Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2016

TIẾNG MẸ


TIẾNG MẸ

 

Quan Họ đôi làn cất í a

Dân ca bao điệu mãi ôi à

Thương sao nét đẹp làng quê tổ

Yêu lắm cái hồn tiếng nước ta

Khúc hát lời sâu  lòng chợt cảm

Vần thơ  ý ẩn lệ dưng sa

Mẹ truyền âm sắc từ thai nghén

Đến phút cuối đời vẫn thiết tha!

CAO BỒI GIÀ

02-12-2016

 

BÀI HỌA:

 

MỚI LỚN

 

Phải đâu "nhỏ xíu" học ê a ?

Đã lớn tòng ngong chẳng biết à ?

Hàng xóm nhiều anh trêu ghẹo bé

Đến trường lắm bạn chọc quê ta

Thẹn thùng đến nỗi chân tay cuống

Mắc cỡ cho nên mắt lệ sa

Lúng túng buông ra lời giận dỗi

"Ai thèm để ý thứ "bê tha" ?

Thục Nguyên

 

ĐỒNG HỌA:

 

ÁO DÀI

 

Áo dài truyền thống của dân ta

Nền nã, trang đài lẫn thướt tha

Kín đáo mà vô cùng hấp dẫn

Dịu dàng nhưng hết sức kiêu sa

Đôi tà lụa mỏng... xinh ghê nhỉ ?

Một mảng eo thon... đẹp quá à !

Phất phới tung bay trong gió lộng

Bao chàng đắm đuối gọi ơi a ...

Sông Thu

 

CÙNG HỌA:

 

HIỀN MẪU

 

Thương lời hiền mẫu quý ghê a !

Gặp gỡ thân sơ phải dạ à !

Bạn có trêu đùa không để ý

Con đừng giận dỗi nếu cười ta

Khắc sâu lòng mẹ bao la nhớ
Ước nguyện sao trời lấp lánh sa

Hái được bây chừ xin kính cẩn

Dâng người rộng lượng đã dung tha.

Như Thu

 

TIẾP HỌA:

 

ÔI TIẾNG QUÊ HƯƠNG

 

Ngôn ngữ đầu đời bé tập A

Khiến cha liên tưởng gọi cha à.

Từng lời mẹ dạy âm quê bố

Mỗi mẫu bà gieo giọng tộc ta.

Bản sắc quê hương tiên tổ định

Linh hồn ngữ nghĩa ngọc châu sa.

‘Chửi cha … pha tiếng” câu xưa đó

Lộn xộn Tây Tàu khó thể tha !

Trần như Tùng

 

HỢP HỌA:

 

THỨ THA

 

Cầm bút buổi đầu học chữ a

Mà nay đã quá nửa đời à

Khi xưa sức trẻ bơi sông bạn

Lúc mới tuổi già tắm giéng ta

Những tưởng đường đời qua bão táp 

Nào hay thể xác lại mưa sa

Lời ru Ví Dặm còn lay lắt

Liễu có còn gì để thứ tha !

Phạm Kim Lợi

 

CŨNG HỌA:

 

HƯƠNG MẸ

 

Mới buổi hôm nào tập viết "a",
Kề bên Mẹ hỏi: khó không à ??.
Hương bùn quyện nắng, hoà hơi Mẹ,
Dáng hạc dầu sương, đỡ cánh ta.
Bước trải ghi lòng, lời Mẹ nhủ,
Ngày về dõi ảnh, lệ con sa.
Tâm nhang phảng phất, thơm hơi Mẹ,
Toả ngợp đời con, đức vị tha.!


Nguyễn Quang Chỉnh.

 

ĐỒNG HỌA:

 

CẦU TREO

 

Mấy trò bé nhỏ gọi “i..a"
Rón rén mò lên "...cẩn thận à. ."
Tre buộc bập bềnh khi gió lớn
Dây leo lỏng lẻo lúc mưa sa
Qua sông vất vả rơi không ít
Vượt lạch gian nan rớt chẳng tha!
Cảnh đẹp thiên nhiên dầu cuốn hút
Nên thay cầu khỉ của quê ta.

Thanh Hòa

 

CÙNG HỌA:

 

TIẾNG VIỆT

(họa 4 vần)

 

Ngày đầu tới lớp học ê a

Tiếp đến hôm sau thêm chữ à

Ngôn ngữ nhịp nhàng như điệu hát

Thanh vần thánh thót tựa mưa sa

Lời ru ấm áp ghi tâm dạ

Giọng nói êm đềm thấm óc ta

Rèn luyện thi văn nơi hải ngoại

Cháu con gìn giữ tiếng quê nhà !

THIÊN HẬU

 

TIẾP HỌA:

 

QUAN HỌ

(Họa 4 vần)

 

Liền chị, liền anh lụy ới a

Người ơi, người ở luyến lưu à

Quai thao, nón lá mê đàn hát

Vuông lụa tứ thân thích múa ca

Bến đục âm thầm chờ nắng ghé

Chùa Hương lặng lẽ đợi mưa sa

Khúc nôi văn hóa hồn non nước

Réo rắt bổng trầm điệu thướt tha !

HỒNG PHƯỢNG

 

HỢP HỌA:

 

TIẾNG QUÊ HƯƠNG

 

Trường làng thuở đó tập ê a

Thương lắm khi cô gọi bé à !

Lục bát mẹ ru: hồn nước Việt

Truyện Kiều cha bảo: tiếng dân ta

Phương xa tiếc nhớ giòng sông chảy

Đất lạnh bùi ngùi cảnh tuyết sa

Tình tự quê hương còn thắm mãi

Ân cần gìn giữ chẳng bê tha !

Thy Lệ Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét