Thứ Tư, 22 tháng 2, 2023

RẠC NỖI BỂ DÂU

RẠC NỖI BỂ DÂU

 

Lặng lẽ trắng sương phủ mái đầu

Thời gian len lén có hay đâu

Trăm năm đếm ngón còn bao nhỉ?

Một kiếp giật mình chả mấy lâu!

Man mác tương lai, tuồng ngại đỗi

Ngậm ngùi dĩ vãng , vãi thương sao

Ráng chiều dăm khắc vào cơn …liệm

Kinh khổ ru dài nỗi bể dâu

CAO BỒI GIÀ

21-02-2023

 

BÀI HỌA:

 

U UẤT

 

Thấm thoát mà nay bạc trắng đầu

Bạn bè còn lại mấy ai đâu

Thời kỳ mộng ướp đà xa lắc

Khoảnh khắc thân tàn cũng chẳng lâu

Ngắm cảnh, ngậm ngùi ghen cả bướm

Nhìn trời, ấm ức giận luôn sao

Muốn la, muốn quậy cho tan uất

Ngặt nỗi phận tằm vẫn lụy dâu.

 

Sông Thu

( 22/02/2023 )

 

ĐỒNG HỌA:

 

BIẾT RA SAO …NGÀY SAU ?

 

Nhìn trăng chênh chếch ở ngang đầu !

Chẳng biết mai nầy sẽ chiếu đâu ?

Trái đất xoay vần còn mấy nữa ?

Con người tồn tại được bao lâu ?

Nếu mai mất đó lòng thương lắm

Nhỡ mốt còn kia dạ tính sao ?

Con tạo trớ trêu nên bỡn cợt

Biển cồn dậy sóng biến nương dâu !?

 

songquang

20230222

 

CÙNG HỌA:

 

KIM SƠN TỰ

 

Gập ghềnh sơn đạo biếc ngàn dâu

Quạnh quẽ , bóng người chẳng thấy đâu.

Lạnh lẽo gió rừng xào xạc lá

Phất phơ lau lách bạc phơ đầu

Nắng chiều nhàn nhạt mơ hồ lối

Đồi núi chập chùng lấp lánh sao.

Một tiếng chuông ngân đường  khách nhắc

Ngày về cát bụi chẳng còn lâu!

Mailoc

Feb-22-23

 

HỢP HỌA:

 

THƯƠNG THÂN.

 

Qua song vó ngựa phủ sương đầu,

Tuổi thọ con người biết được đâu.

Cõi tạm dong chơi thì ngắn ngủi,

Quê nhà yên nghỉ mới dài lâu.

Nhìn về quá khứ thương thân quá,

Nhắm tới tương lai xót phận sao.

Lão hạc hơi tàn sao chống nổi,

Chuyện đời thương hải hóa nương dâu.

MỸ NGỌC.

fEB. 22/2023.

 

CŨNG HỌA:

 

NGÃ BA SÔNG LỠ.

 

Sương bạc chiều xuân thả trắng đầu

Người về sông lỡ chuyến đò đâu

Ô hay, đợi mãi hoàng hôn muộn

Thì cố chờ thêm giờ khắc lâu

Tuổi đã lênh đênh vờn ánh nguyệt

Tình còn lãng đãng phủ trời sao

Băn khoăn vẫn nhớ ngày chia biệt

Sóng biển xô tràn mấy vạt dâu ...

Rancho Palos Verdes  22 - 2 - 2023

CAO MỴ NHÂN

 

ĐỒNG HỌA:

 

TÓC ĐÃ BẠC RỒI

 

Ngày qua...tuyết trắng điểm tô đầu,

Làn suối huyền mơ khuất tận đâu ?

Tóc rụng thêm dần từ mấy nhỉ,

Màu phai tăng mãi,tự bao lâu?

Vời trông viễn ảnh cay lòng thế,

Ngoảnh lại xuân thời,đắng dạ sao

Kiếp sống thế nhân dường giấc mộng,

Ngậm ngùi bãi biển hoá nương dâu!

 

Thanh Hoà

23/02/2023

 

CÙNG HỌA:

 

XOA DỊU ,

 

Phải thất bát chăng,bạc cả đầu

Hay vì lo lắng chuyện gì đâu ?

Năm canh khắc khoải ,niềm vui cạn

Sáu khắc mơ màng ,nỗi khát lâu

Xuân hạ thu đông gần gũi mãi

Sáng chiều sớm tối cách xa sao !

Dặn lòng buông bỏ sân si nhé

Xoa dịu tâm hồn thoát …biển dâu !

PHƯỢNG HỒNG

 

TIẾP HỌA:

 

RỒI MỘT MAI…

 

Tóc đã phai màu trắng bấy lâu

Bạn bè mỗi ngã biết về đâu 

Đường gần đất mẹ không xa mấy

Nẻo cuối chân mây sắp bắt đầu

Thuở ấy xinh xinh còn trẻ dại

Giờ đây lẩm cẩm thật buồn sao

Cuộc đời âu chỉ là cơn mộng

Qua một đêm dài hoá biển dâu !

THIÊN LÝ

 

HỢP HỌA:

 

GIẬT MÌNH

 

Soi gương tóc bạc phủ che đầu

 

Tuổi lão ai ngờ vụt lẹ đâu

 

Cuộc sống ngu ngơ hầu sẽ hẹp

 

Tình đời ngớ ngẩn hẳn không lâu

 

Tà dương mắt đẫm quên luôn chắc

 

Bóng xế mi mờ tẩy hết sao

 

Đắng nhục, hư vinh đà nếm trải

 

Lo gì cát biển hoá nương dâu

 

Minh Thuý Thành Nội

Tháng 2/24/2023

 

CŨNG HỌA:

 

SUY TƯ

 

Ta ngồi lặng lẽ dưới trời sao

Lác đác sương rơi thấm ướt đầu

Trăng khuyết đêm buồn treo lặng lẽ

Còi xa tàu muộn vẳng dài lâu

Cuộc đời hư ảo như mây khói

Cõi thế xoay chiều tựa biển dâu

Sẽ đến một ngày tan biến cả

Xác thân này cũng khác gì đâu !

 

Phương Hà

( 23/02/2023 )

 

CŨNG HỌA:

 

BỂ DÂU KHẮC KHOẢI

 

Sau rồi chẳng biết sẽ về đâu

Chậm rãi thời gian điểm trắng đầu

Vẫn hiểu thân gầy nuôi hướng vẹn

Luôn gìn sức khỏe được chừng lâu

Chìm man mác nghiệm bề nhân nghĩa

Cởi bất tường trông lẽ nhiệm mầu

Cuộc sống xoay vòng thiên diễm ảo

Canh dài khắc khoải giữa ngàn dâu.

 

Mai Thắng

230304

 

ĐỒNG HỌA:

 

CHỚ TIẾC…

 

Ngũ Tử một đêm đã bạc đầu

Vô thường trọn kiếp nghĩa gì đâu?

Âm thầm tuổi lão… phai màu mắt

Hiu hắt trời cao… nhạt ánh sao

Bến mộng… xa lìa không mấy chốc

Ga đời…rời bỏ chẳng bao lâu

Trăm năm cuộc sống toàn hư ảo

Chớ tiếc làm gì cảnh biển dâu!

Thy Lệ Trang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét