Thứ Năm, 28 tháng 4, 2016

XẾ HẠ


XẾ HẠ

 

À ơi đâu đấy  mẹ à ơi

Nắng vãi chang chang nướng hấp người

Cánh phượng căng mình bung sắc lửa

Đóa Giun rung nhụy đắm hương trời

Giọng chim man mác ru xa vắng

Tiếng gót lào xào gợi lãng vơi

Gió đứng chờ chi quên quạt láo

Chiều hè nặng trĩu , kéo mi rơi !

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA :

 

HOÀI NIỆM HÈ

 

Cổng trường lại đóng, đón… hè ơi

Chân đất, đầu phơi giữa nắng trời

Bầy cá lượn lờ hồ nước lặng

Đầm sen nở rộ cảnh chiều vơi

Xóm nghèo lũ trẻ khôn phai nhạt

Làng cổ bao tình khó lãng rơi

Hoài niệm tuổi thơ lòng nhẹ bẫng

Hồn quê hun đúc luyện tâm người.

27-4-2016.

Đoàn Đình Sáng

 

ĐỒNG HỌA :

 

XẾ HẠ NHOÀI

 

Họa bài “Xế hạ” bỗng nghe ơi

Nơi xướng uyên thâm vẳng tiếng người.

Rền rĩ trách hè khan cả gió

Than van oán tiết hận luôn trời

Khen người trực tính ra oai kịp

Mến bậc tài thơ khiến nóng vơi.

Tha thiết yêu đời chiều mệt mỏi

Làn mi lịch bịch nặng nề rơi.

Trần Như Tùng

 

CÙNG HỌA :

 

ÔNG TRỜI NỔI GIẬN

 

Khí hậu bất thường quá hỡi ơi

Thiên tai đe dọa mãi kêu trời

Miền Trung nắng lửa nung nhân loại

Đất Bắc mưa băng hại kiếp người

Khắc khổ muôn loài cơn ấm lạnh

Dật dờ trăm họ nỗi đầy vơi

Môi trường tàn phá do đâu vậy?

Cám cảnh lòng mình mắt lệ rơi.

Liêu Đình Tự

 

TIẾP HỌA :

 

BUỒN MUÔN THUỞ

Ai đời như rứa, rứa ai ơi !
Hầm hập như nung ngộp cả người
Cá chết bao ngày đau nát biển
Quan tham mấy phút phán um trời
Foc - Mo thâm độc còn ngang ngược
Dân Việt oan tình chẳng cạn vơi
Bể bạc rừng vàng đâu nữa chứ!
Nỗi buồn muôn thuở nặng lòng rơi !
PHAN TỰ TRÍ

2 comments:

  1. Xin họa muộn:

    BUỒN MUÔN THUỞ

    Ai đời như rứa, rứa ai ơi !
    Hầm hập như nung ngộp cả người
    Cá chết bao ngày đau nát biển
    Quan tham mấy phút phán um trời
    Foc - Mo thâm độc còn ngang ngược
    Dân Việt oan tình chẳng cạn vơi
    Bể bạc rừng vàng đâu nữa chứ!
    Nỗi buồn muôn thuở nặng lòng rơi !

    PHAN TỰ TRÍ

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn bạn đã ghé thăm và góp họa. Chúc bạn vui khỏe.

    Trả lờiXóa