnh tĩnh lòng buông trải
Sắc biếc dòng trôi mộng đẩy đưa
Bất chợt gió đùa trong nuối tiếc
Giật mình khẽ nhỏ giỏ đầy chưa?
Liêu Đình Tự

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét