Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2012

NGÀY 30 TẾT...ĐẾN CHẾT KHÔNG QUÊN 03

(TIẾP THEO)
Nghe Hiển hỏi, mình trả lời :
_Chiều qua đang tính đổ nhớt mới vào máy thì nghe tin bà cụ mất ,lo giúp đám quên luôn là xe không nhớt,chạy từ sáng đến giờ bung nồi embraya rồi,phải mở nồi embraya xem sao chẳng biết bố biếc còn không nữa.Kiếm xem có tiệm sửa xe nào quanh đây không ?
Mình nhìn quanh,hai bên đồng ruộng khô cằn trống huơ,bỗng Hiển la lên :
_Phía trước có tiệm sửa kìa anh
Nhìn theo tay Hiển chỉ,mình thấy 1 túp lều tranh nhỏ bên đường, hai anh em đẩy xe về phía đó, tới gần thấy rõ tấm bảng “sửa Honda” nhưng trong cái lều chỉ gồm 4 cây cột và mái tranh ấy chẳng có bóng ai.Thất vọng Hiển kêu như rên :
_Chết rồi, tết nhất họ nghỉ cả ,làm sao mà về nhà đây hả anh ?
_Thôi tự mình cứu mình thôi, nào đẩy giúp anh xe vào trong lều cho đỡ nắng rồi tính
Vào trong lều mình ngả xe nghiêng xuống,lấy túi đồ nghề trong cốp ra tự xử.Thời ấy xe cộ cũ tàng nên lúc nào mình cũng thủ “đồ chơi” tuýp tiếc ,vít vung đầy đủ,tháo bánh xe sau ,mở nắp bloc embraya ra, mình mừng hết lớn vì bố biếc chưa gãy vênh gì cả mà chỉ bị bung phe cài nồi nên tuột bố.Xoa tay đầy dầu mỡ mình nói với Hiển :
_Không sao, không sao,tình hình không có gì bi đát, anh mày sẽ đưa mày về đốt pháo đêm nay !
_Vậy hả anh,vậy thì tốt quá
Hiển nhảy cỡn lên sung sướng.Mình tháo nồi embraya ra ngoài,rồi bảo cu cậu :
_Em xem chỗ chai lon trong tiệm có tí nhớt nào không ?
Mình cầm mấy lá bố lên quan sát cái nào cái nấy khô cong, hèn gì mà chúng không biểu tình, đình công.Hiển lục tung đống lon sữa,lon bơ của anh thợ sửa xe nghỉ tết sớm mới tìm dược 1 chút nhớt thừa, mình chấm rồi thoa đều 2 mặt từng lá bố,việc xếp ráp lại nồi embraya không có gì khó khăn chỉ mươi mười lăm phút là xong.Đưa nồi embraya vào tay dên mình cẩn thận quan sát vị trí của chốt ca vét,nó vẫn nằm im trên khấc tay dên, nhắm đúng khe ca vét mình đẩy nồi vào mạnh tay rồi xoay hẹ nồi,ủa sao nhẹ thế này ? Kéo nồi ra xem:Thôi chết chốt ca vét rớt khỏi tay dên mất rồi, nhìn lại nồi embraya không có, tìm quanh chả thấy tăm tích cái chốt be bé mà vô cùng quan trọng ấy đâu cả.Mình chết lặng,ngồi bệt phịch xuống ngẩn ra như phỗng, Hiển đang líu lo kể những dự tính chơi tết của hắn chắc thấy cái vẻ nghệt ra như ngỗng của mình thì bế khẩu lại luôn,mấy phút sau hắn mới ngập ngừng hỏi :
_Sao …sao …Vậy anh?
_Rớt cái chốt ca vét vào hộp số rồi,…khốn đốn rồi em ạ !
Nghe mình nói thế Hiển mếu máo :
_Thua rồi,…không về được hở anh?Mở ra lấy được không anh ?
_Rã banh máy ra mới lấy được, không có cái chốt ấy thì chỉ có nước cuốc bộ về mà thôi !
_Đây về nhà còn bao nhiêu cây số nữa anh ?
_Hơn 30 cây nữa, em về được không ?
Nhìn cái mặt xám lại của cu cậu, mình phá lên cười ha hả cho cu cậu đỡ quíu mà cũng tự thầm trấn tĩnh cho mình đỡ sốt vó.Bỗng xa xa 1 tràng pháo đì đùng râm ran ,Tết đến sát đít rồi chẳng có ai cứu mình giờ này đâu, đầu óc mình nhức nhối thúc giục,1 sáng kiến nảy nhanh trong lúc ấy:Mình đảo quanh lều tìm kiếm được mấy cọng thép đem vô lều dùng 1 cây kềm cắt,1 cây kềm mũi nhọn tạo 1 cái khoen hình chữ D giống như chốt ca vét,ướm thử thấy to không vừa lại làm cái khác,cái thứ 2 cũng còn hơi to,lại bỏ làm cái khác.Mồ hôi đổ ròng ròng trên trán,vẫn quyết chí làm,vẫn không bỏ phí 1 phút giây quý giá nào đến cái thứ 7 thì mới OK, thở phào nhẹ nhõm,mình bảo Hiển :
_Tìm xem có chút mỡ bò nào không ?
Hiển thấy vẻ vui mừng của mình thì nhanh nhẹn bới tung đống lon lại lần nữa.Mình thì nghĩ thử nếu mình là chủ tiệm sửa xe này thì mình sẽ cất mỡ bò ở đâu ?Đưa tay lên lần mái tranh,mình cảm thấy mình bói sao giỏi thế,đây rồi 1 bịch mỡ bò nho nhỏ được chủ của nó nhét giữa 2 tấm tranh lợp mái.Trét 1 xíu mỡ vô khấc tay dên ,mình đặt cái khoen tự chế vào,cầu Trời chút mỡ bò này giữ chân nó ngay ngắn tại đó
_Number one…Cảm ơn Chúa…
Mình hét lên sung sướng,nồi embraya đã được gắn cô đẹp như mơ,vặn ốc, xiết ốc và xoáy ốc,mọi việc tiếp theo cứ ro ro. A lê hấp ráp cái bánh xe nữa là xong.ngó đồng hồ đã 2 giờ chiều rồi, tiếng pháo càng lúc càng đì đẹt hăng hơn.Mình xoay bánh xe sau quay thật trơn tru,chắc cái chốt ca vet đã nằm im dưới hộp số, dựng xe mình nổ máy nghe ống pô ron rỏn ngon lành, Hiển hỏi :
_Chạy tới rồi mua nhớt đổ vô hả anh ?
_Không ,bây giờ phải chạy khô thôi vì đổ nhớt vào nó quậy cái chốt ca vét lên là nhông số bị nhai nát hết lại thêm cái chốt mình chế yếu lắm rất dễ gãy ,anh đang phải vạch phương án chạy như thế nào để về đến nhà được an toàn không bị nằm vạ đâu nữa
Hiển lo lắng :
_Chạy thế nào bây giờ anh ?
(Còn tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét