MÀU THỜI GIAN
Ngày trôi thoăn thoắt, điểm
pha sương
Màu của thời gian, kẻ kẻ nhường
Nào khóc còn vương hồn tiếc
nuối
Cả cười pha lẫn giọt bi
thương
Lênh khênh tuổi hạc vùi tâm
ngẩn
Ngắn ngủi xuân thì khiến dạ
vương
Tóc rụng như đua cùng …lá rụng
Tháng năm phết họa, sắc vô
thường…
CAO BỒI GIÀ
19-08-2021
BÀI HỌA:
ĐỐN NGỘ
( Ngũ
độ thanh- họa4 vần )
"Ngồi buồn mà trách
ông Xanh,
Khi vui muốn khóc,buồn tênh lại cười"?
(Nguyễn Công Trứ)
Đời người nhẹ thoảng thoáng mù sương,
Rượt đuổi ngày trôi ối lão... "nhường" "!"
Mắt dõi khô chòng nhầu thảm họa,
Môi cười ứa lệ đẫm sầu thương!
Nhân thần hoảng loạn lòng đau đáu,
Máu mủ xa lìa dạ nẫu vương!
Quẩn hoạn mưa dồn loang sũng đất,
Lường sao quả báo sập hiềm ương.
20-8-2021
Nguyễn Huy Khôi
ĐỒNG HỌA:
CUỐI ĐỜI NHÌN LẠI..
Bon chen kèn cựa chẳng khoan nhường
Cuối kiếp nhìn mình bỗng thấy thương
Gối mỏi chân chồn, đau đớn nhuốm
Lòng khô dạ héo, não sầu vương
Mong manh, hạnh phúc dường mây gió
Nhòa nhạt, niềm tin tựa khói sương
Cuộc sống suy cùng là ảo ảnh
Lạ thay, tiếp diễn thật bình thường.
Sông Thu
( 20/08/2021 )
CÙNG HỌA:
THỜI GIAN.
Thời gian nhuộm trắng
mái đầu sương,
Điểm lá vàng ươm đẹp
khó nhường.
Chẳng sắc màu mà luôn
nuối tiếc,
Không mùi vị lại rất
thân thương.
Nhanh như vó ngựa qua
song thoáng,
Nhẹ tựa lông hồng níu
gió vương.
Nắng gió ôn hàn luôn
vận chuyển,
Thu đông xuân hạ mỗi
niên thường.
Mỹ Ngọc.
Aug. 20/2021.
TIẾP HỌA:
ĐỜI THƯỜNG
Từ bé vẫn quen thói nhịn nhường
Nên đời bắt nạt nghĩ mà thương
Dẫu sao dạ chẳng hề ghen ghét
Hay để lòng không chút vấn vương
Tóc bạc phai màu theo tuổi tác
Thời gian đổi sắc với làn sương
Đông về khép kín trong căn gác
Hạ ấm rong chơi cuộc sống thường
THIÊN LÝ
HỢP HỌA:
THỬ HỎI ,
Thu qua đông đến gội mù sương
Thử hỏi rằng ai chịu nhún nhường
Khi tủi hờn vì lòng mãi nhớ
Lúc u uất bởi dạ hoài thương
Loay hoay bóng cả theo mưa đổ
Lóng ngóng cây cao với tuyết vương
Sắc xám mù mờ giăng khắp chốn
Tiết thời chuyển hướng lẽ bình thường !
PHƯỢNG HỒNG
CŨNG HỌA:
AN NHIÊN & TỰ TẠI
Lặng lẽ tháng ngày tóc điểm sương
Tranh giành quyền lợi ….tớ xin nhường
Đường trần lắm vị đà bươn chải
Cõi thế bao mùi đã vấn vương
Cuối kiếp môi cười buông nỗi hận
Trong đời dạ vững bỏ sầu thương
An nhiên cuộc sống cho thanh thản
Tự tại niềm vui chẳng khác thường
Songquang
20210820
ĐỒNG HỌA:
TÓC PHAI
MẦU
Tóc đen
thoáng chốc nhạt hơi sương,
Lớp tuyết
dày thêm chả nhịn nhường.
Xuân tiết
phôi pha,hoài nét dịu,
Đông hàn
lấn át,tiếc màu thương!
Tuổi
cao,nào hết...còn thơ luyến,
Đầu
bạc,đâu ngừng...vẫn mộng vương.
Thế
đổi,thời thay,muôn vạn sắc
Trắng
phau...rớt rụng...chuyện bình thường.
Thanh Hòa
CÙNG HỌA:
KHÓI SƯƠNG
Vi vút tháng ngày tợ khói sương
Tóc xanh một thoáng muối tiêu nhường.
Soi gương má nhạt hồn tê tái
Dõi bóng trăng tà dạ vấn vương
Ngụp lặn bao lần thêm ngán ngẩm
Thăng trầm mấy lược nhấm đau thương.
Bức tranh vân cẩu không ngừng nghỉ
Cát bụi nghìn thu chẳng lạ thường.
Mailoc
8-21-21
TIẾP HỌA:
LẼ THƯỜNG!
Vất vả
muôn chiều bạc tóc sương!
Giờ đây
biết chuyện vẫn hay nhường
Người xưa
đổi dạ nào lưu luyến
Bạn nhỏ
quên thề chẳng tiếc thương
Giữ ý xa
rời bao mộng vỡ
Dặn mình
bỏ lại lắm niềm vương
Tinh thần
phơi phới đâu màng nữa
Nghĩ ngợi
mà chi đấy lẽ thường!
Như Thu
08/21/2021
HỢP HỌA:
MÀU THỜI GIAN
Tóc trắng cả rồi,gội nắng sương
Ừ em,ngày ấy thể hoa nhường
Hiện chừng nhớ lại bao bươn chải
Xưa đã đi qua những luyến thương
Không khỏi phân vân-đời trắc ẩn
Càng thêm thao thức-cảnh tơ vương
Cánh hoa phượng đỏ anh cài áo
Nay vẫn hình dung-đẹp lạ thường!
Thái Huy 21/8/21
CŨNG HỌA:
BƯỚC THỜI
GIAN
Mới đó bây
giờ tóc điểm sương
Thời gian
thoáng vụt đã không nhường
Soi gương
ngẫm nghĩ tìm điều hợp
Ngắm bóng
suy tư ngộ lẽ thường
Cảnh tục
đau buồn gieo não rối
Tình đời
khổ ải khiến lòng thương
Thân già
cố gắng hành tâm thiện
Dịch đói
quê nhà dạ nặng vương
Minh Thuý
Thành Nội
Tháng
8/22/2021
ĐỒNG HỌA:
NHANH CHẬM TÙY THÔI
Nắng mưa, ngày tháng bấc cùng sương
Thay đổi luân lưu chẳng chịu nhường
Già nhảo thật nhanh đều rất ngán
Chết bò quá chậm khó mà thương
Màu da trắng trẻo neo mun ngụ
Sắc tóc đen tuyền níu trắng vương
Răng xỉn môi thâm bên má xám
Thời
gian tung bụi mịn không thường.
Trần Như Tùng
CÙNG HỌA :
THAY LỜI ÔNG BẠN GIÀ CÙNG NGÕ
Không cười chưa hẳn đã sầu,
Khóc không ra lệ thấm đau sẹo ngầm!
Ly từ giã biệt cõi phong sương!
Thiên hạ xem ra khéo nhịn nhường "?"
Thì trẻ xót thời gồng khổ hạnh,
Nua già ngán buổi lết sầu thương.
Tiếc hoài công cán...mùa trôi sạch,
Thêm bộn ưu phiền...óc nặng vương.
Tên bắn ngày đi khôn kéo lại,
Xuôi tay...há bợn lẽ an thường.
22-8=2021
Nguyễn Huy Khôi
TIẾP HỌA:
NAO LÒNG..
Ngày tháng
trôi dần... tóc điểm sương
Đời quen
thanh đạm sống khiêm nhường
Nhìn người
trôi nổi lòng se thắt
Trông cảnh
mất còn, dạ xót thương
Trăn trở
đêm khuya mi mắt đẫm
Ngậm ngùi
canh vắng giọt sầu vương
Đã đành
một kiếp nơi trần thế
Ly biệt,
tử sinh... vốn lẽ thường...!
Bạc
Liêu/24/8/2021
Hồng
Vân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét