Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2015

CHIỀU - CHIỀU BUỒN...


CHIỀU.

 

Chênh chếch vòm cây nhạt ánh tà

Bên sông ngồi lặng một mình ta...

Hoàng hôn pha tím đôi bờ mộng.

Kiều thạch in gầy một dáng hoa!

Gió phất làn hương gây nỗi nhớ...

Chuông buông giọt điểm tiếc ngày qua..!

làn mây ẩn hiện  vành trăng khuyết

Lấp lánh ngàn sao...xa rất xa...

21-10-2015

T.L.K

 

XIN HỌA :

 

CHIỀU BUỒN

 

Tênh trôi não cảm cảnh chiều tà

Hiu hắtsoi hình bóng đối ta

Hồn đắm vơ vương điều ảo mộng

Dương tàn tiếc nuối ánh phù hoa

Mây ngàn lang viễn bao thu lại?

Gió núi  phiêu bồng mấy thuở qua?

Bấm đốt nghe đời rên tuế …tuế

Nghe thời tươi trẻ rất vời xa

CAO BỒI GIÀ

21-10-2015

 

ĐỒNG HỌA :

 

ĐÊM THÂU HOÀI NIỆM

 

Vàng áng mây bay nhạt nắng tà

Se buồn xao động cõi lòng ta

Đàn chim sải cánh bay về tổ

Bầy bướm buông mình tách khỏi hoa

Làng mạc dần trôi vào tĩnh vắng

Bông quỳnh vừa nở ngát hương xa

Đêm thâu đánh thức bao hoài niệm

Chất ngất vui buồn năm tháng qua…

21-10-2015.

Đoàn Đình Sáng.

       

CÙNG HỌA:

 

CÓ NHỮNG CHIỀU

 

Nắng quái chiều hôm lúc đã tà

Bên dòng sông mộng của riêng ta.

Hiền lành sóng gợn đò đưa khách

Mạnh mẽ cá vùng nước nẩy hoa.

Máy động hồn tim về buổi ấy

Hiện mờ ánh mắt tựa hôm qua.

Hoàng hôn dần tắt lòng chưa tắt

Một khóm bèo trôi hướng phía xa.

Trần Như Tùng

 

CŨNG HỌA :

 

SAO ĐÀNH

 

Người đi bỏ lại ánh dương tà

Nỡ để đơn hình ta với ta

Đã vướng tơ lan nơi vạn phúc

Còn lưu duyên điệp xứ ngàn hoa

Mơ màng dáng ngọc nào phai được

Hư ảo hương tình chẳng thoáng qua

Đã quá nửa đời chênh bóng nguyệt

Sao đành đau đáu mãi trời xa.

Phan Tự Trí – 22/10/2015

 

HỢP HỌA :

 

ĐÊM

 

Bình vơi đành chuốc cạn trăng tà

Đêm muộn chong đèn với bóng ta

Rượu đắng say sưa ngàn giấc mộng

Hương tàn thoang thoảng một loài hoa…

Trời khuya lạnh bỗng đang ùa tới

Cuộc huyễn ai vừa vội bước qua

Để lại lệ sầu chan đáy cốc

Hồn ngây dõi mãi phía trời xa…!

Nguyễn Gia Khanh

 

CÙNG HỌA :

 

NIỀM ĐAU

 

Đường khuya hiu hắt ánh trăng tà

Thao thức một mình ta với ta

Đêm rỏ sương thu nhòa nhạt kính

Lòng buông tiếng thở ngậm ngùi hoa

Nghiêng vai- tiếc nuối vòng tay ấm

Khép mắt- ngỡ ngàng giấc mộng qua

Lá đổ khơi niềm ̣đau chợt thức

Cuộc tình chừ đã ngút ngàn xa !

Thy Lệ Trang

1 comments:

  1. Xin nộp bài họa muộn:

    SAO ĐÀNH

    Người đi bỏ lại ánh dương tà
    Nỡ để đơn hình ta với ta
    Đã vướng tơ lan nơi vạn phúc
    Còn lưu duyên điệp xứ ngàn hoa
    Mơ màng dáng ngọc nào phai được
    Hư ảo hương tình chẳng thoáng qua
    Đã quá nửa đời chênh bóng nguyệt
    Sao đành đau đáu mãi trời xa.

    Phan Tự Trí – 22/10/2015

    Trả lờiXóa