Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2019

GA LẺ CHIỀU MƯA

GA LẺ CHIỀU MƯA
 
Ga lẻ chiều mưa tối nhạt nhòa
Tiếng còi về trạm vọng từ xa
Gió xô phần phật tung khăn áo
Nước chảy ròng ròng buốt thịt da
Ngóng cổ, kiễng chân...sao chẳng thấy...
Chú tâm, căng mắt...chỉ toàn là...
Tàu đi, tất cả chìm cô quạnh
Thất thểu ra về, ta với ta.
Sông Thu
 
BÀI HỌA:
 
BUỒN NÀO HƠN ĐÊM NAY…
 
Đèn khuya hắt bóng, ánh lòa nhòa
Căng mắt bồn chồn, dõi phía xa
Đường sắt sập sình, tàu đỗ bến
Cơn mưa lất phất , gió luồn da
Cầm tay hai đứa, khôn gì tả…
Đối mặt mười năm, chắc hẳn là…
Chết lặng lại thêm lần thất hẹn
Trở về buồn bã độc mình ta…
CAO BỒI GIÀ
15-11-2019
 
ĐỒNG HỌA:
 
DÂU  BIỂN
 
Trở lại vườn xưa bỗng lệ nhoà
Bồi hồi chân bước mắt vời xa.
Nầy đây bến nước thương cô lái
Còn đó đình làng nhớ gốc da.
Mấy nóc nhà cao đà biến mất...
Bao nền rêu cũ chỉ còn là...
Bùi ngùi trước cảnh đời dâu biển
Tiếng cuốc trong chiều, não nuột ta!
Mailoc
 
CÙNG HỌA:
 
ĐƯỜNG TÌNH VƯƠNG VẤN
 
Đường tình vương vấn khó phai nhoà
Bởi thế,lỡ mà phải cách xa
Nhớ buổi ,cầm tay qua nếp áo
Thương ngày gặp mặt chạm làn da
Lắm khi tưởng tượng....người như thể...
Đôi lúc thầm mơ....bậu sẽ là....
Tri kỷ cả đời,thôi quạnh quẽ
Nào ngờ...rồi cũng....một mình ta...
songquang 
 
TIẾP HỌA:
 
TÂM TRẠNG
 
Sinh sắc chìm sâu ánh xám nhòa,
Chuông lay sũng giọt phía chùa xa...
Đìu hiu gió sớm rầu tâm cảnh,
Lạnh lẽo sương khuya cóng cốt da!
Đợi giữa mòn trông ,...thầm tưởng đã...
Chờ trong khát nhớ,...hóa ra là...
Mơ khua nẫu dạ  nhầu từng khắc,
Quẩn lại,quanh đi vẫn một ta.
                            15-11-2019
Nguyễn Huy Khôi
 
HỢP HỌA:
 
GA XÉP MƯA KHUYA

Ga xép mưa khuya mãi nhập nhòa
Mắt chờ lóng ngóng tít mù xa
Sầu trong phùn tẩm còn xanh liễu
Lạnh giữa bấc dầm đã tím da
Mỗi chuyến nôn nao lòng cứ ngỡ…
Bao đêm tràng trễ dạ như là…
Trăng xưa vẫn đó,hoài câm lặng
Bỏ mặc ta ngồi với bóng ta !
Lý Đức Quỳnh 
15/11/2019
 
CŨNG HỌA:
 
CHIỀU MƯA TIỄN BIỆT 
 
Chiều mưa tiễn biệt, lệ mờ nhòa
Tê buốt lòng ai phải cách xa 
Còi hú tàu đi, đau tấc dạ 
Xe lăn bánh chuyển, rợn làn da
Bơ vơ, lạc lõng, sao đành vậy...
Đau khổ, nhớ nhung, cũng chỉ là...
Thất thểu trở về căn gác lạnh 
Phòng đơn hiu hắt, bóng cùng ta
Thanh Trương
 
ĐỒNG HỌA:
 
SẦU LY BIỆT
( Bát Vĩ Đồng Âm)
 
Tiễn bước anh đi mắt lệ nhoà
Ga tàu xé nát tiếng còi xa
Mưa rơi mỗi lúc sầu se dạ
Gió tạt từng hồi lạnh buốt da
Cúi mặt vì tình đau lắm đã
Quay lưng bởi phận khổ như là
Mây đen phủ xuống đời buồn bã
Trở lại đường chiều lặng bóng ta
Minh Thuý ( Thành Nội )
 
CÙNG HỌA:
 
BUỒN ƠI " GA XÉP " 
 
Tàu đi, lệ tủi đã rơi nhoà
Anh hỡi từ đây thoắt biệt xa
Đá Dựng chơi vơi sương rẽ tóc
Sông Thu lãng đãng khói lùa da
Duy Xuyên còn lại mây thầm nhớ
Vĩnh Điện vời theo gió ngỡ là
Còi hú buồn ơi về phố Hội 
Quanh mình thầm lặng nỗi riêng ta...
    Hawthorne  15 - 11 - 2019
CAO MỴ NHÂN 
 
TIẾP HỌA:
 
GA CHIỀU MỘT BÓNG
 
Chiều mưa bóng tối lẻ loi nhòa,
Văng vẳng tàu sang vọng tiếng xa.
Ai đứng bến sân tê cuộn dáng,
Ta nhìn ga chốn rét luồn da.
Gió se mưa rớt rơi buồn quá,
Lệ nhỏ sầu lan tỏa thãm là!
Chầm chậm bước thầm rời chốn đợi…
Tối về đêm xuống chỉ còn ta.
HỒ NGUYỄN (15-11-2019)
 
HỢP HỌA:
 
NIỀM TIN TỪ ĐẤY!
 
Thầm ôn kỷ niệm khó phai nhòa
Thấu hiểu cho lòng ở chốn xa!
Trọn buổi người mong tàu cặp bến
Suốt chiều kẻ ngại gót phồng da
Cố nhân nhắc bạn đừng đi nữa
Viễn khách cầm tay bảo nhớ là...
Suối lệ tuôn trào rơi lã chã!
Tin rằng vóc hạc mãi chờ ta!
Như Thu
 
CŨNG HỌA:
 
ĐƯA TIỄN
 
Đưa tiễn người đi lệ ứa nhoà
Người về đơn vị ở miền xa
Mưa tuôn tầm tã đầm vai áo
Gió cuốn ào ào lạnh cốt da
Một buổi chia ly buồn khó tả
Hồi còi thúc giục xót như là…
Con tàu đã lẫn sau ngàn lá
Bóng tối im lìm chỉ có ta !
THIÊN HẬU
 
ĐỒNG HỌA:
 
BẾN XÉP VEN SÔNG
 
Hiu hắt mù buông bến sớm nhòa
Chiều hoang một khách ngó về xa
Hành trang đơn điệu vơi làn cói
Dáng vẻ mong chờ xạm nước da
Rẽ nước tàu vô thường vẫn để ...
Thấy người ngồi lặng tỏ ra là ...
Tiếng còi rên khẽ trên dòng thẳm 
Đưa nỗi u buồn níu bút ta .
Trần Như Tùng
 
CÙNG HỌA :
 
HOÀI NIỆM
 
Hình bóng người xưa chẳng xóa nhòa
Mãi luôn nhung nhớ  kẻ miền xa
Một thời mắt tựa gần hương tóc
Những lúc vai kề cận nét da
Quấn quýt cầm tay nên thấy giống...
Nâng niu đối mặt cứ như là...
Tỉnh ra mới thấy đời tan tác
Mơ ước một ngày em đến ta ./.
Toronto 15/11/2019
Nguyên Trần    
 
TIẾP HỌA:
 
Ở LẠI GA BUỒN
 
Tiễn bước người đi mắt lệ nhoà
Đoàn tầu chuyển bánh đã rời xa
Vờn bay khói quyện sầu thương nỗi
Còi vọng âm rền buốt lạnh da
Run rẩy bờ vai còn tưởng đã...
Mơn man ngọn gió cứ mơ là...
Không gian bỗng đắm trong hiu quạnh
Ngõ tối đường về chỉ có ta!
Thanh Hoà
 
HỢP HỌA:
 
RIÊNG CÓ TA
 
Đưa tiễn người đi mắt lệ nhoà
Vẫy chào lần cuối giã ly xa
Ráng hoàng hôn đỏ thay màu tóc
Giọt nắng chiều buồn đổi sắc da
Những tháng lẻ loi chờ đợi mãi
Mấy thu đơn chiếc ngóng trông là...
Sân ga lạnh lẽo ,người không thấy
Vạn vật im lìm ,riêng có ta
PHƯỢNG HỒNG
 
CŨNG HỌA:
 
TIỄN ANH
 ( Độc Vận ) 
 
Tiễn bước anh đi mắt lệ nhoà
Ga tàu xé buốt tiếng còi xa
Mưa rơi lặng lẽ sầu thêm dạ
Gió tạt âm thầm lạnh thấm da
Cúi mặt chia phôi buồn lắm đã
Quay lưng giã biệt khóc như là
Mây đen phủ xuống tình đôi ngả
Héo hắt đường chiều một bóng ta
Minh Thuý ( Thành Nội )
 
CŨNG HỌA:
 
ĐÓN TÀU.

Sân ga ướt sũng dưới mưa nhòa,​
Sình sịch đoàn tàu tới tự xa.​
Xe lửa hú còi chờ nóng dạ,​
Toa đầu phun khói phủ se da.​
Tìm quanh tìm quẩn, toàn xa lạ,​
Kiếm tới kiếm lui cũng chỉ là,​
Mỗi độ thu sang mong mỏi quá,​
Không về, lỗi hẹn khổ tim ta.​
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.​
 
ĐỒNG HỌA:
 
MỘT BÓNG TA VỀ...
 
Đưa tiễn người đi lệ ướt nhòa
Mịt mù sương gió...mịt mù xa !
Tàu chưa chìm khuất...sầu hoen mắt
Tay khẽ buông rời...lạnh buốt da !
Đôi ngả phân ly đành phải chịu
Ngàn câu từ tạ chẳng qua là...
Còi buồn rưng rức trong đêm tối
Một bóng ta về...ai khóc ta ?
Thy Lệ Trang 
 
CÙNG HỌA:
 
TIỄN NGƯỜI ĐI
 
Em tiễn anh đi mắt lệ nhoà
Còi tàu vang tiếng hú dần xa
Thuý uyên giã biệt đau quằn dạ
Én nhạn chia lìa nhói buốt da
Mây nước trông vời đâu có thấy
Cỏ hoa dõi vết biết chăng là
Sân ga vắng lặng thầm rơi lệ
Thất thểu một mình đếm bóng ta
Phương Hoa - Nov 16th 2019
 
TIẾP HỌA:
 
ĐÊM MƯA TIỄN NGƯỜI
 
Đêm ấy,mưa khuya mắt ướt nhoà
Chắc là lệ chảy tiễn người xa
Vọng vang còi rúc tàu rời bến
Len lỏi giọt tràn gió xé da
Thời khắc chia tay lòng tưởng đã...
Phút giây nhìn mặt dạ như là....
Thế rồi...ngơ ngẩn dời chân bước
Trở lại thư phòng....bóng với ta
Người Sông Cửu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét