KHÁT VỌNG
Một triêu vụt thoảng, lại tàn 
chiều…
Ngắn ngủi đời người,có kịp 
yêu
Ôi cả bầu trời ômchả xuể  
Và toàn nhân thế gặp tường 
nhiêu
Thả hồn bơi dọc bao bờ bể
Ngửa mặt bay theo những cánh 
diều
Mai mốt một ngày ta nhắm mắt
Hỏi rằng đã thỏa bước du 
phiêu?
CAO BỒI GIÀ
20-11-2019
BÀI HỌA:   
YÊU...
Suy nghĩ vẩn vơ suốt mỗi 
chiều
Lòng ta có thật đã vào yêu ?
Đường vô cõi mộng xa là mấy 
?
Lối đến vườn mơ cách bấy nhiêu 
?
Ríu rít giọng cười ngân nốt 
nhạc
Thướt tha tà áo lượn đuôi 
diều
Hương thơm làn tóc bay trong 
gió
Tình đến... tâm hồn say lãng 
phiêu
Sông Thu
ĐỒNG HỌA:
TỰ 
CẢM
Nắng 
sớm vừa lên, vụt xuống chiều,
Tấm 
thân ký thác thoảng niềm yêu.
Trông 
đi, cứ ngỡ cơ ngần ấy...
Ngoảnh 
lại,thì ra chỉ bấy nhiêu...
Đoản 
khúc hoài vương thời tích gió,
Quá 
giang nuối tiếc thuở nuôi diều?
Giao 
mùa,tóc chuyển lòa sương lạnh, 
Giật 
thót,...thương đời huyễn lãng phiêu!?
  
                                     20-11-2019
Nguyễn 
Huy Khôi                
CÙNG HỌA:
MỘT THỜI ĐÃ YÊU
Có lúc hồn hoang giữa nắng chiều
Nghĩ mình xiêu lạc bến bờ yêu
Tình kia đã gởi cho bao mấy ?
Người ấy vừa trao được bấy nhiêu ?
Lòng thắp niềm mơ theo cánh gió
Dạ say cõi mộng lướt thân diều
Duyên chưa nói trọn lời tha thiết
Nhưng trót hoà chung ý lãng phiêu
songquang
Có lúc hồn hoang giữa nắng chiều
Nghĩ mình xiêu lạc bến bờ yêu
Tình kia đã gởi cho bao mấy ?
Người ấy vừa trao được bấy nhiêu ?
Lòng thắp niềm mơ theo cánh gió
Dạ say cõi mộng lướt thân diều
Duyên chưa nói trọn lời tha thiết
Nhưng trót hoà chung ý lãng phiêu
songquang
TIẾP HỌA:
ƯỚC 
MƠ
Thờ thẫn về 
đâu những buổi chiều
Bên bờ sông 
vắng nhớ người yêu
Đường đời 
xa cách sầu bao nỗi
Tình cảm 
phai dần khổ bấy nhiêu
Tuổi trẻ 
tung tăng cùng dấn bước
Đường quê 
vời vợi chạy theo diều
Chu du khắp 
nẻo trời non nước
Thoả mộng 
giang hồ chốn lãng phiêu
THIÊN 
HẬU
HỢP 
HỌA:
LIỆU CÒN 
,
Có người 
mới sáng đã mong chiều
Lóng ngóng 
chờ trông bóng dáng yêu
Ngày hắt 
hiu buồn vì trống vắng
Đêm ưu tư 
tủi bởi thưa nhiêu
Kiếm tìm 
khuây khoả , trời non nước 
Ước muốn vô 
vi ,tiếng sáo diều
Và đến cuối 
đời khi hấp hối 
Liệu còn 
nuối tiếc chẳng lưu phiêu ?
PHƯỢNG 
HỒNG
CŨNG 
HỌA:
LUYẾN TIẾC
Thoảng chút hương mai đọng nhánh chiều
Khơi lòng thơm thảo dậy mùa yêu
Xưa tình nụ thắm nồng vô hạn
Nay gót đông sầu lạnh bấy nhiêu
Đã hết đường trăng ngời viễn mộng
Còn đâu cánh gió vút cao diều
Chân trời,góc biển thầm trong nhớ
Xác cố buông hồn để nhẹ phiêu !
Lý Đức Quỳnh
ĐỒNG HỌA:
MANG NIỀM KHÁT VỌNG
Sáng 
trưa chiều tối, sáng trưa chiều
Ta 
vững tâm thờ một chữ yêu
Yêu 
mẹ yêu cha đầy bấy bấy
Yêu 
người yêu việc trọn nhiêu nhiêu
Cũng 
nhờ trí vững lòng gang thép
Cho 
dẫu đời không tiếng sáo diều
Ngày tháng hân hoan trong 
vất vả
Mang niềm khát vọng thả hồn 
phiêu ...
Trần Như Tùng
CÙNG HỌA:
GIANG HỒ TRỞ BƯỚC
Ngồi đây lặng ngắm cảnh về chiều
Để ngẫm ra rằng ta biết yêu
Cũng cạn tình nồng...tình khốn nỗi
Đâu còn giá lạnh...giá bao nhiêu
Ngày đưa mây trắng mơ theo bướm
Gió thốc trời cao khoái thả diều
Cho đến một đêm xoay gối mộng
Giang hồ trở gót, bỏ đời phiêu...
Tạ Vương Kim
TIẾP HỌA:
NHỚ QUÊ 
XƯA.
Cảnh đẹp 
thu buồn dưới bóng chiều,
Trạnh lòng 
cố quốc chốn thân yêu.
Non sông 
gấm vóc thương vô kể,
Làng xóm ân 
tình, ước bấy nhiêu.
Ruộng lúa 
lũy tre cơn gió nội,
Con đê bờ 
cỏ sáo con diều.
Phố phường 
thành thị đêm hoa lệ,
Nhớ quá đi 
thôi lúc lãng phiêu.
Nguyễn Thị 
Mỹ Ngọc.
 
 
Trả lờiXóaĐệ đã có bài TỰ CẢM họa bài KHÁT VỌNG (Trước bài YÊU của Sông Thu.Nếu được,huynh lưu ý cho nhé! Kính!