Thứ Bảy, 7 tháng 10, 2017

DẠO CÕI TRẦN AI


DẠO CÕI TRẦN AI


Trời cho ta hẳn một đôi chân

Để rảo ,để leo khắp cõi trần

Bước thấp, bước cao đầy sóng gió

Cẳng co, cẳng duỗi  lắm phân vân

Đường đời tôi trải  toàn gian khó…

Phần kiếp người qua có nhọc nhằn ?

Lúc ngả,khi xiêu cười mếu … vậy

Dẫm gai ,mài đá cố …  trăm năm!

CAO BỒI GIÀ


BÀI HỌA:


TRÊN BƯỚC ĐƯỜNG ĐỜI


Cẩn thận mà đi, chớ vội chân

Để không vấp ngã giữa đường trần

Hành trình khó tránh ngày giông bão

Thế sự khôn lường chuyện cẩu vân

Trở ngại ? - dùng mưu, luôn thận trọng

Khó khăn.? - tìm cách, chẳng cằn nhằn

Ngắm nhìn hoa cỏ hai bên lộ

Thưởng thức bốn mùa theo tháng năm.

Sông Thu


ĐỒNG HỌA:


TỰ NHỦ


Lắm kẻ chưa may - chỉ một chân!

Lân la đây đó - kiếp phong trần,

Không trông biển cạn thôi còn sóng,

Chẳng đợi gió lùa hết sạch vân,

Sự thể éo le đừng bực tức,

Đường đời trắc trở chớ cằn nhằn,

Mênh mông kệ hắn - đều vô định,

Thoải mái mà đi - khỏi kể năm!

Trương Văn Luỷ 05/10/17.


CÙNG HỌA:


KIẾP PHONG TRẦN


Rong ruổi đường đời vẹt gót chân

Sinh ra nặng gánh kiếp phong trần

Chông gai sẵn đợi không trừa tuổi

Đói khát luôn chờ chẳng tránh năm

Mắt dõi vời xa toàn ảo mộng

Tay quờ kế cận rặt phù vân

Phận người - bể khổ nào ai thoát?

Gắng cũng khôn vơi nhọc với nhằn.


061017

Đoàn Đình Sáng.


TIẾP HỌA:


RUỔI RONG KIẾP PHẬN


Hưởng phúc khi đời có đủ chân

Dù rong ruổi kiếp giữa phong trần

Mai còn rộng ngắm trời quang nhật

Tối vẫn cao nhìn bóng cẩu vân

Vượt sóng tồn sinh nào hết nhọc

Trườn cơn biến hoại chẳng thôi nhằn

Riêng mình nghĩ tới đường mai hậu

Lặng xót thương người biệt tháng năm

Lý Đức Quỳnh


HỢP HỌA:


LƯU GÓT TRÊN ĐỜI


Biết này biết đó óc nhờ chân

Hạnh phúc đời ta cõi tục trần.

Đến lớp ê a cùng hỏi hỏi

Ra đồng hí hự với vân vân.

Nhằm đi đúng hướng mà vươn tới

Dừng lại còn hơi tránh khó nhằn.

Cần giữ gân săn và gối chắc

Bước lầm một bước hận dài năm .

Trần Như Tùng


CŨNG HỌA:


THƠ VẪN ĐĂNG HOÀI


Nếu đã chơi nhiều hẳn mỏi chân

Cớ chi lắm nỗi . . phải phân trần

Học đòi  Quan Mỗ* phi thiên mã

Bắt chước Tôn Hành* bước đẩu vân

Mấy kẻ cậy trời đều thất thểu 

Bao người ngóng bạn há cằn nhằn

Xem kià mưa nắng tùy thời tiết

Thơ vẫn đăng hoài hết cả năm

Phạm Kim Lợi

*Tướng quân QUAN VÂN TRƯỜNG trong tam quốc chí


ĐỒNG HỌA:


BƯỚC ĐƯỜNG ĐỜI


Chập chững vào đời từng bước chân

Buồn vui sầu khổ chốn dương trần

Nhân sinh vào cuộc mang thân phận

Trời thẳm sang mùa kéo vũ vân

Bão tố qua rồi đừng chán nản

Cơ đồ dựng lại chớ cằn nhằn

Gian nan chìm nổi đành cam chịu

Tính nhẩm kiếp người bao tháng năm?

THIÊN HẬU


CÙNG HỌA:


MƠ ĐI.


Mơ mộng nhàn du ,soải bước chân
Lang thang khắp nẻo cõi đường trần
Thích nghi mưa gió,không cho hãm
Thuận thảo địa thiên, khỏi bị nhằn
Thủy tận ưa thăm...mong giá vũ
Sơn cùng muốn viếng....ước đằng vân
Thời qua mấy chốc, không nên lãng
Đi...tiếp cho cùng kiệt tháng năm.

Thanh Hòa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét