Thứ Tư, 11 tháng 1, 2012

NGÀY 30 TẾT...ĐẾN CHẾT KHÔNG QUÊN 02

(Tiếp theo)
Mình lồm cồm đứng dậy định thần lại biết là đã lủi vào 1 đống rơm to bên đường, theo hướng tiếng kêu rên của Hiển mình túm được chân cu cậu, không hiểu sao Hiển nằm chui gọn trong đống rơm ,2 cái cào gác chéo qua gáy gài thành thế khóa lưng khiến chàng ta không thể bò ra được,mình gỡ 2 cái cào ra giúp Hiển đứng dậy, chú chàng xoa xoa đầu :
_Anh xem giùm có chảy máu không anh ?
Mình rờ đầu Hiển thấy 1 cục u bằng viên bánh trôi liền an ủi Hiển :
_U đầu tí thôi ,không sao đâu !
_Em chúi nhủi xuống thì có cái gì quất vào đầu, đau quá anh ạ !
_Chắc là cái cán cào này quá, thật hết biết ai chất rơm lên đường bẫy người qua lại, nguy hiểm quá chừng
Hiển cười mếu :
_Nhưng cũng may là đống rơm chứ không thì toi rồi
Hai anh em hì hục kéo xe ra rồi đi tiếp, được 1 đoạn thấy có 1 túp lều bên đường le lói ánh đèn dầu, đấy là 1 quán cà phê, mừng quá mình tấp xe vô :
_Dừng đây uống cà phê chờ trời sáng hãy đi tiếp
Từ trong quán 1 phụ nữ chừng 40 đon đả ra mời chào :
_Cà phê sáng cho tỉnh rồi hãy đi tề
Trong quán chỉ có mấy cây đèn dầu hột vịt nên tối om om,hai anh em ngồi vào 1 bàn sát vách cho ấm,cô chủ quán cầm 1 cây đèn hột vịt đặt giữa bàn :
_Ui chà, răng rơm rạ mô mà đầy tóc tai vậy hai em ?
Mình nghe thế lấy tay quơ mấy cọng rơm còn vương trên đầu :
_Hồi nãy bọn em bị lủi vô đống rơm ai chất trên đường đó chị
_Rồi rồi, tổ cha cái thằng Rô,chiều qua đang chuyển rơm về nhà, nghe mấy thằng ôn hò dô bên ni là bỏ đó nhậu tới xỉn luôn.May mà không sao hè, hai em uống chi ?
_Chị cho 2 cà phê đen nóng đi, sao giờ này còn vắng xe vậy hả chị
Vừa pha cà phê sau quầy ,chị chủ quán trả lời :
_Bữa ni 30 nên mới vắng thế chứ ngày thường xe rộn lắm, quán chị giờ ni mọi ngày tấp nập bác tài rồi
_Chị bán đến trưa thì nghỉ chứ
Chị đặt 2 ly cà phê bốc khói trước mặt mình, chép miệng :
_Xế xế kiếm thêm mấy đồng chợ nữa rồi mới nghỉ tết em à !
Vì không có khách nào ngoài 2 dứa mình nên chị kéo ghế ngồi bàn bên cạnh hỏi :
_Hai em đi mô ngày 30 tết mà sớm rứa ?
Mình nhấp ngụm cà phê rồi nói mục đích chuyến đi của mình, chị gật gật rứa a, rứa a rồi góp lời :
_Đi sớm cũng phải, nhưng chờ tang tảng đi cho an toàn hí
Lúc này mình mới nhìn rõ chị chủ quán cà phê: Thân hình nhỏ bé trông khắc khổ trong chiếc áo bà ba màu tím huế, trạc chừng 45, 46 tuổi, mình thăm hỏi chị :
_Chị ở một mình giữa quãng vắng này hay sao ?
_Có mô ! chồng chị nữa chứ, anh ấy chạy ba gác, hồi sớm đã chạy đi chở nước đá cho người ta rồi
Chị chỉ cho mình thấy đống lá gói bánh rồi tiếp :
_Xíu ông ấy về hai vợ chồng xúm lại gói bánh tề
Ngoài kia trời đã sáng rõ, mình thanh toán tiền nước ,chào chị chủ quán lên xe chạy tiếp.Xe cộ lúc này đã nhộn nhịp hơn, nhiều chuyến hàng hoa tươi đang chạy ngược xuôi cung cấp cho phiên chợ cuối.Xe mình bon bon chẳng mấy chốc đã tới nơi cần.Nhà nhà trong xóm đó vẫn còn cửa dóng im lìm,Mình dựng xe quay ra nhìn Hiển, mặt mũi chàng ta lấm lem bùn đất,mình chưa kịp nói gì thì Hiển đã lên tiếng :
_Mặt anh sao đất không à
Mình cười phá lên :
__Mặt em cũng thế,chắc tại chui đống rơm đấy
Chùi mặt mũi xong mình lên tiếng gọi :
_ Chú ơi…chú ơi…
_Gì đấy, ai đấy ?
Mình ngước lên ,chú chủ nhà đứng trên balcon lầu hỏi vọng xuống ,mình báo tin :
_Chú ơi ! Cháu đến báo tin bà cụ mẹ chú mất tối qua rồi ạ !
_Ông bạn có nhầm không ?chiều qua tôi mới ăn tất niên ở đấy với cụ, cụ vui đùa ăn uống mạnh khỏe với con cháu mà
_Vâng cháu nói thật đấy, gia đình chú về chừng tiếng là cụ đi nhẹ nhàng lắm ạ !
Chú ấy thấy mình nói thế nhưng vẫn lắc đầu không tin,vừa lúc ấy cửa dưới nhà xịch mở, vợ chú bước ra hỏi :
_Gì đấy hai cậu ?
Mình báo tin buồn cho thím ấy, thím ấy ngửa mặt lên balcon nói với chồng :
_Nhanh lên ông ơi về ngay, bà nội mất rồi, thật đấy chuẩn bị mau lên kẻo hết xe ,hôm nay 30 đến trưa xe nghỉ hết là thua đấy, mau lên
Quay ra với bọn mình, thím nói :
_Cám ơn hai cháu nhé, chúng tôi về ngay đây
Hoàn thành xong nhiệm vụ, hai thằng mới thấy bụng đói meo thế là cùng bảo nhau đi ăn sáng.No bụng, vòng vòng ngắm mấy phố chợ tết náo nhiệt người cùng hoa,11 giờ hai thằng cùng gặm thêm ổ bánh mì thay bữa trưa rồi quay xe về.
Nắng ấm thời tiết đẹp,xe cứ bon bon chẳng mấy chốc đã dược 1/3 chặng đường, bỗng
_Xoẹt…xoẹt
Xe đột nhiên giảm tốc mặc dù máy vẫn nổ ngọt, mình cố lên ga xe vẫn rù rù như xe đạp tuột râu chó ổ líp rồi dừng hẳn.
Mình chết lặng, hư giữa đường vắng hoe ,xa xa những tiếng pháo chuột lạch tạch nổ như thúc giục mình, hai bên đường những cánh đồng trơ gốc rạ tựa trêu gan ta, một hai chuyến xe hàng thưa thớt vụt qua, tự dưng mình cảm thấy đơn côi lạ, Hiển lo lắng hỏi :
_ Xe sao vậy anh ?Bây giờ tính sao?
(Còn tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét