Thứ Năm, 22 tháng 9, 2016

TIẾNG TƠ LÒNG


TIẾNG TƠ LÒNG

 

                                  Ừ nhỉ… thu vàng sang đã lâu.

                                  Ngẩn ngơ trông  nước chảy qua cầu.

Chinh phu khắc khoải buồn canh vắng.

Thiếu phụ âm thầm hận khắc thâu.

Mây trắng như bông đùa đáy nước.

Trăng thanh tựa lược giắt trên lầu.

Son thừa, phấn ế sầu dâng mắt.

Những tiếng tơ lòng ai biết đâu.

Huy Vụ 11/09/2016

 

XIN HỌA:

 

QUẨN HỎI

 

Ôi chao nắng hạn đã qua lâu 

Nước vẫn điềm nhiên lướt dưới cầu

Lòng kẻ bôn ba nao gác vắng

Dạ người ngóng đợi trĩu canh thâu

Gió  buồn thê sẻ rên lời rít

Trăng muộn sầu chia   viếng mái lầu

Môi dẫu  nhạt màu còn điểm lại

Thu phai xuân khứ biết về đâu?

CAO BỒI GIÀ

20-09-2016

 

ĐỒNG HỌA:

 

NỖI NIỀM


Trông vời cánh nhạn ruổi về đâu ?
Sóng dậy hồn thu giỡn bóng cầu
Nét ngọc hằn sâu ngày bão nổi
Tơ lòng trĩu nặng khúc đàn thâu
Ghê người gió cuốn say dòng bạc
Não kẻ mây đưa vắng cảnh lầu
Kỷ niệm xưa dồn thêm lệ đỏ
Tim nồng tuyết giục đã từ lâu
21 - 9 - 2016
Phạm Duy Lương

 

CÙNG HỌA:

 

NỖI LÒNG

 

Trống điểm canh ba một lúc lâu

Bóng ai lặng lẽ đứng trên lầu.

Lòng đây mờ mịt bao làn sóng

Phía ấy chênh vênh một nhịp cầu.

Có dáng thân thương đầy nỗi luyến

Khiến lòng thao thức buốt đêm thâu

Đường xa rong ruổi tìm hoang tưởng

Vó ngựa đưa người đến những đâu !.

Trần Như Tùng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét