Thấm thoát thoi đưa;
Nhanh vèo vần vũ.
Hoài thuở ngây khờ;
Tiếc thời thơ nhỏ.
Ngày ngày cắp sách ,rèn văn rèn lễ ,lo không tới phận ,ăn chửa biết no;
Buổi buổi học hành tập nói tập lời ,trí chẳng chia phần ,hồn chưa vương khổ.
Thơ thới chơi đùa đúng hiệu hàng ba lũ học trò;
Hồn nhiên khuấy phá ngay sân Đệ Nhất Động Đình hổ.(1)
Con nhí nhảnh ,thị làm duyên với nàng xí xọn ,lời câu châm chích ,chớp lệ đoanh tròng;
Thằng hiền lành ,gã láu táu cùng đứa trơ lì,môi mép chọc đùa nói tràn thất thố.
Giáp mặt kẻ kẻ tỉnh khô;
Chia tay người người xao nhớ.
Hi cô bé ướt mắt lệ hờn;
Hẩy cái thằng ngọt lời ca cổ.
Nhớ nhớ cái hộ nhảy dây;
Cười cười một lần mâm cỗ.
Đãi thầy bạn ai nấu xoong chè;
Thương học trò dế sinh rặt đỗ.(2)
Trên đồng nội vui vẻ giọng hát lời ca ;
Bên thác chiều lắng say gió reo nước đổ.
Rồi lắm kẻ trời mới vãng lưu;
Và nhiều người đất xưa còn ở.
Nghề nghiệp trau chăm;
Lớp trường học cố.
Gái lần lượt theo chồng;
Trai lao xao lấy vợ.
Sinh con bận bịu ẵm bồng;
Dưỡng cái long đong cày vỡ.
Mờ mặt công công khoác phận, nợ cơm áo còng lưng;
Tối mày việc việc quàng vai,gánh gia đình níu vó .
Không thừa khắc nhớ bạn cũ xưa;
Chẳng rảnh giờ ôn chuyện kim cổ.
Như huyễn ảo ,năm tháng du mộng giá mấy gang;
Tựa phù vân ,thời gian phóng thần xa một cỗ.
Lấp lửng tin xa;
Thằng vận đỏ nên đại phú đại gia;
Đứa công thành làm đốc tờ đốc sở.
Kẻ an vị giờ công chức công nhân;
Người năng chăm nay chủ điền chủ thổ.
Dạ rõ mệnh trời;
Tâm vui phần số.
Có vế đã lên ngoại lên bà;
Còn dưng thì cũng me cũng bố.
Nghe y va còn phong độ ,sức tráng giờ vẫn khỏe đi;
Biết khứa gã mắc bệnh tai ,xúi qua nay đương mạnh thở.
Mừng rỡ gặp cơ:
Như cóc chết ba năm đáo thủ hồi sơn;
Tựa chồn hoang một thuở lai chân quy tổ.
Vớ ngay dịp con thầy hỉ hỉ vu quy;
Được một phen bạn trò trùng phùng tái ngộ.
Ngỡ ngàng kẻ dềnh dàng ,dáng đẫy chẳng kém Thánh Đùng Đà;
Kinh ngạc Ông bệ vệ ,bụng bia y chang Thần Địa Thổ.
Người rễ mắt nhăn nép xuân sương;
Kẻ hói đầu tóc khoe lớ phớ.
Miệng cười lưỡi xổ.
Bờn bờn kể kể ,chia lắm niềm thương;
Hỏi hỏi thăm thăm ,thỏa bao nỗi nhớ.
Lạ cho bầy ngày trước mồm thinh;
Lại thành đám bây giờ miệng nổ.
Nhiều nhiều chuyện hốt dịp được tuôn;
Lắm lắm điều vùi lâu mới tỏ.
Đã là đã ,chừng khi sắp lão ,đông đảo tương phùng;
Vui rõ vui ,đến tuổi gần hưu ,xum vầy hội ngộ.
Dầu thoáng chốc đủ say;
Dẫu một thôi cũng thỏa .
Gửi bao sự may lành;
Hẹn một lời gặp gỡ.
CAO BỒI GIÀ
07-12-2012
(1): Hồi đó trường lớp bị bom đạn hư hỏng nặng nên học nhờ ở 1 cái đình tên SƠN LÂM ĐỆ NHẤT ĐỘNG
(2): cuối năm liên hoan tất niên ,nồi chè của lớp bị ai đó tinh nghịch bỏ rất nhiều đầu dế vào nồi chè chung với đậu xanh nên thầy giáo nói vui đây là đậu dế ngon tựa …cà phê chồn !
Ba mươi lăm năm (1977), quá lâu Huy hả? Vui, buồn lẫn lộn. Quan trọng là giờ bọn mình gặp nhau. Sẽ gặp lại mày ở SG, gần nhất. Chúc cậu khỏe, bình an!
Trả lờiXóaChào "Uy viễn tướng quân",bài Hội Ngộ Phú này vẫn chưa tả hết được cảm xúc ngày gặp mặt nhỉ! Nhưng chẳng có gì nói hết được niềm vui đó đúng không bạn xưa ?
Trả lờiXóaSee you later