THẬT LÀ MAY…
Mười năm xưa ấy, thuở đi
…đày
Vác rựa vào rừng phát cỏ cây
Tai mắt “no nê” cùng nắng
lửa
Dạ lòng “sảng khoái” với ngô
khoai
“Bắt cô trói cột” nghe quen
bữa(*)
Đuổi khỉ canh chim múa bậc thầy
Soi bóng thấy mình không khác …
vượn
Giờ còn “đẹp lão”, thật là
…may
CAO BỒI GIÀ
29-11-2019
(*): “Bắt cô trói cột” là tiếng kêu của một loài chim
rừng.
BÀI HỌA:
PHẬN
NGƯỜI
Tự thương số phận mãi tù đày
Bó rọ như trong một bụi cây
Cựa quậy, dây choàng ...ngàn sợi
trói
Vẫy vùng, gai chọc ...vạn kim
may
Thế gian dò xét hơn trinh
sát
Thân quyến khuyên răn hệt chú
thầy
Tuyệt đối tự do nào có được
Kiếp sau xin hóa ngọn rau,
khoai.
Sông Thu
ĐỒNG HỌA:
CŨNG RẤT MAY
Nhớ thuở năm xưa....lúc bị đày
Rừng thiêng nước độc phá ngàn cây
Đốn tre làm lán che mưa nắng
Bắt nhái lụi than thế bắp khoai
Vượt núi băng đèo như vượn sóc
Trèo non lội suối tựa cheo thầy
Hết cơn bỉ cực....ơn thời thế
Còn sống được vầy....cũng rất may !
songquang
Nhớ thuở năm xưa....lúc bị đày
Rừng thiêng nước độc phá ngàn cây
Đốn tre làm lán che mưa nắng
Bắt nhái lụi than thế bắp khoai
Vượt núi băng đèo như vượn sóc
Trèo non lội suối tựa cheo thầy
Hết cơn bỉ cực....ơn thời thế
Còn sống được vầy....cũng rất may !
songquang
CÙNG HỌA:
CÒN MAY....
Quên sao cho được thuở lưu đày
Vác đá,đào ao lại chặt cây
Đói khát,kiếm tìm con ếch nhái
Thèm thuồng,nhặt nhạnh mẩu rau khoai
Ngày đi lao động nhừ thân xác
Đêm viết tự khai nộp chú thầy
Lúc được “tự do” người rệu rã
Ơn Trời, sống được ....cũng còn may
Người Sông Cửu
TIẾP HỌA:
THẬT
QUÁ MAY...
Sắp
mặt, trần lưng kiếp đọa đầy
Ngửng
lên,....chỉ thấy lá vàng cây???
Lo
ăn chẳng dám mơ thịt cá
Chạy
bữa không ngoài chuyện sắn khoai.
Mưu
nghiệp long đong hoài nghĩa Mẹ
Học
hành lận đận phí công Thầy.
Tảo
tần đạm bạc cơm cua cáy...
Sống
được từng này,...thật quá may.
30-11-2019
Nguyễn huy khôi
HỢP HỌA:
THOÁT NẠN
Quên sao cái buổi bị lưu đầy
Tất tả vô rừng bới củ cây
Bè bạn lì gan cùng sỏi đá
Nước cơm nhẵn mặt với rau
khoai
Vô thân tứ cố đâu cô bác
Chả thích ba sinh, nỏ sãi
thầy
Thoát hiểm vượt nguy chưa bỏ
xác
Thân tàn ma dại cũng còn
may!
Thanh Hoà
CŨNG HỌA:
SỐNG
THUỞ HỒNG HOANG
Bao năm vật
vã bị đì, đày
Sống thuở
hồng hoang tựa gỗ cây
Sáng chuốc
thân còm bằng cháo cám
Chiều nuôi
vóc héo bởi cùi khoai
Lợn còi ủn
ỉn theo hù trẻ
Chó đói lê
la đuổi cắn thầy
Lây lất đêm
qua ngày lại tới
Mãi cầu
thoát nạn để tìm may.
Phương Hoa - Nov 30th 2019
ĐỒNG HỌA:
AI MAY
Vui vui kể lại tích duyên
đày
Lủi thủi theo nàng tựa bóng
cây
Sáng giãi đồi nương, vài
mảnh sắn
Chiều phơi nương bãi, mấy
khoanh khoai
Qua mùa đói kém đời lưu
mỗ
Đến buổi lành an trẻ gọi
thầy
Ơn chị cưu mang nường quắc
mắt
Mỉm cười hạnh phúc nhận
mình may .
Trần Như Tùng
CÙNG HỌA:
CHUYỆN HÊN
MAY ,
Đôi khi
thầm nghĩ sống như đày
Lắm lúc
mong làm đám sậy cây
Thời cuộc
gian nan ngày với tháng
Sớm chiều
vất vả sắn cùng khoai
Vượt qua
gian khổ thêm tin tưởng
Gặt hái
bình yên tránh thuốc thầy
Hồi tưởng
những gì vai trĩu nặng
Bây chừ nhớ
lại ,chuyện hên ...may
PHƯỢNG
HỒNG
TIẾP HỌA:
MAY
Sống tới
bây giờ mới thật may !
Vì chân khi
trước ta làm thầy
Bột mì, gạo
cám qua ngày tháng
Sắn lát, bo
bo đổi bắp khoai
Được dạy
khỏi lên vùng chó đá *
Cùng về tạm
trú chốn rừng cây !
Thương ai
lại sống thời sơ cổ
Những tưởng
y như kẻ bị đày !
THIÊN
HẬU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét