CAI THƠ
tính cai nhưng lại viết là vì.
cái thú thơ đường sướng lắm hi...
Kiếm bạn xướng ngâm vui thỏa thích
Tìm người đối ẩm sướng lâm ly
Đôi phần thực ,luận bao người ngán.
Mấy đoạn kết ,mào lắm kẻ si.
Đã tính chừa thơ nhưng chửa được.
Vừa xong mãn ý lại cười khì.
Nguyễn Huy Vụ
XIN HỌA:
KHÉO ĐÙA
Cai thơ chớ nói để làm vì
Bởi món Đường thi vốn hảo hi
Hai cặp đối cân , khà cạn chén
Tám câu niêm chặt,tắc đầy ly
Phiêu phiêu cánh hạc ,mơ mà thực
Khó khó gân gà ,dại lại si
Chữ nghĩa đã mê rồi đố bỏ
Cai ư, rõ khéo khéo đùa khì !
CAO BỒI GIÀ
05-01-2012
HỌA TIẾP :
LỜI KẾT
Xơ xác như anh chính tại vì.
Tối ngày thơ thẩn…hỉ rồi hi.
Hao dầu, hao bấc, hao đèn sách
Tổn rượu, tổn mồi, tổn chén ly.
Cơ khí thì chê nghề vác sắt.
Thợ hồ lại bảo nghiệp bưng xi.
Khen thay anh cũng vô tư lạ.
Vừa tối lăn ra đã ngáy khì
Nguyễn Huy Vụ
LỜI KẾT
Trả lờiXóaXơ xác như anh chính tại vì.
Tối ngày thơ thẩn…hỉ rồi hi.
Hao dầu, hao bấc, hao dèn sách
Tổn rượu, tổn mồi, tổn chén ly.
Cơ khí thì chê nghề vác sắt.
Thợ hồ lại bảo nghiệp bưng xi.
Khen thay anh cũng vô tư lạ.
Vừa tối lăn ra đã ngáy khì
Nguyễn Huy Vụ
UỐNG XUÂN
Trả lờiXóaXuân đã theo về rất rất êm.
Năm thìn tiễn mão giữa trong đêm.
Hương bay trước ngõ vương đầy áo.
Lá rụng bên hiên kín mặt thềm.
Tết đến xanh lơ màu mắt biếc.
Xuân về chin mọng nét môi mềm.
Bóng ai tha thướt trong lòng cốc.
Rót chén xuân đầy ta uống em.
Nguyễn Huy Vụ
BÓ CHÂN
Ông trời khéo khéo chuyện xoay vần.
Đông mới đi rồi đã lại xuân.
Đón tết quê người hoài đủ thấm.
Chào xuân đất khách mãi thêm nhuần.
Mua gà vẫn nhớ miền Đông Tảo.
Kiếm miến còn thương mạn Tứ Dân.
Dẫu muốn thăm quê thăm chẳng được.
Không tiền đành chịu bó đôi chân.
Nguyễn Huy Vụ
(Đông Tảo, Tứ Dân là 2 địa danh có miến và gà ngon ).