VỨT BÚT THÔI LÀM THƠ
Cây bút làm thơ muốn vứt rồi
Dù cho dòng mực vẫn chưa vơi
Nay đà vận tứ không còn ý
Giờ đã vần thơ cũng hết lời
Dạ mãi chưa yên ngày giã biệt
Lòng còn vương vấn phút chia
phôi
Ngần ngừ bỏ dở bài thơ viết
Quên cả tâm tư rộn rối bời
songquang
20240713
BÀI HỌA:
TỊT NGÒI
Chữ nghĩa đi đâu mất biệt rồi
Tâm hồn lãng mạn vẫn đầy vơi
Thế mà thơ viết, sao bần ý
quái lạ vần gieo cứ nhạt lời
hay tại nóng nồng nên trí bã
phải chăng đời rối khiến lòng bời
lãm hoa, thưởng nguyệt mong tìm hứng…
mỹ ngữ, ngôn vàng lại thoát phôi…
CAO BỒI GIÀ
14-7-2024
ĐỒNG HỌA:
NGHIỆP THƠ KHÓ DỨT
Nhiều khi muốn bỏ viết cho rồi
Vì thấy nguồn thơ đã cạn vơi
Vắt óc hồi lâu dường thiếu chữ
Vò đầu cả buổi ngỡ quên lời
Nhưng niềm hạnh phúc làm tim
rộn
Và nỗi sầu đau khiến dạ bời
Tâm trạng buồn vui trào ngọn
bút
Nghiệp thơ trỗi dậy khó phai
phôi.
Sông Thu
( 14/07/2024 )
CÙNG HỌA:
NỖI NHỚ…
Hồn thơ lẳng lặng trốn đâu rồi?
Ngượng quá bây chừ ý cũng
vơi!
Tủi lắm mong người luôn hiểu
bạn
Buồn ghê gọt bút chẳng nên lời
Năm tuần khốn đốn vì con chữ
Nửa tiếng bơ phờ bởi vận
“phôi”!
Tự nhắc từ nay ngừng ít buổi
Mà sao nỗi nhớ cuộn bời bời!
Như Thu
07/14/2024
TIẾP HỌA:
VIẾT MÃI CHƯA XONG CHUYỆN.
Chuyện tình xưa viết vẫn chưa rồi
Kéo mãi e nguồn lạc ý vơi
Mực cạn cần tô tươi sáng nét
Bút mòn nên phải truốt trau lời
Văn phong mềm mại như chồi lộc
Thi cốt nhẹ nhàng tựa nụ phôi
Ngôn ngữ bạt ngàn chan chứa sắc
Nhưng sao bản thảo rối tơi bời ...
Hawthorne 14 - 7 - 2024
CAO MỴ NHÂN
HỢP HỌA:
XIN ĐỪNG BỎ TÔI.
Viết kia theo bạn đã lâu rồi
Mực trút bao ngày cũng sẽ vơi
Tay lượn chữ vờn câu trọn ý
Thơ tràn mộng thắm bút thay lời
Cớ sao ai nỡ đành lờ lánh
Dù bởi ngòi rè chớ nhạt phôi
Người bạn cùng ta vui thả xướng
Lòng đầy thanh thản chẳng đau
bời.
LAN.
(15/07/2024).
CŨNG HỌA:
GỠ MỐI BỜI,
Gần đến thời quên nhớ lậm rồi
Khi mà khao khát mãi đầy vơi
Mong bao bạn hữu hoài tươi lối
Mộng những bài thơ được thắm
lời
Khoảnh khắc ưu tư còn quấn chặt
Từng phen rối rắm nỏ lơi phai
Cho nên tự động viên mình nhé
Thầm ước cao xanh gỡ mối bời
PHƯỢNG HỒNG
ĐỒNG HỌA:
TÀN PHAI
Xướng họa , chao ôi! Thấm mệt
rồi .
Mà tình thi hữu chẳng hề vơi.
Nhiều khi cảm hứng miên man ý
Lắm lúc buồn tênh cạn kiệt lời.
Chữ nghỉa hồn thơ dường xa vắng
Tơ lòng bút mực cũng pha
phôi.
Niềm vui tuổi hạc không còn mấy
Tất cả tàn phai với rã bời.
Mailoc
7-15-24
CÙNG HỌA:
VỢ GIỎI
mần thơ tập tễnh cả năm rồi
giấy mực hao hoài cũng lúc
vơi
cắn bút toe ngòi chưa nhập ý
khêu đèn nát bấc chẳng ra lời
trăng đi lục bát đâu hoàn chỉnh
nắng đến đường thi lắm rối bời
vợ thấy khuyên rằng: "đừng
nhọc trí!
mau vào mạng đánh... tĩnh từ
... 'phôi' "
anh khờ 😀
TIẾP HỌA:
THÔI THƠ THẨN
(họa 4 vần)
Chữ nghiã từ lâu cạn kiệt rồi
Tâm hồn lãng mạn cũng tàn vơi
Làm thơ chẳng hứng không tròn
ngữ
Xếp ý không đâu khó đối lời
Lắm lúc kẹt vần đành lỡ dở
Đôi khi tra vận thật lôi thôi
Chi bằng dẹp quách màng mơ mộng
Thơi thả thong dong khỏi xoắn
bời !
THIÊN LÝ
HỢP HỌA:
NHỚ MẸ
Chiếc nón bài thơ đã cũ rồi
Lặng nhìn, thương nhớ mẹ nào
vơi
Theo chồng giã phố về quê lạ
Giữ đạo làm dâu sống kiệm lời
Má thắm ngày qua miền lặng lẽ
Môi hồng tháng lụn sắc phai
phôi
Ru con tiếng hát thầm mong đợi
Chiến cuộc…còn chi? Dạ nát bời
!
Lý Đức Quỳnh
15/7/2024
CŨNG HỌA:
VỨT BÚT THÔI LÀM THƠ
Giận mới dăm hôm chán nản rồi
Còn đang tức tối dễ gì vơi
Đôi khi bứt rứt khôn bày dạ
Lắm lúc đành hanh khó tỏ lời
Chị cũng làm cao càng rối rắm
Anh chưa xuống nước mới bời bời
Bài thơ gọt giũa không vừa ý
Vứt bút cười trừ tử vận phôi
ThanhSong ntkp
CA.July/15/2024
ĐỒNG HỌA:
HỌC LÀM THƠ
Thơ viết chưa xong chữ cạn rồi
Vò đầu bóp trán tứ đà vơi
Văn chương lủng củng không vừa ý
Vần điệu mông lung chẳng trọn lời
Xếp bút định thần hồn lắng động
Dạo vườn an trí dạ phai phôi
Vui mừng thả được câu thi kết
Tâm trạng hân hoan nhẹ nỗi bời
Hưng Quốc
Texas 7-16-2024
CÙNG HỌA:
BUÔNG BÚT
Vần thơ có lẽ sẽ buông rồi
Bởi sức hao mòn ý cạn vơi
Đảo quẩn nhàm ơi càng bí óc
Xào quanh chán hỡi cũng tiêu
lời
Nhiều hôm kiếm chữ tâm mờ tối
Lắm bữa đào câu trí loạn bời
Nản chí thôi đành quăng bút bỏ
Đầu hàng vận tử với từ“phôi”
Minh Thúy Thành Nội
Tháng 7/17/2024
TIẾP HỌA”:
HẾT MỰC
Viết ngày càng tệ quá đi rồi
Nét mực khi đầy lúc lại vơi
Nghiên chán cũng đành câm nín
tiếng
Giấy chê chưa nỡ nói ra lời
Nghĩa kia đã nhạt càng thêm
nhẽoo
Tình nọ chưa phai chắc phải
phôi
Muốn liệng nhưng làm sao quẳng
được
Cứ đeo dính cứng "rứt
không bời" .
LHN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét