Chủ Nhật, 4 tháng 8, 2013

TA KHÓC TA


Nếu chết ta đây cũng nấm mồ
Cũng thành mây khói, nắm xương khô
Buông trôi phù lộc  bao mê  muội
Bỏ hết hư danh lắm dại rồ
Một mảnh mây tơ chừng bảng lảng
Đôi làn khói mỏng hẳn lơ phơ
Cỏ xanh ai đắp giùm  … đâu biết!
Thôi tự thương ta , giếng lệ vờ !
                  CAO BỒI GIÀ
                 04-08-2013

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét