Chủ Nhật, 1 tháng 8, 2021

NHÌN LẠI ĐỜI MÌNH

NHÌN LẠI ĐỜI MÌNH

 

Giọt sầu sao cứ lạnh lùng rơi.

Thoắt cổ lai hy đã đến rồi!

Bút mực nhục nhằn đau đớn ngó,

Tóc râu phờ phạc thẹn thùng soi.

Đâu còn vá víu màu danh lợi,

Mà chẳng phôi pha trận gió đời!

Bùi, ngọt vừa nâng bình đã cạn,

Đắng, cay uống mãi chẳng hề vơi!

Kha Tiệm Ly

 

BÀI HỌA:

 

NGÓ LẠI THẰNG TA

 

Theo màu năm tháng tóc sương rơi

Quay lại, quay đi tới cõi …rồi

Ngán ngẩm sự đời thèm rượu cạn

Ngượng ngùng nhan sắc thẹn gương soi

Ngọt bùi đếm thoảng vèo mây khói

Toan khổ đeo dai ngập quãng đời

Thượng tửu trời đùa chiêu đãi chút…

Đắng cay ép mãi biết nao vơi?

CAO BỒI GIÀ

01-08-2021

 

ĐỒNG HỌA:

 

MÙA ĐÔNG CUỘC ĐỜI

 

Lệ sầu cố nén vẫn thầm rơi

Lẽ sống, niềm vui đã hết rồi

Tóc bạc lưa thưa lười biếng chải

Da mồi lốm đốm ngại ngùng soi

Xác thân rệu rã, buồn khôn cạn

Giấc ngủ chập chờn, nhớ chẳng vơi

Tri kỷ, tri âm đà vắng bóng

Cô đơn lạc lõng cuối đường đời.

 

Sông Thu

( 01/08/2021 )

 

CÙNG HỌA:

 

CỐ VUI TUỔI GIÀ

 

Tựa lá thu vàng chỉ chực rơi

Tuổi già bén mảng đến bên rồi

Chờ trăng lặng lẽ kề vai ngắm

Dạo suối âm thầm tựa má soi

Cố gắng không làm ngao ngán dạ

Nhẹ nhàng chẳng tạo chán chê đời

Ngọt ngào hơn hẳn thời son trẻ

Thì có lo gì hạnh phúc vơi

 

Thanh Song Kim Phú

CA  Aug/1st/2021

 

TIẾP HỌA:

 

TIN THƠ BUỒN .

 

Hạ buồn theo mỗi tiếng thơ rơi

Bạn cũ ngày xưa đã biệt rồi

Thủa Nguyễn Vô Cùng biền biệt nhớ

Thời Kha quân tử ngậm ngùi soi

Tấm gương thời thế hoen trường hận

Trận bão nhân sinh phản đoạn đời

Cứ mỗi lần nghe Bồng nhắc chuyện 

Bên trời tri kỷ tửu sầu vơi...

     Utah  1 - 8 - 2021

Cao Mỵ Nhân 

 

HỢP HỌA:

 

MÀNG CHI 


Dạ chẳng u hoài lệ há rơi?
Màng chi tấm mẳn chuyện qua rồi!
Một thời vinh hiển đâu còn nhớ 
Nửa gánh ân tình rất ngại soi 
Bước mỏi giày thô nào lấm bụi
Đường xa nắng nhạt vẫn yêu đời
Canh tàn say ngủ vùi bên gối 
Chớ nghĩ đêm nầy mộng chửa vơi! 

 

Như Thu

08/01/2021

 

CŨNG HỌA:

 

NGÓ LẠI MÌNH

Ngó lại tuổi mình   tựa lá rơi


Tám mươi vượt mốc đến nơi rồi !


Chòm râu lún phún đâu thèm cạo


Mái tóc bù xù chả muốn soi


Mắt quáng, lưng còng nghe nghễnh ngãng


Chân chồn, gối mỏi bước chơi vơi


Đành thôi thơ rượu vui đôi chút


Sống tiếp cho xong cái nợ đời


songquang
20210801

 

ĐỒNG HỌA:

 

SẦU BIẾT NAO VƠI

 

Nghe dòng lệ đắng khẽ khàng rơi

Một cuộc trăm năm sắp vãn rồi

Thơ phú thời qua nhiêu kẻ đoái

Bút nghiên vận hết  mấy người soi

Hằng mơ chí lớn bông đùa thế

Cứ tưởng tay cao ngạo nghễ đời

Mượn chén giải khuây hoài chẳng hết

Nỗi sầu vạn cổ biết nào vơi.

                                    HUY VỤ  03/08/2021

 

CÙNG HỌA:

 

ĐƯỜNG ĐỜI...

 

Lại một thu vàng vạn lá rơi,

Từng đôi cánh én lượn quanh rồi.

Tuổi cao chồng chất không buồn đếm,

Thân lão hao mòn chẳng muốn soi.

Mệt mỏi bon chen bao sức lực,

Chua cay hứng chịu suốt đường đời.

Tha phương đầu trắng thương về cội,

Biết có ngày về, hận chẳng vơi !!!!

Mỹ Ngọc.

Aug. 2/2021.

 

TIẾP HỌA:

 

ĐÔI LỜI VỚI KTL

Rượu đế ba miền chửa cạn vơi


Lo chi ngày tháng sắp xa đời


Tử Nha tám chục…danh còn đó


Vương Bột ba mươi… kiếp hết rồi


Bút mực chưa tàn …tâm đạo mở


Đường trần vẫn rạng…ánh trăng soi


Tử sinh số phận ông trời định


Tuổi hạc…thôi thì nhặt tóc rơi !
Thy Lệ Trang=

 

HỢP HỌA:

 

VƯỢT CỔ LAI HI

 

Mỗi ngày đôi sợi bạc vương rơi

 

Vượt cổ lai hi quá chục rồi

 

Cút kít kéo xe nuôi phận rỗng

 

Âm thầm dạy trẻ tạo gương soi

 

Chỉ nương vào cẳng bền trong tố

 

Chẳng hổ cùng ai, vững giữa đời

 

Đắng ngọt cay chua hòa vóc dáng

 

Trăng hiền gió hảo mấy khi vơi.

 

Trần Như Tùng

 

CŨNG HỌA:

 

ĐÔI LỜI ĐÀM ĐẠO

 

Mưa móc thờ ơ đếm giọt rơi

 

Màng chi ác lặn xuống chiều rồi

 

Cảo thơm gối mộng...khai tâm đọc

 

Nguyệt diệu ru hồn...thấm bóng soi!

 

Ngậm ngải,tìm trầm...nghe xót dạ

 

Nằm gai,nếm mật... ngẫm thương đời!

 

Giải sầu mượn chén sầu khôn vợi

 

Gượng hỷ châm trà,...đắng chẳng vơi?!

 

                               3-8-2021

Nguyễn Huy Khôi

 

ĐỒNG HỌA:

 

BUỒN MÌNH, GIẬN... TRĂNG

 

Dưới trăng chải tóc, bạc chùm rơi

Chẳng lẽ là ta lão thật rồi ?

Ngó lại: da mồi và mắt sụp

Suy cùng: dạ héo với tình vơi

Phai dần cảm xúc cùng tri kỷ

Giảm bớt niềm vui với cuộc đời

Người đắm chìm trong sầu chất ngất

Mà trăng vẫn cứ rạng ngời soi !

 

Phương Hà

( 04/08/2021 )

 

CÙNG HỌA:

 

TỰ SOI


Cuồn cuộn sóng sầu...lệ vẫn rơi!
Cho dù tuổi ngoại bẩy mươi rồi
Xác thân tàn tạ, tự mình biết
Tâm trí rã rời đối bóng soi.
Đau đớn trần ai, hoàn trả kiếp,
Nhục nhằn cõi thế, nợ vay đời.
Ngọt môi,chén cạn nào thuê thỏa?
Đắng lưỡi,bình đầy,mãi chẳng vơi!

Thanh Hòa

 

TIẾP HỌA:

 

CHỚ ĐỂ BUỒN RƠI

 

Thi bài cảm được giọt buồn rơi

Thất thập niên đong phúc lắm rồi

Bút vẫn tung hoành mây nước quyện

Thơ còn lả lướt gió trăng soi

Thì nên chuốc ngọc ngời nhân thế

Và hãy mài châu chiếu cõi đời

Sau dẫu tạ từ không tiếc nuối

Danh truyền lưu mãi chẳng tàn vơi

 

Phương Hoa - AUG 5th 2021

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét