LẪY BỤT…
Nằm mơ bỗng trẻ ngược đôi
mươi…
Sướng quá, hăm he quậy với đời
Một lũ khoe nhan, ra mặt mẹt…
Mấy thằng cậy sức, biết tay
tôi…
Mồi da nàng đấy, kỳ nhe gã!
Búng sữa ta đây, lệch vậy Trời?
Bụt Biếc thương chi, không đủ
…cặp
Chả thèm, cỗi lại với em
thôi…
CAO BỒI GIÀ
20-06-2021
BÀI HỌA:
LÃO VẪN VUI
Biết mình
cỗi lão đến mười mươi
Vẫn thấy
hân hoan chất ngất trời
Bởi vợ
khen hoài hình ảnh tớ
Và nàng
ngợi mãi trí tâm tôi
Thì thầm:
tuổi lớn cười duyên thế !
Nũng nịu:
tình già say chết thôi !
Tóc bạc,
da mồi lòng chẳng bận
Vì người
yêu dấu cận bên đời
Sông Thu
(
21/06/2021 )
ĐỒNG HỌA:
GIẤC MỘNG
HÃO HUYỀN
Đêm mộng
thấy mình trẻ…bốn mươi
Vui tươi
quậy phá nhất trên đời
Ông con
đứng kế cười trêu bố
Bà vợ ngồi
bên háy nguýt tôi
Mặc kệ ,bà
xem ta xuống núi
Để rồi
,con thấy bố lên trời
Giựt mình
tỉnh giấc hoàn hồn lại
Mộng mị
chi nhiều, chỉ hố thôi !
songquang
20210621
CÙNG HỌA:
TRÁI NẾT
Cứ tưởng
chưa già chỉ bốn mươi
Làm thơ
dệt mộng vẽ tranh đời
Hồn quay
thỏa mãn vui cùng nó
Rượu rót
tha hồ nhộn với tôi
Vợ trách
“ông ca toàn dưới biển”
Con than
“bố nói thảy trên trời “
Cười hì
“khó sửa thành như Bụt “
Ấy vậy qua
ngày …có thế thôi
Minh Thuý
Thành Nội
Tháng
6/21/2021
TIẾP HỌA:
SỐNG ẢO
Cắt, xén,
nâng….làm trẻ mấy mươi
Phô tô
thêm áp để khoe đời
Mày
ngài,mắt Phượng hơn trăm chị
Ngực bự,eo
thon đẹp nhất tôi
Sống ảo…đã
quên mình mụ nội
Tìm mơ…cứ
ngỡ mợ con trời
Tuổi già
chỉnh sửa càng bi đát
Má xệ,da
thòng …thê thảm thôi !
Thy Lệ
Trang
HỢP HỌA:
LÀ NỢ
Nào rõ cô
nường tuổi mấy mươi?
Người quen
giới thiệu...bỗng yêu đời
Nhẫn xoàn
lấp lánh vui mình ả
Tiền của
lẹ làng sạch ví tôi
Bởi háo
chân dài luôn trách nghiệp
Vì say
tiếng ngọt mãi than Trời
Trăng già
cám cảnh nhìn thương hại
Người bảo
sau nầy cũng nợ thôi!
Như Thu
06/22/2021
CŨNG HỌA:
NGHIỆM RA ,
Bây giờ muốn trở lại hai mươi
Đã có …áp lo khỏi phí đời
Chỉnh sửa eo thân cho hợp ý
Cắt bơm mắt mũi thoả vừa …tôi
Nhăn nheo bay biến trên khuôn mặt
Son trẻ dạo chơi giữa khoảng trời
Đũa lệch, than ôi ai cũng thấy
Nghiệm ra xứng lứa mới yên thôi !
PHƯỢNG HỒNG
ĐỒNG HỌA:
XEM
RA
Xem
ra mình đã vác nhiều mươi
Tựa
biến tan tiêu giữa cõi đời
Vội
để xóm hay bèn dính bệnh
Tỏ
cho làng biết hãy còn tôi
Đủ
trăm lột xác chui vào bọc
Lên
một chào quê chẳng sợ trời
Bán
vía cho chùa nhờ bảo hộ
Thế
là cùng Bụt ngoéo tay thôi.
Trần
Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét