BÓNG TÀ
Ánh dương vàng vọt trải nương chiều
Mây xám bày thêm nét tịch liêu
Mõ vắng âm dồn, tâm dạ rối
Đường xa gối mỏi, bước chân xiêu
Cô thôn cảnh lịm, gieo bao nỗi
Lữ khách lòng nao quẩn lắm điều
Ồ cánh chim côi tuồng xớt sẻ
Đường xa tâm trạng vợi nguôi …nhiều!
CAO BỒI GIÀ
BÀI HỌA:
TUỔI XẾ CHIỀU
Ngẫm lại mà thương tuổi xế chiều!
Nghe hồn quạnh quẽ chốn hoang liêu
Bao ngày thắt ruột…tường loang lổ
Bấy thủa đau đầu…mái vẹo xiêu
Ngóng đợi thuyền sang về một chuyến
Chờ mong bạn ghé kể đôi điều
Bơ vơ xứ lạ buồn khôn tưởng!
Kỷ niệm, thời gian vẫn nhớ nhiều…
Như Thu
08/15/2024
ĐỒNG HỌA:
CHIỀU TRÊN BẢN THƯỢNG
Hun hút đường xa ánh nắng chiều
Bản nghèo đây đó cảnh hoang liêu
Một con dốc đá sườn trơ trụi
Những mái nhà tranh vách đổ xiêu
Tiếng gió rì rào khơi lắm nỗi
Vòm tre kẽo kẹt kể bao điều
Từ ngày chinh chiến qua thôn xóm
Tang tóc, đau thương đã quá nhiều,
Sông Thu
( 16/08/2024 )
CÙNG HỌA:
BÓNG DƯƠNG TÀ
Vạt nắng hoàng hôn ráng đỏ chiều
Đồi thông tĩnh mịch giữa hoang liêu
Đường Sơn Tự vắng người chân mỏi
Núi Lạc Dương buồn kẻ bước xiêu
Gặp mặt bồn chồn mong lắm nỗi
Chia tay khắc khoải ước bao điều
Duyên tơ khôn đượm như lòng mộng
Lưu luyến càng vương nỗi khổ nhiều
ThanhSong ntkp
CA.Aug/15/2024
TIẾP HỌA:
CHIỀU QUÊ
Tiếng sáo diều bay giữa ráng chiều
Ngoài đê nhoà nhạt bóng cô liêu
Mái tranh khói tỏa dường mây lượn
Mục tử trâu về ngả bóng xiêu
Thôn nữ nhìn sông sầu lắm nỗi
Tiều phu vác củi muộn bao điều
Tiếng chim gọi bạn bay về tổ
Lữ khách xa quê …nhớ thật nhiều
songquang
20240816
HỢP HỌA:
CHIỀU VẪN VÀNG THƠ
Hình ảnh nào in đậm bóng chiều
Nắng tà vương vãi chốn hoang liêu
Ngày đi hoa tím bằng lăng nở
Giờ lại giàn xanh thiên lý xiêu
Muốn nhắc người quen xưa một dạo
Ngại thưa bạn thiết cũ đôi điều
Rằng hoàng hôn vẫn vàng sông núi
Sao khách bâng khuâng, uẩn xúc nhiều ...
Rancho Palos Verdes 15 - 8 - 2024
CAO MỴ NHÂN
CŨNG HỌA:
VỀ TRƯỜNG XƯA.
Trở lại trường xưa một buổi chiều
Âm thầm, lặng lẽ, nỗi cô liêu
Hàng cây Phượng Vỹ trông xơ xác
Ghế đá Hoàng Cầm bị vẹo xiêu
Lớp học năm nào ôi vắng lặng!
Căn tin ngày ấy quá tiêu điều !
Hoài thương kỷ niệm thời đèn sách
Lưu bút giở xem, cảm xúc nhiều.
LAN.
(16/08/2024).
ĐỒNG HỌA:
NHỚ QUÊ
Núi xa nhoà nhạt...phủ sương chiều,
Rỉ rả côn trùng,thấm quạnh liêu
Khấp khểnh đường xa hồn bối rối
Lần mò dốc vắng bước liêu xiêu
Quặn lòng...mùa gặt,hoa cau trắng,
Thắt dạ nguyên tiêu, tấm liễn điều.
Ký ức bao ngày luôn trỗi dậy...
Càng khi nắng nhạt...nhớ thương nhiều.
Thanh Hoà
CÙNG HỌA:
CHIỀU BUÔNG
Cuối trời thưa thớt mỏng manh chiều
Vì thế quanh mình cảnh hẩm liêu
Sáu khắc bồi hồi tâm trí buốt
Năm canh bối rối dạ lòng xiêu
Vùng đồi quạnh quẽ buồn đau phận
Suối thác cô đơn lặng lẽ điều
Đâu tiếng tơ đồng văng vẳng lại
Nhiêu khê vơi nhẹ ,thả buông nhiều !
PHƯỢNG HỒNG
TIẾP HỌA:
CHIỀU BUÔNG
Lữ khách lang thang một buổi chiều
Đường làng hoang vắng nỗi cô liêu
Ngược xuôi kẻ lạ đi qua vội
Sau trước mình ta bước ngã xiêu
Quán cũ đầu thôn giờ tấp nập
Đình xưa cuối xóm đã tiêu điều
Cô đơn nhạn lạc về đâu tá
Tâm trạng rối beng nhớ thật nhiều
Hưng Quốc
Texas 8-16-2024
HỢP HỌA:
HỒN QUÊ
Buồn vương xóm nhỏ khói lam chiều
Leo lét ánh đèn ở hậu liêu.
Thấp thoáng bóng ai tà áo lụa
Phất phơ mái tóc chiếc khăn điều.
Mây chùng ẩn hiện vầng trăng khuyết
Gió bạt dật dờ cánh nhạn xiêu.
Cảnh vật vô tri dường lặng lẽ
Mà hồn lai láng nói lên nhiều!
Mailoc
8-16-24
CŨNG HỌA:
CHỐN CŨ MƯA CHIỀU
Mưa bụi phất phơ trắng giọt chiều
Hạt sầu vây bủa, đẫm lòng liêu
Đường quê liễu úa cành khô gãy
Ngõ xóm tre già gốc cỗi xiêu
Ruộng cạn im lìm dòng thủy lợi
Đồng xa quạnh quẽ bóng đê điều
Vài trâu gặm cỏ bên đồi trọc
Chốn cũ, người xưa vắng đã nhiều…
Lý Đức Quỳnh
16/8/2024
ĐỒNG HỌA:
THƯƠNG BẠN
Thương quá lính già tuổi đã chiều
Chau mày, cám cảnh bạn đồng liêu.
Trông qua bóng xế, đời phiêu bạt
Ngoảnh lại dương tà, gối mỏi xiêu.
Cam chịu dòng đời... đau lắm nỗi
Mặc cho cuộc sống... khổ bao điều.
Người đi may mắn thân an phận
Kẻ ở tinh thần héo hắt nhiều!
DUY ANH
08/18/2024
CÙNG HỌA:
CHIỀU TÀ
Thơ thẩn dạo chơi giữa ráng chiều
Rừng thu hoang vắng vẻ cô liêu
Đàn chim xào xạc trên đồi vắng
Tiếng gió rì rào dưới mái xiêu
Tia nắng lịm dần nhường bóng tối
Hoàng hôn nhè nhẹ khoác khăn điều
Đường mòn quạnh quẽ buồn da diết
Ai biết lòng ta chợt nhớ nhiều !
THIÊN LÝ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét