Thứ Bảy, 19 tháng 8, 2017

GIAO MÙA


GIAO MÙA


Khói lam nhẹ tỏa quãng đường quê

Lặng ngấm hồn ai những bước về

Mưa bụi tỉ tê nhòe sắc hạ

Nắng hanh rưng rức giã chiều hè

Giá Cô giọng thống chừng im bặt(*)

Thục Đế lời hờn cũng nín khe(*)

Dăm đóa hồng sen bừng muộn nở

Đôi làn gió lạ khẽ se se…

CAO BỒI GIÀ

18-08-2017

(*): Giá Cô: Loài chim kêu gia gia; Thục Đế: hồn chim Cuốc (theo truyền thuyết)


BÀI HỌA:


GIAO MÙA


Nắng hạ phai dần khắp xóm quê

Vàng tươi cúc nở đón thu về.

Buồn ngơ sen nhạt trên gương nước

Tạm biệt hồ xanh buổi cuối hè

Con dế im hơi luồn xuống cỏ

Đàn ve vắng tiếng núp vào khe

Sương mùa nhẹ rắc mơn cành lá

Cánh gió heo may chớm lạnh se./.

Trần Lệ Khánh--18-8-2o17


ĐỒNG HỌA:


BỨC HỌA LÀNG QUÊ


Gối mỏi tan chiều những lối quê

Mõ khua thong thả bước trâuvề

Tiếng nghe quen thuộc chòm thôn dã

Màu thấy xa xôi vạt phố hè

Rộn rã cò bay tươi cánh ruộng

Tung tăng cá lội mát dòng khe

Tưởng như bức họa gam màu đẹp

Đồng vọng âm buồn đã sắt se .

PHAN TỰ TRÍ – 18-08-2017 


CÙNG HỌA:


CUỐC GỌI HÈ


Tiếng cuốc gọi hè khắp xóm quê

Âm vang buồn bã nhắc ai về

Ngậm ngùi Thục Đế hờn vong quốc

Rỉ rả Đỗ Quyên khóc nhớ hè

Nắng quái oi nồng ,thôi phẩy quạt

Mưa chiều nhè nhẹ lướt qua khe

Hàng dương ủ rũ hồ im ắng

Gió thổi hiu hiu chút lạnh se …

THIÊN HẬU


TIẾP HỌA:


NHỚ ...


Thơ thẩn một mình dạo cảnh quê

Lá rơi từng chiếc... ngỡ thu về

Vàng ươm cúc dại đầy bên suối

Xanh mát cỏ mềm ngập dưới khe

Lặng lẽ...nhạn kêu chờ bóng bạn

Bồn chồn...dế gọi đợi trăng hè

Làng xưa xa lắm...sầu nghe nặng...

Nỗi nhớ chập chùng...môi tím se !

Thy Lệ Trang


HỢP HỌA:


HỒN THU


Phượng rơi, sen lụi báo qua hè

Thu đến, cúc vàng giỡn gió se

Mái rạ chiều thanh vương ngọn khói

Trời trong nắng nhạt phủ làng quê

Triền đê lũ trẻ reo ầm ĩ

Ao súng bầy rô búng khẽ khe

Khắc khoải buồn vui thời nhỏ dại

Lòng nao ký ức lại ùa về.

190817.

Đoàn Đình Sáng.


CŨNG HỌA:


THU VỀ…


Còm lưng mỏi gối, ruộng đồng quê
Chẳng biết hạ đi, thu đã về
Thôi hết tiếng ve mùa phượng vĩ
Đâu còn cô gái buổi trưa hè
Tháng năm lỡ vận, lời câm nín
Khoảnh khắc giao mùa, gió lặng khe
Nhớ thuở nào kia, cơm áo ấm
Phút giây thư thái, cõi lòng se.
Người Nay


ĐỒNG HỌA:


VÀO THU


Nắng nhuộm hanh vàng áo lụa quê

Trời man mác lộng đón thu về

Tre còn đại hải xanh màu hạ

Sương đã tràng giang trắng ngõ hè

Vút vít chuồn kim vườn giỡn cúc

Rì rào mõm đá nước đùa khe

Chiều trôi lướt thướt miền xa thẳm

Ngọn cỏ nhung mềm lạnh gió se

Lý Đức Quỳnh


CÙNG HỌA:


LÚC GIAO MÙA


Đâu dè hâm hấp bỏ làng quê

Đến sống thành đô chẳng muốn về.

Hạ cuối nóng nung , liền với quạt

Nhà om ngột quá , trổ ra hè.

Thu còn lúng liếng chờ trăng gió

May cứ lò dò mắc núi khe.

Tệ nhất cho mình ngày chớm lạnh

Thường làm mũi chảy rớt môi se .

Trần Như Tùng 



TIẾP HỌA:


TIẾC HÈ


Sắc vàng lác đác nhuộm đồi quê
Trạnh nhớ mùa xưa những muốn về
Mới đó muôn hoa vừa nẩy nụ
Mà nay vạn vật đã qua hè
Nơi đây hết cả  ve mừng nắng
Chốn đó còn chăng ,cá ẩn khe?
Nhớ tiếc khôn nguôi,chiều lặng lẽ
Trời mây u ám, gió thu se...

Thanh Hòa



HỢP HỌA:


CHIỀU HẠ


Vầng ráng đỏ hồng trên bến quê
Bầy trâu thong thả kéo nhau về
Cánh cò chao lượn qua đồng lúa
Đòng sữa xôn xao hẹn cốm hè
Tiếng sấm gọi mưa rền cuối bãi
Ròng ròng đợi nước ngóng trong khe
Hương sen thơm ngát cho trà ướp
Nhớ khách năm nào, dạ sắt se
Sông Thu


CŨNG HỌA:


MỘT THOÁNG QUÊ XƯA


Nhớ cảnh năm xưa sống ở quê!
Những con đường nhỏ uốn quanh về,
Ve than nức nở vang rền xóm,
Én lượn chơi đùa tới cạnh hè,
Gió cuộn mây về xanh biển lúa,
Mây mang sương đến mát dòng khe,
Thu đi tiễn biệt- nhiều lưu luyến,
Đông lại nghênh chào- gió lạnh se./.

Trương Văn Lũy


ĐỒNG HỌA:


ĐƯỜNG QUÊ


Làng mạc yên bình dạo cảnh quê
Heo may gió thổi quãng đường về 
Lá vàng rơi phủ chia ly Hạ 
Mây xám giăng ngang tạm biệt hè 
Hoa ẻo lưa thưa vùng nước lạch 
Cá vờn san sát dưới ao khe 
Lâu rồi mong ước thăm quê Mẹ 
Cảnh cũ tiêu điều dạ quặn se 

Minh Thuý 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét